Tiêu Viêm nhìn dãy số in trên thẻ bài không khỏi cười nói: "Một vạn hai ngàn ba trăm bốn mươi lăm, xem ra lần thi đấu này thú vị lắm đây!"
Sau khi báo danh xong, Tiêu Viêm thở dài nhẹ nhõm. Nếu như mình xuất quan chậm một chút thì không biết chừng sẽ bỏ lỡ lần Dược hội này mất, mà như vậy hẳn mình sẽ tiếc lắm đây.
Sau khi rời Dược các, Tiêu Viêm hỏi Huân Nhi: "Nàng biết nơi để khảo thí cấp bậc Luyện dược sư không? Ba ngày nữa là bắt đầu thi đấu rồi, nếu như ta ngay cả cái huân chương Luyện dược sư cũng không có thì không biết chừng ta còn không được vào cửa nữa là… Ha ha!"
Huân chương Luyện dược sư trên Viễn Cổ đại lục rất khác so với Đấu Khí đại lục nên Tiêu Viêm bắt buộc phải tham gia khảo thí Luyện dược sư để lấy huân chương.
Một vị Luyện dược Đại tông sư có thể luyện chế được Đế đan mà ngay cả huân chương Bất nhập lưu Luyện dược sư cũng không có thì quả thật vô cùng hiếm thấy a!
"Địa phương khảo hạch cấp bậc Luyện dược sư hình như gọi là Dược điện, nơi đó ở đằng trước, cũng gần đây thôi!"
"Ừm, chúng ta đi tới đó!"
Xuyên thẳng qua dòng người, chốc lát sau ba người Tiêu Viêm cũng đã đứng trước Dược điện.
Lúc này bên ngoài Dược điện có rất nhiều người trẻ tuổi đến đây tham gia khảo thí lấy huân chương Luyện dược sư. Một cô gái khoảng hai mươi tuổi đi ngang qua chỗ ba người Tiêu Viêm, nàng thấy Tiêu Viêm không có huân chương nào liền ngẩng đầu, ưỡn ngực khoe ra chiếc huân chương trên người mình. Chiếc huân chương này có hình một cái đỉnh rất lớn, chung quanh nó là ba con rồng nhỏ. Như vậy có thể biết được cô gái này chính là Tam phẩm Luyện dược sư.
Thực ra, cô gái này tên là Hoa Bố, hôm nay nàng đến Dược điện là để khảo thí Tứ phẩm Luyện dược sư. Lúc đi ngang qua trông thấy Tiêu Viêm nên muốn khoe khoang đôi chút.
Nếu như cô gái này biết kẻ đang đứng trước mặt mình là một vị Luyện dược Đại tông sư có thể luyện chế ra Đế đan thì không biết sẽ có phản ứng như thế nào? Có còn dương dương tự đắc như hiện tại nữa không.
Không để ý đến Hoa Bố, ba người Tiêu Viêm nhanh chóng đi vào Dược điện, tiến vào khu vực khảo thí.
Nhìn thấy Tiêu Viêm không thèm để ý gì đến mình, Hoa Bố không khỏi nghiến răng, dậm chân rồi đi vào trong Dược điện. Lúc nhìn thấy Tiêu Viêm đi đến khu vực khảo thí Nhất phẩm Luyện dược sư, nàng lộ ra vẻ khinh thường.
"Ta muốn tham gia khảo thí!"
"Ngài định khảo thí mấy phẩm?"
Tiêu Viêm không có trả lời mà hỏi ngược lại: "Ở đây khảo thí cao nhất là mấy phẩm?"
"Đế phẩm Luyện dược Đại tông sư!"
"Ừm!"
Tiêu Viêm tiếp tục nói: "Vậy bắt đầu từ Nhất phẩm đi!"
"Tốt. Nhất phẩm?" Người nọ hồ nghi nhìn Tiêu Viêm.
Thấy hắn không có phản ứng thì không khỏi nhắc nhở: "Ngày nói là khảo thí Nhất phẩm sao?"
"Ừm, có gì không ổn sao?"
"Khảo hạch nhất phẩm sao còn hỏi nhiều như vậy chứ… đây là Chỉ Huyết Đan, luyện chế thành công thì tính là thông qua."
Giọng nói nhiệt tình của người nọ khi nghe thấy Tiêu Viêm định khảo thí Nhất phẩm thì liền nhạt đi. Đối với chuyện này, Tiêu Viêm chỉ thoáng nhíu mày chứ cũng không nói thêm gì.
"Tiểu Chu, ngươi dẫn hắn đi Luyện dược thất."
"Các nàng ở đây chờ ta một lát, ta đi nhanh thôi!" Tiêu Viêm cười nói với Huân Nhi và Thải Lân.
"Ha ha, nhanh thôi? Nhất phẩm đan dược đối với những kẻ không có huân chương như ngươi, không mất một tiếng trở lên không thể nào xong được!"
Tiêu Viêm không để ý đến hắn, trong mắt hắn thì kẻ này chỉ là con tôm con tép mà thôi, không đáng để hắn phải nóng giận.
Năm phút trôi qua, Tiểu Chu đi tới với vẻ mặt đầy sợ hãi, thần sắc ngơ ngác cùng với Tiêu Viêm đi ở bên cạnh.
"Tiểu Chu, ngươi xảy ra chuyện gì vậy? Không phải ta nói ngươi dẫn hắn đi Luyện dược thất khảo thí sao? Như thế nào mới có chút thời gian đã quay lại rồi hả?"
"Vũ chấp sự, hắn hắn…" Tiểu Chu chỉ vào Tiêu Viêm lắp bắp nói.
"Hắn không đến ba phút đã luyện chế xong rồi, người xem, đây là Chỉ Huyết Đan do hắn luyện chế!" Dứt lời, Tiểu Chu đưa ra một viên thuốc cho Vũ chấp sư.
"Cái gì? Nhanh vậy sao? Làm sao có thể chứ? Cho dù là Luyện dược Đại sư cũng không có khả năng trong ba phút luyện chế ra Chỉ Huyết Đan được. Ngươi đừng có lừa ta!"
"Thưa chấp sự… tiểu nhân… không có lừa ngài!" Tiểu Chu lắp bắp trả lời, thoáng nhớ lại tràng cảnh Tiêu Viêm luyện chế Chỉ Huyết Đan.
Lúc mới vừa tiến vào Luyện dược thất, Tiêu Viêm lấy những dược liệu cần thiết để luyện chế thì chỉ trong ba phút đã luyện chế xong Chỉ Huyết Đan.
Tiểu Chu nói xong lại đưa tay sờ lên trán, nội tâm vẫn không ngừng khiếp sợ. Nhìn thấy dáng vẻ khiếp sợ của Tiểu Chu, Vũ Đông biết rằng chuyện này chỉ e là sự thật. Người này xem ra là cao thủ luyện dược.
"Tốt rồi. Tiêu Viêm thông qua Nhất phẩm Luyện dược sư, ban cho huân chương Nhất phẩm Luyện dược sư!"
"Đợi một chút, ta muốn khảo thí Nhị phẩm, cái huân chương này hay để đến lúc cuối rồi đưa cho ta cũng được!"
"Tốt, vậy ngươi chờ ta một chút. Lưu Diệp, ngươi dẫn hắn đi khảo thí Nhị phẩm!"
Năm phút trôi qua, Lưu Diệp trở lại, vẻ mặt hoảng sợ bàng hoàng y như Tiểu Chu lúc nãy.
"Lưu Diệp, sao ngươi trở lại nhanh vậy? Chẳng lẽ hắn thành công rồi à?" Nhìn thấy Lưu Diệp đi chưa đầy năm phút đã quay lại, Vũ Đông giật mình hỏi.
Lưu Diệp hơi chút thất thần, qua một lúc sau mới nói: "Thủ pháp luyện dược của Tiêu Viêm tiền bối thật cao minh, bình sinh ta chưa từng thấy qua. Nhị phẩm đan dược luyện thành mà không cần dược đỉnh."
"Thật sự thành công rồi!"
Ngày càng có nhiều người tập trung lại nơi này, tò mò khiếp sợ đánh giá Tiêu Viêm. Hắn một lần thông qua hai lần khảo thí, tuy nói có một số người cũng có thể làm được nhưng lại không có ai có thể thực hiện được như vậy trong thời gian ngắn thế. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Trong lúc mọi người đang tò mò nhìn Tiêu Viêm, hắn nói: "Ta muốn tiến hành khảo thí Tam phẩm Luyện dược sư!"
"A, hắn còn muốn khảo thí nữa?! Không biết lần này hắn có thể hoàn thành trong năm phút không đây!"
"Chờ xem sẽ biết thôi!"
Năm phút qua đi, Tiêu Viêm một lần nữa quay trở lại. Kẻ dẫn hắn đi thập phần khẳng định nói: "Tam phẩm đan dược luyện chế thành công!"
"Ngươi đoán xem hắn có thể luyện ra Tứ phẩm đan dược được không?"
"Sao ta biết được!"
"Ta muốn khảo thí Tứ phẩm Luyện dược sư!" Dưới cái nhìn soi mói của mọi người, Tiêu Viêm nhanh chóng nói ra yêu cầu của mình.
"Trời ạ, hắn thật sự…"
Sáu phút sau, Tứ phẩm đan dược luyện chế thành công.
Bảy phút sau, Ngũ phẩm đan dược luyện chế thành công.
Tám phút sau, Lục phẩm đỉnh phong đan dược luyện chế thành công.
Mười lăm phút sau, Thất phẩm đỉnh phong đan dược luyện chế thành công.
Chỉ ngắn ngủn trong một canh giờ, Tiêu Viêm từ Nhất phẩm Luyện dược sư trở thành Thất phẩm đỉnh phong Luyện dược sư. Cái tốc độ này so sánh với bất kỳ ai cũng muốn nhanh hơn rất nhiều lần.
Những người đến xem lúc này hầu như chết lặng, trong đó cũng có cô gái trước đây từng khoe khoang trước cửa Dược điện, Hoa Bố. Nàng xấu hổ không thôi. Có lẽ trong mắt hắn, ta chỉ là con tôm con tép không đáng để ý tới.
"Thật đúng là buồn cười, vậy mà ta lại múa rìu trước mặt thợ." Hoa Bố tự giễu bản thân.
Một canh giờ nữa qua đi, Tiêu Viêm luyện chế ra Cửu phẩm Bảo Đan, tấn thăng Sơ cấp Luyện dược tông sư.
Ba canh giờ qua đi, Tiêu Viêm luyện chế ra Cửu phẩm Huyền Đan, tấn thăng Trung cấp Luyện dược tông sư.
Sáu canh giờ sau, Tiêu Viêm luyện chế ra Cửu phẩm Kim Đan, tấn thăng Cao cấp Luyện dược tông sư.
Chỉ ngắn ngủi hơn mười canh giờ, Tiêu Viêm đã trở thành Cao cấp Luyện dược tông sư.
Kế tiếp, dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, Tiêu Viêm bắt đầu khiêu chiến Đỉnh phong Luyện dược tông sư, luyện chế một khỏa Đế phẩm Sồ Đan.
Một ngày trôi qua, Tiêu Viêm tấn thăng Đỉnh phong Luyện dược tông sư.
Giờ phút này, trong Dược điện đã có không ít lão quái vật xuất hiện chủ trì Tiêu Viêm tấn chức.