Đế Bá

Chương 1211: Ngưu hoàng (1)



Thiết gia cất giấu bí mật, trăm ngàn vạn năm đến nay, ngoại trừ Thiên Hỏa Nữ Thần qua đời, cũng chỉ có Âm Nha biết bí mật này.

Lý Thất Dạ ở lại Thiết gia, mỗi ngày hắn đều niệm kinh cho bia đá, mỗi ngày hắn đều ở trước tấm bia đá dừng lại thời gian rất dài.

Lão ba ba khuyên nhủ cũng thành công, mặc dù Thiết Lan không còn đuổi Lý Thất Dạ đi, nhưng mà, thái độ của nàng đối với Lý Thất Dạ vẫn là mười phần băng lãnh, trên mặt là nói rõ không chào đón dạng khách nhân như Lý Thất Dạ này.

Đương nhiên, Lý Thất Dạ đối với thái độ không chào đón của Thiết Lan, đó là hoàn toàn không quan trọng, hắn đem ý nghĩ đều lưu ở trên tấm bia đá này.

Dù nói Thiết Lan đối với Lý Thất Dạ không chào đón, nhưng mà, nàng gặp Lý Thất Dạ cả ngày ở trước tấm bia đá ngẩn người hoặc đối với bia đá tụng kinh, nàng cũng không khỏi có chút kỳ quái.

Mặc dù nói, có đồn đại nói Thiết gia bọn hắn có bảo tàng, nhưng mà, là thật hay giả không có ai biết! Trên thực tế, trong lòng Thiết Lan cũng không tin tưởng.

Bởi vì tin tức liên quan tới Thiết gia có bảo tàng, là phụ thân bại gia tử kia của nàng trước hết nhất truyền đi! Phụ thân bại gia tử kia của nàng đã chết rất lâu! Đối với chuyện Thiết gia có bảo tàng, cho dù có rất nhiều người chính tai nghe được hắn nói, cũng không có bao nhiêu người tin tưởng.

Đối với phụ thân bại gia tử của mình, trong nội tâm Thiết Lan cũng không khỏi hận, dù là chết rất lâu! Vốn liếng cuối cùng của Thiết gia, toàn bộ bị hắn bại hết, hơn nữa, chết lâu như vậy, còn lưu lại một tin tức Thiết gia có bảo tàng gì hại người!

Ở trước kia, Thiết Lan căn bản sẽ không lưu ý chuyện Thiết gia có bảo tàng như vậy, coi như trước kia có đạo chích đến vụng trộm đào phế tích của Thiết gia bọn hắn, cũng sẽ bị nàng đuổi đi.

Nhưng mà gần đây, Thiết gia nàng lại không phải bình tĩnh như vậy, Đề Thiên Cốc Nhị sư huynh Thánh Phi nhìn trúng địa bàn của Thiết gia nàng, mở miệng muốn mua lại địa bàn Thiết gia!

Thiết Lan biết, Đề Thiên Cốc Thánh Phi không có trắng trợn cướp đoạt, là bởi vì phương diện tình cảm từ Ngưu Hoàng. Nàng đồng thời cũng biết, mình không phải là đối thủ của Đề Thiên Cốc, nhưng mà, Thiết Lan nàng là người quật cường như vậy, nàng biết rõ mình không cách nào đối địch với Đề Thiên Cốc, nhưng mà, nàng y nguyên một bước cũng không nhường!

Đối với Thiết Lan mà nói, mặc dù Thiết gia nàng đã xuống dốc, đã chỉ còn lại có một người nàng. Nàng cũng đã sớm phân phát tất cả người hầu, nhưng mà, Thiết gia, vẫn là nhà của nàng, nơi này là căn bản của Thiết gia nàng! Dù nàng chết ở chỗ này, cũng sẽ không hướng người Đề Thiên Cốc nhượng bộ!

Lý Thất Dạ ở lại Thiết gia hơn mười ngày, một ngày này, trên bầu trời đột nhiên hiển hiện tường vân, theo một tiếng thanh âm trâu ọ vang lên, trong nháy mắt có một người từ trên thiên khung đạp không mà đến.

- Là bệ hạ đích thân tới Thiên Hỏa huyện chúng ta…

Rất nhiều bách tính Thiên Hỏa huyện nhìn thấy người đạp không mà đến, đều nhao nhao quỵ dưới đất, dập đầu mà bái.

- Bệ hạ đến Thiên Hỏa chúng ta, chỉ sợ là tới gặp Thiết tướng quân.

Có bách tính nhìn thấy bệ hạ đạp không mà đến, lập tức liền đoán được bệ hạ là vì sao đến rồi.

Dạng dị tượng này, cũng kinh động đến Lý Thất Dạ trong Thiết gia, Lý Thất Dạ ngẩng đầu nhìn lên, chỉ gặp một lão giả bước vào Thiết gia phế tích.

Lão giả này dáng người khôi ngô, một đôi mắt đặc biệt lớn, tựa như là một đôi mắt trâu, vị lão giả này mặc long bào, cả người lộ ra uy vũ cường đại.

Vừa thấy được vị lão giả này giá lâm, coi như là Thiết Lan bất cận nhân tình, lạnh băng quật cường cũng lập tức ra ngoài đón lấy, nàng đối với lão giả bái một cái, nói ra:

- Không biết bệ hạ đích thân tới, mạt tướng không có từ xa tiếp đón.

Lão giả này, chính là hoàng chủ Ngưu Mục quốc, cũng là người xưng Ngưu Hoàng Tô Minh Trần. Ngưu Hoàng chính là một đầu Thủy Ngưu thành đạo, thống chưởng toàn bộ Ngưu Mục quốc, hơn nữa, bản thân hắn cũng là Thánh Tôn cảnh giới cường giả.

- Miễn lễ.

Ngưu Hoàng Tô Minh Trần nhẹ nhàng khoát tay, chậm rãi nói ra.

Sau khi Thiết Lan đứng dậy, Ngưu Hoàng Tô Minh Trần nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói ra:

- Thiết Lan a, ngươi tội gì quật cường như vậy, Thiết gia các ngươi cũng đã xuống dốc, Điểu Hoàng hắn ra cho ngươi một cái giá cao, muốn mua nơi này của ngươi, sao ngươi không bán cho hắn.

Thiết Lan đứng ở nơi đó, giữ im lặng. Ngưu Hoàng Tô Minh Trần là người Thiết Lan tôn kính nhất, Ngưu Hoàng cùng gia gia nàng đã từng là bạn tri kỉ, sau khi phụ thân bại gia tử bại tận gia tài, Thiết gia bọn hắn không ít được Ngưu Hoàng chiếu cố.

Nhìn lấy bộ dáng Thiết Lan quật cường, Ngưu Hoàng Tô Minh Trần không khỏi nói ra:

- Thiết Lan, ngươi sẽ không nghĩ đến Thiết gia các ngươi thật sự có bảo tàng chứ? Phụ thân bại gia tử kia của ngươi là tửu quỷ, hắn nói hươu nói vượn, vậy căn bản liền không đáng để tin. Hắn năm đó thấy gia tài bại tận, muốn đem Thiết gia bán được giá cao, liền hướng người nói khoác Thiết gia có bảo tàng!

Nói đến đây, trong lòng Ngưu Hoàng Tô Minh Trần cũng không khỏi thở dài một tiếng, hắn cùng gia gia của Thiết Lan từ nhỏ chính là bạn tri kỉ, cùng nhau lớn lên, cùng nhau xuất sinh nhập tử.

Ở trước kia, Thiết gia là truyền thừa tiếng tăm lừng lẫy, đến thế hệ gia gia Thiết Lan, mặc dù Thiết gia đã xuống dốc, nhưng mà, y nguyên vẫn là có một chút vốn liếng.

Đáng tiếc, phụ thân của Thiết Lan lại bất tranh khí, là một cái bại gia tử mười phần, có thể nói là bại tận gia tài, thường thường đem đồ vật trong nhà trộm ra đi bán, đến cuối cùng, ngay cả phụ thân của hắn cũng bị hắn làm tức chết.

Sau khi gia gia của Thiết Lan chết đi, tên phá của này càng thêm không cố kỵ, đến cuối cùng, ngay cả một điểm nội tình cuối cùng của Thiết gia cũng bị hắn bán sạch, khiến cho Thiết gia phá thành mảnh nhỏ, thê ly tử tán.

May mắn Thiết Lan không chịu thua kém, mặc dù chưa tu đạo, nhưng nàng khổ luyện cũng thành võ đạo cao thủ, vì Ngưu Mục quốc dựng lên công lao không nhỏ, được phong làm Đại tướng.

Mặc dù nói, lấy thực lực của Thiết Lan, có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý thế gian, nhưng mà, muốn một lần nữa chấn hưng một cái truyền thừa, đó căn bản là chuyện không thể nào, Thiết gia ngay cả nội tình sau cùng cũng không có, bằng Thiết Lan, căn bản là chấn hưng không được Thiết gia!

- Bệ hạ, cái này mạt tướng biết, nhưng, nơi này là căn bản của Thiết gia ta.

Sau khi Thiết Lan trầm mặc, kiên định nói.

Trên thực tế, trong nội tâm Thiết Lan cũng cảm kích Ngưu Hoàng Tô Minh Trần, năm đó phụ thân bại gia tử của nàng đem mảnh đất Thiết gia này thế chấp mất, cuối cùng là Tô Minh Trần vì Thiết gia chuộc về.

- Ngươi quyết tâm muốn thủ vững Thiết gia ta biết.

Ngưu Hoàng Tô Minh Trần nói ra:

- Nhưng mà, Thiết gia ngươi đã không có cái gì để thủ vững! Tội gì vì một vùng phế tích này mà chọc giận Điểu Hoàng đây?

Nói đến đây, Ngưu Hoàng Tô Minh Trần nghiêm túc nói ra:

- Ngươi phải biết, Điểu Hoàng chính là Tín Ông quốc hoàng chủ, hắn càng là Đề Thiên Cốc Nhị sư huynh, chỗ dựa sau lưng của hắn dọa người vô cùng. Nếu như ngươi thật đắc tội với hắn, coi như ta muốn che chở ngươi, cũng là bất lực.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv