Đế Bá

Chương 5612: Trường Tồn Kiếm Thần



Cự đầu khiêu chiến, đây là chuyện khiến người ta kinh hãi cỡ nào, tại thời điểm này, tất cả mọi người không khỏi nhìn về phía Lý Thất Dạ.

Dù sao, đối mặt với cự đầu khiêu chiến như vậy, bất kỳ tu sĩ cường giả nào, cho dù là lão tổ cường đại nhất, cũng sẽ kinh sợ, nhưng dáng vẻ của Lý Thất Dạ vẫn rất bình tĩnh, hoàn toàn không có bất kỳ phản ứng nào, dường như đối với hắn mà nói, là chuyện nhỏ không đáng kể, cho dù là cự đầu khiêu chiến, với dáng vẻ của Lý Thất Dạ, giống như là thằng Ất, hay thằng Giáp khiêu chiến không có gì khác nhau.

"Lập Địa Kim Cương, không cần phải vội khiêu chiến với Lý công tử, nợ cũ ngày xưa của chúng ta, trước hết hẳn là phải làm cho rõ." Đúng vào lúc này, Lý Thất Dạ còn chưa kịp ứng chiến, một giọng nói dễ nghe vang lên, khi giọng nói này vang lên ở bên tai, bất kỳ người nào cũng cảm thấy giọng nói này rất có mị lực.

Mặc dù vẫn chưa thấy người, nhưng nghe thấy giọng nói này, cũng không khỏi thán phục, giọng nói đó giống như vô thanh vô tức chảy vào trái tim mọi người.

Nhưng khi phục hồi lại tinh thần, không ít đại nhân vật lại không khỏi vì vậy tâm thần kịch chấn.

Lập Địa Kim Cương, một trong ngũ cự đầu Kiếm Châu, phóng tầm mắt khắp thiên hạ, lại có người nào dám gọi thẳng danh hào của hắn, cho dù là có, cũng chỉ lác đác không có mấy.

Tại thời điểm này, một nữ tử từ trên trời buông xuống, khi nữ tử này từ trên trời giáng xuống, liền đứng ở trước mặt Lập Địa Kim Cương.

Một nữ tử xuất hiện ở trước mặt tất cả mọi người, nữ tử này một thân y phục màu trắng nhạt, khuôn mặt không hề trang điểm, thoạt nhìn đặc biệt phong nhã.

Mặc dù nữ tử này một thân y phục rất bình thường, nhưng cắt xén lại rất khéo và vừa vặn.

Nữ tử này không có dung nhan kinh thế, hay cũng không có thần uy khiếp người, nhưng làn da khỏe mạnh, dung mạo đoan trang, toát ra một loại cảm giác thong dong mà lịch sự tao nhã, nàng xem ra rất tự nhiên dễ chịu, giống như mây bay trên bầu trời, tựa hồ nàng là làn gió nhẹ tự do giữa thiên địa, nhẹ nhàng lướt qua đại địa, thật là khoan khoái và dễ chịu, lại cũng rất tùy tâm.

Tựa hồ, thiên địa rộng lớn, tùy tâm mà đi, hết thảy đều bình lặng.

Nữ tử này vừa xuất hiện, cũng không hề kinh diễm thập phương, không hề tuyệt thế vô song, nhưng khiến người ta vừa nhìn, không nhịn được mà ngắm mãi, làm cho người ta nhìn mãi không chán, tựa hồ so với bất luận mỹ nữ tuyệt thế, hay bất kỳ tiên tử vô song, đều đáng giá khiến người ta thưởng thức, vì đây là kiệt tác của tự nhiên, hết thảy đều do tự nhiên tạo thành.

Nữ tử như vậy vừa xuất hiện, khiến tất cả mọi người ở đây cũng đều kinh ngạc, bởi vì trong suy nghĩ của rất nhiều người, kẻ dám gọi thẳng danh hào của Lập Địa Kim Cương, nhất định phải là tồn tại kinh tuyệt thập phương, thật không ngờ đó lại là một nữ tử nhìn có chút bình thường mà thôi.

"Trường Tồn Kiếm Thần ——" vừa nhìn thấy nữ tử này, một vị bá chủ cổ xưa ở đây trở nên khiếp sợ, quát to một tiếng.

"Cái gì, nàng, nàng là Trường Tồn Kiếm Thần." Sau khi nghe được xưng hô như vậy, không ít thế hệ tuổi trẻ nghẹn họng nhìn trân trối, không dám tưởng tượng.

Có thế hệ trẻ tuổi cà lăm nói: "Trường, Trường, Trường Tồn Kiếm Thần, không, không, không phải nam tử sao?"

"Ai nói cho ngươi là Trường Tồn Kiếm Thần là nam tử?" Có trưởng bối liếc nhìn hắn một cái.

"Nàng, nàng chính là Trường Tồn Kiếm Thần." Không ít tu sĩ cường giả chưa bao giờ gặp qua Trường Tồn Kiếm Thần, đặc biệt là thế hệ trẻ tuổi, đều thật sự bị dọa phát mộng.

Bởi vì rất nhiều người trong tiềm thức cho rằng, với tư cách là một trong ngũ cự đầu Kiếm Châu, thì Trường Tồn Kiếm Thần chính là một vị lão tổ tuyệt thế vô địch, hơn nữa còn là một vị nam tử.

Hiện tại không ngờ rằng, Trường Tồn Kiếm Thần lại là một nữ tử, thoạt nhìn hình như tuổi cũng không lớn.

"Trường Tồn Kiếm Thần nha." Nhìn thấy Trường Tồn Kiếm Thần, coi như là cường giả chưa từng gặp qua, cũng không khỏi vì vậy cảm khái.

Trên thực tế, trong suy nghĩ của rất nhiều người, cho dù biết rõ Trường Tồn Kiếm Thần là nữ tu sĩ cường giả, theo bọn hắn nghĩ, Trường Tồn Kiếm Thần, hẳn là một vị Chí Tôn vô địch thế gian, Kiếm Đạo ngút trời, thần uy nghiền ép “cửu thiên thập địa” ( chín tầng trời mười tầng đất)

Nhưng khi tận mắt nhìn thấy Trường Tồn Kiếm Thần, làm sao có thể nghĩ ra được, Trường Tồn Kiếm Thần, thoạt nhìn là bình thường tự nhiên, cũng không có như trong tưởng tượng là thần uy vô địch.

Tại thời điểm này, đám người Lục Ỷ, Đại Địa Kiếm Thánh đều nhao nhao hướng Trường Tồn Kiếm Thần hành đại lễ.

"Lại gặp công tử." Trường Tồn Kiếm Thần khom người với Lý Thất Dạ, dáng vẻ thong dong ưu nhã, cho dù nàng không có dung nhan tuyệt thế, nhưng cũng khiến người ta ngắm mãi không chán.

Lý Thất Dạ mỉm cười, khẽ gật đầu.

Cảnh tượng này, khiến tất cả mọi người cảm thấy choáng váng, thậm chí rất nhiều tu sĩ cường giả còn chưa tỉnh hồn lại.

Trước đó, không ít người suy đoán, Lý Thất Dạ có khả năng là người của Kiếm trai, thậm chí có thể là truyền nhân của Trường Tồn Kiếm Thần, nhưng hiện tại xem ra, Lý Thất Dạ cũng không phải là truyền nhân của Trường Tồn Kiếm Thần.

Trong lúc nhất thời, mọi người đối với thân phận của Lý Thất Dạ càng là suy đoán không ngừng, trong mắt của mọi người, lúc này Lý Thất Dạ càng làm cho người ta nhìn không thấu, giống như là một đoàn sương mù, căn bản là không cách nào thấy rõ ràng diện mạo thật sự trong đó.

Trường Tồn Kiếm Thần - Tịch Nguyệt, nàng chính là người mà Lý Thất Dạ đã gặp tại Cổ Xích đảo, cũng chính là chủ nhân của Lục Ỷ.

"Tịch Nguyệt cô nương, đã lâu không gặp." Lúc này, bất luận là Lập Địa Kim Cương hay Hạo Hải Tuyệt Lão, đều hướng Trường Tồn Kiếm Thần chào hỏi một tiếng.

"Đã lâu không gặp, vạn năm trôi qua, hôm nay giữa chúng ta, cũng nên thanh toán một chút nợ cũ." Trường Tồn Kiếm Thần chầm rãi nói ra, thanh âm không hề mang khói lửa, vẫn là êm tai như vậy, nhưng lời như vậy, nghe vào trong tai bất luận kẻ nào, đều là tràn đầy phân lượng.

Vừa nghe đến lời như vậy, cũng làm cho tu sĩ cường giả ở đây không khỏi hai mặt nhìn nhau.

Ngũ cự đầu Kiếm Châu, ân oán cá nhân giữa bọn hắn, ngoại nhân cũng không biết, nhưng hôm nay Trường Tồn Kiếm Thần lại có ý định đòi nợ, điều này lập tức khiến không ít tu dấy lên sự hiếu kỳ hừng hực.

"Đại đạo dài đằng đẵng, phân tranh không ngừng, ngươi ta tu đạo, đều có chỗ xung đột." Lập Địa Kim Cương chầm rãi nói: "Trận chiến năm đó, đều là vì Vạn Thế Kiếm mà ra tay, mọi người cũng không cần phải nói tới ân oán."

"Thật sao?" Trường Tồn Kiếm Thần Tịch Nguyệt chầm chậm nói: "Tranh đoạt Vạn Thế Kiếm, là nhìn vào tạo hoá của mọi người thôi, tuy nhiên, Đạo Tam Thiên thủ đoạn vượt qua Bát Hoang, chuyện này chỉ sợ là hai vị biết rõ ràng nhất."

Trường Tồn Kiếm Thần - Tịch Nguyệt lời này vừa thốt ra, làm cho rất nhiều tu sĩ cường giả ở đây trong lòng không khỏi chấn động kịch liệt.

Năm đó, trận chiến giữa Ngũ cự đầu Kiếm Châu, kinh thiên động địa, kết cục sau này đến bây giờ đã sáng tỏ, Chiến Thần của Chiến Kiếm đạo tràng bị trọng thương rồi chết, vợ chồng Nhật Nguyệt Kiếm Hoàng quy ẩn, cuối cùng chỉ còn lại Hạo Hải Tuyệt Lão, Lập Địa Kim Cương, Trường Tồn Kiếm Thần.

Mặc dù mọi người đều biết, nội tình thật sự bộc phát nên trận đại chiến này, nhưng hôm nay xem ra, phía sau nhất định còn có nội tình khác không muốn người biết.

Trước đó, cũng có lời đồn đại nói rằng, trận chiến giữa Ngũ cự đầu Kiếm Châu, còn có những người khác tham gia, thậm chí có tin đồn đó là Đạo Tam Thiên của Thiên Cương.

Tuy nhiên, điều này vẻn vẹn dừng lại ở lời đồn đại, hôm nay chính miệng Trường Tồn Kiếm Thần - Tịch Nguyệt, một trong Ngũ cự đầu nói ra, vậy thì đó không phải là lời đồn đại, mà là sự thật rành rành.

"Đạo Tam Thiên ——" nghe được cái tên này, không ít người tâm thần kịch chấn, hít một hơi lãnh khí.

Thời đại bây giờ còn chưa có Đạo Quân, Bát Hoang không thể thông hướng, nhưng Đạo Tam Thiên đến từ Thiên Cương vậy mà có thể vượt qua tới Kiếm Châu để chiến đấu, phía sau này đến tột cùng là có bí mật thế nào đây?

Trường Tồn Kiếm Thần - Tịch Nguyệt nói chuyện, bất luận là Lập Địa Kim Cương hay Hạo Hải Tuyệt Lão, dáng vẻ đều có chút xấu hổ, gượng cười một tiếng.

Tại thời điểm này, rất nhiều người bắt đầu ý thức được, Hạo Hải Tuyệt Lão, Lập Địa Kim Cương, không phải tới hôm nay mới liên thủ, mà ở vạn năm trước kia, trận chiến năm đó giữa Ngũ cự đầu, Hạo Hải Tuyệt Lão, Lập Địa Kim Cương, khi đó cũng đã liên thủ.

Năm đó một trận chiến, tình huống cụ thể ngoại nhân không được biết, nhưng là, bây giờ suy đoán, năm đó một trận chiến, Hạo Hải Tuyệt Lão, Lập Địa Kim Cương bọn hắn chiếm thế thượng phong, hoặc là chiếm được chỗ cực tốt. Bằng không, Chiến Thần cũng sẽ không bị trọng thương mà chết, vợ chồng Nhật Nguyệt Kiếm Hoàng cũng sẽ không quy ẩn, cuối cùng duy nhất lưu lại chỉ có Trường Tồn Kiếm Thần.

Thử nghĩ một chút, Trường Tồn Kiếm Thần - Tịch Nguyệt, cho dù có cường đại tới đâu, không có người khác tương trợ, chỉ sợ với lực lượng một mình nàng, cũng khó mà chống lại Hạo Hải Tuyệt Lão, Lập Địa Kim Cương.

Hơn nữa, tại lúc này, có không ít tu sĩ cường giả ý thức được, trận chiến năm đó giữa Ngũ đại cự đầu, Trường Tồn Kiếm Thần, Chiến Thần, Nhật Nguyệt Kiếm Hoàng đều trở thành một phương thảm bại, rất có thể cũng không phải là do Hạo Hải Tuyệt Lão, Lập Địa Kim Cương cường đại hơn so với bọn hắn, mà có thể bởi vì Đạo Tam Thiên, hoặc là một chút nội tình không muốn người biết.

"Sự việc năm đó, đều là đủ loại ngoài ý muốn." Lập Địa Kim Cương cười khan một tiếng.

Nhưng Trường Tồn Kiếm Thần - Tịch Nguyệt lại không hề nể nang, nói ra: "Đủ loại ngoài ý muốn, vậy hai vị là người rõ ràng nhất, lòng dạ biết rõ."

"Chuyện qua rồi, hãy để qua đi." Hạo Hải Tuyệt Lão dáng vẻ càng dứt khoát, nói ra: "Chúng ta không hề xoắn xuýt, nếu Tịch Nguyệt cô nương muốn tìm chúng ta trả thù, vậy chúng ta phụng bồi là được."

Không hề nghi ngờ, Hạo Hải Tuyệt Lão là không muốn dây dưa tiếp những chuyện năm đó, hoặc là nói, hắn không muốn để người đời biết được nội tình trận chiến năm đó.

"Tốt, ta đúng là đang có ý này." Trường Tồn Kiếm Thần - Tịch Nguyệt cũng là mười phần dứt khoát.

"Tịch Nguyệt cô nương muốn lấy một địch hai sao?" Lập Địa Kim Cương không khỏi ánh mắt ngưng tụ.

Hạo Hải Tuyệt Lão nhìn chằm chằm Trường Tồn Kiếm Thần, nói ra: "Xem ra, Tịch Nguyệt cô nương đã lĩnh ngộ được trường tồn chân lý, đạo hạnh lại bước ra một cái cấp độ, thật là đáng mừng."

"So ra vẫn kém hơn Tuyệt Lão." Trường Tồn Kiếm Thần chầm chậm nói: "Không chỉ tự sáng tạo ra Phúc Vũ kiếm pháp vô song, lại tu luyện cả Cự Uyên Kiếm Đạo, Hạo Hải Kiếm Đạo!"

"Thật hổ thẹn." Hạo Hải Tuyệt Lão cũng không đắc ý, nói ra: "Trường Tồn kiếm pháp mới là tuyệt thế vô song."

"Hôm nay, lại để ta lĩnh giáo Phúc Vũ kiếm pháp vô song của người!" Trường Tồn Kiếm Thần - Tịch Nguyệt ánh mắt ngưng tụ, khóa chặt Hạo Hải Tuyệt Lão.

Lúc này, Trường Tồn Kiếm Thần - Tịch Nguyệt muốn khiêu chiến với Hạo Hải Tuyệt Lão, đây là trực tiếp đoạt đối thủ của Chí Thánh thành chủ và Thiết Kiếm.

"Tốt, bộ xương già của ta vạn năm nay cũng không có nửa bước tiến triển." Hạo Hải Tuyệt Lão cũng ánh mắt phát lạnh, chầm chậm nói: "Vậy liền để ta không biết tự lượng sức mình, lãnh giáo một chút Trường Tồn kiếm pháp của Tịch Nguyệt cô nương."

"Keng ——" một tiếng vang lên, Trường Tồn Kiếm Thần - Tịch Nguyệt không nói nhiều lời, trường kiếm rút ra khỏi vỏ.

Trường Tồn Kiếm nơi tay lập tức khí thế đại biến.

Trường Tồn Kiếm, tản ra quang mang trong suốt, giống như thời gian quanh quẩn, dường như mỗi một tấc kiếm là ngàn vạn năm, kiếm vừa ra, chính là ngàn vạn năm trôi qua.

Đây chính là kiếm đạo vô song năm đó Kiếm Hậu sáng tạo ra, từng được người xưng là, Kiếm Hậu - Trường Tồn kiếm pháp, Trường Tồn Kiếm chính là muốn sánh vai với Vạn Thế Kiếm Đạo, Vạn Thế Kiếm!




TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv