Tử sắc hoả diễm,trong giây lát mạnh mẽ tiến nhập vào trong dược đỉnh,sắc mặt của Tiêu Viêm trong khoảnh khắc này trở nên cực kỳ ngưng trọng,hai tay nhanh chóng áp vào hoả khẩu dược đỉnh lần thứ hai,lực lượng linh hồn cơ hồ không giữ lại mảy may mạnh mẽ xuất ra.Hắn hiện tại phải khống chế hai loại hoả diễm chuyển đổi qua lại một cách hoàn mỹ,nếu như nói không được,thất bại giống như lần trước sẽ lại xuất hiện.
Chỉ còn không đầy một giờ nữa là hết giờ,nếu như lại thất bại nữa,thì kết cục Viêm Lợi sẽ đoạt giải quán quân,vậy thì thật sự là kỳ thi này không có phát sinh kỳ tích rồi!
Trên trán hắn,mồ hôi lạnh hiện ra dày đặc,sau đó chảy xuống thành một dòng vào trong con mắt đen mở to gây ra cảm giác chua xót thế nhưng Tiêu Viêm không dám nhúc nhích chút nào.
Lực lượng linh hồn không hề giữ lại tuôn ra mạnh mẽ vào trong dược đỉnh như đê vỡ,hỗn loạn gầm lên một tiếng,thanh sắc hoả diễm lúc trước,dưới sự áp chế dẫn đạo bằng linh hồn lực lượng của Tiêu Viêm,không phát sinh tiếp xúc mảy may nào với tử sắc hoả diễm.Hơn nữa nhiệt độ cao mà cả hai ngọn lửa sinh ra cũng bị linh hồn lực lượng của Tiêu Viêm bao vây cách ly mà trừ khử đi.
Trong dược đỉnh cục diện tựa như chia làm hai loại đứng cách con sông,thanh và tử hoả diễm mỗi loại một bên,linh hồn lực lượng của hắn thì chắn ngang ở giữa.Viên đan dược màu xanh vẫn chậm rãi xoay tròn.Vào lúc này,nếu như xuất ra lực lượng linh hồn áp chế độ ấm của ngọn lửa,lại làm cho va chạm lẫn nhau,dù cho sinh ra khí kình ở đó,cũng không gọi là quá mức cường đại.Nhưng là,để huỷ diệt đan dược còn yếu ớt chưa thành hình thì cũng còn dư. Tiêu Viêm lần trước thất bại,chính là bởi vì duyên cớ này.
Khắc sâu kinh nghiệm lần trước,giờ phút này Tiêu Viêm tâm phân tam dụng.Một mặt dùng sức áp chế tử hoả,mặt khác dẫn đạo thanh hoả chạy nhanh về một bên rời khỏi hoả khẩu.Mà tối trọng yếu là,hắn còn phải phóng xuất một cỗ nhiệt độ phù hợp ở nơi tiếp giáp của hai loại lửa,để có thể duy trì đủ nhiệt lượng cần thiết cho đan dược,nếu không,luyện chế cuối cùng cũng chuốc lấy thất bại mà thôi.
Tâm phân tam dụng,nếu không phải là nhờ vào trạng thái kỳ dị lần trước đưa đến tình trạng cực kỳ tốt đẹp như bây giờ,Tiêu Viêm lúc này căn bản không thể nào hoàn thành loại thao tác mà cho đến ngũ phẩm luyện dược sư cũng cảm thấy cực kỳ khó thực hiện.Dù cho bây giờ hắn miễn cưỡng hoàn thành,trên hai gò má đầy đặn không chảy xuống một giọt mồ hôi,cũng chỉ là bề ngoài.Phương pháp phân tâm khống chế này,tiêu hao lực lượng linh hồn thật sự quá khổng lồ.
"Ra ngoài!" Giằng co trong dược đỉnh gần mười giây,bàn tay Tiêu Viêm chấn mạnh vào mặt ngoài dược đỉnh,một hồi tiếng thanh thuý vang lên,thanh sắc hoả diễm trong dược đỉnh rốt cục hoàn toàn theo hoả khẩu gào thét mà ra.
Chưa kịp rảnh rỗi để thu lại thanh sắc hoả diễm,sau khi thanh sắc hoả diễm rời khỏi một chút,tử sắc hoả diễm chờ đợi đã lâu,lập tức y như mãnh hổ hạ sơn,hướng về đan dược điên cuồng nhào tới.
"Áp chế!Áp chế!Áp chế!Đáng chết,hạ xuống cho ta!"Trợn mắt lên nhìn chằm chằm vào tử sắc hoả diễm tràn về phía đan dược,trong mắt Tiêu Viêm thậm chí nổi lên vài sợi tơ máu.Thần kinh căng thẳng không ngừng gầm nhẹ,mà lực lượng linh hồn của hắn trong lúc này điên cuồng áp chế nhiệt độ tử hoả.
Chuyển hoán hoả diễm xong mới chỉ là bước đầu,phải giữ cho nhiệt độ sau đó duy trì tương đồng như trước khi ly khai.Nếu không,nhiệt độ bỗng nhiên lên cao hay xuống thấp,cuối cùng chỉ có một kết cục,đó là thất bại.
Đây là một phương pháp cực kỳ tinh tế để khảo cứu sự khống chế nhiệt độ hoả diễm trong tay người luyện đan,chỉ cần sai biệt nửa điểm,kết cục sẽ là bi kịch.
Dưới sự áp chế của lực lượng linh hồn,một bên rót vào,một bên áp chế,mặc dù khoảng cách của tử hoả và đan dược chỉ có hơn hai phân,nhưng tới khoảng cách này,nhiệt độ của tử hoả cũng đang hạ xuống!Tiếp tục hạ xuống,điên cuồng hạ xuống!
Khi tử hoả hạ xuống đến nhiệt độ mà Tiêu Viêm cần,chỉ lát sau,ngọn lửa không ngừng quay cuồng rốt cục tiếp xúc với viên đan dược màu xanh,ngay lập tức,tử hoả bao trùm phía dưới.
"Hắn đang làm gì vậy?"Vô số ánh mắt toàn trường mang theo nghi hoặc nhìn Tiêu Viêm đang mồ hôi đầy đầu,thở hào hễn,không phải nói là đan dược đã luyện chế thành công rồi chứ?
"Người này đến tột cùng là luyện chế cái gì? Cư nhiên dám chuyển đổi hoả diễm?Chuyện này ngay cả sư phụ cũng không tuyêt đối nắm chắc a!"Tiểu công chúa lấy tay vỗ vỗ trước ngực. Tiêu Viêm lúc nãy mắt đỏ mặt xanh bộ dáng điên cuồng,thật sự làm cho người ta có chút sợ hãi.Bất quá cũng may xem tình huống hiện tại,đã thành công vượt qua thời khắc tối nguy hiểm.
"Không biết được,bất quá phẩm chất đan dược sẽ không thấp hơn so với chúng ta đâu."Sắc mặt Liễu Linh thoáng chút đỏ lên,khi hắn hồi phục mới phát hiện,vừa rồi chính mình khi quan sát Tiêu Viêm kia chuyển đổi ngọn lửa kinh tâm động phách,đến quên cả hô hấp.
Pháp Mã nãy giờ nín thở trên đài cao,ruột gan chạy lên đến cổ,rút cục lúc này thở ra một hơi thật dài.Trong cảm giác của hắn,trong dược đỉnh trước mặt Tiêu Viêm,ngọn lửa đã hoàn toàn an ổn hạ xuống,không xuất hiện vụ nổ như lần trước nữa.Theo tình huống này,khoảng cách thành công với nhị văn thanh linh đan của Tiêu Viêm đã không còn bao xa nữa.
"Tiềm lực của hắn thật sự đáng sợ,hiện tại là vì lý do đang trong trạng thái kỳ giai,sau khi thất bại một lần,lại có thể rất nhanh nắm được bí quyết chuyển đổi ngọn lửa.Thiên phú như vậy,thật sự là làm cho người ta kinh hãi,"
Pháp Mã nhìn về phụ trợ đan thủ trên thạch đài giữa quảng trường,thanh niên kia vừa khống chế ngọn lửa,vừa thở hổn hễn kịch kiệt,đột nhiên quay đầu nhìn Hải Ba Đông,cười nhẹ nói:"Gia hoả này nếu cho hắn đủ thời gian,thành tựu của hắn sẽ vượt xa mấy lão già chúng ta,Gia Mã đế quốc đã lâu không xuất hiện cường giả có thể ghi vào sử sách của đại lục rồi."
"Ta chưa từng hoài nghi qua" Hải Ba Đông cười đưa tay ra.Hắn đối với Tiêu Viêm nhận thức được,vượt xa Pháp Mã,đến Phật Hoả Nộ Liên cơ hồ làm trọng thương đấu hoàng cường giả cũng có thể sáng tạo ra,còn có chuyện gì làm không được?
Hơn nữa,Hải Ba Đông vĩnh viễn sẽ không quên,dưới khuôn mặt nguỵ trang như thanh niên bình thường này,kỳ thực là một vị thiếu niên năm nay chính thức chưa đến hai mươi.
"Kế tiếp,yên tĩnh chờ đợi coi sao."Mục quang Pháp Mã liếc về phía Viêm Lợi dang buồn bực ở đầu kia của trường luyện đan,ánh mắt như trước lại thêm phần sầu lo.Cho dù Tiêu Viêm chỉ có thể luyện chế ra nhị văn thanh linh đan,nghĩ vẫn còn hơn Viêm Lợi kia tạm thời còn không biết chi tiết đan dược,còn thêm vài phần không biết nguy hiểm.Nhưng hắn bây giờ cũng biết,Tiêu Viêm đã thật sự toàn lực ứng phó,cho nên bây giờ chỉ có thể tận nhân lực tri thiên mệnh a!
"Suy sụp như vậy vẫn không bị trầm luân,ngược lại tìm kiếm đột phá trong tuyệt cảnh,ai,tâm tính thật là đáng sợ.Nếu có thời gian,người như vậy chắc chắn là quang mang đại phóng."Nạp Lan Kiệt khẽ vuốt chòm râu,nhìn Tiêu Viêm giữa sân đang trở nên càng mạnh mẽ,sợ hãi nhẹ giọng than.Vốn mỗi lần nghĩ rằng hắn đã tới cực hạn,thì hắn lại làm cho người ta chấn động. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Đích xác rất mạnh."Nạp Lan Yên Nhiên gật gật đầu,từ trước tới nay,đây là lần đầu vì chúng bạn cùng lứa sinh ra tâm tình bội phục.Nàng từng nghĩ tới,gặp phải hoàn cảnh như thế này mà vẫn không sa sút,có thể tưởng tượng loại người dưới trạng thái tâm linh xuất hiện cảm giác vô lực,phá phủ trầm chu mà đột phá,chỉ có một chữKhó!
Mắt sáng lên nhìn qua phụ trợ thạch đài giữa quảng trường,mặc dù thở hồng hộc,nhưng thanh niên kia vượt qua áp lực vẫn như trước lưng thẳng tắp như cây bút,con ngươi của Nạp Lan Yên Nhiên trong suốt như nước,bỗng như điểm thêm một chút gì.
Trên quảng trường,Viêm Lợi sắc mặt ngưng trọng đứng trước thạch đài,ánh mắt nhìn chăm chú vào trong dược đỉnh.Lúc nãy động tĩnh của Tiêu Viêm bên kia đã bị hắn phát hiện.Mặc dù hắn cũng cảm thấy kinh hãi đối với phương pháp chuyển đổi ngọn lửa của Tiêu Viêm,cũng gần như thế,hắn đích xác không biết Tiêu Viêm chuyển đổi ngọn lửa đến tột cùng là muốn chế tạo loại đan dược nào.Bất quá hắn đối với viên đan dược mà mình luyện chế,tuyệt đối tin tưởng.
"Mặc kệ ngươi giãy giụa như thế nào,quán quân,là của ta!Ngươi không chịu được thất bại,ta cũng đồng dạng không thể bại!"Tay đột nhiên nắm chặt,Viêm Lợi thấp giọng quát lên trong lòng.Lúc này một mình mạo hiểm tánh mạng tiến đến Gia Mã đế quốc,chỉ cần hắn có thể lấy được quán quân,lại thêm đả kích trọng đại của danh vọng Gia Mã luyện dược sư công hội,vậy sau khi trở về,chức hội trưởng công hội bổn quốc,đã mở rộng vòng tay mà chờ đón hắn.Đến lúc đó,địa vị hắn ở Xuất Vân đế quốc,sẽ bay thẳng lên cao!
"Hết thảy vì quyền lực!Xuất hiện đi!Kiệt tác của ta!"
Đột nhiên ngẩng đầu phát ra một tiếng gầm nhẹ,bàn tay mạnh mẽ của Viêm Lợi chụp vào phía trên dược đỉnh,nắp đỉnh bắn lên,một đám lửa đen phô thiên cái địa từ trong dược đỉnh chen nhau mà ra.Trung tâm đám lửa đen kia,quang mang màu tím phóng ra mạnh mẽ,chỉ một thoáng,phá tan đám lửa màu đen.
Theo quang mang bắn ra,một cỗ tử sắc đan hương nồng đậm chậm rãi bốc lên cao.cuối cùng giống như một đám sương mù có linh tính hình thành một đám mây màu tím tại khoảng không trên đầu Viêm Lợi.
"Đan hương có màu thật là nồng đậm!"Nhìn phiến tử sắc đan hương che phủ thạch đài,luyện dược sư trong trường thi miệng run rẩy lẩm bẩm nói.
Sắc mặt âm trầm nhìn phiến tử sắc đan hương kia,tiểu công chúa cùng Liễu Linh liếc mắt nhìn nhau,trong mắt có chút bất an.Xem độ dày đan hương như vậy,nói hắn luyện chế đan dược,tuyệt đối là tứ phẩm đan dược,bây giờ Nham Kiêu muốn thắng hắn,tựa hồ cực kỳ khó khăn.
"Ha ha ha ha!"Giữa không trung,hắc hoả diễm từ từ tàn lụi,một viên tử sắc đan dược to như mắt rồng,xuất hiện xoay tròn dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú.Viêm Lợi phẩy tay một cái,tử sắc đan dược đó bay vào lòng bàn tay hắn.Nắm viên đan dược,hắn không nhịn được bật lên tiếng cười cuồng ngạo.
"Ha ha,Tử Tâm Phá Chướng Đan,rốt cục luyện thành rồi.Đây chính là đan dược đủ sức so sánh với ngũ phẩm đan dược,các ngươi tranh với ta thế nào được?Ha ha."
Trên bầu trời rộng của trường thi,tiếng cười của Viêm Lợi vang vang,làm cho chỗ ngồi của khách quý hai bên im lặng trong thời gian ngắn.Sau một lát,từng ánh mắt trở nên nóng cháy,gắt gao chăm chú nhìn vào viên tử sắc đan dược trong tay Viêm Lợi trên đài.
"Tử Tâm Phá Chướng Đan,tứ phẩm đỉnh phong đan dược,tương đồng với tam văn thanh linh đan.Đây cũng thuộc loại đan dược có thể trực tiếp khiến thực lực của người ta tăng lên,chỉ có điều,hiệu quả của nó chỉ có thể tác dụng với cấp bậc đại đấu sư mà thôi.Người có cấp bậc này nếu như uống Tử Tâm Phá Chướng Đan,liền có thể tăng lên hơn một tinh thực lực.Tối trọng yếu là,một người ở cấp bậc đó,có thể dùng liên tiếp hai viên,mà không bị sinh ra kháng tính quá lớn.Nói cách khác,chỉ cần ngươi có thể kiếm được hai viên Tử Tâm Phá Chướng Đan,vậy có thể vững vàng đề thăng lên hai tinh thực lực." Pháp Mã con ngươi híp lại,thấp giọng chậm rãi nói.Đây có thể nói là loại đan dược có thanh danh không nhỏ trong giới luyện dược sư.
"Không nghĩ tới a! Không nghĩ tới tên Viêm Lợi này cũng có quyết đoán như vậy,luyện chế Tử Tâm Phá Chướng Đan khả năng thất bại sẽ không thấp hơn so với tam văn thanh linh đan bao nhiêu.Nếu như hắn cũng thật sự dám luyện chế trong trường hợp này,hắn phải biết nếu như thất bại,hắn tuyệt đối không chạy khỏi Gia Mã đế quốc."Pháp Mã lắc lắc đầu,nhẹ giọng thở dài.Tới bước này rồi,hắn cơ hồ có chút tâm tàn ý lạnh,bởi vì bây giờ,cho dù Tiêu Viêm chế luyện thành công ra nhị văn thanh linh đan,cũng khó có thể so với Tử Tâm Phá Chướng Đan của Viêm Lợi.
Mặc dù nhị văn thanh linh đan cũng có thể tăng lên cho người dùng hai tinh thực lực,nhưng có hiệu quả là có một ít tỷ lệ cắn trả,cũng đủ doạ lui rất nhiều người.Bởi vậy,trong hai loại đan dược này,nếu như lựa chọn,rất nhiều người sẽ chọn Tử Tâm Phá Chướng Đan mà không chọn nhị văn thanh linh đan.
"Trừ phi…"
Nghĩ đến khả năng kia,Pháp Mã bỗng nhiên lắc lắc đầu tự giễu.Nhìn bộ dáng của hắn,Hải Ba Đông vẫn đứng bên cạnh khẽ nhíu mày dò hỏi tiếp:"Trừ phi cái gì?"
Thở một hơi thật dài,Pháp Mã giương mắt liếc liếc nhìn Hải Ba Đông:"Trừ phi hắn có thể luyện ra tam văn thanh linh đan tối cao phẩm giai.Nói cách khác,hắn phải có loại hoả diễm thứ ba!"
"Một người có được ba loại hoả diễm?Đây có thể sao?"Pháp Mã trong lòng khổ sáp lẩm bẩm nói.
"Ba loại hoả diễm sao?"Khẽ giọng nỉ non,Hải Ba Đông ngẩng đầu thở ra một hơi,trong đầu dần hiện ra loại hoả diễm màu trắng đậm vừa nóng vừa lạnh mà Tiêu Viêm sử dụng khi trước.Hắn vẫn nhớ rõ Phật Hoả Nộ Liên khi trước là từ thanh sắc dị hoả cùng dị hoả màu trắng đậm dung hợp mà ra.Nói cách khác,trong cơ thể Tiêu Viêm vẫn còn ẩn giấu một loại dị hoả vẫn chưa xuất ra so với thanh sắc hoả diễm càng thêm khủng bố.
"Có lẽ là hoàn toàn không có hy vọng"Hải Ba Đông có chút nhún vai,nhìn thanh niên trong trường thi,nhẹ giọng nói.
Pháp Mã đau khổ lắc lắc đầu,hắn cho rằng Hải Ba Đông nói những lời này là an ủi hắn.
Trong trường thi,Tiêu Viêm giương mắt nhìn viên tử sắc đan dược tươi nhuận trong dược đỉnh.Bây giờ ở phía trên thân đan,đã xuất hiện hai màu đan văn một xanh một tím,nói cách khác,hắn đã chế tạo thành công nhị văn thanh linh đan.
"Tử Tâm Phá Chướng Đan sao?"Chậm rãi quay đầu đi,nhìn Viêm Lợi đang trong cơn cuồng tiếu,Tiêu Viêm có thể nhận thấy ánh mắt của bọn tiểu công chúa nhìn qua,nghĩ đến bọn họ cho rằng ngươi đã sớm không có cơ hội nào.
"Ai,đại hội chết tiệt này,thật sự là ép người a!"Thở dài một hơi,ánh mắt Tiêu Viêm nhìn vào tử sắc hoả diễm trong đỉnh,bỗng nhiên có chút ngây người.Sau gần nửa ngày,ngón tay này nhè nhẹ vỗ về hắc sắc giới chỉ cổ xưa trên tay trái,trong ấy chứa "Cốt Linh Lãnh Hoả" của Dược lão đang ngủ say.
"Sư phụ,quấy rầy người!"Chậm rãi khom người,sau đó đứng thẳng lên,hắc sắc giới chỉ của Tiêu Viêm đặt nhẹ trên hoả khẩu của dược đỉnh,khép hờ đôi mắt,nhẹ giọng nói:"Xuất hiện đi,Cốt Linh Lãnh Hoả."