Đả tự: Sided Lovettt
***
Nghe vậy, Hải Kim nhìn Lý Dật, ánh mắt cổ quái, nhưng không tiếp tục nói chuyện này nữa, hắn cười cười, nói:
- Nói ra, Bắc Đầu Tông của chúng tôi cho nhiều người vào Tu La Đảo như vậy, cũng chỉ vìmột vật quan trọng. Vật này liên quan đến việc hưng suy của Tông môn chúng tôi, vô cùng quan trọng dù rơi vào tay ai, Hải Kim ta cũng sẽ toàn lực đoạt lại. Lý Dật tiêu bằng hữu, không biết người đã từng nghe đến Thất Tinh Giới Chỉ chưa?
- Thất Tinh Giới Chỉ, tín vật truyền thừa của Tông chủ Bắc Đẩu Tông sao?
Lý Dật bĩu môi, cười nghiền ngẫm, thấp giọng nói:
- Hải Phong Hoàng chúng ta cũng không phải gặp mặt lần một lần hai, không bằng người nói thật cho ta, có phải bất luận người nào cầm Thất Tinh Giới Chi, đều có thể trở thành Tông chủ của Bắc Đầu Tông?
- Đương nhiên không thế, việc đại sự truyền thừa Tông môn, lại có thể do Thất Tinh Giới Chỉ quyết định được sao? Chỉ là, Thất Tinh Giới Chỉ này có tác dụng với Bắc Đầu Tông chúng tôi, còn tác dụng như thế nào, là bí mật Tông môn, ta không thể cho tiểu bằng hữu biết.
Hài Kim nói, lát sau, hắn cười cổ quái:
- Ta thấy ngữ khí này của tiểu bằng hữu, Thất Tinh Giới Chỉ chắc ở trong tay rồi, phải không? Nếu tiêu bằng hữu giao Thất Tinh Giới Chỉ ra, ân oán của chúng ta coi như hết, ta còn lấy thêm hai quyển Đấu kỹ Chu Tước Cao cấp làm vật trao đổi, thế nào?
- Hai quyển Đấu kỹ Chu Tước Cao cấp, Hải Phong Hoàng Hải Kim đúng là có thủ đoạn!
Lý Dật cười cười, lập tức nói:
- Nói thật, nếu trong tay ta thật sự có vật đó, ta sẽ đưa ngay cho ngươi. Bán nhân tình đồi Đấu kỹ, cuộc giao dịch tốt như vậy, ta tuyệt đối không bỏ qua! Nhưng trong tay ta không có nó. Nhưng nói qua phải nói lại, Hải Phong Hoàng, tín vật Tông môn của Bắc Đầu Tông các ngươi sao lại đến đây? Phải biết là, Tu La Đảo này bây giờ loạn như vậy, người muốn tìm một Giới Chỉ, thật không khác gì mò kim đáy bể!
Tinh quang trong mắt chợt lóe, Hải Kim cười, nói:
- Chúng tôi tự nhiên có biện pháp đi tìm. Chỉ là, nếu vật đó không có trong tay Lý Dật tiêu bằng hữu, vậy coi như Hải Kim ta đã đường đột rồi. Sau này nếu có cơ hội, ta tự nhiên sẽ tạ lỗi với tiểu bằng hữu! Tiểu bằng hữu nếu đến Thiên Phong Thành, ta ở trong Tông môn sẵn sàng tiếp đón!
Lý Dật cười cười, cũng vòng tay, nói:
- Nếu Hải Phong Hoàng đã muốn đi, vậy Lý Dật ta cũng không ngăn cản nữa. Chỉ là, lấy tư cách tình bạn mà nhắc nhở, bên Đại Đô ngươi nên ít đến một chút. Tuy đội hình lần này của các ngươi không tồi, có ba vị Đấu Hoàng cường giả xuất trận, nhưng bất kỳ người nào trong Hương Hương Quận chúa và Kim Bằng Yêu Vương, đều không dễ đối phó đâu.
- Ha ha, đa tạ!
Hải Kim khẽ gật đầu, lập tức vung tay, quang mạc tản ra bốn phía, sau khi nháy mắt với hai lão gia, mới chắp tay với những người trong Đấu Thần Điện, lập tức Cặp cánh Đấu khí của cả ba người đều hiện ra, thân hình bay về phía chân trời.
- Không được! Tuy nói Thất Tinh Giới Chi tạo hình bình thường người thường không thể nhận ra được, nhưng ta không tin đường đường là một Phong Hoàng lại nhận không ra tín vật Tông môn, xem ra phải sớm chuẩn bị thủ đoạn mới được!
Ý niệm trong đầu hơi chuyền, ánh mắt Lý Dật nhìn vào Thất Tinh Giới Chỉ trong tay, liền thấy Thất Tinh Giới Chibình thường này, so với Vân Hoang Giới Chỉ vàDung Giới màu hoa hồng không có gì nổi bật.
Nhưng chính cái Giới Chi không có gì nổi bật này, lại đang khiến ba vị Đấu Hoàng kia đến đây. Xem ra ở đây, bí mật ẩn chứa trong này không nhỏ!
Lý Dật cũng không phải người có lòng tốt bừa bãi. Hắn biết Thất Tinh Giới Chỉ này có ý nghĩa đặc biệt với Bắc Đầu Tông, nhưng bảo hắn trực tiếp trả vật này, thì không có khả năng!
Dù sao, Thất Tinh Giới Chỉ này có liên quan đến việc hắn giết Diệp Thanh Mã, tuy Hải Kim nói vậy, nhưng uy thế người ta vẫn còn đó, dù giở mặt cũng không thể nhanh hơn giờ sách, nhưng cũng không phải không có gì là không thể.
- Mặc kệ, bây giờ nên đối phó với việc trước mắt!
Trong lòng nhủ thầm, Lý Dật không quản những việc này nữa. Hắn nhìn những ánh mắt cổ quái của những người vừa đến, chỉ lắc đầu, sau đó chậm rãi tiến lên trước mặt Bach Khiết. nét mặt vẫn vô cùng cung kính, không thể nhìn ra điểm khác lạ gì.
Việc này khiến Bạch Khiết và Ba Lâm nhìn nhau, trong ánh mắt có chút dị thường. Lát sau, Bạch Khiết mới thấp giọng nói:
- Nếu không có việc gì, vậy lên đường thôi. Lúc này Tu La Đảo cũng không phải nơi có thể lưu lại lâu, ngươi là người sau cùng chúng ta đến đón rồi!
Lý Dật cười cười, gật đầu, sau khi chắp tay với Bạch Khiết và Ba Lâm, hắn mới đi đến sau lưng Bạch Khiết. Ở đó, Diệp Khinh Vũ và Lý Hạo, sắc mặt cũng dần trắng bệch, thấy Lý Dật tiến lại, mới nặn ra một nụ cười nhạt.
Hai vị này, vẫn là thông minh hơn tên Tông Kiệt Khánh đang hôn mê bất tỉnh kia!
- Được rồi, các ngươi lên lưng Ưng Thú đi, người đã đón đủ hết, chúng ta nên rời đi rồi!
Thấy vậy, Bạch Khiết chỉ khoát tay ra hiệu. Nàng lên lưng Ưng Thú trước, còn những người khác, ũng nhanh chóng lên theo.
Về phần Tông Kiệt Khánh, được Ba Lâm tiện tay ôm lên, sau đó, chỉ thấy Ba Lâm cười nhẹ, Cặp cánh Đấu khí đã hiện ra, bay lên trước.
Thấy vậy, Lý Dật bĩu môi, nhẹ nhàng nhảy lên lưng Ưng Thú.
Không lâu sau, Ưng Thú dưới sự điều khiển của Bạch Khiết, nhanh chóng bay đi.
Sau khi Ưng Thú biến mất một lúc, trong thiên không mới có ba nhân ảnh nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, chính là ba người Hài Kim.
Ánh mắt Hải Kim cổ quái nhìn về hướng Ưng Thú vừa biến mất, lát sau mới thở dài một hoi.
Hai lão giả đứng sau lưng hắn liếc mắt nhìn nhau, lát sau, mới thấp giọng nói:
- Đại trưởng lão, nếu người đã chắc chắn Thất Tinh Giới Chỉ của Tông môn nằm trong tay tên tiểu tử kia, tại sao lúc nãy không ra tay? Dựa vào thực lực của ba chúng ta mà nói, tên tiểu tử này chắc chắn chỉ có chết!
Hài Kim quay đầu nhìn hắn một cái, chau mày nói:
- Lão nhị, ngươi chưa từng giao thủ qua với người đó, tự nhiên không biết sự đáng sợ của hắn.
- Có gì không biết chứ? Lý Dật này không phải thuộc Lý Gia trong Vạn Triều Thành sao? Tuy nói Vạn Triều Lý Gia mấy trăm năm trước đã xuất hiện một cường giả kinh tế, nhưng từ sau khi vị cường giả đó biến mất, Lý Gia này chưa từng xuất hiện một nhân vật đáng kể nào. Nếu cường giả đó không có ai xác định được hắn sống hay chết, Lý Gia kia chẳng phải đã bị những gia tộc khác báo thù rồi sao? Huống hồ Bắc Đẩu Tông chúng ta lại sợ Lý Gia sao?
Nghe vậy, một lão giả khác không khỏi lên tiếng.
- Ngu xuẩn!
Hải Kim chau mày, trên gương mặt tuấn nhã hiện lên tia cảm thán, lát sau hắn mới nói:
- Các ngươi chưa từng giao thủ với hắn, đương nhiên không biết, chỉ cần một mình hắn, nếu ra tay thật, ít nhất cũng có thực lực cấp bậc Đấu Hoàng
- Đấu Hoàng! Sao có thể? Tiểu tử kia cũng chỉ có thực lực cấp bậc Đấu Sư mà thôi!
Hai trưởng lão kia không khỏi kinh ngạc nói. Hải Kim thở dài, nói:
- Thực lực của hắn biểu hiện bên ngoài quả thật như vậy, nhưng hắn dường như có thể mượn một ngoại lực nào đó, tạm thời có thể đạt được cấp bậc Đấu Hoàng hơn nữa chiến đấu lực cũng không yếu chút nào. Ngay cả ta cũng không bảo đảm có thể đánh thắng hắn mà không bị tổn thương gì! Ngay cả Ba lão quỷ cũng phải chịu ấm ức trong tay hắn, La Bản cũng không có cách gì với hắn... Hai người các ngươi không cảm thấy, các ngươi lợi hại hơn hai người kia chứ?
Lời này nóira, sắc mặt hai vị trưởng lão Bắc Đầu Tông càng biến đổi.
- Huống hồ, lần trước ta gặp hắn, bên cạnh hắn còn có một vị Đấu Hoàng cường giả, hơn nữa, là hàng thật giá thật! Hừ, hai vị Đấu Hoàng cường giả, nếu như đối phương muốn, đánh lên sơn môn của Bắc Đẩu Tông chúng ta, họ cũng không phải không có cách. Nhân vật như
vậy, chúng ta còn muốn động thủ sao?
Hài Kim lắc đầu, tiếp tục nói.
Tam trưởng lão chau mày, nói:
- Vậy Đại trưởng lão, rốt cuộc chúng ta nên...
Hải Kim khoát tay, nói:
- Nhân vật như vậy, thế lực sau lưng tất nhiên kinh người. Nếu như chúng ta có thể dùng thủ đoạn khác để đoạt lại Thất Tinh Giới Chỉ, như vậy mới là tốt nhất, còn nếu không được, sau cùng nhất định phải dùng sức mạnh, nhưng như vậy cũng không phải ở nơi này! Các người thực sự cho rằng nếu động thủ, những Thần Côn trong Đấu Thần Điện có thể thờ ơ hay sao? Nếu bọn chúng liên thủ, liệu chúng ta có thể ra khỏi Tu La Đảo này nổi không cũng còn khó nói.
Nói đến đây, sắc mặt của hai vị trưởng lão đã khó coi cực hạn. Bọn họ tự nhiên biết, nếu bối cảnh của Lý Dật không đơn giản, việc mà Đấu Thần Điện sẽ làm, chính là tuyệt đối lội kéo, chứ không phải giúp đỡ Bắc Đầu Tông đối phó Lý Dật. Vì vậy, dù muốn động thủ, nhưng nếu động thủ trên TuLa Đảo này, chính là hành động ngu xuẩn nhất!
- Vậy Đại trưởng lão, tiếp theo chúng ta nên làm gì?
Hải Kim nhíu mày, thở dài một hơi, nói:
- Tuy ta thấy Thất Tinh Giới Chỉ tám phần nằm trong tay tiểu tử kia, nhưng chúng ta cũng nên đề phòng ngộ nhỡ, nên tìm một vòng trên TuLa Đào trước. Nếu tìm thấy thì rất tốt, còn nếu không thấy, đợi đến lúc ra ngoài rồi sẽ nghĩ cách.
- Vâng!
Hai vị trưởng lão cúi người, đáp nhanh.
Hải Kim khẽ gật đầu, ra hiệu, lại thấy Cặp cánh Đấu khí của ba người xuất hiện, sau đó, bay về phía chân trời.
o0o
Bay nhanh qua vùng huyết sắc khí tức bao trùm, lúc này Ưng Thú dưới sự chỉ đạo của Ba Lâm, đã bay nhanh về hướng một dãy núi.
Tu La Quốc nằm trong vùng trung tâm của Tu La Đào, muốn rời đi cũng không phải việc dễ. Chỉ cần thấy rừng rậm, biển cả, còn có núi non trùng điệp phía dưới, đã khiến người ta không khỏi phiền muộn.
Lý Dật chỉ nhìn qua mấy lần, đã không ngừng cảm thán. Thần dân của Tu La Quốc không biết muốn tìm Đấu Thần gì, trong nơi núi non âm u này, quả nhiên là việc không có khả năng
Cùng với thời gian trôi qua, đoàn người càng gần tiếp cận với phần trung tâm Tu La Đảo. Ở nơi này, rừng núi, biển cả cũng không còn yên bình như lúc đầu nữa.
Trong rừng, tiền của Tu La Đảo, dường như có đủ loại Ma thú tiềm tàng hoặc do ảnh hưởng của huyết sát chi khí những Ma thú này đều cuồng bạo vô cùng.
Vì vậy, trong lúc tiến vào, cứ mỗi lúc lại có một đoàn Ma thú hung hãn từ rừng, biến đi ra, sống giận với đoàn người đang ở trên không. Thỉnh thoảng còn có những phi hành Ma thú không biết nhìn xa trông rộng lao đên. Nhưng mà, sau khi tiếp cận khoảng vài trăm thước, đã cảm thấy khí thế cường hãn của BaLâm, nhất thời từng con một lủi mất.
Đương nhiên, cũng có những Ma thú đã hoàn toàn mất đi thân trí, cơ bản không quản người khi thể hay không, chi lao nhanh đến, nhưng kết cục của những Ma thú này đều là thế thảm. Chỉ cần Ba Lâm phất nhẹ tay, đã biến thành ngọn lửa trong không trung.
Dọc theo đường đi, những cuồng bạo Ma thú mất đi thần trí hầu như vô số kể, nhưng phần lớn đều bị biến thành tro bụi, thỉnh thoảng có vài con giảo hoạt, có thể phá vỡ phòng tuyến của Ba Lâm, nhưng trong chớp mắt, kết cục cũng rất bi thảm.
Dù sao, những người đã thông qua Tế Thần Huyết Điền còn có thể sống sót, không ai là ngọn đèn thiếu dầu cả.
Lý Dật đứng chắp tay trên lưng Ưng Thú, cảm nhận được cuồng phong sắc bén, nhưng vẫn nheo mắt nhìn phía trước.
Lúc này, những người nóng lòng muốn thể hiện, đều đang xoa xoa tay. Nhưng dưới sự cảm ứng của Lý Dật, tự nhiên cảm giác được, thực lực của những người này, dường như toàn bộ đều là Đấu Sư, mà đối phó với những Ma thú cấp hai, cấp ba này, cũng đã quá dư dả.