Đấu Thần

Chương 566: Ta Đang Gấp



Không biết qua bao lâu, chỗ đan điền khí hải rốt cuộc chậm rãi bình tĩnh lại.

- Tốt rồi, tiểu tử, chúc mừng ngươi đã hoàn thành thiên ma đệ tam biến. Bây giờ ngươi hãy dẫn nhập các hệ Đấu Khí khác vào đan điền khí hải đi!

Trong đầu cuối cùng truyền đến âm thanh nhẹ nhõm của Xà tôn giả.

Lý Dật cũng lập tức thở dài một hơi, chỉ cảm thấy ở chỗ đan điền khí hải trải qua lần biến đổi này, các hệ Đấu Khí giống như trải qua một phen rèn luyện, càng thêm tràn đầy. Vết thương trước đó so đấu với Bắc Đấu Tam Hoàng đã khôi phục toàn bộ, Đấu Khí càng đạt đến trạng thái đỉnh phong.

Nhưng khi Lý Dật đang trợn mắt xem tình hình bên ngoài, lập tức lo lắng.

Đấu kỹ của Cung Vô Song vô cùng biến hóa, gần như là một chiêu tiếp một chiêu, nhưng dù sao thực lực cách biệt, những đấu kỹ này cũng không tạo thành tổn thương thực chất đối với mỹ nữ lạnh lùng. Đấu Khí ngày càng tiêu hao, Cung Vô Song đã thấm mệt, thắng bại như đã thấy trước mặt.

- Ha ha ha, Vô Song muội muội, có phải nhớ Nhất Tiếu ca ca rồi không!

Giữa không trung truyền đến một tràng cười tà dâm, trong nháy mắt, hai bóng người đồng thời rơi xuống bên cạnh mỹ nữ lạnh lùng và Cung Vô Song.

- Lão Tứ, chớ vì nữ nhân mà làm hỏng đại sự, giết cô ta đi, ta đi đối phó Lý Dật!

Lúc này cũng không phải vì Lý Dật toàn thân máu đen thoạt nhìn tương đối khá khi dễ mà chủ quan, Tam Hoàng lão đại vẫn có chút kiêng kị đối với Lý Dật, lo sợ Quân Nhất Tiếu mất mạng, vì vậy mới chủ động ôm trách nhiệm đối phó với Lý Dật.

Quân Nhất Tiếu ngược lại có chút không nỡ, dựa vào giải thích của gia súc này đối với nữ nhân, thiếu nữ chưa bao giờ dùng qua là cực phẩm, nữ nhân đã dùng qua là thứ phẩm, mà dùng qua ba ngày chính là phế phẩm. Quân Nhất Tiếu có cảm giác phung phí của trời khi xuống tay với một thiếu nữ cực phẩm như Cung Vô Song!

Hắn xếp quạt giấy, lấy điểm góc độ quỷ dị tấn công dưới sườn Cung Vô Song. Cung Vô Song lúc này đang dốc hết toàn bộ tinh thần đối phó với Du Long kiếm của mỹ nữ lạnh lùng, mặc dù cảm thấy một luồng khí tức quỷ dị tới gần, nhưng muốn tránh cũng không thể tránh. Cô ta kêu lên một tiếng, dưới xương sườn tê dại một hồi, bay ra mấy mét.

Mỹ nữ lạnh lùng há chịu buông tha cơ hội tốt này, Du Long kiếm biến hóa trong nháy mắt, trở về hình dạng dao găm. đâm vào vị trí trái tim Cung Vô Song.

- Nhị tỷ, lưu lại cho tứ đệ hưởng dụng một phen trước rồi giết cũng không muộn!

Quân Nhất Tiếu ngoài miệng nói chuyện, trên tay cũng không chậm, Đấu Khí từ quạt xếp tuôn ra, chém vào dao găm Du Long.

Ngay lúc Quân Nhất Tiếu tập kích Cung Vô Song, Tam Hoàng lão đại cũng hành động, hắn bay thẳng lên không trung, hai tay ngưng tụ Đấu Khí đánh xuống chỗ Lý Dật vẫn đang ngồi xếp bằng tu luyện.

Lý Dật tựa hồ đã tiến vào cảnh giới vật ngã lưỡng vong, hoàn toàn không để ý đến đòn oanh kích cực đại từ trên đầu đánh xuống.

Hắn ngồi bất động, thậm chí không cau lông mày.

- Lý Dật, cẩn thận!

Mặc dù bị thương nặng, mặc dù dao găm Du Long đang lao thẳng hướng trái tim mình, Cung Vô Song vô lực vãn hồi, lại cao giọng cảnh báo Lý Dật.

Nghe thấy tiếng cảnh báo sợ hãi của Cung Vô Song, Lý Dật rốt cuộc mở mắt. Chỉ là hắn vẫn ngồi xếp bằng ở đấy, căn bản không có ý định né tránh hoặc ý tứ đánh trả, ngược lại trên mặt hắn lại hiện lên nụ cười thuần khiết vô hại.

Lúc này, Lý Dật còn có thể mỉm cười, Tam Hoàng lão đại lập tức có chút cảm giác không ổn, nhưng lại không nói được rốt cuộc không ổn ở chỗ nào.

Ngay lúc Đấu Khí cường hãn do Tam Hoàng lão đại phát ra cách đỉnh đầu Lý Dật không quá nửa mét, trong hư không chợt có một sức mạnh vô hình chắn ngang giữa Tam Hoàng lão đại và Lý Dật. Luồng sức mạnh vô hình này vô cùng vững chắc như núi cao không cách nào rung chuyển.

Dưới phản chấn của trận pháp phòng ngự, Tam Hoàng lão đại đã chịu lực cắn trả, giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi, bị bắn ra mấy chục thước.

- Kỳ quái!

Mỹ nữ lạnh lùng không quan tâm vấn đề Quân Nhất Tiếu dây dưa giết hay không giết, thân hình khẽ động lướt đến trước mặt Lý Dật.

Quân Nhất Tiếu là quỷ háo sắc, nhìn thấy tình thế đột nhiên thay đổi, lão đại không hiểu tại sao mà trúng chiêu bị thương, lập tức cũng bỏ quên Cung Vô Song, ngược lại đối phó Lý Dật.

- Đây là cái gì? Trận pháp sao?

Tam Hoàng lão đại lau vết máu đen trên khóe miệng, vẻ mặt đầy nghi hoặc quay lại. Vết thương nhỏ này còn chưa quá nghiêm trọng với Tam Hoàng lão đại.

- Quả nhiên vẫn có chút nhãn lực, trận pháp của bản thiếu gia, ba vị có hứng thú phá giải hay không!

Lý Dật ở trong trận pháp phòng ngự, không hề sợ hãi nói. Cung Vô Song mặc dù bị thương, nhưng hiện tại Lý Dật đã thu hút Tam Hoàng đối phó với mình, Cung Vô Song tạm thời không cần lo lắng cho tính mạng.

- Không có hứng thú!

Tam Hoàng lão đại lạnh lùng nói, sau đó đem ánh mắt chuyển hướng về phía Cung Vô Song:

- Nếu như ngươi nguyện ý xem Tứ đệ ta biểu diễn thần công ngự nữ của hắn, cứ làm rùa đen rút đầu ở trong đó đi!

- Thần công ngự nữ? Nhất Tiếu huynh, nhị tỷ ngươi khiến ngươi mất hứng rồi sao!

Lý Dật biết rõ mối quan hệ khác thường giữa mỹ nữ lạnh lùng và Quân Nhất Tiếu. với bản tính háo sắc của Quân Nhất Tiếu, mỹ nữ lạnh lùng có lẽ sớm đã vượt qua kỳ hạn ba ngày rồi.

Bị Lý Dật vạch trần trước mặt như vậy, mỹ nữ lạnh lùng không nhịn được, ánh mắt liếc nhìn Lý Dật đã tái đi!

Một đêm dây dưa, lúc này sắc trời đã sáng rõ, Bắc Đấu Tam Hoàng vẫn không có cơ hội khôi phục, trên mặt khó tránh khỏi vẻ mệt mỏi. Trái lại Lý Dật, khắp người là máu đen, quần áo khi đánh nhau cũng rách rưới không ít. Tuy nhiên sắc mặt hắn vẫn đỏ hồng, dáng vẻ vô cùng bình thản.

- Được, ta cũng không muốn nhiều lời với ngươi. Tứ đệ, nếu Lý Dật đã có hứng thú, ngươi còn chờ gì nữa?

- Đợi một lát, đợi đã nào...!

Lý Dật thoạt nhìn giống như bị uy hiếp, vội vàng ngăn cản Quân Nhất Tiếu, sau đó lộ ra vẻ mặt cười tà đạo:

- Các ngươi đã muốn chết sớm như vậy, bản thiếu gia cũng đành phải giúp đỡ các ngươi!

Lý Dật đưa một tia Đấu Khí vào đan điền khí hải, thủ quyết biến đổi, kết thúc trạng thái tu luyện, sau đó đứng lên, liên tiếp vẽ ra mấy thủ thế quỷ dị chỗ khớp nối của trận pháp.

- Khi dễ ta còn chưa tính, nhưng khi dễ nữ nhân của ta, các ngươi chết chắc rồi!

Thần sắc Lý Dật lập tức biến đổi, phá hủy trận pháp, ngữ khí lạnh lùng và khí tức tản phát ra từ trong cơ thể khiến ba cường giả Đấu Hoàng mạnh mẽ trong Bắc Đấu Tam Hoàng cũng phải rùng mình.

- Ai chẳng biết khoác lác, nhưng giết người cần có thực lực!

Cố tự trấn định tâm thần, Tam Hoàng lão đại đột nhiên lùi ra sau mấy bước, Xạ Nhật Kim cung thình lình xuất hiện trên tay. Cùng lúc đó, mỹ nữ lạnh lùng và Quân Nhất Tiếu cũng để lộ ra thần binh cửu phẩm của mìng, cùng tấn công Lý Dật!

Nhìn thấy Lý Dật càng đánh càng mạnh, trong lòng lão đại Tam Hoàng cũng vô cùng phiền muộn, đưa tay ra dấu hiệu không chết không dừng lại. Mỹ nữ lạnh lùng và Quân Nhất Tiếu ngầm hiểu, Du Long kiếm và quạt xếp chỉ còn lại thanh quạt một trái một phải, chia ra tấn công trước mặt và phía sau Lý Dật. Nhiệm vụ công kích từ xa được giao cho Tam Hoàng lão đại!

Lý Dật chưa bao giờ cảm giác Đấu Khí bên trong cơ thể lại dồi dào như vậy, vô cùng hưng phấn, dáng vẻ đầy ngang ngược.

Du Long kiếm, quạt xếp, mũi tên Thất Tinh Đấu Khí hầu như đồng thời tiếp cận Lý Dật…

- Ta đang gấp! Ỷ Thiên! Phá Không kiếm! Phá cho ta phá! Phá…!

Lý Dật quát một tiếng lớn, Thiên Khôn Địa Càn Châu cấp tốc vận chuyển, Đấu Khí tăng lên tới trạng thái Đấu Hoàng đỉnh phong, hóa khí làm kiếm, năng lượng chật chội tuôn ra, huyễn hóa ra ba đạo kiếm ảnh mang theo tàn ảnh, chia ra tấn công Tam Hoàng!

Dựa vào sức mạnh của một người khiêu chiến với Tam Hoàng, khí thế này còn cao gấp mười lần trăm bước tung hoành!

Tiếng nổ vang lập tức vang vọng cả sơn cốc, Đấu Khí mạnh mẽ xông tới, cây cỏ xung quanh nhanh chóng hóa thành bột mịn, nham thạch văng tung tóe, mặt đất hiện ra mấy cái hố lớn nhỏ.

Mấy năm gần đây Bắc Đấu Tam Hoàng cũng bí mật chấp hành không ít nhiệm vụ, từng gặp mấy đối thủ ngang ngược, nhưng chuyện lấy ba chọi một mà vẫn rơi vào thế hạ phong như hôm nay, có nằm mơ cũng không tưởng tượng nổi. Sau chiêu này, mỹ nữ lạnh lùng và Quân Nhất Tiếu bay ngược hơn mười thước, đụng nát vô số cây cối. Tam Hoàng lão đại mặc dù đứng xa, nhưng là mục tiêu chủ công của Ỷ Thiên Phá Không Kiếm của Lý Dật, tình cảnh cũng không khá hơn mỹ nữ lạnh lùng và Quân Nhất Tiếu.

- Phục chưa?

Hai chữ ngắn ngủi lại ẩn chứa một luồng khí tràng mạnh mẽ khiến người ta không thể không phục.

Rõ ràng không có ai trong Tam Hoàng có thể trả lời câu hỏi này.

Không thể không phục! Chẳng qua bốn chữ này chỉ giữ trong lòng, Tam Hoàng không nói ra ngoài miệng mà thôi. Lý Dật lạnh lùng liếc nhìn đánh giá ba người, không có ý tiếp tục hạ sát thủ, mà đi qua ôm lấy Cung Vô Song, Đấu Khí hóa cánh, bay về hướng đế đô.

Thời gian lúc này đang gấp, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, lại phải trình diễn tình cảnh hí kịch phút cuối cùng mới xuất hiện. Chỉ có điều tình cảnh này đã trình diễn quá nhiều trong giải thi đấu tuyển chọn phò mã, ngay cả bản thân Lý Dật cũng cảm thấy chán.

- Ngăn chặn hắn, đừng để hắn quay về đế đô!

Nhìn thấy Lý Dật vỗ cánh bay đi, Tam Hoàng lão đại mới ý thức được vì sao Lý Dật lại vội vàng như vậy. Nếu có thể ngăn chặn Lý Dật, khiến cho hắn không cách nào tham gia trận đấu, như vậy thua thiệt một đêm qua coi như cũng đáng.

Chẳng qua là, Tam Hoàng lão đại phản ứng quá muộn, muốn đuổi kịp Lý Dật lúc này thật sự khó khăn.

Cư dân đế đô dậy sớm vì vậy may mắn nhìn thấy, trên bầu trời, bốn cường giả Đấu Hoàng kẻ trước người sau bay vút qua. Đấu Hoàng cường giả đi đầu, tựa hồ còn ôm lấy một người, nhưng tốc độ không hề chậm hơn ba Đấu Hoàng phía sau.

Cung Vô Song được Lý Dật ôm vào lòng, bản thân mơ hồ cảm giác có chút không ổn, chỉ là hiện giờ cô ta đang bị thương, cho dù miễn cưỡng hóa ra đấu cánh, cũng sẽ không chạy thoát khỏi truy kích của Bắc Đấu Tam Hoàng.

- Lý Dật, cám ơn ngươi!

Lý Dật ngây người ngạc nhiên, ngược lại cười nói:

- Muốn nói cám ơn, có lẽ phải cám ơn Cung tỷ tỷ, nếu không phải Cung tỷ tỷ hộ pháp cho ta, nói không chừng ta đã sớm tâm thần thác loạn bạo thể mà chết rồi.

- Không cần an ủi ta, kỳ thật cho dù ta không ra tay hộ pháp, Tam Hoàng muốn công phá trận pháp phòng ngự của ngươi cũng không phải chuyện đơn giản, đúng không?

Cung Vô Song cũng không phải loại người dễ lừa gạt, Lý Dật bỗng nhiên nghi ngờ nói:

- Vậy tại sao Cung tỷ tỷ cám ơn ta?

Ngữ khí của Cung Vô Song lập tức u oán, biểu lộ biến đổi, suy nghĩ một lát rồi nói:

- Cám ơn ngươi đã giúp ta nhận rõ Quân Nhất Tiếu là hạng người gì. Nếu không có ngươi, chỉ sợ đời này của Cung Vô Song đã bị phá hủy.

Lý Dật bật cười, cũng không tỏ vẻ phản đối, lúc ấy để dỗ dành Cung Vô Song ra khỏi hoàng cung, Lý Dật đã tốn không ít khí lực. Bỏ công rồi cũng đến lúc thu hoạch, bây giờ có phải là lúc thu hoạch rồi không?

Lý Dật cẩn thận thăm dò nói:

- Cung tỷ tỷ, những lời hôm đó còn tính hay không?

- Sao? Lời gì?

- Chính là lời ta đã hỏi tỷ trong Thấu Ngọc cung hôm đó.

- Ta quên rồi, ngươi nói rõ đi!

- Tỷ quên thật hay giả vờ quên vậy!

Lý Dật oán hận nói:

- Ta không phải đã hỏi tỷ, nếu không có gia súc Quân Nhất Tiếu, tỷ có tiếp nhận ta không?

- Xin lỗi, ta thật sự quên thật!

Lúc đó, Cung Vô Song một lòng hướng về Quân Nhất Tiếu phong lưu phóng khoáng, làm gì còn để ý đến lời Lý Dật nói.

<br

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv