Vào giờ phút này, tất cả tu sĩ cường giả cũng không khỏi nín thở, có rất nhiều tu sĩ cường giả đều hiểu rằng, ngày hôm nay chung quy cũng phải tới.
"Cuối cùng cũng phải có một trận chiến." Có tu sĩ cường giả không khỏi nói thầm một tiếng.
Trên thực tế, trận chiến giữa Lý Thất Dạ cùng Đạm Hải Kiếm Hoàng, không ít tu sĩ cường giả sớm đã chờ mong, hơn nữa, cũng có không ít tu sĩ cường giả sớm đã dự kiến, giữa Lý Thất Dạ và Đạm Hải Kiếm Hoàng nhất định phải có một trận chiến.
Không nói trước kia Lý Thất Dạ cướp đi Ninh Trúc công chúa, cướp đi vị hôn thê của Đạm Hải Kiếm Hoàng, hoàng hậu tương lai của Hải Đế kiếm quốc. Chính chỉ bằng vào tại Vân Mộng trạch, Lý Thất Dạ giết chết nhiều đệ tử Hải Đế kiếm quốc như thế, ngay cả thủ tịch trưởng lão Hải Đế kiếm quốc cũng chết thảm trong tay Lý Thất Dạ.
Loại ân oán thù hận này, có thể nói là không đội trời chung, bất kỳ đại giáo cương quốc nào cũng không có khả năng bỏ qua như vậy.
Đạm Hải Kiếm Hoàng với tư cách là hoàng đế Hải Đế kiếm quốc, có thể tha cho Lý Thất Dạ ư? Hắn nhất định phải giết chết Lý Thất Dạ, lúc này mới có thể đòi lại công đạo cho đệ tử Hải Đế kiếm quốc đã chết.
"Sắp có trò hay để xem." Cũng có tu sĩ cường giả không khỏi vì vậy hưng phấn, nói thầm: "Kẻ tà môn nhất, tỷ thí với thiên tài vô song nhất, đây nhất định là một màn kịch tuyệt vời, một trận đại chiến thế này, chắc chắn sẽ rực rỡ tuyệt luân."
"Có lẽ, đây cũng là một cơ hội vô cùng tốt." Cũng có cường giả thế hệ trước, lão tổ đại giáo có chút kích động, chờ mong.
Dưới loại tình huống này, không biết có bao nhiêu tu sĩ cường giả trong lòng ít nhiều gì cũng có chút chờ mong, Lý Thất Dạ sẽ đem vũng nước đục này quấy đục thêm, kể từ đó, mọi người mới có cơ hội đục nước béo cò.
"Ta cũng muốn chết." Đối với Đạm Hải Kiếm Hoàng mà nói, Lý Thất Dạ cũng lười để ý, duỗi cái lưng mệt mỏi, lười biếng nói ra: "Nhưng lại không chết được, đây cũng là một chuyện phiền não."
"Ngươi đã muốn chết, vậy thì để ta tiễn ngươi một đoạn đường." Đạm Hải Kiếm Hoàng còn chưa mở miệng, Hư Không Thánh Tử bên cạnh cười lớn nói ra.
Lý Thất Dạ đã sớm kết thù với Hư Không Thánh Tử, ai cũng biết, Cửu Luân thành cũng muốn trừ khử Lý Thất Dạ cho thống khoái, hiện tại Cửu Luân thành kết minh với Đạm Hải Kiếm Hoàng, Lý Thất Dạ là kẻ địch chung của bọn hắn, đương nhiên càng muốn giết cho thống khoái.
"Chỉ bằng ngươi?" Lý Thất Dạ chậm rãi liếc nhìn Hư Không Thánh Tử, nở nụ cười, nói ra: "Vẫn không đủ phân lượng, hai người các ngươi cùng lên đi, đương nhiên, lão tổ Kiếm Thần gì đó của các ngươi, cũng có thể cùng tiến lên, ta một hơi đem toàn bộ các ngươi thu thập, để tránh cho lần lượt từng người một chạy tới, phiền lắm."
Lý Thất Dạ lời như vậy vừa thốt lên, tại chỗ sâu trong vùng biển này, lập tức truyền ra hừ lạnh một tiếng, tiếng hừ lạnh tựa như sấm sét nổ tung bên tai, khiến rất nhiều tu sĩ cường giả hồn phi phách tán.
Không hề nghi ngờ, Lý Thất Dạ lời như vậy, đã trêu chọc tới Kiếm Thần, Cổ tổ của Hải Đế kiếm quốc, Cửu Luân thành không vui, chỉ có điều, bọn hắn loại quái vật khổng lồ này, vẫn chưa muốn ra tay với Lý Thất Dạ.
"Khẩu khí thật lớn, hắn muốn dùng sức một người khiêu chiến Đạm Hải Kiếm Hoàng cùng Hư Không Thánh Tử sao?" Có tu sĩ cường giả chưa từng thấy qua Lý Thất Dạ, vẻn vẹn mới nghe qua một chút truyền thuyết về hắn, không chút nào hiểu rõ, lúc này nghe được lời như vậy, không khỏi hít một hơi lãnh khí, thì thào nói.
"Đây chính là Lý Thất Dạ, hoàn toàn là tác phong của Lý Thất Dạ." Tu sĩ cường giả đối với Lý Thất Dạ không xa lạ gì, cũng đã quá quen thuộc với sự phách lối cuồng vọng của Lý Thất Dạ, nếu như có một ngày, Lý Thất Dạ không còn phách lối cuồng vọng nữa, như vậy mới thật sự khiến người ta có chút không quen.
Ngay cả lão tổ đại giáo cũng không khỏi khen một tiếng, nói ra: "Chỉ bằng vào phần can đảm này, cũng có thể ngạo thị thiên hạ. Lại có bao nhiêu tu sĩ cường giả trẻ tuổi, dám khiêu chiến với Đạm Hải Kiếm Hoàng cùng Hư Không Thánh Tử."
Tại Kiếm Châu, chỉ cần tu sĩ cường giả thoáng hành tẩu qua giang hồ đều biết, Đạm Hải Kiếm Hoàng cùng Hư Không Thánh Tử được xưng là có thiên phú nhất Kiếm Châu, là thế hệ trẻ tuổi có thực lực cường đại nhất, đó cũng không phải là khoa trương.
Giữa hai người bọn họ, chỉ bằng vào Đạm Hải Kiếm Hoàng, Hư Không Thánh Tử, bất cứ người nào cũng có thể quét ngang thiên hạ, ngạo thị quần hùng. Huống chi là hai người bọn họ liên thủ.
Nếu thật sự hai người bọn họ liên thủ, đừng nói là cường giả thế hệ trẻ tuổi, liền xem như lão tổ đại giáo, cổ hoàng vương triều thế hệ trước, cũng không phải là đối thủ của bọn hắn.
Hiện tại Lý Thất Dạ lại muốn lấy sức một mình đi khiêu chiến bọn hắn, làm sao không khiến rất nhiều tu sĩ cường giả giật mình, hít một hơi lãnh khí.
Đương nhiên, tu sĩ cường giả hiểu rõ đối với Lý Thất Dạ mà nói, không hề cảm thấy có chút ngoại lệ nào, bởi vì Lý Thất Dạ căn bản chính là người không sợ trời không sợ đất, tà môn cực độ, coi như Đạm Hải Kiếm Hoàng, Hư Không Thánh Tử danh chấn thiên hạ, nắm trong tay đại quyền, định đoạt sinh tử, Lý Thất Dạ vẫn cứ khiêu chiến như thường.
"Tốt, tốt, tốt, " Lý Thất Dạ lời như vậy khiến Hư Không Thánh Tử tức giận quá mà cười, hắn cười to nói: "Đã bao nhiêu năm rồi, chưa có kẻ nào dám với ta như vậy, tốt lắm, tốt lắm, rất tốt."
Lúc này, trong tiếng cười lớn của Hư Không Thánh Tử, bất kỳ người nào cũng có thể nghe được sự phẫn nộ trong đó.
Điều này khiến tu sĩ cường giả ở đây không khỏi hai mặt nhìn nhau, cũng đều biết Hư Không Thánh Tử thật sự tức giận rồi. Nhưng, Hư Không Thánh Tử tức giận, đó cũng là chuyện thường tình, dù sao, hắn với tư cách là tuyệt thế thiên tài, bị Lý Thất Dạ làm nhục như vậy, làm sao hắn có thể nuốt được khẩu khí này.
"Thế gian không có anh hùng, thằng ranh con lại nổi danh mà thôi." Lý Thất Dạ không thèm để ý, nở nụ cười, nói ra: "Hai người các ngươi cùng lên đi."
Lý Thất Dạ vừa mở miệng, chính là muốn lấy một chọi hai, có người kinh thán, có người bội phục, cũng có người cảm thấy không biết tự lượng sức mình, chẳng qua, tất cả mọi người đều cho rằng, kịch hay sắp bắt đầu.
"Ta cũng muốn nhìn xem ngươi có thủ đoạn thông thiên gì, Kim Tiền Lạc Địa Pháp sao?" Lúc này, Đạm Hải Kiếm Hoàng hai mắt ngưng tụ, dâng trào ra kiếm quang cuồn cuộn, trong chớp mắt này, trong đôi mắt Đạm Hải Kiếm Hoàng phun ra ngoài kiếm quang, giống như là muốn nuốt chửng toàn bộ thiên địa.
Khi kiếm quang cuồn cuộn này từ trong đôi mắt Đạm Hải Kiếm Hoàng phun ra ngoài, không biết có bao nhiêu người lập tức cảm thấy như có trăm ngàn vạn ngân châm rét thấu xương, trong nháy mắt xuyên thấu thân thể của mình, có tu sĩ cường giả không chịu nổi uy lực đáng sợ như vậy, đau đớn tới mức kêu thảm một tiếng, sợ tới mức hồn phi phách tán, lập tức vừa lăn vừa bò tháo chạy khỏi, đứng ở phía xa quan sát, cũng không dám tới gần.
"Má ơi, thực lực quá mạnh mẽ, quả thật là danh bất hư truyền." Cảm nhận được kiếm ý của Đạm Hải Kiếm Hoàng, rất nhiều tu sĩ cường giả bị doạ sởn hết gai ốc.
Đạm Hải Kiếm Hoàng chưa hề xuất thủ, vân chưa phát huy ra thực lực mạnh mẽ nhất của hắn, vẻn vẹn dựa vào kiếm quang phun ra từ hai mắt, cũng đã khiến rất nhiều tu sĩ cường giả không chịu nổi, uy lực mạnh mẽ đáng sợ như thế, làm sao không khiến người ta vì đó rùng mình chứ.
Đạm Hải Kiếm Hoàng được mọi người xưng là đệ nhất thiên tài trong thế hệ trẻ tuổi, thế hệ trẻ tuổi đệ nhất nhân, quả thật cũng không phải chỉ có hư danh, với thực lực của hắn mà nói, có thể đủ quét ngang thế hệ trẻ tuổi, cho dù Tuấn Ngạn Thập Kiếm liên thủ, chỉ sợ cũng không đỡ nổi ba kiếm của Đạm Hải Kiếm Hoàng.
Cho dù trước kia có không ít người đối với Đạm Hải Kiếm Hoàng không phục, cho rằng thực lực của Đạm Hải Kiếm Hoàng có chút phóng đại, nhưng vào giờ phút này, cũng phải tâm phục khẩu phục, không thể không thừa nhận rằng, Đạm Hải Kiếm Hoàng, thật sự là thế hệ trẻ tuổi đệ nhất nhân.
Đương nhiên, tại thời điểm Đạm Hải Kiếm Hoàng vừa dứt lời, có không ít người nhìn về phía Lý Thất Dạ, mọi người đều biết, Kim Tiền Lạc Địa Pháp của Lý Thất Dạ rất cường đại.
Cũng không thể nói rằng Kim Tiền Lạc Địa Pháp quá cường đại, chỉ có thể nói, Lý Thất Dạ có quá nhiều tiền, động một chút là ném ra hơn ức tiền, thậm chí còn là Đạo Quân Tinh Bích, với lượng tài phú khổng lồ như vậy nện xuống, có thể nghĩ Kim Tiền Lạc Địa Pháp có thể phát huy ra uy lực đáng sợ thế nào.
Tại thời điểm Vân Mộng trạch, bao nhiêu tu sĩ cường giả quan chiến đều cho rằng, đám người thủ tịch trưởng lão Hải Đế kiếm quốc, chính là chết thảm dưới Kim Tiền Lạc Địa Pháp của Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ có thể chém giết đám người thủ tịch trưởng lão Hải Đế kiếm quốc, cũng không phải vì thực lực của hắn cường đại cỡ nào, chỉ là vì hắn có nhiều tiền, thật sự có rất nhiều, trực tiếp đập chết kẻ địch.
Cho nên, vào lúc này, mọi người nhìn về phía Lý Thất Dạ, trong nội tâm cũng đều cảm thấy, nếu như nói, Lý Thất Dạ động một chút lại ném ra mười mấy tỷ Đạo Quân Tinh Bích, như vậy, Đạm Hải Kiếm Hoàng, Hư Không Thánh Tử cũng bị đập chết.
"Nếu như nói, Lý Thất Dạ thật sự thi triển Kim Tiền Lạc Địa Pháp, một hơi ném ra mười mấy tỷ Đạo Quân Tinh Bích, Đạm Hải Kiếm Hoàng, Hư Không Thánh Tử có thể chịu được sao?" Có cường giả không khỏi lớn mật suy đoán.
Có một vị lão tổ đại giáo trầm ngâm một chút, khẽ lắc đầu, nói ra: "Nếu quả như thật dùng tiền ném tới, chỉ sợ, không cần mười mấy tỷ. Nghe nói, Kim Tiền Lạc Địa Pháp, càng nhiều tiền thì uy lực càng lớn, thử nghĩ một chút, Đạo Quân Tinh Bích, đây là uy lực thế nào chứ, đây là Đạo Quân tự tay để lại tiền tài. Với số lượng vài tỷ, đơn giản chính là có thể nháy mắt tiêu diệt một cái đại giáo cương quốc."
Suy đoán như vậy, có không ít lão tổ đại giáo đồng ý, Kim Tiền Lạc Địa Pháp, bản thân nó không có uy lực gì, vấn đề ở chỗ Tinh Bích, càng nhiều tiền liền càng cường đại, uy lực lại càng khủng bố hơn.
Nếu quả thật là vài tỷ Đạo Quân Tinh Bích nện xuống, trong nháy mắt có thể chôn vùi một cái đại giáo cương quốc.
Đối với người khác mà nói, liền xem như Đạm Hải Kiếm Hoàng, thậm chí là đại giáo cương quốc, cũng khó có khả năng một hơi xuất ra vài tỷ Đạo Quân Tinh Bích.
Nhưng Lý Thất Dạ vẫn có thể cầm ra được, thậm chí có thể xuất ra cả trăm tỷ. Nếu như tất cả số tiền đó mà nện xuống, đó là chuyện kinh khủng cỡ nào.
"Thiên hạ đệ nhất phú hào, nhiều tiền tới mức bỏng tay, khó trách Lý Thất Dạ ai cũng dám chọc." Nghĩ thông suốt tới điểm này, liền xem như đại nhân vật, cũng không khỏi cười khổ một cái.
Cho dù là Hải Đế kiếm quốc, nếu như Lý Thất Dạ thật sự bất cứ giá nào, đem tất cả tiền nện xuống, chỉ sợ cũng đủ khiến loại quái vật khổng lồ như Hải Đế kiếm quốc nếm phải trái đắng.
"Mẹ kiếp, đầu năm nay, có tiền thật là tốt." Có thế hệ trẻ tuổi không khỏi hâm mộ ghen ghét.
Cũng có lão tổ già khú đế trầm ngâm nói: "Đây cũng là chuyện tốt, ít nhất, Lý Thất Dạ vẫn có hy vọng rung chuyển cục diện trước mắt này, chỉ cần hắn nguyện ý tốn tiền."
Lúc này, không ít người đều hy vọng Lý Thất Dạ cùng Hải Đế kiếm quốc, Cửu Luân thành chiến đấu ngươi chết ta sống.
"Lạc Địa Kim Tiền pháp?" đối với Đạm Hải Kiếm Hoàng mà nói, Lý Thất Dạ không đếm xỉa tới, khẽ khoát tay, nói ra: "Thôi bỏ đi, ngày nào cũng vung tiền, thật quá mức nhàm chán, cuộc sống như vậy, là cỡ nào đơn điệu không thú vị, đổi một cách chơi mới lạ, chỉ cần tìm một thanh kiếm nát, là được rồi."