Yunho đi tắm sau khi đã cố gắn trấn tĩnh vợ yêu của mình, vụ việc ngày hôm nay thật sự đã làm cậu hoảng sợ và tệ hơn nữa là cậu có vẻ nhớ đến chuyện xưa nữa. Ngâm mình trong làn nước ấm, Yunho cho phép bản thân được thư giãn đôi chút, anh thì thầm một câu hát nào đó và nhắm mặt lại tận hưởng sự thoải mái mà nước nóng mang lại. 15p sau, Yunho trở lại giường và nhìn ngắm gương mặt xinh đẹp của vợ mình khi cậu đang ngủ, anh hôn nhẹ lên trán cậu rồi với tay lấy điện thoại khi nghe nhạc của tin nhắn “con yeu ah! Di choi the nao roi? Co quay phim hay chup hinh gi khong ha? Bo dinh doi hai vo chong bay ve roi xem luon nhung me bay khong chiu, muon xem ngay thoi, goi ve cho bo me di, goi lien, ba ay dang ben canh bo nay, goi ve nhanh len neu khong muon thay măt bo nam trong quan tai vao ngay mai”( nguyên văn là: con yêu ah! Đi chơi thế nào rồi? có quay phim hay chụp hình gì không hả? Bố định đợi hai vợ chồng bây về rồi xem luôn nhưng mẹ bây không chịu, muốn xem ngay thôi, gởi về cho bố mẹ đi, gởi liền, bà ấy đang bên cạnh bố này, gởi về nhanh lên nếu không muốn thấy mặt bố nằm trong quan tài vào ngày mai) Yunho phì cười trước tin nhắn của bố, anh chồm người lấy cái máy quay và gắn vào máy tính xách tay của mình và gởi về cho bố mẹ Hàn Quốc
_em yêu, nó giử về rồi này! Ông Jung bấm vào máy vi tính và xem lại đoạn video mà Yunho gởi về, hai ông bà ôm nhau cười tít mắt, chỉ có Junsu là ỉu xìu, cậu xem một chút rồi xin phép ra ngoài chơi Người ta thì có đôi có cặp, còn mình…hic hic hic, đồ con chuột xấu xí, hắn ăn cơm trước kẻng mà không chịu cưới mình cho sớm, hic hic hic, không chịu đâu, đường đường là nhân viên FBI, tương lại xán lạn như thế này mà phải chịu cảnh hẩm hiu ư, huh u hu, tự nhiên muốn tắm máu quá đi, sáng giờ chưa chém ai tượng trưng cả huh u hu Junsu vừa lủi thủi đi ra ngoài, cậu đá bay những hòn sỏi cản chân mình, miệng thì lầm bầm vài câu chửi rủa
_Susu!- hắn từ đâu xuất hiện vỗ mạnh vào vai cậu- làm gì mà thẫn thờ thế bé cưng- hắn ôm cậu từ đằng sau và hôn cái chóc lên cổ cậu
_tránh xa tui ra, đồ dê già háo sắc- cậu khó chịu
_sao vậy? sao Susu hôm nay khó chịu quá vậy?- Hắn đi vòng ra trước và đung đưa tay cậu
_Jaejoonggie bây giờ tìm được nơi chốn rồi, còn tui…..bị ai đó hãm hại rồi tới giờ chẳng thấy đá động gì hết- cậu chu mỏ Hắn gật gù như hiểu ra vấn đề liền ôm cậu vào lòng
_tội nghiệp, Susu bé bỏng của anh muốn lấy chồng lắm rồi hả? thương quá cơ- hắn cười mím và vuốt lưng cậu
_buông ra, tên dê xồm- cậu đẩy hắn ra
_thôi mà, thực ra thì anh cũng đã nhắc vấn đề này với em lâu rồi mà em có chịu đâu, có phải là tại anh đâu chứ
_tại appa anh không có thiện cảm với em nên em mới không chịu
_đâu có, ba anh mặt cau có như vậy thôi chứ hiền lắm, kẻ đáng sợ không phải là ba đâu, là anh đấy!- hắn vỗ ngực
_anh? Ha ha ha, được rồi, vậy thì tôi không dám lấy người khó như anh đâu, tiếp tục làm nghề tôi vậy, được nhá- nói rồi Junsu đi thẳng một nước
_Susu ah! Giận rồi sao? Mới đây mà giận rồi sao?- hắn lon ton chạy theo
_ừa- cậu khoanh tay nhìn chổ khác
_vậy thì….chắc cái này đem đi chổ khác chơi quá- Yoochun lấy cái hộp màu xanh ra đung đưa trước mặt Junsu
_cái gì thế?- cậu liếc hắn
_không có gì, định tặng người ta mà người ta không thích mình nữa thì mình tặng cho người khác cho rồi, hay là ném đi vậy Hắn định ném đi thì Junsu giữ lại
_xem xem là cái gì đã Cậu hăm hở mở nó ra và ….. Ngạc nhiên….. Xúc động……
_làm vợ anh nhé!- hắn cầm lấy chiếc nhẫn trong hộp và….quỳ xuống dưới chân cậu
_……..
_anh biết em theo anh sẽ thiệt thòi nhiều nhưng anh sẽ cố gắn làm việc để lo cho em cuộc sống đầy đủ nhất, có rau ăn rau, có cháo ăn cháo, được không? Hình như là đúng rồi, sao mình thông minh thế, mối đọc trên báo hồi sáng, Susu mà không đồng ý thì mình đi bằng đầu Junsu nãy giờ vẫn trong trạng thái đông cứng khi nhìn thấy chiếc nhẫn trong hộp, lợi dụng lúc đó, hắn đeo vào tay cậu
_bây giờ, Kim Junsu chính thức là vợ của Park Yoochun, ha ha ha- hắn bế cậu lên và xoay vòng vòng khiến cậu sực tỉnh
_YA! THẢ XUỐNG COI, LÀM CÁI GÌ VẬY? CHÓNG MẶT QUÁ ĐI, AI ĐỒNG Ý LÀM VỢ ANH CHỨ?- Junsu vừa đập tay vào lưng hắn vừa hét lên nhưng môi thì lại nở nụ cười
_NGỦ THÌ CŨNG ĐÃ NGỦ RỒI, NHẪN THÌ CŨNG ĐÃ ĐEO VÀO TAY RỒI, EM MUỐN THOÁT ANH Ư? KIẾP SAU ĐI SUSU AH! HA HA HA
_THẢ RA, CHÓNG MẶT QUÁ ĐI, THẢ RA NÀO! Hawaii Những ngày sau đó, Yunho luôn cố gắn đưa cậu đi thật nhiều nơi để cậu có thể quên đi nỗi sợ của mình và nó đang có tác dụng. Jaejoong có vẻ vui hơn trước và hai người thực sự đã có những kỷ niệm thật vui vẻ bên nhau, họ mua rất nhiều quà cho gia đình, có lẽ đó là khoản thời gian hạnh phúc nhất của họ. Thấm thoát đó mà đã hết 1 tuần, hôm nay, Yunho đưa Jaejoong lên sân bay và cậu thực sự sợ khi phải ngồi nó một lần nữa
_sẽ ổn thôi cưng ah, em đi nhiều lần thì thấy nó cũng bình thường thôi, không sao đâu- Yunho vỗ nhẹ lên tay cậu
_em ổn, em ổn- Jaejoong cố gắn giữ cho gương mặt bình tĩnh lại nhưng rốt cục nó vẫn tái đi vì sợ
_thư giãn nào bé cưng, sẽ không sao đâu, hay là anh kể chuyện cho em nghe nhé, em muốn nghe chuyện gì nào? Jaejoong nghe thế thì có vẻ thoải mái hơn, cậu rất muốn hỏi Yunho về người cậu dễ thương của anh, Jaejoong rất mến người cậu đó
_vậy anh nói cho em biết về cậu Michael đi- cậu nhìn anh
_cậu Michael?- anh hơi nhíu mày- sao lại về cậu ấy?
_tại vì trong ngày cưới của chúng ta, cậu Michael đã khóc, cậu ấy là người khóc duy nhất và lớn nhất trong lễ cưới và em rất ấn tượng cậu ấy
_ah!- anh gật gù- thật ra thì chẳng có gì để kể cả, cậu Michael là một thương gia giống như mẹ vậy, cậu ấy quản lý các sòng bài ở Hàn Quốc thôi, chẳng có gì đâu
_vậy ah! Thảo nào trong đám cưới chúng ta, có mấy ông nhìn hung lắm lắm nhưng lại nói chuyện với cậu anh một cách rất lịch sự- cậu gật gù- cậu ấy có vợ chưa anh?
_chưa, cậu Michael có yêu một người, mà người ta không chịu nên ….ở giá tới giờ
_oh! Jaejoong tròn mắt, cậu quên khoấy việc máy bay đang cất cánh luôn- cậu ấy đẹp trai và giỏi như thế mà có người chê ah? Cô gái đó bị mù ah?- cậu bức xúc
_oh cưng ah, em đang mắng chú anh đấy- anh véo mũi cậu
_hả?- cậu há hốc- người mà cậu Michael yêu là chú Jinseng hả?
_uh!- anh gật đầu- thực ra thì như vầy, hai người họ quen nhau khi dự đám cưới của bố mẹ chúng ta đấy, tuy có hơi khắc khẩu nhưng họ hợp tính nhau lắm, chỉ là chú Jinseng không thích nghề của cậu Michael và cậu Michael cũng vậy, thế đấy, người này lôi kéo người kia qua bên mình, không ai nhường ai nên 20 năm rồi vẫn như thế, hên là họ chưa bắn nhau đấy nhưng kẻ chịu thiệt là anh này, mới sinh ra là bị hai người đó huấn luyện tan nát, anh cũng chẳng hiểu tại sao anh có thể sống đến bây giờ nữa- anh lắc đầu, cưng ah, sao em im lặng vậy, em kh…. Yunho phì cười khi thấy Jaejoong ngủ ngon lành trên vai anh, khẽ vuốt má cậu, anh thì thầm
_ngủ ngon nhé, bé cưng của anh