- Hoài Nhân đã nói tình huống cụ thể với ngươi rồi chứ?
Khi Lý Bát Dạ tiến vào đại điện, Đại trưởng lão hỏi.
Thực ra mà nói, lần này Lý Bát Dạ đi khảo nghiệm, coi như là đi chết, vì để hắn yên tâm, sáu vị trưởng lão làm cho ra vẻ một tí. Bọn họ có thể tìm phàm nhân khác, nhưng họ không dám lừa Cửu Thánh Yêu Môn. Lý Bát Dạ do Tam Quỷ Gia giới thiệu, có chuyện gì cứ đổ cho lão là được.
-Ta đã biết rõ.
Lý Bát Dạ khẽ gật đầu trả lời.
- Tốt! Chỉ cần ngươi có thể thông qua khảo hạch của Cửu Thánh Yêu môn, chúng ta sẽ ban thưởng hậu hĩnh.
Đại trưởng lão cố gắng dụ dỗ.
Lý Bát Dạ cười mỉm, tự tin nói:
-Ta nguyện ý đi khảo hạch, còn mấy cái thưởng vớ vẩn gì đó bỏ đi.
-Làm càn!
Một vị trưởng lão đột nhiên quát lên:
-Đứng trước mặt các trưởng lão mà ngươi cũng dám ăn nói ngông cuồng như vậy
Nếu là đệ tử khác thấy trưởng lão gầm lên như vậy cũng sẽ nơm nớp lo sợ, nhưng Lý Bát Dạ chỉ cười nhạt, hắn học tập bảy đĩ, chỉ đám trưởng lão, nói:
-Một đám sâu kiến, không đủ thành đạo.
Nghe Lý Bát Dạ nói như vậy, cả sáu vị trưởng lão đều biến sắc, sáu người tưởng mình nghe nhầm, cả đám nhìn nhau.
Nhận thấy tình hình có vẻ không ổn, đại trưởng lão truyền âm:
- Các trưởng lão đừng nóng, nể mặt Tam Quỷ huynh từng mời chúng ta chơi gái, chuyện này cho qua đi.
Sau trưởng lão hít sâu vài hơi, đè nèn lửa giận, lão Tam Quỷ từng nhờ họ giúp đỡ Lý Bát Dạ, giờ để Lý Bát Dạ đi chết, họ đã thấy có lỗi rồi. Nể mặt lão, bọn họ cố nhịn.
Lý Bát Dạ làm bộ như không có chuyện gì, vẫn bình thản nói tiếp:
-Thôi ta về đây, hôm nào tới Cửu Thánh Yêu môn gọi ta.
-Vậy ngươi về chuẩn bị một chút, ba ngày sau lên đường. Sau khi ngươi quay lại sẽ bái tế Tổ sư!
Đại trưởng lão trầm giọng nói. Tất nhiên, muốn bái tế, phải còn sống trở về a.
.......
Trong vòng ba ngày, Lý Bát Dạ không hề bước chân ra khỏi nhà, hắn giam mình trong phòng chỉ để nghiên cứu 100 tư thế. Hắn phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng, bởi vì Lý Bát Dạ biết rõ, cô nàng Lý Sương Nhan sẽ phá trinh hắn. Cứ nghĩ tới chuyện kết thúc cuộc đời xử nam ngàn vạn năm, Lý Bát Dạ lại hưng phấn bừng bừng.
Ba ngày nháy mắt đã qua, Lý Bát Dạ bắt đầu khởi hành đi Cửu Thánh Yêu môn. Nghe Nam Hoài Nhân nói, lần này có một mình hắn đi thôi.
Lý Bát Dạ hơi khó hiểu. Tẩy Nhan Cổ Phái có tổng cộng sáu đại trưởng lão, mười hai hộ pháp, ba mươi sáu đường chủ. Ngày hôm nay, đi tới một đại môn phái tầm cỡ như Cửu Thánh Yêu Môn, chỉ có một mình Lý Bát Dạ, thật sự không còn lời gì để diễn tả.
- Chỉ có mình ta đi thôi à?
Trước lúc xuất phát, Lý Bát Dạ quay sang Nam Hoài Nhân, mở miệng hỏi.
Nam Hoài Nhân là một người tinh ranh láu lỉnh, vừa nghe Lý Bát Dạ hỏi, hắn cười khan một cái, mới mở miệng đáp lời:
- Lý huynh, các trưởng lão gần đây đều bận bế quan tu luyện, không có thời gian đi cùng.
Lý Bát Dạ thoáng nhếch môi, nói:
- Thôi kệ bọn nó, ta đi một mình cũng được.
Nam Hoài Nhân lén lút quan sát xung quanh, sau đó lại gần Lý Bát Dạ nói nhỏ:
- Cửu Thánh Yêu Môn đối xử với chúng ta không thân mật lắm, lần này tới đó, mong sư huynh cẩn thận, đệ chỉ nói được nhiêu đó thôi.
Lý Bát Dạ cười nhạt đáp lời:
- Cửu Thánh Yêu môn mà thôi, không đủ thành đạo, cho dù là đầm rồng hang hổ ta vẫn đi.
Thấy Lý Bát Dạ thả lời ngông cuồng, Nam Hoài Nhân sợ teo chim, sợ Lý Bát Dạ càng nói càng hung hăng, hắn vội vàng lái sang chuyện khác:
-Tới giờ rồi, mau đi thôi Lý huynh.
Nam Hoài Nhân vội mang Lý Bát Dạ đi đến đạo đài của Tẩy Nhan Cổ Phái.
Đạo đài cực kỳ lớn, ở đó có thể chứa đựng vạn người, vô cùng chấn động, phóng tầm mắt toàn bộ Đại Trung Vực, chỉ sợ không có mấy môn phái truyền thừa có đạo đài lớn như vậy. Màu xanh đạo đài cổ lão vô cùng, đó là do đạo đài dùng thần thạch quý giá để xây dựng, phía trên có khắc văn tự của Tiên Đế, khí thế hào hùng, sâu không lường được, mỗi một chương văn tự có thể làm phai mờ thời không. Từ đạo đài này liền có thể nhìn ra được căn cơ của Tẩy Nhan Cổ Phái.
Đạo đài này chính là lúc trước Minh Nhân Tiên Đế tự tay chế tạo, nó đã từng được Minh Nhân Tiên Đế dùng để mở đầu cuộc viễn chinh đến các nơi xa xôi, vắt ngang Cửu giới. Loại đạo đài như thế này, phóng tầm mắt ra toàn bộ Đại Trung Vực cũng chỉ có Tiên Môn Đế Thống mới có thể có được.
“ Gâu ——" một tiếng, vào thời điểm đạo đài bị Nam Hoài Nhân mở ra, bên trong dựng lên một cái Đạo môn cực lớn. Đạo môn được đánh bóng bằng Thần kim, bên trên có khắc Đế văn vô cùng thâm ảo. Trên Đạo môn có chứa một loạt kẽ hở, những kẽ hở này là dùng để lấy tinh bích lắp vào. Tinh bích là tinh thạch do thiên địa tinh khí ngưng tụ mà thành, nó có rất nhiều tác dụng, một cái trong đólà dùng để mở ra Đạo môn, vượt qua Không vực. Tinh bích càng nhiều, cấp bậc càng cao thì có thể vượt qua Không vực càng xa. Đáng tiếc là hiện tại tòa Đạo môn này chỉ vẻn vẹn lắp vài miếng tinh bích cho đủ số lượng, cấp bậc cũng có hạn. Thấy cảnh này, Lý Bát Dạ hơi thất vọng, Tẩy Nhan Cổ Phái thực sự đã xuống dốc rồi, năm đó tòa Đạo môn này không chỉ một lần lắp đầy tinh bích đến từ Tiên thổ mà nó đã từng có thể vượt qua Cửu giới, chỉ cần có tọa độ chính xác, người ta có thể đi bất cứ đâu.
-Lý huynh, mau bước vào bên trong.
Nam Hoài Nhân hô to.
-Okk.
Lý Thất Dạ đáp, rồi tiến vào Đạo môn, trong nháy mắt liền bị truyền tống đi nới khác.
.........
Đại Trung Vực rất rộng, rộng đến hàng tỉ dặm, môn phái tu sĩ ở Đại Trung Vực quá nhiều, thậm chí cương quốc cũng có mười mấy cái. Chỉ riêng mấy cái quái vật khổng lồ như cương quốc, thượng quốc, cổ quốc cũng đã rộng nghìn vạn dặm, thậm chí là hơn hàng tỉ dặm.Cho nên nếu muốn vượt qua cương quốc, trừ khi bản thân là Chân Nhân Thánh Hoàng, nếu không thì cho dù là Hào Hùng, Vương Hầu đều muốn bay một khoảng thời gian rất dài. Huống chi Đại Trung Vực chỉ là một bộ phận của Nhân Hoàng giới mà thôi.Nhân Hoàng giới còn được xưng là Đế giới hoặc Đế cương, tại nơi rộng lớn này, bắc có Uông Dương, nam có Xích Địa, đông có Bách Thành, tây có Hoang Dã, ở giữa mới là Đại Trung Vực. Muốn vượt qua cương quốc hoặc là các vực, không thể dựa vào phi hành, phải mượn nhờ Đạo môn kéo dài qua Không vực, đương nhiên, môn phái sở hữu đạo đài có thể kéo dài qua các vực cũng không nhiều, các môn phái như thế, đa phần là chúa tể cương thổ thượng quốc.
Lại "Gâu ——" một tiếng, chỉ trong nháy mắt, Lý Bát Dạ được truyền tống đến Cửu Thánh Yêu Môn, từ bên trong Đạo môn của Cửu Thánh Yêu Môn đi ra.
Vừa ra khỏi Đạo môn, Lý Bát Dạ đều lập tức cảm nhận được thiên địa tinh khí nồng đậm khó tan, phóng mắt nhìn quanh, rõ ràng là cảnh tượng một phái tiên gia.
Tông thổ của Cửu Thánh Yêu Môn có thể nói là rộng vạn dặm, núi sông hùng tráng, có thác nước treo ngang, có Thần thụ chống trời, càng có điện ngọc cổ kính chìm nổi giữa những đám mây, tại chỗ sâu nhất, càng có từng đạo thần quang ngút trời, không đoán cũng biết, ở nơi đó chắc hẳn là cất giấu từng món kinh thế Thiên Bảo.
Trong Cửu Thánh Yêu môn, có rồng đá khổng lồ, phun ra nuốt vào mây khói, có Thiên thú bay lượn trong chín tầng trời, khí tức hồng hoang cuồn cuộn vân hà.
Đây mới là quang cảnh của môn phái lớn, khí tượng như thế, trâu như thế chẳng trách có thể sinh ra Sương Nhan muội muội.
Nếu mà đem so với Tẩy Nhan Cổ Phái, thì Tẩy Nhan Cổ Phái càng giống như một người sống ở môi trường ô nhiễm, lấy đâu ra nhiều mỹ nữ.