Đấu Thần

Chương 218: Đêm hôm đó



Đả tự: Sided Lovettt

***

Thấy bộ dạng này của Lý Băng Lý Dật trong lòng lại vừa yêu thương vừa thương tiếc, chỉ có thể lau nước mắt trên mặt nàng thở dài nói:

- Biết việc này, người nên vui mừng mới đúng có gì đáng khóc chứ?

Lý Băng lắc đầu, thần sắc ảm đạm, buồn bã nói:

- Ngươi không biết... ta từ nhỏ đã được cho biết, việc hôn nhân đại sự của ta đã được định đoạt... Sau đó cho dù là trong gia tộc hay sau khi đến Học viện La Lan, ta cũng không thể tùy ý tiếp xúc với người khác phái... ngoại trừ Nạp Lan Hạ... Nhưng người biết không? Ta rất ghét hắn! Ta thực sự rất ghét hắn! Ta ghét nụ cười giả tạo của hắn, chán ghét phong độ ngụy quân tử của hắn, ghét ngữ khí và cách đối nhân cao ngạo của hắn... Ta ghét hắn! Ghét hắn! Ghét hắn vô cùng... Đừng nói bị hắn đụng vào, chỉ nghe lời hắn nói, ta đã ghê tởm mất nửa ngày! Nhưng ta có cách gì? Hắn nói ta là vị hôn thê, cha mẹ ta lúc lâm chung cũng lưu lại đi mệnh, bảo ta an tâm gả cho hắn, vậy, dù không muốn, ta cũng phải mỉm cười với hắn... Nhưng mỗi lần như vậy, trong lòng ta lại ghê tởm đến chết! Ngươi biết không? Nạp Lan Hạ là một gông xiềng trên người ta... Trói cả đời ta, khiến ta dù muốn chạy thoát, cũng không được...

Lý Dật trong lòng mềm nhũn, nhìn nữ nhi kiều diễm như hoa trước mặt, hắn không khỏi hôn nhẹ lên khóe miệng nàng mềm giọng nói:

- Được rồi, được rồi, bây giờ tất cả đã qua rồi, Nạp Lan Hạ cũng đã chết... gông xiềng trên người ngươi cũng không còn nữa, sau này người muốn làm gì, cũng không có ai ngăn cản người nữa? Không phải sao? Dù có ai muốn ngăn cản người... Vậy dù là ai, ta cũng sẽ giết kẻ đó!

Lời này của Lý Dật sát khí sôi trào, trong tình huống này có thể nói không hài hòa vô cùng, nhưng hai người lại cảm thấy không có gì không ổn.

Lý Băng mỉm cười, lại nhẹ nhàng dựa vào ngực Lý Dật, hai người cứ ngồi như vậy trên giường.

Lý Băng chậm rãi nhắm mắt, ôm thắt lưng Lý Dật, thân hình run rẩy. Lát sau, nàng thì thầm bên taiLý Dật:

- Tiều hỗn đản, chúng ta đừng nói những chuyện không vui ấy nữa... Ta hỏi ngươi, Na Na muội muội xinh đẹp như vậy, người chưa từng có ý định gì với muội ấy sao?

Lý Dật nhẹ nhàng vuốt tóc nàng thấp giọng:

- Tự nhiên là không có... Biểu tỷ, ngươi cũng không phải không biết, cô ta trước kia đối với ta như thế nào... Tuy sau này quan hệ chúng ta đã tốt hơn, nhưng người bảo ta chấp nhận cô ấy, lại tuyệt đối không thể!

- Đúng vậy không? Những lời một gã tiểu quỷ háo sắc như ngươi, ta còn không tin nổi!

Lý Băng cười nhẹ, trên mặt vẫn còn đọng nước mắt, nhưng nụ cười ôn nhu:

- Vậy ta hỏi người... người đối với Cung muội muội có nghĩ gì không?

- Cung muội muội?

Lý Dật sắc mặt khẽ biến đổi, lát sau cười nói:

- Ngươi sao lại thân thiết với nữ nhi phiền phức đó, còn tỷ tỷ muội muội nữa...

Lý Băng thấp giọng:

- Ngươi đừng nói Cung muội muội như vậy, ngươi đừng thấy cô ta thân thủ cao tuyệt, trẻ tuổi đã là Đấu Hoàng cường giả... Nhưng mà tuổi của cô ta còn nhỏ hơn ta, ta gọi cô ta một tiếng muội muội cũng không quá đáng... Hơn nữa, người ta còn rất quan tâm đến người, ngoài việc cho ta biết rất nhiều chuyện, còn hỏi mãi về những chuyện trước đây ở Lý Gia của ngươi... Thành thật khai báo! Ngươi có phải làm chuyện gì với người ta rồi không?

Trong lòng Lý Dật hồi hộp, cũng không biết cảm giác gì.

Sao lại không quan tâm đến việc Lý Băng và Lý Na Na hoài nghi hắn và Cung Vô Song... Hơn nữa, phòng chừng trong lòng bọn họ, đó không phải là chân voi, mà là chân khủng long...

Nhưng mà rõ ràng chuyện giữa Lý Dật và Cung Vô Song cũng là vô cùng phức tạp, nhất thời không thể nói rõ ràng. Lúc này bảo hắn nói, hắn cũng không biết nên nói gì.

Lúc này Lý Dật chỉ có thể lắc đầu, nói:

- Ngươi... lời này không nên nói ra, Cung tỷ tỷ hỏi những chuyện đó, đơn giản chỉ vì cô ta quan tâm đến ta, còn nguyên nhân nào khác, có lẽ ngươi không nên biết tốt hơn...

Lý Băng dù sao cũng là một nữ tử thông minh, trong mắt nàng khẽ chuyển, đã nghĩ đến vài khả năng. Nhưng mà, những lời này nàng lại không hỏi ra, chỉ cười hì hì, nói:

- Nếu ngươi không có ý định gì với Cung muội muội thì tốt. Ngươi đừng thấy Cung muội muội tu vi cao như vậy, nhưng theo ta thấy, người ta lại rất đơn thuần. Nếu rơi vào tay tên háo sắc như ngươi, còn không biết kết cục sẽ như thế nào...)

Tròng mắt Lý Dật khẽ chuyền, rồi cười một tiếng, nói:

- Ta háo sắc thế nào... Chuyện trước đây chẳng phải đã nói với Biểu tỷ người rồi sao?Hay là, Biểu tỷ thấy lúc này ta chưa đủ háo sắc, nên đang ám chỉ cái gì?

Hai gò má Lý Băng đỏ ửng, chỉ cắn môi, hừ một tiếng:

- Lý Dật, có phải người cảm thấy, sau khi giúp ta từ hôn, ngươi có phải cho rằng đã đạt được ý muốn? Lý Băng ta tuy không phải nữ nhân tốt gì, nhưng nếu người đối với ta như vậy, ta...

Nói đến đây, Lý Băng thẹn thùng hừ nhẹ một tiếng.

Lý Dật không khỏi kéo nàng lại gần, đề nàng ngồi lên chân hắn, tay trái ôm lấy eo nàng tay phai vuốt ve trên ngực nàng rồi cười nhẹ, nói:

- Ta bây giờ lại chính là muốn làm như vậy... Biểu tỷ, ngươi định thế nào? Đánh chết ta Sao?

Lý Băng đang định nói, nhưng đột nhiên cảm nhận bàn tay của Lý Dật đang đặt trên ngực nàng. Nàng thở hắt một tiếng, thân hình tránh ra, khuôn mặt hồng đến nỗi như sắp chảy máu ra.

Tránh né một lúc, Lý Băng biết trốn không thoát ma chưởng của tiểu oan gia này, chỉ hừ một tiếng, nói:

- Ngươi bỏ tay ra không người có tin ta cắn chết người...

Lời chỉ nói đến một nửa, đột nhiên hừ một tiếng, miệng nàng đã bị bịt lại.

Lý Dật xoay người, cũng đã đem nàng đặt ở dưới thân mình, một tay tùy ý chạy loạn, cặp môi lại nhịn không được dùng sức mà khóa chặt cặp môi xinh đẹp như đóa hoa anh đào kia.

Trong khung cảnh mơ hồ, Lý Dật hừ nhẹ, nói:

- Ngươi... ngươi cắn đi... cắn chết ta đi...

Lý Băng vốn định giãy dụa, nhưng nghe được lời này của Lý Dật, lại tựa hồ cười nhẹ, thân hình mềm nhũn ra.

Sau đó, thân thể của hai người cũng đã quấn chặt lại với nhau, bất luận nói như thế nào cũng không có biện pháp tách ra.

Cũng không biết bao lâu sau, Lý Băng rốt cục thở dốc, nàng dùng sức đẩy Lý Dật ra, cắn răng nói:

- Tiểu quỷ, ngươi to gan lắm, vừa rồi người vào đây bị bao nhiêu người nhìn thấy! Nếu bị người khác biết được, sau này ta làm sao nhìn mặt người khác được?

- Sợ cái gì... Dù có người nhìn thấy, nếu dám nói huyền thuyền, ta bảo đảm khiến bọn chúng sống không bằng chết.

Lý Dật liếm liếm môi, cười nhẹ một tiếng:

- Huống chi, Biểu tỷ xinh đẹp của ta bây giờ không có hôn ước trói buộc, ta làm biểu đệ. theo đuổi một chút, lẽ nào không được sao? Nếu ai nói một tiếng không được, hừ...

- Phì!

Lý Băng thở hắt một ngụm, thấp giọng nói:

- Theo đuổi, từ này nghe cũng lạ tai...

Lý Dật thấp giọng nói:

- Biều tỷ nếu không đồng ý, ta sẽ trực tiếp bảo phụ thân đại nhân cầu hôn, thế nào? Ta nghĩ ba lão gì bất tử kia, cũng không dám nói gì đâu...

- Không cần...

Lý Băng đột nhiên thần tình đỏ ửng, một lát sau hít một hơi, nói:

- Lý Dật đệ đệ, ta biết người để ý đến cảm nhận của ta... Nhưng mà, ngươi một tháng sau chẳng phải còn đi Tế Thần Điển sao? Sao có thể vì một nữ nhân, lại vứt bỏ...

Lý Dật cười hì hì, nói:

- Ai bảo kết hôn rồi không thể đi Tế Thần Điển?

- Ngươi thật không biết, hay là giả vờ?

Lý Băng liếc nhìn Lý Dật, giơ tay điểm vào trán hắn, thở dài, nói:

- Người vào Đấu Thần Điện, lúc tham gia Tế Thần Điển, ngay cả hôn ước cũng không được có, huống hồ là người còn muốn kết hôn?

- Có quy định này sao?

Lý Dật suy nghĩ, lát sau cười khổ một tiếng, nói:

- Nếu vậy, ta đành đề Biểu tỷ chịu oan ức rồi... Đợi sau khi ta từ Tế Thần Điển trở về, chắc chắn sẽ cho ngươi một công đạo...

- Công đạo... công đạo...

Lý Băng không biết đột nhiên nghĩ ra điều gì, không khỏi thở dài:

- Đến lúc này, chỗ Na Na ngươi không cần cấp cho một lời công đạo? Còn có Nhược Vân nữa? Người ta một mực tình thâm, ngươi cũng không thể bỏ qua không để ý đến chứ? Đúng rồi, còn có Mạc Đại Tiểu thư nữa... Người đã làm những việc như vậy với người ta, chẳng phải cân đối đãi tốt một chút sao?

Lời này nói ra, Lý Dật cảm thấy đau đầu, lát sau hắn vuốt mặt Lý Băng thấp giọng:

- Ngươi giận sao?

- Không phải...

Lý Băng hừ nhẹ một tiếng, nói:

- Ta biết bây giờ ngươi có bản lĩnh rồi, ngay cả Đấu Vương cường giả cũng không phải là đối thủ của ngươi, Liên Minh Tiệt Giáo cường thế như vậy, dưới tay người chỉ không đến một phút đã thành tro bụi... Ngươi sớm đã thay đổi rồi, không còn là tiểu đệ đệ nép sau tảng đá nhìn lén ta tắm nữa... Dù cho ta tức giận, cũng có thể làm gì được?

Lý Dật cười khô một tiếng, việc này cơ bản không biết giải thích thế nào. Huống hồ, thế gian này cũng không có nữ nhi nào can tâm tình nguyện chia sẻ tình yêu với kẻ khác, việc phức tạp thế này, không giải thích lại tốt hơn giải thích...

Thấy biểu hiện trên mặt Lý Băng càng phảng phất đau khổ, Lý Dật mới thở dài một tiếng, nói:

- Người khác ta không biết, nhưng Na Na muội muội, ta tuyệt đối không thể đụng vào cô ta. Nếu không người đầu tiên không thể tha cho ta, e rằng chính là phụ thân đại nhân... Còn nữa, Mạc Nhu Tâm, người thấy ta có cảm tình gì với cô ta sao? Còn Nhược Vân... ta bây giờ cũng không biết nên đối đãi với cô ta thế nào. Nếu Lý Dật ta là một nam nhi không có trách nhiệm, thì cũng dễ dàng... Chỉ là... ta... Biểu tỷ, ngươi lẽ nào không biết... ta... ta... ta...

Ta nửa ngày, Lý Dật không biết nói gì, hoặc là nói, lúc này có một cách giải thích khác tốt hơn là dùng ngôn ngữ.

Lúc đó hắn không nói thêm lời vô nghĩa, nhẹ nhàng nâng mặt Lý Băng lên, hôn nhẹ...

Nụ hôn này, so với lúc nãy, tự nhiên thiếu rất nhiều hương vị, nhưng là loại này ôn nhu phương thức, lại khiến nhu tình trong lòng Lý Băng nổi lên.

Hai người lại là hôn nhau đắm đuối một lát, tay chân Lý Dật lại phát ra hành động xấu, hẳn tùy tay lột ra cái váy dài trên người của Lý Băng hai tay cũng đã rất nhanh đi vào.

Lúc tay hắn đặt lên trên phần có một chút đẫy đà kia, hai người đều là nhịn không được cúi đầu thở dốc.

Một lát sau, Lý Băng mới phát ra tiếng hừ nhẹ nhưmèo, nàng nói nhỏ bên tai Lý Dật:

- Ta mặc kệ... Sau này nếu thấy người ở cùng với nữ nhân khác, ta sẽ không để ngươi yên!

Lý Dật nhẹ nhàng cười, thấp giọng nói:

- Nàng làm gì được ta?

- Tiểu bại hoại!

Lý Băng hừ một tiếng, cũng đã chộp vào bả vai Lý Dật, đột nhiên hung hăng cắn một cái.

Lần này, khiến thân hình Lý Dật khẽ run lên...

Có phải khi ân tình sâu đậm, có một số việc sẽ tự nhiên mà phát sinh.

Nếu Lý Dật Thiếu gia bấy lâu nay vẫn luôn lạnh lùng vô cùng, lúc này trong lòng cũng cổ quái cực hạn. Hoặc là, cho rằng tiểu Lý Dật có tâm lý ngưỡng mộ, hoặc là vì hắn đối với Lý Băng cũng có chút cảm xúc khó hiểu, nhưng dù sao, tất cả mọi cảm giác cuối cùng cũng hóa thành một câu!

- Đúng rồi! Đúng rồi! Từ nay về sau, nữ nhân này đã là của ta... Nếu ai muốn ngăn cản ta, vậy, đến thử xem!

Vù!

Lý Dật tùy tay vỗ nhẹ, đấu khí dâng lên đã thổi tắt ngọn đèn trong phòng. Lập tức, cửa sổ đang rộng mở, cũng "bộp" một tiếng đóng lại.

Sau đó, bức mành trên giường hạ xuống...

Một tiếng rên rỉ truyền ra, mờ ám vô cùng...

- Nhẹ... nhẹ một chút... đau...

- Vậy... thôi...

- Đừng...

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv