Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 186: Thời khắc định mệnh



Trung Châu nơi tàng long ngọa hổ cũng là nơi tập trung vô số cường giả , ở Trung Châu đấu vương chính là không đáng nhắc đến , đấu hoàng cũng chỉ là thực lực của phần đông thiên tài trẻ tuổi đến đấu tông mới được coi là có chỗ đặt chân , đấu tôn cường giả mới có thể làm bá chủ một phương .

Trung Châu lưu truyền một câu nói nổi tiếng Nhất Điện Nhất Tháp , Nhị Tông , Tam Cốc , Tứ Phương Các , không cần nói quá khi bất cứ một thế lực nào trong danh sách trên cũng thừa sức đập tan toàn bộ Bắc Vực .

Thiên Xà Phủ một trong những thế lực mạnh nhất tại Bắc Vực nhưng nếu so với bất cứ các nào trong Tứ Phương Các thì vẫn thua kém tương đối nhiều .

Tứ phương các một trong – Phong Lôi Các – Nam Các , lúc này trong Các Chủ Điện của Nam Các một thân ảnh nam tử đầy bá đạo đang ngồi trên bảo tọa của mình , ánh mắt liếc nhìn xuống phía dưới “Phong Nhàn ta tưởng ngươi đang đi du lịch đại lục cơ mà ? , tại sao lại trở về nhanh như vậy ? “.

Nam tử bá đạo này có độ tuổi đã ngoài bốn mươi , mái tóc màu đen , khuôn mặt cương nghị cùng ánh mắt cực kỳ sắc lạnh , tại Trung Châu có rất ít kẻ chưa bao giờ nghe danh ông ta , Nam Các các chủ Trần Chấn một vị đỉnh phong đấu tông đỉnh đỉnh đại danh .

Phong Nhàn ánh mắt sợ hãi nhìn người được coi là sư phụ mình , Phong Nhàn thực sự rất sợ sư phụ , ở bên sư phụ hắn luôn cảm nhận được sự gò bó sự áp lực vô hình chính vì vậy hắn mới phải kiếm đủ mọi cách xin ra ngoài đại lục lịch lãm .

Phong Nhàn nuốt một ngụm nước bọt sau đó nói “Sư phụ xin người làm chủ cho đồ nhi , lần này đồ nhi đi du lịch đến Gia Mã Đế Quốc , một quốc gia nhỏ bé nằm ở giữa Bắc Vực cùng Hắc Giác Vực , không ngờ ở cái nơi khỉ ho cò gáy này có kẻ dám coi thường uy danh của Phong Lôi Các chúng ta “.

Trần Chấn nghe vậy lông mày khẽ nhíu , Hắc Giác Vực thì hắn biết là nơi nào bởi đó có sự tồn tại của Già Nam Học Viện nhưng Gia Mã Đế Quốc thì ông ta không có một chút khái niệm nào , quốc gia quá bé nghe còn chưa từng được nghe .

Trần Chấn nhếch miệng “ Ngươi nói rõ ra bản tông nghe xem “.

Phong Nhàn tiếp tục cúi đầu đáp “ Bẩm sư phụ , ở Gia Mã đế quốc đồ nhi gặp được một cô gái , thiên phú của nàng rất tốt , năm nay mới 23 tuổi đã đạt đến tam tinh đấu hoàng , đồ nhi và nàng chính là vừa gặp đã yêu , tâm đầu ý hợp thậm chí sư phụ của nàng cũng đồng ý xe duyên cho chúng ta chỉ tiếc là …... “.

“ Là sao , đừng dông dài nữa , nói luôn đi “ . Trần Chấn cũng chưa phát hiện có gì không ổn trong câu nói của đệ tử mình , Phong Nhàn có tư chất hơn người , có tài lực hơn người , có gia thế hơn người Trần Chấn đương nhiên tin bằng vào những điểm đó của đệ tử mình lấy phương tâm của một mỹ nhân chẳng có gì là khó .

Nếu nữ nhân Phong Nhàn chọn chỉ có nhan sắc thì Trần Chấn đến liếc mắt cũng không thèm xem bất quá nàng ta tựa hồ 'thiên phú không tệ ' , ở tuổi 23 mà đã đạt đến tam tinh đấu hoàng chửa kể còn xuất thân ở tiểu quốc thì thiên phú bậc này có thể coi là đáng sợ thậm chí còn nhỉnh hơn Phong Nhàn một chút .

Phong Nhàn nghe sư phụ nói vậy liền mỉm cười sau đó rất nhanh lấy lại bộ dạng sợ hãi cùng 'thật thà ' trước đó “ Sư phụ chỉ đáng tiếc là nàng lọt vào mắt xanh của một lão quái vật , lão quái vật này chính là vừa mắt với nàng liền phái ra ba đấu tông cường giả đến uy hiếp đệ tử cũng như uy hiếp sư phụ nàng muốn cướp nàng đi “.

“ Nếu đây chỉ là việc của bản thân Phong Nhàn thì Phong Nhàn cũng không dám trở về đây xin sự giúp đỡ của sư phụ chỉ là thuộc hạ của lão quái vật đó nói đệ tử của Phong Lôi Các không ra gì , thậm chí còn bảo Phong Lôi Các chúng ta là yếu nhất trong bốn các căn bản không có sự uy hiếp gì “.

Trần Chấn nghe vậy lập tức bóp nát tay ghế bên cạnh mình , khuôn mặt âm trầm . Ông ta đương nhiên biết câu chuyện này của Phong Nhàn thật giả lẫn lộn nhưng nếu đã dám động vào danh dự của Phong Lôi Các thực sự là một việc không hề nhỏ .

Phong Nhàn là chân truyền đệ tử của Nam Các , mặt mũi của hắn cũng là một phần mặt mũi của Nam Các , đệ tử bị cướp vợ thì lão sư không thể đứng nhìn , đây là lý do thứ nhất để Trần Chấn xuất thủ .

Lý do thứ hai càng quan trọng hơn , Phong Lôi Các là một trong tứ phương các , cùng Hoàng Tuyền Các , Tinh Vân Các cùng Kiếm Các sóng vai mà đứng , bao năm nay luôn luôn đứng ở thế hòa cùng nhau , Phong Lôi Các luôn cố gắng vượt lên dẫn đầu còn không được không ngờ lại bị kẻ khác đánh giá là ' yếu nhất ' , với một nơi trọng mặt mũi như Phong Lôi Các điều này tương đương tát vào mặt họ một cái .

Trần Chấn đương nhiên cũng không lo lắng 'thế lực thần bí ' trong miệng Phong Nhàn là gì , hắn thừa biết đệ tử của mình thích lấy mạnh khi yếu , thích bóp quả hồng mềm nếu đối phương là quái vật khổng lồ chắc chắn cho Phong Nhàn thêm một lá gan cũng chưa dám đắc tội .

Trần Chấn khóe miệng cong lên một làn sát khí mờ ảo , ông ta khẽ nhếch miệng “ 3 đấu tông cường giả phải không ? , được lần này vi sư cho ngươi mang theo 3 vị trưởng lão của Nam Các đến đó một chuyến , để xem cuối cùng là kẻ nào ăn gan hùm mật gấu dám khinh thường thể diện Phong Lôi Các , dám cướp nữ nhân của chân truyền đệ tử Nam Các chúng ta “.

Trần Chấn đương nhiên không vì mấy việc này mà rời khỏi Nam Các , quá mất thân phận , ông ta còn quá nhiều việc phải làm bất quá phái ra đến ba vị trưởng lão là quá đủ rồi , cả ba người đều là thất tinh đấu tông cảnh giới , thực lực cỡ này chính là tương đương ba vị Địa Ma Lão Quỷ cùng ra tay , thừa sức diệt sạch Gia Mã Đế Quốc .

Về phần Phong Nhàn lúc này khuôn mặt hắn như bắt được vàng , ba đấu tông cường giả đến phá hôn lễ của hắn cũng chỉ là nhất tinh đấu tông mà thôi lần này hắn mang theo ba vị trưởng lão thất tinh đấu tông thử hỏi Gia Mã Đế Quốc ai có thể cản được hắn . Phong Nhàn nắm chặt nắm tay của mình “Vân Vận nàng đợi đó , ta nhất định sẽ biến nàng thành nữ nhân của ta “.

…...................

Sự việc xảy ra tại Phong Lôi Các – Nam Các , Vô Song đương nhiên không hề biết được mà kể cả có biết thì hắn cũng chưa chắc đã quan tâm , Vô Song còn nhiều việc phải giải quyết hơn nhiều .

Vô Song lúc này khuôn mặt vui vẻ nhìn Nguyệt Nhi cùng Nạp Lan Yên Nhiên đang trò chuyện với nhau , Nguyệt Nhi đưa nắm tay nhỏ nhắn lên khẽ quơ quơ trước mặt bạn tốt của mình .

Nếu là trước đây thì Nguyệt Nhi cùng Nạp Lan Yên Nhiên chỉ có thể coi là quen biết thậm chí là bằng mặt nhưng không bằng lòng nhưng từ sự kiện Tháp Qua Nhĩ sa mạc thì hai cô gái này lại thực sự trở thành chi kỉ , dính với nhau như hình với bóng vậy.

Nguyệt Nhi khóe miệng mỉm cười “ Yên Nhiên ngươi thấy chưa bản công chúa chính là lợi hại vô cùng ngươi nhất định không được thua ta đâu đấy , ngươi nhất định cũng phải chiến thắng “.

Nạp Lan Yên Nhiên vui vẻ gật đầu , ánh mắt lộ ra vẻ quyết tâm “ Đương nhiên rồi , Nạp Lan Yên Nhiên ta là ai chứ , ta thừa nhận năm xưa trong lúc bốc đồng là ta không đúng nhưng cuộc chiến lần này thì ta không bao giờ thua “.

Nạp Lan Yên Nhiên đã là thất tinh đại đấu sư , một thân đấu kỹ phong hệ thấp nhất cũng là huyền giai trung kỳ chưa kể cả tháng qua Nạp Lan Yên Nhiên căn bản không bước chân ra ngoài , toàn bộ thời gian đều là dành cho đặc huấn , nàng đương nhiên không tin là mình thua .

Vô Song đang uống trà đột nhiên có tiếng bước chân vang lên làm hắn phải dừng lại , sau đó mỉm cười “ Y Tiên lại đây ngồi đi “.

Tiểu Y Tiên mỉm cười khẽ gật đầu , nàng đã bỏ đi khăn che mặt của mình , trong cả tòa đại viện này ngoại trừ Vô Song là nam nhân ra thì cũng chẳng còn bất cứ ai nữa , Tiểu Y Tiên không cần che mặt .

Tiểu Y Tiên chính là chuyển đến đây sinh sống cùng Vô Song kể từ khi cuộc thi luyện dược sư kết thúc , điều đáng mừng với Vô Song là nàng cùng Vân Vận không ngờ lại không xảy ra chiến tranh lạnh với nhau . Đương nhiên lúc này là sáng sớm chỉ có Tiểu Y Tiên ra đây tiếp chuyện với Vô Song , Vân Vận chính là còn đang mệt ngoài say ngủ trên giường .

Sau ba năm , Tiểu Y Tiên khuôn mặt vẫn xinh đẹp như vậy nhưng bớt đi vài phần thơ ngây gia tăng vài phần cơ trí cùng lạnh lùng đạc biệt ở Tiểu Y Tiên có một khí chất hấp dẫn nam nhân chí mạng , khí chất hoàng vị , khí chất có lẽ chỉ có Thải Lan có thể so sánh . Vân Vận cũng là tông chủ một tông nhưng nàng không có được khí chất cao cao tại thượng như Tiểu Y Tiên cùng Thải Lân , Tiểu Y Tiên lúc này chính là hoàng đế một quốc gia , là chân chính nữ đế .

Tiểu Y Tiên độ tuổi cũng chỉ bằng đám người Nạp Lan Yên Nhiên nhưng sự trưởng thành của nàng không phải Nạp Lan Yên Nhiên có thể so sánh , Tiểu Y Tiên mỉm cười với Vô Song “ Ca ca , người đang lo lắng về ước hẹn ba năm của Nạp Lan Yên Nhiên sao ? “.

Vô Song khẽ lắc đầu tươi cười “ Yên tâm ta không lo lắng về việc đó , ta tin tương Yên Nhiên sẽ không thua “.

“ Vậy ca đang suy nghĩ gì , muội thấy ca đăm chiêu quá “.

Vô Song ánh mắt ngước nhìn trời cao , bàn tay của hắn khẽ đưa ra ôm lấy eo Tiểu Y Tiên , khuôn mặt của nàng khẽ ửng đỏ nhưng cũng không có bất kỳ chống cự nào , Vô Song lúc này thản nhiên nói , giọng nói đầy bá khí “ Thống nhất Bắc Vực , tiến quân Trung Châu “.

…..................

Tiêu Viêm sau cuộc thi luyện dược sư đại hội chính là được Vô Song tặng cho một viên tam văn thanh linh đan cùng chế phương của loại đan dược này coi như là vật quy nguyên chủ , đương nhiên cái này còn không tính là một hồi tạo hóa Vô Song dành cho Tiêu Viêm .

Về bản thân Tiêu Viêm với hắn mà nói không trở thành Vô Song đệ tử chính là hợp ý , hắn sợ nhất ở bên cạnh một luyện dược đại sư như Vô Song thì sự tồn tại của Dược Lão sẽ bị phát hiện , không như những người khác Tiêu Viêm quan tâm cái gọi là một hồi tọa hóa hơn rất nhiều thân phận đệ tử của bát phẩm luyện dược sư .

Tiêu Viêm hiện nay mạnh hơn nguyên tác rất nhiều , bằng tam văn thanh linh đan hắn đã đột phá lên lục tinh đại đấu sư còn kém Nạp Lan Yên Nhiên một chút bất quá Tiêu Viêm có một con bài chưa lật cực mạnh , hắn có Dược Lão .

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv