- Nên chấm dứt!
Tô Ku Đa quát lên một tiếng, trong nháy mắt, toàn thân hắn phun ra nuốt vào vô số cháu gái, xung quanh người hắn hóa thành Nữ Nhi vực, lúc này, đám cháu gái xông lên tận trời, tựa như tiên nữ hàng thế.
Oanh… Từng cháu gái phát động công kích hướng tới Trấn Chiêm Hầu! Dưới một kích, thiên địa nhật nguyệt lu mờ, hư không vơ vụn…
Phanh… một tiếng vang thật lớn, Trấn Chiêm Hầu bị đánh bay ra xa, máu tươi như mưa, âm thanh xương cốt đứt gãy vang lên liên tục.
Một màn này rung động ánh mắt mọi người.
- Đây …đây là Đế Thuật.
Nhìn thấy công kích đánh sập thiên địa, thiếu chủ của Phi Giao Hồ sắc mặt tái nhợt, hét lên. Môn công pháp này quá đáng sợ.
Hai mắt Giang Tả Hầu co rút lại, sau đó hàn quang tăng vọt, lộ ra khí tức đáng sợ, công pháp kia đối với hắn có sức hấp dẫn quá lớn! Nếu như hắn có thể cướp được, một khi tu luyện thành công, vậy thì có thể khinh thường thiên tài đương thời.
Hiện tại, trong nội tâm Tô Ku Đa cũng rung động không thôi, thời điểm này, hắn mới hiểu được chân lý của Em Gái Quyết, trước kia hắn không có cách nào phát huy uy lực của bộ công pháp này.
Lý Bát Dạ nhìn Tô Ku Đa, âm thầm gật đầu. Phải biết rằng "Em Gái Quyết" chính là công pháp mạnh nhất do Âm Nha sáng tạo! Năm đó, vì sáng tạo công pháp này, Âm Nha – Lý Bát Dạ từng lên chín tầng trời xem trộm tiên nữ tắm.
Dưới mặt đất, máu tươi của Trấn Chiêm Hầu nhuộm đỏ đại địa, hắn nằm bất động trong cái hố sâu, cho dù hắn không chết cũng tàn phế.
Lúc này, ánh mắt Tô Ku Đa lạnh lẽo, khí tức sát phạt quyết đoán khác hẳn bộ dáng hiền lành thường ngày, hắn đằng đằng sát khí cất bước đi tới chỗ Trấn Chiêm Hầu đang nằm thoi thóp.
- Tô huynh, thủ hạ lưu tình!
Thấy một màn này, Vô Lực Hầu vội hô lên:
- Tô huynh, Nhân Hoàng hạ chiếu, lần này vào Ma Bối Lĩnh có một phần của quý phái, là do Trấn Chiêm Hầu có chỗ hiểu lầm nên mới ngăn cản. Ma Bối Lĩnh rất hung hiểm, tất cả mọi người nên đồng tâm hợp lực cướp bảo tàng.
Nghe lời này, có không ít tu sĩ truyền nhân môn phái động dung, từ khi Tẩy Nhan Cổ Phái thảm bại, không còn cơ hội gia nhập Ma Bối Lĩnh, nhưng mà lúc này Bảo Thánh thượng quốc lại đặc biệt nhượng bộ, cho Tẩy Nhan Cổ Phái tư cách vào Ma Bối Lĩnh!
Chẳng lẽ Tẩy Nhan Cổ Phái muốn quật khởi?
Cũng có vương hầu biết nội tình thở dài, nói ra:
- Xem ra Cửu Thánh Yêu Môn đã ủng hộ Tẩy Nhan Cổ Phái thật rồi.
Tô Ku Đa không nói gì mà nhìn qua Lý Bát Dạ, hiện tại, giết hay không giết, toàn bộ bằng một câu nói của Lý Bát Dạ.
- Bệ hạ có nói, lần này đi Ma Bối Lĩnh, các giáo phái Bảo Thánh thượng quốc và vương hầu hào kiệt phải chung sống hòa hợp, giúp đỡ lẫn nhau.
Thấy Tô Ku Đa còn do dự, Vô Lực Hầu tiếp tục khuyên can.
- Nếu mọi người chỉ hiểu lầm, vậy bây giờ nên xóa hiểu lầm đi.
Lý Bát Dạ khoan thai vừa cười vừa nói. Trấn Chiêm Hầu thoi thóp nằm đó, không chết cũng trở thành phế vật, hắn lười quan tâm.
Cuối cùng, Tô Ku Đa không nói hai lời, thu hồi khí thế, vô thanh vô tức lui về chỗ cũ.
Trấn Chiêm Hầu trọng thương gần chết, vài trăm đệ tử bị làm thịt, vậy mà chỉ là một câu "hiểu lầm" đã bỏ qua, đối với Vô Lực Hầu, chuyện này còn khó chịu hơn nuốt ruồi, nhưng mà nếu như hắn không làm vậy như vậy, không chừng không chỉ là Trấn Chiêm Hầu, ngay cả hắn cũng bị người khác làm thịt.
Vô Lực Hầu miễn cưỡng nở nụ cười rồi ôm Trấn Chiêm Hầu đi chưa thương.
Rầm rầm rầm rầm.
Thời điểm không ít tu sĩ đưa mắt nhìn nhau, một hồi tiếng nổ vang lên, giống như sấm chớp ầm trời, lại giống như tiếng trống trận dồn dập.
Ngay sau đó, không ít người nhao nhao ngẩng đầu quan sát bầu trời phía xa, chỉ thấy, từng chiếc chiến xa cổ xưa nghiền nát hư không, từ trên không trung lao xuống bên này, chiến xa như sóng thần tràn tới, vết bánh xe kéo dài thành đường trên hư không.
Chiến xa tới cũng không có nhiều, chỉ có hơn mười chiếc mà thôi, nhưng mà mỗi chiếc kêu vang như thiên quân vạn mã, mỗi chiến xa đều do thần kim tạo thành, giống như sóng biển ào ào kéo theo cả mảng trời lao nhanh xuống dưới, mặc dù, chỉ có hơn mười chiến xa nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác như một chi quân đội ngàn vạn thiên binh hạ giới.
Một lúc sau, chiến xa dừng trong hư không trên sườn đồi, từng chiếc tỏa ra khí tức hùng hậu.
Trước đó, Giang Tả thế gia dùng ngàn con ngựa lao đến, khí thế mãnh liệt, nhưng so với mười chiếc chiến xa này, thua kém quá nhiều.
- Nam Thiên thế gia.
Vừa nhìn thấy tinh kỳ của chiến xa, có người kinh hô.
- Là cổ chiến xa của Nam Thiên quốc gia!
-Là thế tử nào giá lâm?
Lão đạo Tử Hà Quan biến sắc, thì thào nói:
- Hơn mười chiếc chiến xa, chỉ có thế tử mới có khả năng này.
Nghe được bốn chữ "Nam Thiên thế gia", rất nhiều tu sĩ ở đây biến sắc, Giang Tả Hầu cũng ngưng trọng, Giang Tả thế gia cũng là cổ thế gia, nhưng "Nam Thiên thế gia" muốn diệt Giang Tả thế gia dễ như trở bàn tay.
....
Nam Thiên thế gia chấp chưởng Nam Thiên quốc, hay còn gọi là Nam Thiên thượng quốc.
Thời đại khai hoang, nhân tộc nhỏ yếu, khi đó thọ tinh còn hoành hành, Nam Thiên thế gia cũng đã sừng sững một phương, vượt qua mọi hung hiểm tồn tại tới bây giờ.
Thời đại khai hoang, Nam Thiên thế gia cũng có được một tiên đế, đó chính là Phi Dương tiên đế. Cả đời Phi Dương tiên đế tung hoành cửu thiên thập địa, không có đối thủ.
Từ đó tới nay, Nam Thiên thế gia chấp chưởng Nam Thiên quốc đứng sừng sững trăm vạn năm không ngã. Thời đại khai hoang là thời đại của các tiên đế, trải qua bao nhiêu năm tháng, bao nhiêu môn phái, bao nhiêu truyền thừa cũng đều ầm ầm sụp đổ, tan thành mây khói, biến mất trong dòng sông lịch sử. Vậy mà, Nam Thiên thế gia vẫn xưng hùng một phương, chưởng quản quốc gia rộng lớn, đứng vững không ngã, một thế gia như vậy đáng sợ đến bực nào, Giang Tả thế gia tuy cũng tồn tại nhiều năm, nhưng so sánh với Nam Thiên thế gia thì còn kém quá xa.