Thấy Lý Dật và Tác Mã Lý tiến tới mà không có ý tốt gì, thuyền trưởng lâm thời tức giận nói: “Cút về vị trí của các ngươi, lẽ nào ta còn cần các ngươi dạy lái thuyền như thế nào?”
“Hắn rõ ràng đuổi chúng ta kìa?” Tác Mã Lý thấy khó tin rồi nhìn Lý Dật, còn Lý Dật thì không phí một lời nào mà động thủ liền, nắm lấy quỷ áo của cái tên xui xẻo ấy, kéo hắn sang một bên.
“Tác Mã Lý, giờ ta bổ nhiệm ngươi làm thuyền trưởng, nhưng không được để con thuyền trông có vẻ tốt này có số mệnh như ‘Đấu Thần hào’ đó nhé.”
"Yên tâm đi đội trưởng, ta cam đoan nó sẽ đến Thần chi lĩnh vực bình yên vô sự!"
"Các ngươi, các ngươi rốt cuộc là cái gì? Mà lại muốn đi Thần chi lĩnh vực!” thuyền trưởng đã mất chức hoảng sợ nhìn Lý Dật và Tác Mã Lý, tay chân lạnh buốt.
Lúc này, đám Ánh Vũ Tình cũng phát động, đuổi đám người tạp dịch —— giờ đã là thủy thủ, bao gồm cả quản gia Mạc Kì, xuống boong thuyền.Tiểu Quái nhân Tạp Lý Lộ Tư đứng trên một cái thùng gỗ lớn nhìn rất ra dáng, đang nghiêm nghị nói lời chỉ bảo, đại thể là: cái thuyền lớn này đã được chúng ta chưng dụng rồi, những ai tự muốn làm thủy thủ thì có thể tiếp tục được ở trên thuyền, còn không muốn thì có thể tự nhảy xuống biển hoặc hỗ trợ tửu quỷ râu dài.
Kết quả khiến Tạp Lý Lộ Tư rất hài lòng, không kẻ nào muốn nhảy xuống biển cả mà đều chọn tiếp tục làm thủy thủ. Những tên tạp dịch này nhẫn nhục đã quen, đối với bọn họ mà nói, chỉ là đổi chủ mà thôi.
Những chuyện vặt vãnh giao cho Ánh Vũ Tình, Tác Mã Lý và Tạp Lý Lộ Tư cũng đủ rồi. Lý Dật hướng mắt nhìn về phía Băng đảo, vừa mong mỏi lại vừa không hi vọng sự xuất hiện của Băng nữ. Trong hành trình trên biển buồn tẻ, nếu có một mỹ nữ làm bạn bên mình thì quả là một chuyện tốt, nhưng nếu phía sau mỹ nữ này là một người cha cực kì biến thái, thì chuyện đó rất không ổn. Lấy đi “phân bón hoa” cùng mấy chục tên tạp dịch, đám người đó đối với Băng đảo đảo chủ thực ra sẽ không phải lí do khiến lão nổi giận. Nhưng nếu bắt cóc Băng nữ, với tính cách của lão biến thái, Lý Dật coi như sẽ gặp một sự đối đầu lớn rồi.
Nghĩ như vậy, Lý Dật thấy có chút hối hận, chi bằng giở chút thủ đoạn, khiến Băng nữ không tới được thì hơn. Nhưng bây giờ hối hận thì đã quá muộn rồi, trên khoảng không có một điểm đen đang bay tới với một tốc độ cực nhanh bay sát vào thuyền lớn, hơn mười phút sau, có thể nhìn thấy rõ hình dáng của Băng nữ.
“Đoàn của chúng ta sắp có thêm một thành viên mới, trước tiên xin giới thiệu một chút, nàng là con gái của Băng đảo đảo chủ, có lẽ là thân sinh, có lẽ là Băng đảo đảo chủ nhận nuôi, ai mà biết được! Mục đích của nàng là Đấu Thần Đại lục, không may nơi chúng ta muốn đến là Thần chi lĩnh vực, cho nên, hi vọng các ngươi phối hợp một chút, nói nơi mà chúng ta sẽ đến là Đấu Thần Đại lục.”
Ánh Vũ Tình: “Con gái của Băng đảo đảo chủ? Nghe chẳng phải là tuyệt vời sao?”
Tác Mã Lý: “Là một mỹ nữ! Bất luận là con gái của ai, là mỹ nữ là tuyệt rồi!”
Tạp Lý Lộ Tư: “Ta thì không quan tâm nàng có phải mỹ nữ không, không cần chúng ta bảo vệ là được rồi…, đương nhiên, tốt nhất là có thể bảo vệ chúng ta!”
Tửu quỷ râu dài: “Hi vọng nàng giống Ánh Vũ Tình tiểu thư, thích rằng trong dung giới có mấy vò rượu ngon.”
Ngoại trừ La Tuyết Phong đã bị khai trừ khỏi đội, từng thành biên của đội đều có những đánh giá hi vọng khác nhau về Băng nữ, rồi lúc này, tất thảy đều im bặt trước sự đáp xuống thuyền nhẹ nhàng của Hồng linh nhi.
“Chào mọi người, ta là Băng nữ, các ngươi đang nói về ta đúng không? Lý Dật, có người nào nói xấu ta không?” Băng nữ từ trên lưng Hồng linh nhi nhảy xuống, nhìn quanh, nửa đùa nửa thật hỏi Lý Dật.
Lý Dật lặng lẽ cười cười: “Cha nàng thiếu chút nữa biến bọn họ thành phân hón, nói xấu nàng vài câu cũng là nên đó.”
“Đúng vậy, cha nàng chút nữa là hại chết huynh đệ chúng ta, giờ nàng rời vào tay chúng ta, hắc hắc, còn mong được đối xử tốt sao?” tướng mạo Tác Mã Lý vốn thô kệch, giờ còn cố ý hung dữ nhe răng cười trông bộ dạng càng kinh khủng.
Băng nữ nhìn Tác Mã Lý khinh thường, lại không có chút gì sợ hãi, khẩu khí điên cuồng: “Chỉ dựa vào các ngươi? Lý Dật, các bạn của ngươi thật làm người ta thất cọng, xấu vô cùng xấu, thực lực còn kém cỏi vậy nữa chứ.” Bỗng nhiên đôi mắt đẹp liếc một cái, nhìn thấy La Tuyết Phong đang ngồi xếp bằng phía xa xa: “Tên kia cũng là bạn của ngươi? Xem ra có vẻ còn thuận mắt một chút.”
Lý Dật giật mình! Cầu xin, còn mong đại tiểu thư nàng ra tay xử lí La Tuyết Phong luôn, ngược lại, trên thuyền này đại tiểu thư Băng nữ chỉ thấy thuận mắt với mỗi La Tuyết Phong hắn. Cũng cố ý để La Tuyết Phong nghe thấy, Lý Dật vội vàng nói: “Mỹ nữ, nhớ kí, đừng bao giờ nói chuyện cũng người đó.”
“Vì sao? Vì hắn đẹp trai hơn ngươi hả?’
“Bởi vì hắn là kẻ địch!”
Nhưng lời khuyên bảo của Lý Dật không có hiệu quả, Băng nữ không rời mắt khỏi La Tuyết Phong, trong con ngươi ngày càng có nhiều sao nhỏ. Cũng không thể trách Băng nữ được, La Tuyết Phong vốn có vẻ ngoài anh tuấn, lại có một khí tức tuấn tú lạnh lùng trời sinh, nhiều năm qua có ánh sáng thiên tài của thiên tài bao quanh, khiến La Tuyết Phong có một khí chất khiến người ta kính ngưỡng. Nếu không phải ăn ám hại Lý Dật, khiến cả đoàn thiếu chút nữa bị diệt, Lý Dật bất luận thế nào cũng không thể thay thế vị trí đội trưởng trong cái nhóm nhỏ này của hắn được.
“Là kẻ địch của các ngươi, không phải của ta!” Băng nữ nói, không để ý tới mọi người, mà đi tới phía La Tuyết Phong.
Tình huống này không hay rồi, với sự khôn khéo của La Tuyết Phong, sẽ không để Lý Dật ám toán hắn. Nếu như hôm nay cường giả như Băng nữ chủ động làm quen, La Tuyết Phong mặc dù không có cảm giác gì với Băng nữ, tự nhiên cũng sẽ có ý nửa thật nửa đùa, đến lúc đó tiểu nha đầu tinh linh cổ quái này trở nên trái ngược, thì vận mệnh của đám người Lý Dật trở nên xấu rồi.
Nhoáng một cái, Lý Dật đã ngăn ngay giữa Băng nữ và La Tuyết Phong, nghiêm túc nói: “Băng nữ, còn nhps tối qua ta đã nói gì không? Bây giờ tất thảy đều phải nghe ta, nếu không, đừng hi vọng ta đưa nàng đến Đấu Thần Đại lục.”
Băng nữ cười hì hì: “Trước khác nay khác, ngươi không đưa thì ta nhờ chàng đẹp trai kia đưa ta đi là được rồi.”
Lúc này La Tuyết Phong dường như cảm thấy Băng nữ này là người có thể lợi dụng, đột nhiên chen ngang: “Đấu Thần Đại lục ư? Hướng đi bây giờ là Thần chi lĩnh vực đó.”
Băng nữ lập tức nắm đằng cán: “Ha, còn gạt ta nói là đi Đấu Thần Đại lục. Lý Dật, nếu đã như vậy, ta càng không cần nghe ngươi nữa.” nói xong câu này, liền không thèm để ý tới Lý Dật nữa, nàng đến gần La Tuyết Phong hỏi: “Ngươi tên gì, tại sao lại là kẻ địch của Lý Dật ca ca?”
La Tuyết Phong thanh sắc bất động, lạt mềm buộc chặt mà nói: “Tiểu nha đầu, ngươi nên tránh xa ta một chút thì tốt hơn!”
“Hừ, Băng nữ ta đây trước giờ làm gì cũng không ai có thể ngăn cản, thứ gì ta muốn trước giờ cũng chưa từng chưa đạt được. Lý Dật ca ca, các ngươi lo chuyện của các ngươi, không cần lo chuyện của ta!” Băng nữ nói, đẩy Lý Dật qua một bên, lân la ngồi bên cạnh La Tuyết Phong.
Lý Dật cũng bất hết cách, đành mặc cho La Tuyết Phong giả vờ để lừa dối Băng nữ.
Băng nữ vừa xuất hiện, đám người Ánh Vũ Tình hiển nhiên không cảm nhận được thực lực của nàng, huống chi còn có một Đại điểu Thần tú không rời nàng nửa bước, Băng nữa này bất luận như thế nào cũng là nhận vật khó đối phó nhất trên thuyền hiện nay. Nếu như chỉ có một mình Băng nữ, hoặc một mình La Tuyết Phong, thì tình thế còn nằm trong tay của đám người Lý Dật. Nhưng nếu hai người này liên thủ, thì ít nhất hai bên có thế lực ngang nhau, bên Lý Dật dường như còn có chỗ yếu thế hơn.
Ngoại trừ chuyện có rượu có xúc xắc để chơi, đám người tửu quỷ, Ánh Vũ Tình, Tác Mã Lý rất lười chú ý mọi chuyện, chuyện như thế nào cũng không nhìn ra được.
“Haizz, đội trưởng, về sức hút thì ngươi thua La Tuyết Phong rồi!” Tác Mã Lý thở lại một cái, rồi lại trở lại vị trí bánh lái trên thuyền.
“Tiểu nha đầu không hiểu chuyện, chỉ biết nhìn bề ngoài.” Ánh Vũ Tình an ủi: “Nữ nhân trưởng thành vẫn thích người có ngoại hình như Lý Dật tiểu đệ đệ hơn.”
“Đây là lời gì vậy chứ, chẳng lẽ bề ngoài của đội trưởng Lý Dật không bằng tiểu tử La Tuyết Phong ư?” Tạp Lý Lộ Tư thấy bất bình tay cho Lý Dật: “Ta cảm thấy đội trưởng đẹp trai hơn La Tuyết Phong nhiều.” Đương nhiên, xét theo dung mạo của Tạp Lý Lộ Tư thì quan điểm của hắn không đáng tin lắm.
“Tất cả im miệng lại!” Lý Dật khoát tay: “Thứ nhất, ta không có hứng thú gì với Băng nữ; thứ hai, thần kinh của ta chưa yếu đến mức đó; thứ ba, tất cả đều cẩn thận đề phòng La Tuyết Phong cho ta, hắn mà có manh động gì, thì liền ném hắn xuống biển!”
Lý Dật không hề cấm kị La Tuyết Phong, dù sao hai bên không có chút lí do nào để đối địch ngay lúc này, chẳng qua là lo sợ thực lực của nhau nên không dám khinh suất phát động mà thôi. Cho nên nghe được những lời này của Lý Dật, La Tuyết Phong không chút khách khí mà đáp trả một câu: “Ai ném ai xuống biển, giờ còn khó nói lắm.”
Chuyến đi dài đằng đẵng làm cho người ta xoắn xuýt cũng bắt đầu rồi, sự lắc lư buồn tẻ làm cho người ta trở nên buồn chán muốn làm loạn, ngoại trừ tửu quỷ cùng Tạp Lý Lộ Tư cả ngày chơi xúc xắc tìm niềm vui, những kẻ khác muốn đề phòng La Tuyết Phong, cũng không có cách nào tu luyện, ngoài chuyện nằm trong boong tàu nói chuyện phiếm, dường như cũng không có lựa chọn nào tốt hơn.
La Tuyết Phong và Băng nữ ngày càng thân mật, nhưng Băng nữ tinh linh cổ quái cũng không khiến La Tuyết Phong đau khổ không ít, có một lần hai người cưỡi Hồng linh nhi ra biển, cả buổi mới về, lúc trở lại, toàn thân La Tuyết Phong đầy máu đen, hiển nhiên là đã đấu qua một trận cùng Ma thú nào đó. Truyện Nữ Cường
Trên mặt biển đã hoàn toàn không còn băng nổi, khí hậu cũng dần dần tăng lên đến mức bình thường, đã không còn cần dùng Đấu khí để chống rét nữa. Ngày nào cũng tắm nắng, mọi người đều trở nên đen hơn, thoạt nhìn đều có vẻ tiều tụy đi. Không ai biết con bao xa nữa mới tới Thần chi lĩnh vực, chỉ là dựa vào cảm giác của Tác Mã Lý mà chạy về phía trước.
Sáng sớm nay, Lý Dật vẫn đang còn ngủ trong boong, chợt nghe trên khoang tàu có một loạt âm thanh hoan hô. Đi ra buồng tàu nhìn, thấy phía trước thuyền xuất hiện một đại lục. Trên đường đi, cũng gặp không ít đảo nhỏ không người, vừa nhìn là biết ngay đảo nhỏ, nhưng đại lục trước mặt thì không giống, nhìn thấy đường bờ biển dài bât tận với cây cối xanh tươi, khiến cho người ta có cảm giác an tâm. Những tên tạp dịch làm thủy thủ đã phải lắc lư trên biển hơn mười ngày, cuối cùng cũng thấy được đất liền, không tránh khỏi có chút hưng phấn.
“Kia là Thần chi lĩnh vực sao?” Ánh Vũ Tình, Tạp Lý Lộ Tư, tửu quỷ cũng bị thu hút chạy ra coi, đứng cạnh Lý Dật, mắt đều rạng rỡ hẳn lên.
“Các thủy thủ, cố gắng lên, mục tiêu ở ngay trước mắt, tới đó là các ngươi được tự do rồi!” Tác Mã Lý hưng phấn la hết, chuyển đà một cái, chạy tới một chỗ nhìn có vẻ như thuận lợi cho việc nhổ neo. Các thủy thủ cùng nhauy trở về vị trí của mình, ra sức làm việc.
Thuyền lớn rất nhanh tiếp cận bờ biển, nhưng có một âm thanh vang lên khiến cho mọi người run lên như cầy sấy lê-eeee-eezz, cảm giác hưng phấn của tất cả đều tiêu tán.
Trong âm thanh chói tai lê-eeee-eezz, có một cảm giác sợ hãi mà người ta không chống lại được, ngay cả những cường giả như Lý Dật, La Tuyết Phong, Băng nữ mặt đều biến sắc.
"Rồng ngâm!” cùng với tiếng nói run rẩy của Tạp Lý Lộ Tư, từ trong rừng cây phía bờ biển, mấy con quái vật to lớn bay tới phía thuyền của Lý Dật.
Rồng, là sinh vật to khỏe nhất trên đời này, chỉ là tiếng ngâm của nó, đã có sức uy hiếp như vậy. Nếu mấy con quái vật khổng lồ đang bay tới kia thực sự là rồng, như vậy, lẽ nào, đại lục với đường bờ biển rất dài kia không phải là Thần chi lĩnh vực, mà là —— Long đảo?