Đế Bá

Chương 3150: Tử quan



Quan tài đá không có bất kỳ dấu vết đục đẽo nào, trời sinh nó như thế chứ không phải được ai đó chế tạo hoặc điêu khắc. Nó vừa ra đời đã có hình dáng một cỗ quan tài bằng đá, tự nhiên tượng hình, như thể được thiên địa sinh ra vậy.

Trên quan tài bằng đá có dấu vết của năm tháng, những dấu vết năm tháng loang lổ đó như muốn chứng minh quan tài đá còn già hơn thiên địa này.

Quan tài đá xuất hiện mang theo hơi thở không một ai diễn tả được cùng một luồng sức mạnh không một ai có thể nhìn thấu. Hơi thở đó, sức mạnh đó dường như không thuộc thế giới này, không thuộc bất kỳ sức mạnh nào trên thế gian.

Nhưng hơi thở đó, sức mạnh đó lại làm Đại Đế Tiên Vương nghẹn thở. Bởi vì sức mạnh của quan tài đá quá khủng khiếp, tới mức bọn họ không thể chống đỡ nổi. Có lẽ chỉ có Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh mới có thể chống đỡ được.

Nhìn thấy quan tài đá, Lý Thất Dạ mỉm cười, ánh mắt hơi nhúc nhích, nói chậm:

- Tử Quan. Nghe đồn nó còn tồn tại trên thế gian, hôm nay cuối cùng cũng xuất hiện!

- Tử Quan.

Nghe thấy tên này, ngay cả Kiếm Đế cũng giật mình.

- Một trong chín Thiên Bảo trong truyền thuyết. Tử Quan!

- Thiên Bảo!

Nghe thế, những Đại Đế Tiên Vương khác cũng hoảng sợ.

Bọn họ biết chín Thiên Bảo có ý nghĩa như thế nào. Có được chín Thiên Bảo thì có sức mạnh khủng bố không sao tưởng tượng. Có được một món trong chín Thiên Bảo thì ngay cả kỷ nguyên trọng khí cũng không sánh bằng.

Đồn rằng, năm đó Cổ Minh tàn phá mười ba châu. Ngoại trừ việc bọn họ mạnh mẽ cùng tà ác ra thì còn một lý do khác, đó là Cổ Minh nắm giữ một trong chín Thiên Bảo. Thể Phương!

Tử Quan, một trong chín Thiên Bảo, tương ứng với [Tử Thư] trong chín Thiên Thư.

"Yết yết yết" Lúc này, Tử Quan mở ra. Khi mở ra được gần một nửa thì chỉ nghe "Oong", chỉ thấy Tử Quan bập bùng ánh sáng, như thể trong đó có sức mạnh khủng khiếp nhất thế gian.

"Đùng đùng, đùng đùng, đùng đùng..." Sấm chớp đánh xuống. Cũng không biết Tử Quan có cái gì hấp dẫn, vậy mà lại thu hút hết tất cả Thiên Tru.

Tiếng nổ đùng đoàng vang lên, tất cả Thiên Tru rơi xuống điên cuồng, tất cả đều lọt hết vào bên trong Tử Quan. Bên trong Tử Quan giống như có sức mạnh cùng không gian vô cùng vô tận. Nó không chỉ chứa đựng tất cả Thiên Tru mà còn chịu đựng được công kích kinh khủng của Thiên Tru.

Thiên Tru trên đỉnh đầu biến mất. Đám người U Thiên Đế thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng giữ được mạng sống. Thế nhưng khi bọn họ nhìn Quang Minh Ma Đế, bọn họ vẫn còn ngạc nhiên cùng mờ mịt, bởi vì bọn họ biết Quang Minh Ma Đế đã chết dưới Thiên Tru.

- Cám ơn đạo hữu cứu giúp.

U Thiên Đế tỉnh táo lại, vội vàng ôm quyền về phía Quang Minh Ma Đế, nói.

- Tam tộc chúng ta vốn chung nguồn cội, chúng ta đều là người một nhà, không cần khách sáo như vậy.

Quang Minh Ma Đế cười nói.

Mặc dù Quang Minh Ma Đế đã cứu bọn họ, nhưng vẫn có Đại Đế Tiên Vương dè chừng, chẳng hạn như Kiếm Đế. Bởi vì thiên mệnh của Quang Minh Ma Đế là màu đen, khiến cho bọn họ có dự cảm chẳng lành.

- Đạo huynh, chúng ta hay bắt tay với nhau tiêu diệt Âm Nha!

Quang Minh Ma Đế ghìm giọng nói với U Thiên Đế.

Quang Minh Ma Đế nói như vậy để U Thiên Đế hơi do dự. Trước đó, bọn họ quả quyết muốn giết Lý Thất Dạ. Nhưng hiện đại đám người U Thiên Đế bị đánh sợ, nhất là Thiên Tru đã để lại bóng mờ trong lòng bọn họ. Bọn họ không biết tại sao Âm Nha có thể gọi Thiên Tru!

- Đạo huynh, nếu bỏ lỡ cơ hội này thì sau này sẽ không có cơ hội tốt như thế nữa, sau này tam tộc sẽ vạn kiếp bất phục. Cho dù hôm nay có thể chạy thoát, thế nhưng ngày khác Âm Nha sẽ thanh toán từng người một! Thử hỏi đạo huynh còn có thể mời được nhiều người như hôm nay không? Còn có cơ hội dùng "Bình Loạn Quyết" khóa chặt Âm Nha không

Quang Minh Ma Đế nói.

Quang Minh Ma Đế nói vậy khiến đám người U Thiên Đế cảm thấy nặng nề. Ai cũng hiểu chuyện đó, thế nhưng bọn họ thật sự bị trận chiến này hù sợ. Âm Nha quá khủng bố.

- Vả lại, chúng ta có Tử Quan làm chỗ dựa. Thiên thời, địa lợi, nhân hòa đều có. Không giết Âm Nha lúc này thì còn chờ đến khi nào?

Quang Minh Ma Đế nói.

- Tử Quan là của ai?

Kiếm Đế nhìn Tử Quan chăm chăm, nói với Quang Minh Ma Đế.

- Là của ai, tương lai sẽ rõ.

Quang Minh Ma Đế nói:

- Thế gian này, Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh không hẳn mạnh nhất. Tam tộc Thần, Ma, Thiên chúng ta còn có người mạnh mẽ hơn, chỉ chưa xuất hiện mà thôi! Đạo huynh, suy nghĩ lại đi, nếu như các vị không muốn chiến đấu cho tam tộc thì ta đành phải rời khỏi.

Quang Minh Ma Đế nói vậy khiến đám người U Thiên Đế rùng mình. Quang Minh Ma Đế không chỉ nói đại nghĩa mà còn uy hiếp. Lúc này Tử Quan đang chống đỡ Thiên Tru, nếu như Quang Minh Ma Đế rời khỏi thì Thiên Tru sẽ rơi tiếp.

- Được, tam tộc nguy nan, chúng ta phải đồng lòng chung sức, giết Âm Nha, tương lai sẽ là kỷ nguyên của chúng ta.

U Thiên Đế cắn răng, quát lên.

Những Đại Đế Tiên Vương khác nhìn nhau. Hiện tại bọn họ không còn lựa chọn nào khác. Hoặc là chống đỡ Thiên Tru chờ Thế Đế trở lại, hoặc là liên thủ với Quang Minh Ma Đế. Vế sau còn có cơ hội giết chết Âm Nha, dù sao sau lưng Quang Minh Ma Đế chính là chín Thiên Bảo. Tử Quan!

Thật ra, những Đại Đế Tiên Vương này cũng muốn biết người đứng sau Quang Minh Ma Đế là ai, là tồn tại như thế nào mà lại có được chín Thiên Bảo. Tử Quan!

- Được, chúng ta cùng nhau đồng lòng chung sức.

Quang Minh Ma Đế hét lớn, nói:

- Ta nguyện mở đường cho các vị đạo huynh, các vị đạo huynh triển khai "Bình Loạn Quyết" là được!

Quang Minh Ma Đế nói được làm được, là người đầu tiên giết tới, giết về phía Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ vẫn đứng tại chỗ. Hắn không hề liếc nhìn Quang Minh Ma Đế mà chỉ lo nhìn Tử Quan mà thôi. Có thể nói, lúc này chỉ có Tử Quan mới lọt vào pháp nhãn của hắn.

Phải biết, Lý Thất Dạ đang giữ [Tử Thư]. Nếu như cóTử Quan để tương xứng với [Tử Thư] thì không khác gì hổ thêm cánh.

- Đại Đế mười một thiên mệnh, huyết thống Ma Phong, được gọi là người thừa kế của Viêm Đế.

Khi Quang Minh Ma Đế xông tới, Lý Thất Dạ mới thu ánh mắt lại, nhìn Quang Minh Ma Đế một chút, cười nói:

- Ngươi có tư cách được gọi là người thừa kế của Viêm Đế sao? Đừng làm mất mặt Viêm Đế. Cả đời Viêm Đế chiến tích vô song, khinh thường vạn thế, là một người đàn ông vĩ đại. Mà ngươi chỉ là một con chó săn rơi vào hắc ám mà thôi, làm đầy tớ dẫn đường cho bá chủ trong hắc ám mà thôi, cũng dám khoác lác nói mình là người thừa kế của Viêm Đế!

Lý Thất Dạ nói vậy để đám người Kiếm Đế lặng lẽ, mặc dù bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì với Quang Minh Ma Dế, thế nhưng đám người Kiếm Đế biết Quang Minh Ma Đế đã khác bọn họ.

Bị Lý Thất Dạ vạch trần gốc gác cùng miệt thị, mặt mũi Quang Minh Ma Đế đau rát. Dù sao năm đó hắn cũng là Đại Đế uy danh hiển hách, hắn từng là người cai quản tổ chức Đại Đế mạnh nhất Ma tộc, Minh Đài!

Bây giờ hắn trở thành đầy tớ cho người khác, trở thành người dẫn đường hắc ám, đều là sự thật không thể chối cãi.

- Âm Nha, ngươi luôn luôn ngông cuồng, nhưng ngông cuồng quá lâu, đã có người ngứa mắt ngươi, muốn trừng trị ngươi!

Quang Minh Ma Đế lạnh giọng, nói.

- Ừ, ta luôn luôn ngông cuồng.

Lý Thất Dạ cười, nói:

- Thế nhưng, bằng ngươi cũng muốn trừng trị ta?

Nói tới đây, ánh mắt khinh thường của Lý Thất Dạ nhìn Quang Minh Ma Đế một cách lạnh lùng, nói:

- Luận hắc ám, ta trải qua nhiều hơn ngươi. Luận sát phạt, ngươi là cái thá gì! Để chủ nhân của ngươi đứng ra, ta muốn xem thử hắn so với Luân Hồi Hoang Tổ thì như thế nào!

- Ha ha, ngươi tự tin thái quá rồi.

Quang Minh Ma Đế cười lạnh, nói:

- Luân Hồi Hoang Tổ ghê gớm thật, thế nhưng hắn là người của quá khứ, không thuộc về kỷ nguyên của chúng ta nên dù hắn mạnh tới đâu thì cũng bị hạn chế. Thế nhưng, có mấy người còn mạnh hơn trí tưởng tượng của ngươi! Bọn họ sống lâu hơn ngươi, cổ xưa hơn ngươi, bọn họ mới là chúa tể của kỷ nguyên này!

- Ta biết có mấy con rùa đen rút đầu.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói:

- Rùa đen rút đầu mạnh tới mấy thì cũng là rùa đen rút đầu. Gọi chủ nhân của ngươi ra, nói với hắn, ta có thể chém hắc ám bá chủ của quá khứ thì ta cũng có thể chém hắc ám bá chủ của hiện tại.

Bị Lý Thất Dạ khinh miệt như thế khiến nét mặt của Quang Minh Ma Đế rất khó coi, hắn cười lạnh, nói:

- Âm Nha, ngươi chớ ngông cuồng, ngươi cũng chỉ là một con cờ mà thôi, đắc ý gì chứ!

- Ta là một con cờ?

Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:

- Vậy ngươi cho rằng ai mới là người đánh cờ? Chủ nhân của ngươi sao? Chủ nhân của ngươi tự nhận ăn chắc ta sao? Không, là ta ăn chắc ngươi, hôm nay ta đang chờ các ngươi xuất hiện! Chuyện duy nhất để ta bất ngờ là kẻ tới chỉ là người dẫn đường! Theo ta thấy, ngươi chỉ là hòn đá dò đường, có thể từ bỏ bất cứ lúc nào!

Trên thực tế, trước đây rất lâu, Lý Thất Dạ đã bày sẵn ván cờ này để chờ đợi ngày hôm nay. Hắn muốn nhử hắc ám bá chủ xuất hiện!

Giết Luân Hồi Hoang Tổ chỉ là bắt đầu mà thôi. Làm như vậy để báo cho hắc ám bá chủ biết hắn có sức mạnh giết bọn họ.

Khi đó, hắc ám bá chủ nhất định đứng ngồi không yên. Vì vậy, nguy hiểm của Thiên Thần thư viện chính là thời cơ tốt để đặt bẫy. Chỉ cần hắn bị chúng đế vây công, hắc ám bá chủ sẽ thừa dịp tiêu diệt hắn!

Cũng vì vậy, Lý Thất Dạ nhử được Tử Quan xuất hiện. Khiến Lý Thất Dạ tiếc nuối là hắc ám bá chủ vẫn ẩn núp không chịu lộ mặt, vẫn rất cẩn thận!

- Âm Nha, ngừng già mồm, hôm nay chúng ta sống mái với nhau đi!

Quang Minh Ma Đế hét lớn một tiếng!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv