Thiên mạc thành từ lúc thành chủ ra mệnh lệnh cấm, trong thành tất cả cửa hàng tửu quán khách điếm, đều đóng cửa. Nhưng việc này cũng không thể ngăn những cường giả thừa tinh lực du đãng tại đầu đường, thỉnh thoảng phát sinh ẩu đấu làm cư dân thiên mạc thành bàng hoàng.
Bỗng nhiên, có một chi quân đội nhân số không ít hơn ba trăm người đi trên đường, hướng Bàng thị thương minh hội sở lao thẳng đến. Cái chi đội ngũ này đằng đằng sát khí hiển nhiên là một chi tinh binh, vô luận là đi hay là chạy, đều toát ra điểm này.
Chi quân đội này còn xa tại vài dặm, Lý Dật cũng cảm giác được, chỉ là không cách nào kết luận cái chi đội ngũ này có phải là hướng về phía chính mình mà tới không.
Đã không làm rõ được, thì bình tĩnh dùng đợi biến. Một chi quân đội chừng ba trăm người, Lý Dật căn bản không có để vào mắt.
Cái chi quân đội này thẳng đến chỗ của Bàng thị thương minh hội, sau đó bao quanh, một sĩ quan lúc này mới nhảy vào trong nội viện, quát lớn:
- Kẻ cắp thật to gan, dám giết binh lính phòng thủ thành, lăn ra đây cho Lão Tử.
Lý Dật nhìn một chút, chỉ thấy người này một thân trọng giáp, thân hình cực kỳ cao lớn, khoảng chừng hơn hai thước, hình dung ác mãnh, chỉ có điều thực lực, Lý Dật âm thầm dò xét một chút, bất quá là Đấu Hoàng cường giả. Chỉ là Lý Dật hơi có chút buồn bực, những quân nhân này làm biết mình giết tên thống lĩnh mà đến Bàng thị thương minh?
Bất quá, khi Lý Dật nhìn thấy phong quản sự sau lưng tên quan quân cao lớn, hắn lập tức hiểu ra. Lý Dật cũng không trách phong quản sự, dù sao chỉ là một thương nhân, làm sự tình gì cũng muốn dùng lợi ích của mình. Phong quản sự tác phong, cùng đế đô Bàng Ba Khắc đã từng bán đứng mình giống nhau. Chỉ là xem ra, Phong tổng quản có chỗ giữ lại, không có đem thân phận của mình tiết lộ ra ngoài, nếu không hắn hẳn đã đi tìm Đấu Thần điện mà không phải thiên mạc thành.
- Mời các hạ hiện thân. Tiểu nhân cũng là hành động bất đắc dĩ, ngươi ngàn vạn lần không nên tàn sát binh lính đế quốc.
Phong quản sự hướng về phòng của Lý Dật la lớn.
- Khá lắm, đồ vong ân phụ nghĩa.
Lý Dật phá cửa sổ ra, huyền phù tại giữa không trung nội viện, hướng phía phong quản sự nói:
- Ta giết mấy tên quân du côn, còn không phải là vì Bàng thị thương minh các ngươi tống tiền sao, ngươi lại mật báo mang người đến bắt ta. Vị tướng quân này, ngươi muốn dẫn ta trở về, tại hạ không lời nào để nói, bất quá Phong quản sự đồng mưu, ngươi cũng không thể bỏ qua cho hắn.
Lý Dật có thể hiểu được Phong quản sự, nhưng cũng không có nghĩa là bỏ qua cho hắn. Người của mình phản bội cùng bán đứng, cũng cần phải trả giá thật nhiều, đây là nguyên tắc của Lý Dật.
- Hãy bớt sàm ngôn đi, cùng mang đi.
Sĩ quan kia gặp Lý Dật ngự không mà đứng, trong nội tâm không khỏi run sợ, nhưng trên mặt lại bất động thanh sắc, nghiêm nghị quát.
Lý Dật nhún vai, tỏ vẻ không có ý kiến, sau đó rơi trên mặt đất.
Thấy Lý Dật không có ý tứ chống lại lệnh bắt, sĩ quan kia âm thầm thở dài một hơi, lo lắng đối phương là đấu tôn cấp bậc cường giả, quan quân trên mặc dù biểu lộ một bộ lạnh lùng, nhưng trong nội tâm lại sớm chậm lại. Một cường giả như vậy, coi như là giết chết vài tên quan quân binh lính, chắc hẳn thành chủ cũng không thật sự muốn hỏi tội hắn, không thể nói còn muốn cực lực lôi kéo đến dưới trướng chính mình.
- Vậy mời.
Quan quân khoát tay chặn lại, căn bản cũng không có ý tứ trói Lý Dật lại.
- Thỉnh giáo tướng quân tôn tính đại danh?
- Bổn tướng thiên mạc thành phó thành chủ Lệ Chiến.
- Lệ chiến tướng quân, chỗ này của ta còn có người bằng hữu, hy vọng các ngươi có thể thay ta chiếu cố chu toàn. Về phần vị phong quản sự này, cũng lên phòng ngừa hắn chạy, cần có biện pháp chu toàn?
Lệ chiến ngẩn người, hơi do dự, hướng binh sĩ bên người phất phất tay, mấy người lính một loạt đem phong quản sự trói lại.
- Lệ tướng quân, tiểu nhân oan uổng, giết người là chủ ý một mình hắn, nếu như tiểu nhân đồng mưu, làm sao có thể chủ động tìm lệ tướng quân?
Phong quản sự mặc dù không có giãy dụa, ngoài miệng lại cải cọ không ngừng. Lệ chiến há lại không biết hắn nói lời sự thật sao, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng hắn quyết tâm bắt toàn bộ mang đi.
- Có rắm đến thành chủ đại nhân mà phóng ra, mang đi. Ách, Ba Tư đội trưởng, ngươi mang một trăm người lưu lại, bất luận kẻ nào không được tiếp cận.
Lý Dật hiểu ý cười, càng thêm thản nhiên. Phong tổng quản tuy cũng đủ khôn khéo, nhưng hắn dù sao không phải là cường giả, đối với cường giả pháp tắc cũng không hiểu rõ. Giết vài cái tên binh lính bảo vệ thành, khi hắn xem là đại sự long trời lở đất, nhưng đối với tại một đấu tôn cường giả mà nói, đâu tính là gì?
Lệ tướng quân trực tiếp dẫn Lý Dật dẫn tới thiên mạc thành phủ.
Thiên mạc thành chủ vừa lùn vừa gầy, đứng ở trước mặt Lệ tướng quân như là một đứa bé vậy. Gầy lùn cũng thôi, nhưng Thiên Mạc thành chủ tướng mạo cũng thật khiến người không dám khen tặng, xem ra giống con chuột, hơn nữa làn da cũng đen.
Bất quá Lý Dật cũng không có bởi vì vẻ bên ngoài của thiên mạc thành chủ mà đối với hắn khinh thị, cái này không chỉ bởi vì thiên mạc thành chủ thực lực đấu tôn cấp bậc, quan trọng hơn là, có thể trở thành thiên mạc thành thành chủ trọng trấn quân sự, thì dù hắn dung mạo xấu xí cũng không đơn giản được.
Thiên mạc thành chủ nghiêm túc đánh giá Lý Dật, trước mặt người thiếu niên không đến hai mươi tuổi, đã dám giết chết quan quân, nhưng lại có thể tỉnh táo dò xét chính mình như thế, người thiếu niên này cũng đủ khiến cho thiên mạc thành chủ cảnh giác.
- Tiểu tử, ngươi tên là gì?
Từ chất giọng bình tĩnh cũng không biết nội tâm thiên mạc thành chủ nghĩ gì.
- Cái này trọng yếu sao?
Lý Dật từ chối cho ý kiến, không có phải lộ thân phận chính mình là tội phạm bị truy nã.
- Nếu như bổn thành chủ đoán không sai, các hạ họ Lý.
Thiên mạc thành chủ có thể đoán ra thân phận của mình, Lý Dật cũng không kỳ quái, một người khôn khéo như vậy mà không biết mình là ai đó mới là kỳ quái.
Lý Dật hiểu ý cười:
- Ta họ gì cũng không trọng yếu, nếu thành chủ đại nhân biết rõ ta là ai, có phải muốn hỏi tội ta?
Thiên mạc thành chủ hiển nhiên cũng không có ý hỏi tội, trên mặt hiện lên một tia kỳ quái, quơ quơ tay ý bảo những người khác lui ra, lúc này mới chỉ chỉ lên chiếc giường êm, cười nói:
- Lý Dật các hạ, mời ngồi nói chuyện.
Lý Dật cũng không có khách khí, tùy tiện ngồi, nói:
- Nếu thành chủ đại nhân biết rõ thân phận của ta, tính toán bắt ta giao cho Đấu Thần điện?
- Giao cho Đấu Thần điện, hừ, đám bang thần côn kia cùng ta đối nghịch, ta làm sao lại giao các hạ cho bọn họ.
- Đã không có ý định bắt ta, cũng không có ý định giao ta cho Đấu Thần điện, vậy đa tạ thành chủ đại nhân. Không có việc gì, tại hạ xin cáo từ.
- Đừng vội, Lý Dật các hạ, bổn thành chủ đối với các hạ đã sớm ngưỡng mộ, hôm nay nhìn thấy, cũng hảo hảo kết giao một phen.
Nếu quả thật có thể kết giao một cái nhân vật quyền thế như vậy, ngược lại cũng không phải là một chuyện xấu. Đáng tiếc Lý Dật rõ ràng tình cảnh chính mình hiện tại, một cái thành chủ nho nhỏ, chỉ sợ không có tâm tư kết giao chính mình, thiên mạc thành chủ chắc rõ ràng điểm này. Như vậy, dựa theo thiên hạ nguyên tắc không có vô duyên vô cớ, hôm nay Thiên mạc thành chủ lấy lòng như thế, sợ là cũng không còn hảo tâm gì.
Thấy Lý Dật không có phản ứng gì, thiên mạc thành chủ lại nói:
- Lý Dật các hạ xin yên tâm, tại thiên mạc thành, bổn thành chủ cũng có vài phần phân lượng. Người khác sợ Đấu Thần điện, bổn thành chủ không sợ, ngươi cứ an tâm tại ở quý phủ, ta ngược lại muốn nhìn, Đấu Thần điện kia có thể làm gì bổn thành chủ cùng các hạ?
- Làm phiền thành chủ đại nhân. Cũng không biết thiên mạc thành chủ muốn làm cái gì, trước an định cũng là lựa chọn không sai.
- Vì che dấu tai mắt người, Lý Dật các hạ không ngại đảm nhiệm chức vị thống lĩnh, giải quyết ân oán cùng tam đại thế lực, bổn thành chủ lại báo cáo hoàng thất, đến lúc đó đại thần đế quốc tất có trọng dụng... Đúng rồi, nghe nói các hạ còn có bằng hữu, bổn thành chủ cũng bố trí luôn.
Thiên mạc thành chủ lấy lòng như thế, Lý Dật cũng không tiện cự tuyệt, lập tức gật đầu đáp ứng. Bất quá nửa giờ, Lạc Thủy quả nhiên cũng tiếp nhập phủ thành. Hai người được an bài tại một gian khách phòng có chút hoa lệ, thị nữ phục thị rất nhiều, khiến cho Lý Dật có chút không thoải mái.
Ở tại phủ thành chủ ở mấy ngày, Thiên mạc thành chủ lại thủy chung không có hiện ra, mỗi ngày chỉ dùng rượu thịt chiêu đãi, cũng không hạn chế tự do hai người, trong phủ đệ tùy ý đi lại. Lý Dật đơn giản phân tích một chút tình thế bây giờ, Phong tổng quản cả kinh một hồi, cố nhiên là sẽ không còn muốn phát sinh thêm sự cố, cũng không cần lo lắng hắn tiết lộ hành tung của mình.
Thiên mạc thành chủ kia thần bí khó lường, tựa hồ cũng có toan tính lợi dụng chính mình, càng không hắn tiết lộ tin tức ra ngoài. Đoán được tình thế trước mắt, Lý Dật cũng không chút khách khí, thản nhiên ở lại đây, hưởng thụ cuộc sống. Đương nhiên, ngoại trừ hưởng thụ cuộc sống xa xỉ, Lý Dật tranh thủ thời gian an nhàn, đem sở học của mình sắp xếp lại một phen.
Lý Dật tu luyện đấu khí thiên ma đấu khí, trong khoảng thời gian này, đã muốn đột phá đến thiên ma năm biến, đấu khí tu vi cũng muốn đột phá tám tinh đấu tôn. Hiện tại có long huyết châu trợ giúp, tốc độ tu luyện so với cường giả bình thường nhanh hơn gấp bội, người khác tu luyện mười năm, chính mình một năm đều không đến, nếu như dùng cái tốc độ này duy trì liên tục, muốn đạt tới thiên ma chín biến chỉ sợ cũng không phải là việc khó.
Phương diện này Lý Dật cũng không có gì lo lắng, cho dù long huyết châu huyết mạch chi lực bị hấp thu hầu như không còn, cũng còn có Xèo xèo là một kho long huyết. Nhưng Lý Dật hiện tại khát vọng nhất, là tìm được vài hệ đấu khí Bạch Hổ cấp công pháp mà chính mình còn chưa tu luyện qua.
Dựa theo lời của Xà tôn giả nói, thiên ma đấu khí tu luyện tới chín biến, có thể đem chín hệ đấu khí dung hợp làm một, đạt tới thiên ma chi biến chính thức, chỉ có đến cảnh giới này, mới có thể trở thành cường giả đứng đầu.
Lý Dật hiện tại đã tu luyện băng hệ huyền băng U Minh quyết, thổ hệ độn thổ quyết, hỏa hệ Nam Minh hỏa quyết, thánh hệ Thánh thiên quyết, lôi hệ Quy thiên lôi pháp, và trên tay còn một bộ chưa tu luyện là Ngự hư Thiên Nhất Quyết, Lý Dật hiện tại cần ba hệ đấu khí công pháp là thủy, mộc cùng ám thuộc tính.
Ngoại trừ đấu khí công pháp, Lý Dật còn hy vọng tu luyện vài loại Bạch Hổ đấu kỹ. Từ khi đến Đấu Thần đại lục, kinh nghiệm thực chiến nói cho Lý Dật, chỉ có Bạch Hổ đấu kỹ, mới có thể tại cường giả chân chính phát huy tác dụng. Hiện tại hắn mặc dù có ba loại Bạch Hổ đấu kỹ "Huyết Nguyệt cuồng cương", "Lưu hỏa liệt" cùng "Băng sương bạo", nhưng "Huyết Nguyệt cuồng cương", "Băng sương bạo" thời gian thi triển quá dài, "Lưu Hỏa liệt" thì tại Bạch Hổ đấu kỹ uy lực tương đối nhỏ bé, trải qua mấy lần thực chiến, Lý Dật cảm giác cũng không có tiện tay. Ngoại trừ đấu khí đấu kỹ, Lý Dật đối với bản bí tịch Vô Danh trận pháp cũng là hứng thú vô cùng, đáng tiếc cũng không có thời gian nghiên cứu. Đấu khí càng lợi hại, nhưng dù sao vẫn phải dựa vào tự thân lực lượng, đấu kỹ tuy nhiên có thể mượn thiên địa nguyên khí, nhưng nói tóm lại dùng đấu khí là việc chính. Trận pháp có thể bất đồng đấu khí chỉ là phụ trợ, chính thức lực lượng lại đến từ thiên địa tự nhiên vô tận.
Lúc này, nếu như "Long chi cấm chú" cũng có thể tu luyện tới cấp cao nhất, thì không biết uy lực như thế nào. Chỉ suy nghĩ một chút như thế, Lý Dật cảm giác máu của mình đều đang muốn sôi trào.