Đế Bá

Chương 1125: Nịch thủy xà thiểm điện dăng (1)



Nhìn thấy Thần Tiễn Hạt Hoàng, sắc mặt Tào Quốc Dược đại biến, hắn giỏi về ngự trùng, hắn sao không biết Thần Tiễn Hạt Hoàng đây, chỉ bất quá, hắn không có nghĩ tới là, Lý Thất Dạ vậy mà có được.

Mới vừa rồi hắn còn cho rằng Lý Thất Dạ không có chuẩn bị, bây giờ thấy Thần Tiễn Hạt Hoàng từ trong đình viện của Lý Thất Dạ xông tới, hắn liền minh bạch mình đánh giá thấp Lý Thất Dạ rồi.

- Trở về…

Tào Quốc Dược hét lớn một tiếng, đối với Tróc Nguyệt Chu của mình ra lệnh, Tróc Nguyệt Chu của hắn là rất trân quý, hắn cũng không muốn Tróc Nguyệt Chu của mình chết thảm.

Trên thực tế, Tróc Nguyệt Chu vừa thấy được Thần Tiễn Hạt Hoàng liền run chân muốn chạy trốn, Thần Tiễn Hạt Hoàng là khắc tinh của nó, xuất phát từ bản năng, nó khẳng định phải đào tẩu, chỉ bất quá, nó trải qua Tào Quốc Dược huấn luyện, không có mệnh lệnh của Tào Quốc Dược, nên không dám tùy tiện đào tẩu!

Tróc Nguyệt Chu xoay người bỏ chạy, nó lập tức trốn ra mạng nhện của mình, nhưng mà tốc độ của Thần Tiễn Hạt Hoàng nhanh hơn nó, nghe được tiếng xèo xèo vang lên, chỉ trong nháy mắt, Thần Tiễn Hạt Hoàng cắt bỏ mạng nhện ngăn trở đường đi, ở trong nháy mắt liền đuổi kịp Tróc Nguyệt Chu.

Tróc Nguyệt Chu hãi nhiên, vừa hướng bên Tào Quốc Dược kia bỏ chạy, vừa há mồm phun ra đại lượng tơ nhện, nhưng mà, Thần Tiễn Hạt Hoàng làm khắc tinh của Tróc Nguyệt Chu, đó cũng không phải là gọi không, coi như Tróc Nguyệt Chu phun ra đại lượng tơ nhện, cũng khốn không được Thần Tiễn Hạt Hoàng, nó trong nháy mắt cắt bỏ tơ nhện, đuổi tới sau lưng Tróc Nguyệt Chu, đuôi bọ cạp giương lên, hàn quang lóe sáng, bọ cạp châm lập tức đính ở trên người Tróc Nguyệt Chu.

Oanh… một tiếng vang thật lớn, bị kim bọ cạp đâm một cái, thân thể khổng lồ kia của Tróc Nguyệt Chu lập tức ngã xuống, lăn đến rất xa mới ngừng lại được, khi nó dừng lại, đã cứng ngắc, chết thảm ở nơi đó.

Mặc dù Tróc Nguyệt Chu cao minh, mạng nhện rất cường đại. Thế nhưng mà nó không độc, gặp khắc tinh Thần Tiễn Hạt Hoàng, đặc biệt châm độc của Thần Tiễn Hạt Hoàng đối với nó là trí mạng, một khi bị kim bọ cạp đâm trúng, liền hẳn phải chết không nghi ngờ!

Sắc mặt Tào Quốc Dược rất khó coi, một Tróc Nguyệt Chu như thế, đây chính là hao tốn không ít tâm huyết của hắn mới đào tạo ra, nhưng mà, hiện tại trong nháy mắt lại chết thảm ở dưới độc châm của Thần Tiễn Hạt Hoàng.

- Hắn cũng biết dược đạo ngự trùng.

Lúc này coi như là tu sĩ đứng ngoài quan sát cũng nghĩ đến cái gì, không khỏi nói ra.

Không ít người suy nghĩ minh bạch, đều hai mặt nhìn nhau, sớm đã có truyền ngôn Lý Thất Dạ luyện đan như rang đậu, hiện tại hắn có thể dược đạo ngự mộc, lại có thể dược đạo ngự trùng, đây là thực lực khó lường hạng gì. Chỉ sợ hắn ở trên dược đạo, tạo hóa quyết không thua tứ đại thiên tài dược sư!

Lý Thất Dạ tu luyện dược đạo như thế, không biết để bao nhiêu người tim đập thình thịch. Nếu như có thể đạt được dược đạo bí thuật như thế, như vậy, đối với bất kỳ một tông môn truyền thừa nào, kia là tiền đồ vô lượng.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:

- Đáng tiếc một con Tróc Nguyệt Chu, một hung trùng rất tốt, nhưng, quá tự tin, cách ta quá gần, đây là tự tìm đường chết.

Lúc này sắc mặt Tào Quốc Dược rất khó nhìn, hắn lạnh lùng hừ một cái, hắn là trúng cái bẫy của Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ từng bước lui lại, đơn giản là muốn tính mạng Tróc Nguyệt Chu của hắn mà thôi, nếu như ngay từ đầu Lý Thất Dạ liền gọi ra Thần Tiễn Hạt Hoàng, nói không chừng Tróc Nguyệt Chu của hắn có cơ hội trốn về.

Biết Lý Thất Dạ cũng hiểu dược đạo ngự trùng, sắc mặt Tào Quốc Dược càng khó coi, hiện tại hắn là đâm lao phải theo lao, bất luận Lý Thất Dạ là mạnh hay yếu, lúc này hắn đều phải kiên trì tác chiến.

- Được rồi, độc vật của ngươi ta đã thấy qua.

Lúc này, Lý Thất Dạ cười lui về bên trong đình viện, nói ra:

- Hiện tại, đến lượt ngươi gặp độc vật của ta một lần.

Vừa dứt lời, Lý Thất Dạ đập mạnh một cước, dược đạo pháp tắc hiển hiện, một cái ao nước nhỏ ở bên trong đình viện soạt một tiếng, trong nháy mắt ao nước tăng đầy, tựa như ao nước nhỏ này là một cái cự hồ.

Ô…

Trong nháy mắt này, trong ao thoát ra một đầu hung vật, đầu hung vật này mười phần to lớn, vừa nhô thân ra liền là trăm dặm, nó vọt lên không trung, lập tức tới gần Tào Quốc Dược.

Đây là một đồ vật thoạt nhìn giống như rắn nhưng không phải rắn, nó có bốn chân, đầu như ngạc, thân như xà, thoạt nhìn cực kỳ hung mãnh.

- Nịch Thủy Xà!

Nhìn thấy dạng quái vật này, vị Thánh dược sư kia sắc mặt đại biến, hắn là cái thứ nhất lui lại, những người khác đều nhao nhao lui lại.

Soạt…

Nhưng mà, để rất nhiều người vì đó ngoài ý muốn chính là, Nịch Thủy Xà khổng lồ hung mãnh như vậy vậy mà không phải lấy thân thể công kích Tào Quốc Dược, mà là há miệng phun ra đại lượng dòng nước, dòng nước lập tức vọt xuống, muốn bao phủ phủ đệ của Tào Quốc Dược.

- Cẩn thận…

Thấy Nịch Thủy Xà phun ra đại lượng dòng nước, Tào Quốc Dược cũng biến sắc, quát to, ở thời điểm này, hắn cũng lấy ra một cái bảo hạp, thả ra một con độc vật.

- A…

Nhưng mà, Tào Quốc Dược xuất thủ chậm một chút. Khi Thủy Xà này phun ra đại lượng dòng nước chiếu nghiêng xuống, có đệ tử Tào quốc dính vào dòng nước một chút, lập tức hét thảm một tiếng, cả người tựa như trúng độc, ngã trên mặt đất, co quắp một cái, sau đó liền chết.

Nịch Thủy Xà, nó không độc, nhưng mà, nó phun ra nước mười phần quỷ dị, nó có thể trong nháy mắt chui vào thể nội của bất luận sinh linh gì, trong nháy mắt che đậy chân mệnh, có thể đem chân mệnh chết đuối!

Ông một tiếng vang lên, Tào Quốc Dược thả ra độc vật chính là một con cóc thoạt nhìn vô cùng xấu xí, con cóc này há miệng liền nuốt vào đại lượng dòng nước của Nịch Thủy Xà.

Lúc này, Nịch Thủy Xà liều mạng phun ra dòng nước, mà con cóc xấu xí thì lượng lớn thôn hấp lấy nước mà Nịch Thủy Xà phun ra, lẫn nhau ở giữa là cân bằng, trong lúc nhất thời ai cũng không làm gì được ai.

- Tào Quốc Dược không hổ là giỏi về ngự trùng a, loại hung vật khó thuần như Hải Đỗ Thừ cũng có thể nuôi dưỡng ở bên người, thật sự là khó lường.

Nhìn thấy con cóc xấu xí kia, có dược sư biết lai lịch của nó không khỏi cảm thán nói.

- Ô…

Lúc này, Lý Thất Dạ miệng ngâm một tiếng quái khiếu, "Ông" một tiếng, trong nháy mắt, bên trong đình viện có một cái bình nhỏ, trong đó bay ra một con trùng vật.

Con trùng vật này tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt bay đến phủ đệ của Tào Quốc Dược, tốc độ của nó nhanh chóng, thậm chí có rất nhiều người còn không thấy nó rõ ràng.

- Không tốt, lui, là Thiểm Điện Dăng!

Vừa thấy được trùng vật này bay đến phía trên phủ đệ, sắc mặt Tào Quốc Dược đại biến, lớn tiếng kêu lên.

Nhưng mà, cái này đã muộn, "cách cách" một tiếng vang lên, chỉ thấy trùng vật này trong nháy mắt đánh xuống một đạo thiểm điện, tia chớp này bổ vào phía trên Hải Đỗ Thừ. Hải Đỗ Thừ lập tức bị thiểm điện bổ trúng, ngã trên mặt đất, bụng chỉ lên trời, toát ra khói xanh, lập tức chết thảm dưới đạo thiểm điện này.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv