Quả nhiên có mai phục, điều đó không bất ngờ, bất ngờ là khí tức cường đại của thân ảnh đó không ngờ là khí tức của Đấu Thánh cường giả. ở trên Lý Dật, ngoài Long Tộc ra, Lý Dật không nghĩ ra ai có thể có được khí tức đó.
Nhưng khi đối phương vừa lên tiếng, Lý Dật liền hiểu người đó là ai.
- An Đức Lược hiệu trưởng, ngươi tới Long Đảo bao giờ thế?
- Bóng đen đó chính là hiệu trưởng của La Lan Học Viện, Đấu Thánh cường giả An Đức Lược, một trong những nhân vật nổi tiếng nhất, có quyền thế nhất của Đấu Thần Đại Lục.
- Là học viên của La Lan Học Viện, Lý Dật, thái độ của ngươi khi gặp ta tựa hồ không thích hợp với thân phận của ngươi.
Lúc này An Đức Lược hiệu trưởng tựa hồ khác xa so với lão giả vừa quyền lực vừa hòa nhã mà Lý Dật đã gặp tại Băng Phong Thế Giới. An Đức Lược tại Băng Phong Thế Giới chính khí lẫy lừng, vì cứu bao nhiêu nhân loại cường giả mà tới, khiến bao nhiêu cường giả nhìn mà thất sắc.
Còn An Đức Lược hiệu trưởng trước mặt, toàn thân không chút chính khí lẫm liệt, thay vào đó là sát ý trùng trùng.
Lý Dật đáp:
- Là hiệu trưởng của La Lan Học Viện, ngươi đối xử với học viên của mình, tựa hồ cũng không nên có sát ý trùng trùng như vậy mới phải.
- Hừ, nếu ngươi coi ta là hiệu trưởng của La Lan Học Viện, ít nhất cũng phải hành lễ với ta mới đúng. Nhưng bây giờ hình như cũng không cần nữa, ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu, ngươi chỉ cần gật đầu hoặc lắc đầu là được.
- Không cần hỏi nữa, đáp án của ta là phủ định.
Cỗ sát ý trùng trùng đó khiến Lý Dật hiểu rằng, vấn đề An Đức Lược muốn hỏi tuyệt đối vượt ra khỏi giới hạn của Lý Dật.
- Lý Dật, sao ngươi ngoan cố như vậy.
Băng Nữ giận dữ nói:
- Chẳng phải là một bộ đấu khí công pháp hay sao, đáng để ngươi liều mạng vậy sao?
- An Đức Lược hiệu trưởng, ngươi cũng vì Thiên Ma Đấu Khí công pháp mà tới?
Lý Dật châm biếm nhìn An Đức Lược hiệu trưởng, Thiên Ma Đấu Khí lưu chuyển trong kinh mạch, một cỗ uy thế vô hình bao trùm quanh Lý Dật, chống lại khí tức ghê người của An Đức Lược.
- Không sai, chỉ cần ngươi giao Thiên Ma Đấu Khí công pháp ra, ta lập tức rời khỏi Long Đảo, nếu ngươi muốn quay về La Lan Học Viện, ngươi sẽ có chức vị đại đạo sư. Cần phải biết rằng, có vô số người trên Đấu Thần Đại Lục khát vọng chức vị đó, ngươi cũng sẽ có được vô số danh vọng và quyền lợi.
Danh vọng thế nào, quyền lợi thế nào cũng là một đại đạo sư bị kẻ khác khống chế, đó không phải thứ Lý Dật muốn. Thứ Lý Dật muốn vượt xa thứ An Đức Lược có thể cho được. Hơn nữa, lời hứa này, Lý Dật biết tuyệt đối không thể thực hiện được. Lúc này nếu hắn đưa Thiên Ma Đấu Khí công pháp ra, An Đức Lược sẽ lập tức ra tay giết hắn.
- Chức vụ đại đạo sư, nghe rất không tồi.
Lý Dật nói, vừa để đối phó với An Đức Lược, vừa nghĩ trong đầu biện pháp thoát thân. Với thực lực của Lý Dật, muốn đấu với An Đức Lược rõ ràng là vô cùng khó khăn.
- Hơn nữa có Thiên Ma Đấu Khí rồi, ta căn bản không cần cái chức vị hiệu trưởng của La Lan Học Viện nữa, tới lúc đó, cho dù nhường chức hiệu trưởng cho ngươi cũng không phải vấn đề. Thế nào, Lý Dật, suy nghĩ đề nghị của ta đi.
An Đức Lược tiếp tục dụ dỗ Lý Dật.
Miếng mồi càng lớn, cái bẫy càng ghê gớm, đạo lý đó Lý Dật đương nhiên hiểu rõ. Hắn cũng không trả lời thẳng An Đức Lược, chuyển chủ đề, hỏi:
- Ta muốn biết, An Đức Lược hiệu trưởng các hạ và La Tuyết Phong rốt cuộc có quan hệ thế nào?
- Vấn đề này có liên quan tới cuộc trao đổi của chúng ta hay sao?
- Đương nhiên là có, người của Đấu Thần Đại Lục đều biết La Tuyết Phong là đệ tử đắc ý của ngươi, nếu ta chen ngang vào chức vị hiệu trưởng của ngươi, thiên hạ sẽ nghĩ thế nào. La Tuyết Phong sẽ đồng ý hay sao?
Lý Dật bắt đầu xuất chiêu.
- La Tuyết Phong! Hừ, thứ vô dụng, ta đã phí bao tâm huyết trên người hắn, rốt cuộc chẳng được gì cả. Lý Dật, lẽ nào ngươi cho rằng hắn còn có thể sống sót rời khỏi Long Đảo hay sao?
Lời này khiến Băng Nữ đang trầm mặc ở bên cạnh chợt biến sắc, quát lớn:
- Lão già, sao ngươi trở mặt nhanh hơn lật sách như vậy. Chúng ta trước đây đã nói thế nào?
- Nhóc con, ngươi thực sự ngốc hay là giả vờ vậy, giúp ngươi cứu La Tuyết Phong. Tiểu tử đó bây giờ không còn giá trị gì cả, một kẻ không còn giá trị, chết ở Long Đảo là kết cục tốt nhất.
- Ngươi....ngươi là kẻ khốn nạn.
Sự phẫn nộ của Băng Nữ chính là thứ Lý Dật muốn có, ít nhất, bây giờ cũng thêm được một bang thủ.
- An Đức Lược hiệu trưởng, như ta được biết, chẳng phải ngươi đã truyền Thiên Ma Đấu Khí công pháp cho La Tuyết Phong hay sao, sao lại còn đòi ta?
An Đức Lược nhất thời trầm ngâm, nói:
- Tiểu tử, chúng ta đã hợp tác, ta cũng không giấu ngươi. Thiên Ma Đấu Khí ta truyền cho La Tuyết Phong không phải là Thiên Ma Đấu Khí thật, mà do ta tự sáng tạo ra. Thực ra ở Đấu Thần Đại Lục, những người muốn sáng tạo ra Thiên Ma Đấu Khí như ta nhiều vô kể, nhưng ta không ngốc như bọn chúng, đem Thiên Ma Đấu Khí không đúng thử ngay trên người mình, La Tuyết Phong, hừ, chỉ là vật thí nghiệm của ta mà thôi, dùng kể thí nghiệm Thiên Ma Đấu Khí do ta sáng tạo ra. Theo tình hình hiện tại, thí nghiệm của ta đã hoàn toàn thất bại. Tên phế vật vô dụng đó, khiến ta hao phí bao tâm huyết, kết quả lại chẳng báo đáp được gì cho ta, hắn sống còn có giá trị gì nữa.
- La Tuyết Phong chỉ là vật thí nghiệm của ngươi?
Băng Nữ lúc này đã hoàn toàn hoàn hồn trở lại, cũng không còn có hi vọng gì ở An Đức Lược nữa, lạnh lùng nhìn An Đức Lược, toàn thân đầy sát ý:
- Ngươi bảo ta lừa Lý Dật ca ca ra ngoài, thì ra là đang lợi dụng ta?
- Bây giờ biết e rằng quá muộn rồi. Tiểu nha đầu, ở đây không có việc của ngươi, câm miệng lại cho ta. Lý Dật, thế nào, chúng ta hợp tác chứ. La Lan Học Viện sau này sẽ là của ngươi, ta chỉ cần công pháp tu luyện Thiên Ma Cửu Biến.
Đầu óc của Lý Dật đang suy nghĩ rất nhanh, muốn đối phó với An Đức Lược, hắn và Băng Nữ liên thủ vẫn chưa đủ, từ chối thẳng lại không phải là lựa chọn thông minh. Nghĩ một lát, Lý Dật nói:
- Hợp tác cũng được, nhưng, An Đức Lược hiệu trưởng, với biểu hiện của ngươi, ta không dám tin vào thành ý của ngươi, ngươi làm sao để chứng minh thành ý của mình?
- Lý Dật, ngươi thực sự hợp tác với tên khốn kiếp này hay sao?
Băng Nữ ngữ khí lạnh lẽo, Băng Nữ xưa nay quen sống an nhàn, sao hiểu được tâm cơ thâm trầm của nhân loại.
- Tiểu nha đầu, ngươi còn nói nữa, đừng trách ta không khách khí.
- An Đức Lược hiệu trưởng, để chứng minh lời của ngươi, ta yêu cầu ngươi làm một việc, nếu ngươi làm được thì sẽ chứng minh thành ý của ngươi, việc hợp tác cũng sẽ không thành vấn đề. Còn nếu không... đây là Long Đảo, hiệu trưởng các hạ không cho rằng ở đây mình là kẻ mạnh nhất chứ?
Về địa vị của Lý Dật ở trên Băng Đảo, An Đức Lược hiển nhiên đã nghe Băng Nữ nói qua, do vậy An Đức Lược cũng không muốn gây chiến trên Long Đảo, nếu lôi kéo Long Tộc tới, mọi việc sẽ vô cùng phức tạp.
- Được, ngươi nói, ta phải chứng minh thành ý của mình thế nào?
- Ta muốn ngươi đích thân giết chết La Tuyết Phong.
An Đức Lược cười thâm hiểm:
- Việc này không thành vấn đề, nhưng tựa hồ quá phiền phức, La Tuyết Phong hiện tại ở trong tay Long Tộc, muốn giết hắn không phải dễ dàng.
- Đối với người khác có lẽ không dễ dàng, nhưng đối với Lý Dật ta lại vô cùng đơn giản. Với giao tình của ta và Long Tộc hiện tại, La Tuyết Phong chỉ như nắm đất trong tay ta, ta muốn hắn vuông, hắn không thể tròn được.
An Đức Lược lại trở nên cảnh giác, ánh mắt nghi ngờ nhìn Lý Dật:
- Đúng như ngươi nói, với quan hệ của ngươi và Long Tộc hiện nay, ta không dám chắc ngươi rời khỏi sự khống chế của ta, có lôi đám cự long kia tới đối phó với ta hay không. Do vậy, ta đề nghị ngươi đổi phương thức khác để ta thể hiện thành ý.
Cò kè mặc cả là chuyện Lý Dật rất am hiểu, nghĩ một lát, Lý Dật nói:
- Thế này đi, ngươi đã phải chứng minh thành ý của mình, ta không biểu thị gì tựa hồ cũng không được.
Nhìn Băng Nữ một cái, thành khẩn nói:
- Ta đem Băng Nữ làm con tin, đặt trong tay ngươi, nếu ta giở trò, ngươi liền giết nàng ta.
- Băng Nữ?
An Đức Lược nhíu mày:
- Nàng ta và ngươi có quan hệ gì?
- A, An Đức Lược hiệu trưởng, lẽ nào ngươi không nhìn ra, Băng Nữ là người trong lòng ta, nếu không vì nàng ta, sao ta lại lưu lạc tới Long Đảo, gặp phải nguy cơ như thế này chứ. Nếu không phải nàng ta cầu xin, La Tuyết Phong đã chết mấy lần rồi. Ta đưa ngươi trong tim mình giao cho ngươi làm con tin, ngươi còn không yên tâm hay sao?
An Đức Lược tuy thực lực cao thâm, nhưng do chỉ chuyên tâm khổ công tu luyện, không có hứng thú với chuyện nam nữ, không thể biết được lời của Lý Dật là thật hay giả. Còn Băng Nữ nghe Lý Dật nói vậy, thái độ trên mặt cũng vô cùng phức tạp, thiếu nữ này vốn không có tâm cơ, sao hiểu được tâm địa của Lý Dật, nhưng Lý Dật vì đưa mình tới Đấu Thần Đại Lục mà lạc vào Long Đảo, cũng vì mình mà không giết La Tuyết Phong, đó đều là sự thực.
Có thiếu niên nam tử xuất sắc theo đuổi là chuyện vui với bất cứ thiếu nữ nào, ánh mắt của Băng Nữ nhìn Lý Dật đã ôn hòa hơn nhiều.
- Được!
An Đức Lược trâm ngâm trong giây lát rồi đồng ý. Vẻ đẹp tuyệt sắc của Băng Nữ khiến Lý Dật động lòng cũng là chuyện thường tình.
- Muốn bắt ta làm con tin, nằm mơ.
Băng Nữ không chịu giơ tay chịu trói, đấu khí tuôn ra, một đạo đấu khí tấn công về phía An Đức Lược.
- Lý Dật, người trong lòng của ngươi tính tình thật hung dữ.
An Đức Lược mỉm cười, thân hình không hề động, tay phải vung lên, một đạo không gian ba động vô hình nghênh đón đạo đấu khí kia, trong nháy mắt đã đánh tan đạo đấu khí đó, đồng thời, không gian cấm chế của Lý Dật cũng đã trùm lấy Băng Nữ, thứ nhất là để thể hiện lập trường, thứ hai là để bảo vệ Băng Nữ không bị An Đức Lược làm tổn thương.
Băng Nữ lúc này mới tin lời của phụ thân, chút bản lĩnh đó của nàng ta tuy không tồi, nhưng đứng trước cường giả thực sự thì vẫn không đáng một đòn. Đứng trước một Đấu Thánh một Đấu Tôn cường giả, Băng Nữ chỉ có một thân đấu khí, không chút kinh nghiệm chiến đấu, liền dễ dàng bị khống chế.
- Bây giờ, theo ta đi giết La Tuyết Phong.
Lý Dật thản nhiên nói.
- Được!
An Đức Lược đồng ý, đột nhiên thân hình biến mất, đấu kỹ ẩn thân này, La Tuyết Phong có thể dùng, An Đức Lược có thể dùng Lý Dật cũng không cảm thấy có gì kỳ lạ.
An Đức Lược thân hình ẩn đi, tay đặt trên gáy Băng Nữ, đi theo Lý Dật vào trong Tù Thiên Chi Động. Gáy bị khống chế, chỉ cần An Đức Lược dùng chút lực, Băng Nữ sẽ lập tức bị chết, Băng Nữ có hung dữ thế nào cũng không dám đánh cược với tính mạng của mình. Tuy rất không cam chịu, nhưng cũng đành đi theo hai người vào trong Tù Thiên Chi Động.