Băng Hà Cốc bao lâu nay vốn đã được coi là tử địch của Phần Viêm Cốc, ở trong Băng Hà Cốc có Băng Hà lão tổ, lão nhân này là một trong những nhân vật đủ sức lay động toàn bộ Trung Châu, đủ sức khiến Trung Châu máu chảy đầu rơi.
Băng Hà Cốc – Băng Hà lão tổ từ lâu đã được coi là Trung Châu thập đại cao thủ, một trong những tồn tại vô địch tại Trung Châu chỉ là lúc này không ai ngờ được Băng Hà lão tổ lại bị kẻ khác đánh thành trọng thương.
Thân hình già nua ẩn trong bộ trang phục màu trắng, bàn tay của Băng Hà lão tổ giun giun chỉ vào thần bí nhân mặc áo đen trước mặt mình.
“Các hạ rốt cuộc là ai”
Trươc mặt Băng Hà lão tổ là một hắc y nhân toàn thân ẩn trong bộ đò đen có điều ánh mắt của hắn thì tỏa ra từng tia sáng vàng rực, kẻ này mạnh đến mức làm cho Băng Hà lão tổ run cả người.
Băng Hà lão tổ là nhất tinh đấu thánh đỉnh phong có điều đứng trước kẻ này không ngờ lại không có một chút tự tin chiến thẳng nào, không hề có một chút hy vọng chiến thắng nào.
Hắc y nhân hai tay chắp sau lưng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Băng Hà lão tổ.
“Nhận lệnh chủ nhân y việc mà làm, muốn hỏi Băng Hà Cốc muốn hàng hay muốn chiến”.
Băng Hà lão tổ xin thề hắn không biết việc gì đang xảy ra, một tay ôm ngực ho ra một ngụm máu một tay nhìn thân ảnh trước mặt, người này ít nhất thậm chí cũng phải là tam tinh đấu thánh cường giả thậm chí càng cao còn cao đến bao nhiêu ông ta không suy đoán được.
Ngay trong lúc Băng Hà lão tổ đang đầy hoảng sợ thì ngoài cửa một thân ảnh áo trắng bước vào, một khuôn mặt cực kỳ trẻ trung, trên người có một viên ngọc bội hàn băng, trong tay luôn phe phẩy trước quạt giấy, điều dặc biệt nhất là người này có hai hàng lông mi toàn bộ đều là màu trắng.
Nhân vật này đã quá quen thuộc với Băng Hà lão tổ, đây chính là đứa con trưởng của ông ta, Hàn Băng Chí Tôn có điều khí thể của kẻ này hiện nay càng là đấu thánh cường giả, cho dù không phải là đấu thánh đỉnh phong như Băng Hà lão tổ nhưng khí thế dĩ nhiên không thua kém ông ta chút nào.
Hàn Băng Chí Tôn trên miệng nhè nhẹ mỉm cười, cây quạt trên tay khẽ đung đưa, hắn vừa xuất hiện khiến hắc y nhân có chút nhíu mày sau đó lùi lại phía sau một bước, nói thật bản thân hắc y nhân cũng là người không thích nói chuyện, sự việc lần này hoàn toàn để cho Hàn Băng Chí Tôn đến giải quyết thì hơn.
Hàn Băng Chí Tôn nhìn phụ thân mình rồi mỉm cười “Phụ thân người ổn chứ, hình như người không thoải mái lắm”.
Không quá rõ ràng mối quan hệ của hai cha con này là gì có điều Băng Hà lão tổ vừa thấy Hàn Băng Chí Tôn hiện thân đã phun một ngụm máu cố kìm nén trong miệng vào người đứa con trai trưởng này, máu làm y phục của Hàn Băng Chí Tôn lấm tấm những vệt màu đỏ như những đóa hoa ban vậy.
“Hừ, hóa ra là do ngươi mang đến, lần trước là nữ nhân kia rồi bây giờ là hắc y nhân này, ngươi muốn giết lão phu đoạt vị?”.
Hàn Băng Chí Tôn nhè nhẹ lắc đầu, cây quạt vẫn phe phẩy trên tay “Phụ thân người hình như nhầm rồi, với vị đại nhân lần trước đến tấn công Băng Hà Cốc không cần ta ra tay cũng có người vì nàng thủ hộ, có người đảm bảo nàng tuyệt đối không gặp nguy hiểm gì để rời đi, phụ thân người không cản được nàng rời cốc thậm chí nếu người ra tay thì Băng Hà Cốc càng bị diệt sớm hơn thôi”.
“Tất nhiên lần này ta đến đây quả thực có suy nghĩ muốn đoạt vị, Băng Hà Cốc có lẽ đến lúc đổi chủ rồi chỉ là hy vọng phụ thân ngài hợp tác một chút, hy vọng phụ thân ngài hợp pháp hóa giúp ta một chút”.
Băng Hà lão tổ nghe đến đây liền ghầm lên lao thẳng về phía Hàn Băng Chí Tôn chỉ là ông ta nhanh đến mấy cũng không nhanh bằng hắc y nhân kia, một quyền phi thường đơn giản lại có thể đánh lõm cả ngực Băng Hà lão tổ.
Hàn Băng Chí Tôn nhè nhẹ quay đầu lại nhìn lên bầu trời “Phụ thân ta không biết người còn đang chờ đợi gì, người chiến đấu như vậy mà Băng Hà Cốc không có một người đến đây, không có một người nghe thấy chẳng nhẽ người vẫn không hiểu?”.
Nói xong Hàn Băng Chí Tôn quay thẳng đi không quan tâm gì đến vị ‘phụ thân’ của mình, cây quạt mỏng vẫn phe phảy “Gửi lời của ta cho công tử, Băng Hà Cốc bên này toàn bộ đã xong rồi, chỉ cần đợi lệnh của công tử toàn bộ trên dưới Băng Hà Cốc nguyện đầu nhập”.
Băng Hà Chí Tôn vừa nói xong có một tiếng quạ kêu vang lên, phá tan màn đêm yên tĩnh sau đó một con quạ vút bay giữa trời.
............
Sự việc lần này không chỉ diễn ra ở Băng Hà Cốc mà còn ở rất nhiều nơi tại Trung Châu, rất rất nhiều nơi.
Ngày hôm đó toàn bộ Trung Châu đều bị bao phủ trong một tấm màn đen đầy thần bí, vô số cao thủ không biết từ đâu hiện thân chỉ biết rất nhiều thế lực bị khống chế không khác gì Băng Hà Cốc cả.
..............
14 ngày trôi qua từ cuộc gặp gỡ cuối cùng của Vô Song cùng Hồn Thiên Đế, ngày hôm nay cũng chính là ngày Vân Vận nhậm chứ Hoa Tông tông chủ, ngày hôm nay ánh mắt Vô Song sáng hơn bao giờ hết.
Tất nhiên Hoa Tông có một vị tân tông chủ đương nhiên là đại sự, tin tức này lập tức lan ra toàn bộ Trung Châu dù sao Hoa Tông cũng là đại phái lâu đời, một trong nhị tông sao có thể bị người khác coi thường, kể cả Hoa Tông có là ẩn tông thì ngày hôm nay bọn họ cũng nhận được rất nhiều khác nhân đến thăm hỏi, khác nhân đến từ vô số thế lực tại Trung Châu, lớn có mà nhỏ cũng có.
Trong những kẻ tiến đến Hoa Tông lần này không thể không nói đến đấm người Huyền Minh Tông, bọn họ cùng Hoa Tông quan hệ cũng không tốt đẹp gì lắm, bọn họ còn không nhận được thiếp mời của Hoa Tông, còn không được Hoa Tông đón tiếp với tư cách khách nhân nhưng vẫn tiến đến yến tiệc này, đoàn người của Huyền Minh Tông đông một cách bất thường.
Trong chiếc xe ngựa tương đối to lớn đang đi thẳng từ Hoa Thành tiến về Hoa Tông không ngờ ngoại trừ Huyền Minh Lão Yêu, Yêu Hoa Tà Quân, Hoa Cẩm còn có hơn 20 cường giả đấu tôn cùng hai hắc y nhân đang ẩn mình không ra mặt.
Đội hình này phải nói là cực độ kinh khủng, một đội hình tổng hợp của hơn 20 cường giả đấu tôn thì sao có thể coi thường đặc biệt ngoại trừ Huyền Minh Lão Yêu là dấu thánh nhị tinh cường giả ra thì hai hắc y nhân thần bí cũng là đấu thánh, thực sự không ngờ hôm nay trên chiếc xe ngựa này có đến ba đấu thánh cường giả.
Tất nhiên có vắt khô Huyền Minh Tông ra cũng không đủ cái đội hình kinh khủng bực này, quá nửa số cường giả đi theo Huyền Minh Lão Yêu đến Hoa Tông hiện nay đều xuất thân từ Hồn Điện, Hồn Điện cùng Huyền Minh Tông lần này đã quyết định hợp sức cùng chinh phạt Hoa Tông.
Hồn Diệt Sinh lần này cũng có thể coi là hạ đủ vốn, để tiêu diệt Hoa Tông không ngờ cả Đại Thiên Tôn cùng Nhị Thiên Tôn đều hiện thân, kết hợp với Huyền Minh Lão Yêu chỉ sợ Trung Châu này ngoại trừ Đan Tháp thì hoàn toàn không có thế lực nào có tư cách ngăn cản bọn họ.
Đại Thiên Tôn ẩn trong bóng tối, giọng nói có chút âm lãnh của ông ta vang lên “Huyền Minh, sao ngươi nói có thể mời được cả Băng Hà Cốc nhập trận?”.
Huyền Minh Lão Yêu nghe Đại Thiên Tôn hỏi thì liền cười khổ, nói về thực lực Đại Thiên Tôn cùng ông ta đều là nhị tinh đấu thánh trung kỳ có điều thân phận Đại Thiên Tôn cao hơn ông ta nhiều lắm, ít nhất chỉ riêng vị Hồn Điện điện chủ Hồn Diệt Sinh kia cũng làm Huyền Minh Lão Tôn luôn luôn không dám bất kính với Hồn Điện.
“Đại Thiên Tôn việc này đến ta cũng thấy lạ, đích thân ta đã đi đến Băng Hà Cốc một chuyến có điều lại không gặp được Băng Hà Lão Tổ mà chỉ gặp được con trai hắn, nghe nói Băng Hà Lão Tổ tu luyện độc công quá độ hiện nay đang trọng thương phải bế quan tu lại, lão đầu chết tiệt này sao sớm không bọi thương, muộn không bị thương lại chọn đúng lúc này”.
“Đương nhiên Đại Thiên Tôn không cần lo lắng, chẳng nhẽ ngài sợ chúng ta hợp sức cũng không công phá được Hoa Tông sao?”.
Đại Thiên Tôn nghe vậy cũng im lặng, ông ta thậm chí có 10 thành chắc chắn chỉ dừng lực lượng của Hồn Điện cũng dư sức đập nát Hoa Tông chứ đừng nói là liên minh thêm Huyền Minh Tông quan trọng là Hoa Tông trong mắt Hồn Điện vốn không có vị trí chiến lược, không đáng để Hồn Điện bỏ đại giới tấn công.
Phải biết lực lượng Hồn Điện tuy mạnh mẽ nhưng bọn họ cũng có một lượng căn cứ cần bảo vệ khổng lồ không kém, bọn họ có thừa sức để tấn công Hoa Tông chỉ là sau khi đánh xong Hoa Tông có thể phải đổi lại cả một khu vực rộng lớn khác bị tấn công, nên nhớ Hồn Điện dù mạnh nhưng kẻ thù của họ là cả Trung Châu.
Tất nhiên nếu có Huyền Minh Tông tấn công Hoa Tông cùng thì lại khác, chỉ cần đánh bại được Hoa Tông dẫn đến việc Huyền Minh Tông chắc chắn sẽ cường đại hơn rất nhiều, có một minh hữu mạnh như Huyền Minh Tông che chắn cả một phương Trung Châu có thể làm Hồn Điện rảnh tay hơn rất nhiều, có thể làm nanh vuốt Hồn Điện mở rộng ra nhiều hơn nữa.
Năm xưa Hồn Diệt Sinh làm toan bộ Trung Châu sợ hãi, tạo ra vô thượng uy danh cho Hồn Điện nhưng cũng vì thế từ sau chiến dịch đó bản thân Hồn Điện rất khó kiếm thêm được chiến công nào ở Trung Châu, chỉ cần Hồn Điện có hành động thì cả Trung Châu liền lấy Đan Tháp làm đầu, liền tấn công ngược lại bọn chúng.
Nhiệm vụ của Hồn Điện vốn không phải là thống nhất Trung Châu mà là sưu tầm linh hồn mạnh mẽ cho Hồn Tộc, bọn họ không cần mở rộng thêm địa bàn ảnh hưởng mà quyết định né mũi nhọn Trung Châu để tấn công bốn vực xung quanh.
Hiện nay thì khác, thời thế đã có chút thay đổi bởi Hồn Diệt Sinh dã nhận được lệnh trong tộc, hắn biết trong tộc chuẩn bị có đại hành động vì vậy Hồn Diệt Sinh bắt buộc phải giúp Hồn Tộc thu hút toàn bộ ánh mắt trong thiên hạ, đây là lý do lớn nhất làm Huyền Minh Tông có thể mời được Hồn Điện xuất thủ.
Đoàn xe ngựa này bằng vào Hoa Cẩm dẫn đường tuyệt đối không có khó khăn gì tiến vào Hoa Tông thậm chí cũng không có bất cứ khó khăn gì xuyên qua Hoa Trận của Hoa Tông dù sao Hoa Cẩm cũng từng nắm Hoa Tông không biết bao nhiêu năm.
Đoàn xe ngựa lại tiếp tục tiến lên, chỉ cần đi thêm vài bước nữa, bọn họ lúc này đang ở điểm cuối của Hoa Trận, chỉ cần đi ra được khỏi đây thì sẽ là Hoa Tông, sẽ là nơi Hoa Tông tổ chức nghi lễ đưa Vân Vận trở thành Hoa Tông tông chủ, ở đó có vô số quan khách từ Trung Châu đang chứng kiến, đang theo dõi.
Ánh mắt Huyền Minh Lão Yêu càng ngày càng nóng rực, hợp nhất hai tông chính là ước nguyện không biết bao nhiêu năm qua của ông ta.
“Hoa Cẩm, còn bao lâu nữa mới có thể ra khỏi trận này”.
Hoa Cẩm nghe vậy nhẹ nhàng quay đầu lại, trên đôi môi thủy chung vẫn giữ nụ cười nhạt “Tiền bối đợi một chút, không lâu nữa có thể đi qua được trận này rồi có điều tiền bối đừng dục, vãn bối cần phải thật tập trung”.
“Hắc hắc, lão phu đang lo cho Hoa Cẩm tông chủ thôi, kẻ đến sau kia nếu hoàn thành nghi lễ sau đó ngồi vị ngôi vị Tông Chủ thì chúng ta cũng không thể làm gì”.
Hoa Cẩm mỉm cười sau đó đang chuẩn bị dẫn đoàn đi tiếp bỗng âm thanh của Đại Thiên Tôn vang lên.
“Không ổn, dừng lại”.
Âm thanh này làm Hoa Cẩm run lên, âm thanh này làm tất cả mọi ánh mắt đều nhìn về phía Đại Thiên Tôn, Huyền Minh Lão Yêu cũng khó hiểu lên tiếng.
“Đại Thiên Tôn?, có việc gì sao?”.
Lúc này Đại Thiên Tôn âm trầm đứng lên, ánh mắt nhìn ra xung quanh sau đó nhìn về phía Hoa Cẩm “Hoa Tông có Hoa Trận cực kỳ nổi tiếng, đây là một mê trận quấy nhiễu địch thủ, là một mê cung khổng lồ đúng nghĩa có điều Hoa Trận vốn không phải là sát trận, hơn nữa nó cũng không có tư cách làm cho lão phu lo lắng có điều theo như cô ta chỉ đường không ngờ lại làm lão phu có một tia sợ hãi”.
Đại Thiên Tôn vừa nói xong lập tức Huyền Minh Lão Yêu quay đầu lại nhìn Hoa Cẩm “Hừ, ngươi giải thích ra sao về việc này?”.
Chính bản thân Huyền Minh Lão Yêu cũng thấy có nghi vấn, Đại Thiên Tôn có thể cảm thấy sợ hãi nhưng Huyền Minh Lão Yêu cùng cảnh giới với Đại Thiên Tôn lại không cảm thấy gì, điều này làm Huyền Minh Lão Yêu cũng không biết phải tin tưởng ai nữa có điều dù sao ông ta cũng không tiện hỏi lại Đại Thiên Tôn cũng đành phải đi hỏi Hoa Cẩm.
Đáng tiếc Hoa Cẩm còn chưa kịp trả lời thì một thân thể nàng bị một lực lượng kinh khủng hút về phía sau, thân hình Hoa Cẩm lập tức bay ra khỏi xe ngựa, lập tức tránh ra khỏi đám người Huyền Minh Tông.
Tất nhiên không phải là Hoa Cẩm tự mình bỏ chạy mà là có người kéo nàng lại, điều này làm Huyền Minh Lão Yêu biến sắc “Đạo chích phương nào dám ra tay, để người lại cho ta”.
Huyền Minn Lão Yêu cũng cực nhanh bay theo Hoa Cẩm chỉ là ông ta bay đến nhanh nhưng bay về lại càng nhanh, một cánh tay vô hình không biết từ đâu hiện ra, một cái vung tay đánh bay Huyền Minh Lão Yêu về, một cái vung tay không khác gì đập ruồi cả.
Huyền Minh Lão Yêu hộc máu bắn thẳng ra phía sau, lực va chạm lập tức làm nổ tung chiếc xe ngựa, toàn bộ 21 vị đấu tôn cùng 2 vị đấu thánh cường giả lập tức bay vút lên trời, ánh mắt cực độ rung động nhìn vào khoảng không trước mặt.
Sau đó bầu trời thay đổi, mặt đất cũng thay đổi, khung cảnh xung quanh cũng hoàn toàn trở nên xa lạ, chẳng biết từ bao giờ đám người này đang ở trong một không gian hoàn toàn khác.
Lần này thì cả Đại Thiên Tôn lẫn Nhị Thiên Tôn đều hoảng sợ kêu lên “Không gian tự tạo?”.
Trước mặt đám người Huyền Minh Tông cùng Hồn Điện chẳng biết từ bao giờ đã xuất hiện một nam tử chân đạp hư không, mái tóc vàng tung bay trong gió, khuôn mặt hắn thoạt nhìn cực kỳ trẻ tuổi, sau lưng hắn không ngờ lại chính là Hoa Cẩm, khuôn mặt của Hoa Cẩm lúc này cực kỳ cung kính.
Vô Song nhoẻn miệng nhìn tất cả những người ở đây, hai tay chắp sau lăng “Biết gì không các vị, sơn môn của Huyền Minh Tông rất đẹp chính vì vậy ta muốn mượn Huyền Minh Tông làm cứ địa phát triển thế lực, không biết các vị có ý kiến gì không?”.