Lý Thất Dạ mang theo Lục Bạch Thu về chỗ ở, Lam Vân Trúc thì đi báo cáo cho Bảo Quy đạo nhân.
Trở về sân riêng, Lý Thất Dạ kêu Lục Bạch Thu tới bên cạnh mình, đưa hoàng kim liễu quan cho nàng.
Lý Thất Dạ nói:
- Nàng đi theo ta mấy ngày nay làm tròn bổn phận, hôm nay tặng nàng bảo quan này làm phần thưởng.
Lục Bạch Thu nhìn hoàng kim liễu quan, rung động hỏi:
- Đây là báu vật gì?
Lục Bạch Thu không nhận biết báu vật nhìn xem hoàng kim liễu quan có cápháp tắc nhỏ như tơ vàng vòng quanh là biết ngay đây là báu vật ghê gớm.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Thứ này có tên là hoàng kim liễu quan, bện từ cành liễu quý giá nhấtcủa hoàng kim thần liễu, hồn nhiên thiên thành, không phải hậu nhân bệnh ra. Hoàng kim liễu quan xứng là quỷ phủ thần công, nếu nàng xem nó làbinh khí thì hoàng kim liễu quan chính là vũ khí. Nếu nàng xem nó làquyển kinh thư thì hoàng kim liễu quan chính là kinh thư. Nếu nàng xemnó là một chương pháp vô thương để tham ngộ thì hoàng kim liễu quanchính là chương pháp vô thượng.
Lục Bạch Thu kinh ngạc hỏi:
- Cái này . . . Thần kỳ vậy sao?
Nếu đúng như Lý Thất Dạ nói vậy hoàng kim liễu quan là thần vật ghê gớm.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
- Đúng vậy! Có thể nói hoàng kim liễu quan là duy nhất trên đời, đây làtạo hóa ta tặng cho nàng. Còn về nàng lấy được ích lợi, lĩnh ngộ như thế nào nào thì phải xem tạo hóa của bản thân nàng. Nhớ kỹ, tham ngộ tháithượng chi chương trong đó thì nàng chỉ có một cơ hội duy nhất.
- Cái này . . .
Lục Bạch Thu do dự cầm hoàng kim liễu quan, báu vật như thế quá quý giávới nàng. Hoàng kim liễu quan xứng là thần vật, Lục Bạch Thu chỉ là mộtđường chủ Tĩnh Khê quốc, không thể với tới đẳng cấp báu vật cỡ đó.
- Cầm đi.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Đây là thứ nàng xứng có được. Ta đã nói sẽ cho nàng một tạo hóa thì không nuốt lời.
Lục Bạch Thu lấy lại tinh thần, cúi gập người hướng Lý Thất Dạ.
Lục Bạch Thu nói:
- Đa tạ công tử!
Trừ lòng cảm kích ra nói nhiều lời cảm ơn đều sáo rỗng.
Bên kia Thiên Lý Hà.
- Đáy âm dương đàm, bí mật âm dương đàm!
Bảo Quy đạo nhân là chưởng môn nghe đại thành tiên thể báo cáo xong rung động nói:
- Hoàng kim thần liễu trong truyền thuyết!
Lam Vân Trúc nhìn sư phụ của mình, hỏi:
- Sư phụ, cây liễu hoàng kim rốt cuộc là thần thụ gì?
Lam Vân Trúc tận mắt nhìn hoàng kim thần liễu nhưng không thể tham ngộ sự ảo diệu.
Lam Vân Trúc có tư chất song thánh, về thiên phú đừng nói Nam Dao Vânhiện thời, dù là toàn U Thánh giới nàng xứng là yêu nghiệt. Lam Vân Trúc không thua kém bất cứ thiên tài nào, nhưng khi ở dưới hoàng kim thầnliễu thì nàng không cách nào tham ngộ ảo diệu trong đó.
Bảo Quy đạo nhân trầm ngâm nói:
- Hoàng kim thần liễu, vi sư không rõ cụ thể thế nào, trong tông môn chỉ ghi chép ít ỏi vài câu. Truyền thuyết thần thụ này có tạo hóa thôngthiên, huyền bí ra sao thì không ai biết. Truyền thuyết thần thụ cườngđại, ghê gớm nhât U Thánh giới là quỷ tổ thụ, trong U Thánh giới có tinđồn hoàng kim thần liễu ếp sau quỷ tổ thụ.
Lam Vân Trúc nhớ có nghe Lý Thất Dạ nhắc đến cái tên này:
- Quỷ tổ thụ?
Bảo Quy đạo nhân lắc đầu, nói:
- Quỷ tổ thụ là truyền thuyết, trên đời không ai tin tưởng có thần thụđó tồn tại. Nhiều quỷ tộc U Thánh giới đều phủ nhận quỷ tổ thụ tồn tại,bao gồm tổ giới phủ nhận trên đời có quỷ tổ thụ. Người đời sau cho rằngquỷ tổ thụ chính là giả dối không có thật, nghe nhầm đồn bậy.
Lam Vân Trúc nghe nói tổ giới cũng phủ nhận thì chấn động hỏi:
- Quỷ tổ thụ quan trọng đến vậy sao?
Bảo Quy đạo nhân trầm giọng nói:
- Đây mãi mãi là một bí ẩn. Có tin đồn quỷ tổ thụ dính dáng đến khởinguồn của quỷ tộc. Nếu đúng thật, có người suy đoán quỷ tổ thụ là gốc UThánh giới. Đương nhiên đây chỉ là tin đồn, trên đời chưa từng có ai gặp quỷ tổ thụ.
Bảo Quy đạo nhân nói:
- Nhưng nói vậy thì thần thụ, thần điện hoàng kim có lẽ liên quan căn cơ Thiên Lý Hà chúng ta. Thiên Lý Hồ có tạo hóa đoạt thiên như vậy, trởthành cõi yên vui chắc liên quan đến hoàng kim thần liễu, thần điệnhoàng kim.
Lam Vân Trúc hé môi muốn nói nhưng rồi im miệng, nàng không kể Lý ThấtDạ từng định mang đi vài tthứ trong thần điện hoàng kim. Lam Vân Trúc do dự, cuối cùng chôn kín chuyện này dưới đáy lòng, nếu nói ra se là bấtlợi lớn cho Lý Thất Dạ.
Bất giác Lam Vân Trúc thầm lo cho an toàn của Lý Thất Dạ.
Bảo Quy đạo nhân hỏi:
- Lý Thất Dạ còn nói gì liên quan thần điện hoàng kim không?
Bảo Quy đạo nhân là chưởng môn, nhận ra sự việc nghiêm trọng thế nào.
Lam Vân Trúc lắc đầu, nói:
- Không nói gì hết.
Có vài lời Lam Vân Trúc không muốn nói ra.
Bảo Quy đạo nhân nhỏ giọng nói:
- Đây là bí mật của âm dương đàm.
Cho đến nay nội bộ Thiên Lý Hà lưu truyền bí mật liên quan đến đáy âmdương đàm. Có tin đồn dưới âm dương đàm có căn cơ của Thiên Lý Hà.
Vì tin đồn này nên các đời Thiên Lý Hà có nhiều người lặn xuốn âm dươngđàm, muốn lặn tới tận đáy. Nhưng mặc kệ thế hệ trước thử bao nhiêu lầncũng không lặn xuống đáy được, bí mật âm dương đàm trở thành truyềnthuyết cho đời sau.
Nhưng hôm nay một người ngoài chứng thật truyền thuyết này, chuyện nhưvậy làm sao không khiến chưởng môn Bảo Quy đạo nhân rung động?
Bảo Quy đạo nhân trầm giọng hỏi:
- Sao Lý Thất Dạ biết bí mật trong đó?
Bảo Quy đạo nhân là chưởng môn, có thể nói gã hiểu rất rõ tông môn củamình, nhưng gã hoàn toàn không biết gì về bí mật âm dương đàm. Ngườingoài như Lý Thất Dạ lại nắm rõ kỹ càng.
Có thể nói nguyên lão Thiên Lý Hà không biết bí mật âm dương đàm, lão tổ phong ấn cũng không biết bí mật Thiên Lý Hà.
Nay bí mật kinh thiên đó nằm trong tay người ngoài, chuyện này rất lớn đối với Bảo Quy đạo nhân.
Sau khi được Lam Vân Trúc báo cáo tin tức, Bảo Quy đạo nhân mở cuộc họpbí mật ngay. Chỉ đẳng cấp trưởng lão mới được tham gia họp, nguyên lãobình thường ít lộ mặt cũng tham gia.
Nghe Bảo Quy đạo nhân kể lại, chư lão đang ngồi rung động, mọi người nhìn nhau.
- Dưới đáy âm dương đàm có hoàng kim thần liễu, thần điện hoàng kim!?
Nguyên lão hút ngụm khí lạnh:
- Tin đồn là thật.
Một nguyên lão nói:
- Chẳng lẽ đây là cơ nghiệp tổ sư tiên đế để lại cho hậu đại?
- Bí mật như thế liên quan đến tồn vong của Thiên Lý Hà chúng ta, tuyệtđối không được để người ngoài nắm giữ bí mật Thiên Lý Hà.
Lâm trưởng lão luôn đối đầu với Lý Thất Dạ trầm giọng nói:
- Nên bắt Lý Thất Dạ ngay, nghiêm khắc tra khảo.
Trưởng lão lắc đầu, nói:
- Việc này chưa có manh mối, nếu bắt Lý Thất Dạ lại tra hỏi thì mấtthành tín đế thống tiên môn chúng ta. Hay nói chuyện với Lý Thất Dạtrước rồi tính.
- Hừ! Chuyện này liên quan đến tồn vong Thiên Lý Hà chúng ta, có gì mà nói chuyện?
Lâm trưởng lão lạnh lùng nói:
- Chỉ cần bắt hắn lại trao khảo cho kỹ, còn sợ hắn không khai ra hết sao?