Bàng Ba Khắc gia rốt cuộc có bao nhiêu tiền? Cái này chỉ sợ là kế toán cũng tính ra được. Nhưng cũng đừng lo, Lý Dật cũng biết, tiếp thu toàn bộ sản nghiệp Bàng gia tộc, cũng chỉ là nói thôi, chỉ cần có thể đem kim tệ trong phủ lấy đi, Lý Dật cũng đã cảm thấy mỹ mãn.
Bàng Ba Khắc đáng thương nhìn thấy lục vương gia cùng Lý Dật đồng thời giá lâm, còn chưa ý thức được việc gì sắp sảy ra, hắn rất là nhiệt tình tự mình nghênh đón từ ngoài cửa phủ, hắn dùng bộ mặt gian thương cười đón hai người vào trong mật thất của mình.
- Bàng thúc thúc, ngươi đem tổng quản phòng thu chi gọi tới đây, đúng rồi, bảo hắn sổ sách cũng mang đến.
Ngồi xuống, Lý Dật đi thẳng vào vấn đề, nói.
Hiển nhiên, sự kiện dịch quán đã làm cho lục vương gia loay hoay sứt đầu mẻ trán, căn bản còn không có thời gian trông ý vị vị thần tài này. Bàng Ba Khắc nghe được Lý Dật yêu cầu, lộ ra vẻ mặt mờ mịt:
- Cháu rể thân ái, ta nghĩ ta nghe không hiểu ý của ngài.
- Gọi tổng quản phòng thu chi cùng tất cả sổ sách đều mang tới đây.
Lý Dật lập lại lời của mình.
Lý Dật dùng ngữ khí mệnh lệnh làm vị phú thương sắc mặt có chút không vui, bất quá hàm dưỡng rất tốt khiến cho hắn bảo trì một bộ dáng tiếu dung:
- Cháu rể thân ái, ngài muốn cái làm gì kia?
Bất quá trong ánh mắt giảo hoạt của Bàng Ba Khắc, giống như cảm nhận được cái gì đó, có một tia bất an.
- Đương nhiên là kiểm tra tài sản của ta rồi.
Lý Dật thiên kinh địa nghĩa nói.
- Gia sản của ngài?
Bàng Ba Khắc nhìn sang Lục vương gia:
- Vương gia, ngài biết rõ đây là chuyện gì sao?
- Ngươi cứ làm theo An phó tướng là được.
Lục vương gia tức giận hồi đáp.
Nhìn thấy Lục vương gia biểu lộ bất thiện, Bàng Ba Khắc muốn nói cái gì nhưng vẫn là nhịn được, gọi đến quản gia, yêu cầu của Lý Dật chuyển đạt cho hắn.
Quản gia hiệu suất khá cao, đồng nhất mang theo một đống sổ sách, trầm trọng đem đến.
- Bỏ sổ sách xuống, các ngươi ngoài cửa đợi, có vấn đề gì ta sẽ tùy thời tìm các ngươi.
Lý Dật bắt đầu hành sử theo quyền lợi chủ nhân, sau khi phân phó xong. Quản gia cùng tổng quản phòng thu chi ngẩn người, lại hướng Bàng Ba Khắc nhìn nhìn, thấy được Bàng Ba Khắc ý bảo, lúc này mới thối lui ra khỏi gian phòng.
Lý Dật vì vậy mà bắt đầu đọc qua những sổ sách kia. Đối với sổ sách, Lý Dật từ trước đến nay luôn đau đầu, hơn nữa những sổ sách này ở Đấu Thần đại lục phương thức ghi chép cùng sổ sách trong dự đoán Lý Dật cũng bất đồng, thoạt nhìn có chút cố sức. Bất quá vì nghiên cứu gia sản, lại rõ ràng cũng không phải dễ gì.
Khá lắm, chỉ là tiền lương thương đội, một tháng chi đến trên trăm vạn kim tệ. Lý Dật không khỏi âm thầm cảm thán, Đấu Thần đại lục, những nhân viên thương buôn, một tháng tiền lương chỉ vài kim tệ, như vậy tính xuống, Bàng gia tộc chỉ cần thương đội đã có vài chục vạn người. Nhưng ngẫm lại cũng không có gì kỳ quái, Đấu Thần đại lục địa vực rộng lớn, tổ chức buôn bán vượt qua quốc gia, thương đội có được vài chục vạn người cũng là bình thường.
Thời điểm Lý Dật nghiên cứu sổ sách, Bàng Ba Khắc buồn bực cố gắng từ miệng Lục vương gia tìm được chân tướng sự tình.
- Lục vương gia, đã nhiều năm như vậy, chẳng lẽ ngài còn chưa tin lòng trung thành của ta? Một kim tệ, ta nhưng không có giữ lại, vạn thần tác chứng, ta tất cả sổ sách đều có thể khảo nghiệm... An phó tướng, hắn hiểu sổ sách sao?
Bàng Ba Khắc đáng thương còn không có ý thức được Lý Dật là muốn tiếp thu gia sản của hắn, mà không phải đến thay lục vương gia kiểm toán đơn giản như vậy.
- Ta chưa từng có hoài nghi lòng trung thành của ngươi, hơn nữa ta hy vọng ngươi có thể tiếp tục trung thành, dù cho những sản nghiệp này không hề thuộc về ngươi, Bàng gia trung thành ta, ngươi vẫn có thể tiếp tục phát huy tác dụng, hơn nữa, sau này tìm được hồi báo thật dày.
- Sản nghiệp này không thuộc về ta?
Bàng Ba Khắc như là bị rắn rết cắn một cái, thanh âm cao vài lần:
- Ngài nói đây là ý gì?
Lục vương gia mặt không biểu tình trả lời:
- Bởi vì ta tìm được người đại diện rất tốt rồi, hắn đem tiếp nhận sự nghiệp của chúng ta rồi tiếp tục cố gắng.
- Người đại diện rất tốt sao?
Bàng Ba Khắc rốt cục ý thức được sắp phát sinh chuyện gì, chỉ chỉ Lý Dật:
- Vương gia, ngài nói là hắn?
- Đúng.
Thông qua sòng bạc, Bàng Ba Khắc ngược lại không chút nghi ngờ năng lực buôn bán của Lý Dật, nhưng đem sản nghiệp kinh doanh nhiều năm giao cho một người như vậy, vô luận là tình cảm hay là lý trí, vị gian thương này đều không thể tiếp nhận:
- Ngài cùng ta nói đùa sao, vương gia, hắn dựa vào cái gì có thể tiếp thu sản nghiệp của ta, những sản nghiệp này là của ta, là do Bàng gia tích lũy lên. Ngài biết rõ, vì những sản nghiệp này, ta nếm qua rất nhiều đau khổ.
- Đương nhiên biết rõ, cho nên ta sẽ nhường cho ngươi tiếp tục lưu lại quản lý những sản nghiệp này, đương nhiên, ngươi phải để An Đồ Sinh phụ trách. Chúng ta thẳng thắn nói rõ, tất cả sản nghiệp ngươi, đều muốn về An Đồ Sinh, nhưng ngươi vẫn đang được hưởng quyền kinh doanh, những sản nghiệp này cũng là do ngươi quản lý, hơn nữa, ngươi cũng được chia lợi nhuận.
- Không! Không! Điều đó không có khả năng.
Bàng Ba Khắc thân thể to mọng kịch liệt run rẩy lên, bởi vì nguyên nhân cơ thịt căng cứng, bốn cái cằm biến thành ba cái.
- Lão Bàng, ngươi có tiền mặt không ít, chúng nó ở nơi nào?
Lý Dật khép lại sổ sách trước mặt, ngẩng đầu lên, hoàn toàn không để ý tâm tình của Bàng Ba Khắc, bình tĩnh mà hỏi.
- Lục vương gia, ngươi không thể làm như vậy, dù cho ngài bỏ cái phần kia, ta còn có được một nửa tài sản hợp pháp, những tài sản này do đế quốc pháp luật bảo vệ, ngài không có quyền đem nó chuyển giao cho bất luận kẻ nào.
Vì cho Bàng Ba Khắc tỉnh táo lại, lục vương gia không thể không uy hiếp:
- Tài sản hợp pháp? Ngươi hợp pháp tài sản có một bộ phận rất lớn cũng không hợp pháp. Nói thí dụ như buôn bán hải quân cấm phẩm, đương nhiên, lại càng không cần phải nói ngươi hối lộ các quan viên là hành vi pháp luật không cho phép, ta nghĩ ta ít nhất có thể tìm ra trên trăm quan viên để chứng minh điểm này.
Lý Dật càng không lưu tình chút nào nói:
- Làm một gian thương, đối phó ngươi lục vương gia có ít nhất vài chục loại biện pháp cho tất cả tài sản của ngươi tiến vào quốc khố. Mà ngươi, cũng nửa đời sau phát sầu, bởi vì ngươi sẽ ở trong phòng giam nửa đời sau. Ta nói đúng không, lục vương gia?
Bàng Ba Khắc lập tức vẻ mặt trắng bệch đem thân thể mình cong lên, sau đó liên tục thở phì phò.
Lý Dật tiếp tục nói:
- Mà nếu như ngươi đem sản nghiệp giao cho ta, ngoại trừ thiếu khuyết một bộ phận lưu động, ngươi cũng không có tổn thất quá lớn, y nguyên có thể khống chế thương đội tung hoành tại Đấu Thần đại lục, vẫn có thể cam đoan ngươi cùng người nhà của ngươi có cuộc sống phú hào. Lo lắng làm gì, lựa chọn tiến vào nhà tù hay là tiếp tục sống cuộc sống hiện tại?
Nói xong lời nói này, Lý Dật bắt đầu tiếp tục vùi đầu nghiên cứu sổ sách, hắn cố gắng tìm ra càng nhiều tiền mặt, dù sao đối với hắn, ăn bữa hôm lo bữa mai mà nói, tiền mặt mới là thật.
Trong phòng lập tức một mảnh lặng im, chỉ còn tiếng Bàng Ba Khắc thở dốc.
Qua thật lâu, Bàng Ba Khắc mới chậm rãi hỏi:
- Lục vương gia, đây là ý của ngài sao?
Lục vương gia dùng cái mũi hừ một tiếng, không có trả lời, nhưng ý tứ đã biểu đạt được như vậy. Bàng Ba Khắc tự nhiên không cách nào biết rõ, Lý Dật cùng lục vương gia có giao dịch liên quan đến cả vận mệnh đại thần đế quốc tương lai, tại giao dịch kia, điểm tài sản của Bàng gia tộc có là cái gì?
- Hảo! Hảo! Ta hiểu, cái này là báo ứng do bán đứng Lạc gia? Lục vương gia, chúng ta giao tình nhiều năm như vậy, cùng với giá trị của ta, chẳng lẽ còn không bằng tiểu tử này. Kiếm Hiệp Hay
Xác thực là không bằng, bất quá lục vương gia lo lắng đến cảm thụ của Bàng mập mạp là không có nói thật:
- Vô luận là người nào chịu trách nhiệm những sản nghiệp này, mục tiêu của chúng ta đều là nhất trí, thì phải vì thất hoàng tử tranh đoạt hoàng quyền, hơn nữa bảo đảm hắn có thể thuận lợi kế thừa ngôi vị hoàng đế. Hoàn thành cái mục tiêu này, Bàng Ba Khắc, đối thủ buôn bán của lão, từ nay về sau cũng không phải là đối thủ của ngươi, bọn họ sẽ biến mất ở đại thần đế quốc.
- Ách, lão Bàng, ta tính toán một cái, tiền mặt ngươi tổng cộng là bảy triệu bốn ngàn tám trăm vạn, theo như doanh thu chúng ta mà nói, có bốn ngàn tám trăm vạn vốn lưu động cũng đủ rồi. Nếu như ngài không có ý kiến gì, trước hết bảy triệu kim tệ đưa vào tinh tạp của ta.
Lý Dật lấy tinh tạp từ trong dung giới ra, đưa cho Bàng Ba Khắc hiện đang như hóa đá.
Nghe được Lý Dật báo ra con số, da mặt lục vương gia cũng run rẩy.
- Lão Bàng. Lão Bàng.
Lý Dật không thể không kêu gọi, mới đem hồn phách Bàng Ba Khắc một lần nữa triệu hoán vào trong thân thể của hắn.
Bàng Ba Khắc phục hồi tinh thần lại, cực không tình nguyện cầm lấy tinh tạp, đem hắn giao cho Lý Dật:
- Chính ngươi bớt đi... Đây chính số tiền mà ta suốt đời tích súc, lục vương gia, hắn dựa vào cái gì mà đơn giản lấy đi như vậy?
Trong thẻ Lục vương gia cũng có cả ức kim tệ lúc này đi vào tinh tạp của mình, Lý Dật mới cảm thấy mỹ mãn đứng lên:
- Phản bội là trả giá thật nhiều. Lão Bàng, ngươi đã trả giá cũng đủ một cái giá lớn. Từ hôm nay trở đi, ngươi có thể tận tâm tận lực kiếm tiền cho ta, đương nhiên, ta cũng sẽ không bạc đãi ngươi, ngươi có thể trích 0,1 phần trăm lợi nhuận. Đúng rồi, còn có sòng bạc, ta hy vọng ngươi đem nó phát triển trở thành sản nghiệp trụ cột, phương diện này có cái gì khó khăn, ngươi có thể tìm lục vương gia, hắn có thể vận dụng ảnh hưởng của mình cho ngươi lũng đoạn thị trường. Hãy làm cho thật tốt nhé, lão Bàng, ta sẽ thỉnh thoảng đến kiểm tra.
Lý Dật nói xong, không bao giờ để ý tới Bàng Ba Khắc cùng vẻ mặt tái nhợt của Lục vương gia, làm ra vẻ con hùng ưng khí phách hiên ngang chạy ra khỏi phòng.
Không cần tốn nhiều sức lấy được bảy ức kim tệ, đại thần đế đô quả nhiên là khắp nơi đều là hoàng kim. Cái này đũng là nghiệm chứng pháp tắc Đấu Thần đại lục: chỉ cần ngươi đủ cường đại, ngươi có thể tìm được hết thảy.
Về phần bảy ức có thể làm gì, Lý Dật tạm thời còn không có nghĩ kỹ, bất quá có tài phú lớn, ngày nào đó sẽ có công dụng. Nếu như dùng để thuê những đoàn lính đánh thuê, cũng đủ rồi náo Đấu Thần đại lục ngất trời.
Khác biệt với Lý Dật vui sướng hài lòng rời đi, trong phòng, có hai người sầu mi khổ. Hai người kia, vô luận người nào, đều là nhân vật hiển hách.
Bên ngoài Bàng phủ, ngựa xe vẫn như nước, không có người biết rõ tứ đại phú thương Bàng thị, tất cả sản nghiệp vừa mới quang minh bị cướp sạch, không còn có tư cách xưng là đế đô tứ đại phú thương nữa.
Đi ra Bàng phủ, Lý Dật hưng phấn, sau đó bình tĩnh, chuyện phiền toái còn rất nhiều, cũng không bởi vì tiền nhiều mà giảm bớt.
Lạc Thủy, nàng bị dấu ở nơi nào?