Khá tốt, tối thiểu bên ngoài nhà trọ bần dân hết thảy bình thường, không có dấu hiệu gì. Xác định đằng sau không có cái đuôi, Lý Dật lúc này mới sải bước hướng hầm ngầm cho thuê đi đến.
- Ai, ngươi đứng lại.
Bên cạnh âm thanh nữ cao vang lên, quay mặt lại, chỉ là mập mạp hướng Lý Dật ngoắc lại.
- Đệ đệ của ta.
Lý Dật tiến đến gần.
- Đương nhiên gọi ta là có chuyện gì?
- Ngươi đi nhiều ngày như vậy, tiền thuê nhà mặc dù là giao nộp, nhưng đệ đệ ngươi cùng cái tên mập mạp kia, cũng ăn nhiều, mỗi ngày rượu thịt không ngừng, còn mượn ta hai mười cái kim tệ, nói là chờ ngươi trở về trả lại.
Bao thuê bà nhìn Lý Dật khẽ vươn tay, ý là đòi kim tệ.
Hai người còn đang ngủ là tốt rồi, Lý Dật nhẹ nhàng thở ra, thống khoái mà trả kim tệ, lúc này mới đi đến tầng hầm ngầm dơ bẩn.
Nhìn thấy Lý Dật, Phì phì lập tức nhảy dựng lên:
- Thối tiểu tử, đã nói ở vài ngày, ngươi tính hôm nay đã ngày thứ mấy, Lão Tử trên người đều muốn phát mao.
Cũng thật sự làm khó Phì phì, ở loại địa phương này ngây ngốc sáu bảy ngày đêm, đó là cần trả giá bao nhiêu nghị lực đây.
Thất hoàng tử thì càng thảm, bị đóng cửa bế lại không gian ấm cố, cũng không có bước ra một bước, bởi vì khuyết thiếu ánh mặt trời, vẻ mặt trắng bệch, thần sắc cũng là héo hắt vô cùng, ở đâu còn phong phạm của một vị hoàng tử.
- Lý Dật, ngươi cuối cùng đã trở lại, chúng ta tranh thủ thời gian đổi địa phương khác đi.
Thất hoàng tử vẻ mặt đau khổ xác thực làm cho người ta trìu mến.
- Hảo, hảo, đổi địa phương khác, chúng ta đi khỏi nơi này.
Lý Dật lặng lẽ cười, giải trừ không gian cấm cố, sau đó đem thất hoàng rời khỏi nhà trọ bần dân.
Kế tiếp đi nơi nào Lý Dật còn không có nghĩ kỹ, chỉ là mang theo Phì phì cùng thất hoàng tử tùy tiện đi lại. Lý Dật không vội, chỉ cần mình ở bên người thất hoàng tử, cũng không phải sợ lục vương gia dùng sức mạnh. Sợ là thất hoàng tử hành tung bị Ba thị phát hiện, chẳng những vạch trần mình nói dối, mà còn gây nguy hiểm cho thất hoàng tử.
Vòng vo sau nửa ngày, Phì phì hỏi dò:
- Tiểu tử, chúng ta tìm một chỗ ăn cơm đi?
Trên đường phố, cũng không biết tửu quán nhà ai bay ra mùi rượu và thức ăn thơm phức, dẫn tới bụng Phì phì đại động, nhịn không được nhìn Lý Dật cầu khẩn.
Nghĩ đến Phì phì cùng thất hoàng tử ở địa phương đó sáu ngày, không hảo hảo khao ăn thì có chút không ổn, Lý Dật sảng khoái đáp ứng rồi, nhấc chân hướng tửu lâu đi vào.
- Khách quan, ăn chút gì đó?
Điếm tiểu nhị nhiệt tình chào đón cười đến hân hoan.
- Có phòng sao?
- Có, có, mời ba vị khách quan lên trên lầu.
Cái gian này là tửu lâu ngoại thành, ở chỗ này coi như là đỉnh cấp, nhưng cùng tửu lâu trong thành so sánh lại không biết thua kém bao nhiêu lần. phòng cũng chỉ là phong cách bình thường. Ngồi vào chỗ của mình, kêu tiểu nhị làm món ăn tốt nhất bưng lên, Lý Dật lúc này mới cười nói:
- Thất hoàng tử, mấy ngày nay ủy khuất ngươi. Ta và lục thúc hợp tác tiến hành cực kỳ vui sướng, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là rất nhanh sẽ trao đổi con tin, cho nên kế tiếp, ngươi chỉ cần thành thành thật thật đứng ở bên người chúng ta, ta bảo vệ ngươi lông tóc không tổn hao gì.
Bảy triệu kim tệ dù sao không phải số lượng nhỏ, đối với Lý Dật mà nói, hợp tác đương nhiên là vui sướng.
Thất hoàng tử vừa muốn nói gì, bỗng nhiên chỉ nghe một hồi tiếng bước chân đi lên lầu, Lý Dật vội vàng thủ thế. tiếng bước chân có mười mấy người, tiếng bước chân nhanh nhẹn cho thấy những người này cũng không phải là người thường, mà là người tu luyện đấu khí. Bất quá, trà trộn ở đây, nghĩ đến cũng không mạnh.
Mười mấy người đi đến, liền ngồi cách vách phòng Lý Dật, thừa dịp rượu và thức ăn còn chưa đưa lên, liền thượng vàng hạ cám tán phét.
- Long ca, huynh đệ chúng ta muốn thừa nước đục sao?
- Ngươi nếu sợ không cần phải đi, Long ca, ta cùng đi.
- Đúng vậy, tiểu tử kia quá lợi hại, chúng ta không động thủ, tìm được hành tung vậy đủ sống nửa đời sau rồi.
- Lý Dật lợi hại như vậy, tìm được hành tung lại không bị hắn phát hiện, cũng không đơn giản.
Ở trong đám không biết là tên này nhát gan hay là cẩn thận, nhất thời giội nước lã.
Lúc này một thanh âm uy nghiêm vang lên, theo thanh âm phán đoán, hẳn là người gọi là Long ca:
- Vì cái gì không đi, tìm hơn một ngàn kim tệ mới mua được bức họa Lý Dật, không đi tìm tiền vốn lợi nhuận trở về cũng đều không có. Ta nói mặt rỗ, cầu phú quý trong nguy hiểm, Đấu Thần điện ra giá cao như vậy, chẳng lẽ là nhiều tiền. Tự nhiên là có chút nguy hiểm rồi.
- Đúng vậy, mặt rỗ, Long ca mời ngươi là cho ngươi mặt mũi, ngươi không muốn thì an tâm làm hộ viện của ngươi đi.
- Cho dù tìm không thấy, đi ra ngoài học hỏi kinh nghiệm, nói không chừng đối với tu luyện cũng có bổ ích.
Vốn là số tiền lớn treo thưởng của Đấu Thần điện hấp mạo hiểm cường giả, Lý Dật cũng không để ý, nghe chỉ là cười lạnh, mà trên mặt thất hoàng tử biểu lộ lại cực kỳ phức tạp.
Rượu và thức ăn đưa lên, để tránh nhiều lời, Lý Dật cũng không lên tiếng, chỉ lo vùi đầu ăn uống. Nhưng cách vách Long ca lại nói:
- Cha ta đã nghe được tin tức, Lý Dật rất có thể ở cảnh nội đại thần đế quốc chúng ta, theo như lộ tuyến phân tích, bọn họ nhất định là theo phía Đông vùng duyên hải đại thần đế quốc lên đất liền. Hơn nữa nói cho các ngươi biết một cái cơ mật, có thể Lý Dật tiểu tử kia đồng thời trở về Đấu Thần đại lục, còn có mấy người nữa, bọn họ thời điểm hiện tại sử dụng truyện tống trận bị phát hiện hành tung, hẳn là hướng thiên phong đế quốc. Bất quá không kỳ quái, Lý Dật nguyên vốn là người thiên phong đế quốc.
- Như vậy nói đúng là Lý Dật hiện tại ở thiên phong đế quốc sao?
Tên mặt rỗ nói.
- Không. Đấu Thần điện trải qua sau khi điều tra cho rằng, Lý Dật cũng không có cùng mấy cường giả đồng hành, như vậy phân tích mà nói, Lý Dật nhất định ở cảnh nội đại thần đế quốc. Hắn không có đảm lượng sử dụng truyện tống trận, hiện tại tất cả truyện tống trận, đều được Đấu Thần điện nghiêm mật giám thị.
Trầm mặc sau nửa ngày, một tên lại nói:
- Nghĩ tới đại thần đế quốc diện tích lãnh thổ bao la, muốn tìm ra một người, cũng không phải dễ dàng như vậy
Long ca nói:
- Bằng chúng ta mấy người đương nhiên như là muối bỏ biển. Bất quá, hiện tại đến chỗ tìm kiếm Lý Dật người đâu chỉ ngàn vạn. Cha ta sở dĩ chậm chạp bất động, là đang chờ cơ hội.
- Như vậy hiện tại cơ hội tới rồi sao?
- Theo cha ta phân tích, Lý Dật đã không có trốn ở hoang sơn dã lĩnh, như vậy rất có thể trốn ở trong thành thị.
Nghe đến đó, Lý Dật trong nội tâm cả kinh. Đấu Thần đại lục quả nhiên là chi sĩ tài trí đầy trời, một cái cha của Long ca đều có thể suy tính ra đại khái chỗ ẩn thân của bản thân mình, xem ra sau này nên chú ý làm việc, tuyệt đối không thể để loại sự tình xông vào vương phủ như vừa rồi.
Chỉ nghe Long ca tiếp tục nói:
- Cha ta đã động viên tất cả lực lượng, từ phía Đông vùng duyên hải, một tòa thành thị đều điều tra tới. Công việc này cũng là cực lớn, đúng là thời điểm thiếu người, cho nên tìm tới các huynh đệ, nếu có thể tìm một ít nhân thủ đảm đương là rất tốt.
- Long đoàn trưởng làm việc chính là không giống người thường, hoặc là không ra tay, vừa ra tay là đại thủ bút, nghe nói long đoàn trưởng lần này điều động nhân thủ, không có hơn vạn cũng là bảy tám ngàn.
- Ta muốn cởi trói.
Thất hoàng tử lời nói đột nhiên cắt đứt Lý Dật.
- Nghe trộm.
Lý Dật cảnh giác nhìn thất hoàng tử liếc, thất hoàng tử nói chuyện cách vách tự nhiên cũng là rơi vào trong tai, tiểu tử này lúc này đi ra ngoài, không phải là muốn đùa giỡn gì? Lý Dật đối với thất hoàng tử tuy không tính là hiểu rất rõ, nhưng người này cũng tuyệt đối không phải là đèn đã cạn dầu.
Nghiêm túc nhìn nhìn Thất hoàng tử, tiểu tử này ngược lại có vẻ mặt thản nhiên. Làm cho Phì phì cùng hắn tiến đến, Lý Dật thật đúng là có chút không yên lòng, nhưng đám người bên vách kia chính là có bức họa của mình.
- Nhịn một chút.
Lý Dật nói.
- Nhịn tới khi nào? Chờ những người kia đi sao?
Thất hoàng tử dùng ngón tay chỉ vách:
- Cơm của bọn hắn món ăn còn không có xong, ta sợ đã đợi không kịp.
Lời của thất hoàng tử cũng là thật, nếu thật là mắc tiểu, đợi cho tấm vách mở ra, vậy cũng sợ là không kịp.
- Đừng đùa giỡn.
Lý Dật nghĩ nghĩ, vận chuyển đấu khí sử dụng ẩn thân đấu kỹ, thân thủ đi đến bên người thất hoàng tử, dẫn hắn ra khỏi phòng.
Phòng cánh cửa cũng không có, chỉ có một tấm vải mành che đi, hơn nữa rèm vải còn không kỹ càng, lộ ra chút ít chút ít khe hở. Trải qua cách vách, Lý Dật liếc qua, chỉ thấy mười mấy dung mạo khác nhau vây quá chặt chẽ, trong đó có một người tuổi còn trẻ, cũng bất quá ba mươi tuổi, hình như tên là cái gì "Long ca".
Lý Dật không khỏi lắc đầu, những cường giả này, thực lực không bằng Long ca, đạt đến Đấu Vương cảnh giới, còn lại đều là Đấu Sư thậm chí còn còn là đấu giả. Xem ra Long đoàn trưởng cũng là thiếu người rồi, những người như vậy cũng đều thuê.
Thất hoàng tử ngược lại không đùa giỡn gì, thành thành thật thật đi nhà xí, thành thành thật thật đái ra nước tiểu, sau đó lại thành thành thật thật về tới phòng của mình.
Lúc này rượu và thức ăn mang lên, Phì phì lập tức liền như lang thôn hổ yết, tự uống một mình, một bộ thèm ăn như ác quỷ. Tướng ăn của thất hoàng tử cũng không tốt hơn, ôm một chân gà gặm đến say sưa. Chỉ có Lý Dật mặc dù đã ăn uống, nhưng nhất cử nhất động cách vách không chút nào thoát ra cảm giác của mình. Rót rượu, chạm cốc, mấy chén sau huyên thuyên không giới hạn, đương nhiên còn có Long đoàn trưởng thổi phồng, thỉnh thoảng lại người nhấc lên rèm vải đi ra ngoài gọi món ăn gọi rượu hoặc là đi tiểu.
Nhất thời rượu và thức ăn bị quét sạch sẽ, Phì phì cùng thất hoàng tử mới vỗ tròn vo cái bụng, một bộ bộ dạng cảm thấy mỹ mãn.
- Chúng ta hiện tại đi, hay là…
Thất hoàng tử nhìn qua Lý Dật nói.
Lý Dật tựa hồ có điểm ngẩn người, lại không thấy nói gì, cũng không có nói không đi. Phì phì nhịn không được khẽ gọi một tiếng:
- Tiểu tử, hỏi ngươi, hiện tại đi hay là chờ bọn hắn.
Như là đột nhiên bừng tỉnh, trong đôi mắt Lý Dật tinh quang lóe lên, sắc mặt lãnh tuấn vô cùng, trong thanh âm càng lạnh như băng:
- Phì phì, xem trọng tiểu tử này.
Không đúng, quá không bình thường, Cách vách phòng đã có mấy phút thời gian không có bất kỳ phản ứng. Tiếng nói chuyện, tiếng ăn cơm bỗng nhiên dừng lại, giống như điều khiển từ xa nhấn xuống tắt máy vậy, hết thảy dừng. Mà tiếng tim đập, lại bỗng nhiên mãnh liệt lên, hiển nhiên, cách vách phòng mỗi người đều có vẻ rất khẩn trương.
Là chuyện gì mà bọn hắn khẩn trương như thế?
Bất luận chuyện tình khác thường, đều có lời giải thích hợp lý, mà hiện tại Lý Dật xem ra, loại khác thường này tựa hồ đối với chính mình. Vô luận suy đoán của mình có chính xác hay không, Lý Dật đều cảm thấy cần có hành động. Thà rằng giết lầm một ngàn, không thể buông tha một cái, câu danh ngôn này, quả thực chính là Lý Dật lúc này muốn làm.
Chậm rãi đứng dậy, Lý Dật xốc lên rèm vải, sau đó kéo dài qua hai bước, trực tiếp kéo ra rèm vải ép vào vách phòng.
Trong lúc Lý Dật kéo ra rèm vải, chính là đã quyết định vận mệnh những cường giả kia.
- Các ngươi, nhận biết ta sao?
Giọng nói của Lý Dật giống như loại băng hàn vạn năm, làm cho mười mấy cường giả đột nhiên hiện thân, vẻ mặt kinh ngạc cùng bối rối nhìn Lý Dật.
- Ta lại hỏi các ngươi một câu, các ngươi làm sao biết thân phận của ta?
Mặc dù là rèm vải che kín, nhưng là bị Lý Dật cố tình dấu kín, những cường giả này, rốt cuộc làm sao nhận ra thân phận của mình? Hết thảy đều rất bình thường, với đầu óc Lý Dật, cũng tìm không thấy chỗ sơ hở.
- Ngươi, ngươi là ai, ta, chúng ta không nhận ra ngươi.
Cái tên cầm đầu Long ca lắp bắp hồi đáp, tên Long ca thoạt nhìn cũng trầm ổn lão luyện, nhưng đôi mắt cũng không cách nào che dấu sợ hãi lại bán rẻ hắn. Nghĩ quanh thân Lý Dật tràn ngập giả khí cổ cường, hơn nữa không lộ ra sơ hở, muốn tần công cũng không phải một chuyện dễ dàng.
- Long ca, nếu thấy ta, ngươi có thể được một nghìn kim tệ sao.
Lý Dật khóe miệng một tia cười lạnh, sát ý dần dần sôi trào.