Cổ Hà lúc này chưa bao giờ có cảm giác ở gần với tử vong như thế , khác với đám người Vân Vận hắn được tiếp xúc rất nhiều với Hiên hộ pháp chính vì biết Hiên hộ pháp cường đại vô cùng thì Cổ Hà mới có gan tìm đến khiêu chiến Xà Nhân Tộc .
Cổ Hà cực thích Vân Vận , hắn lớn tuổi hơn Vân Vận hắn nhìn Vân Vận lớn lên từng ngày , có thể nói Cổ Hà và Vân Vận có nét tương đồng với cặp đôi Tiêu Viêm cùng Huân Nhi chỉ có điều Vân Vận không thích Cổ Hà mà thôi .
Cổ Hà theo đuổi Vân Vận đã lâu nhưng không có kết quả tất nhiên hắn phải nghĩ đến cách khác , trên đời này người Vân Vận nghe lời nhất chắc chắn là Vân Sơn , đối với Vân Vận thì Vân Sơn không chỉ là sư phụ ông còn là một người cha .
Để có thể làm Vân Sơn đồng ý gả Vân Vận cho mình Cổ Hà phải đạt đến một độ cao có thể làm Vân Lam Tông đặc biệt là Vân Sơn cảm thấy không thể bỏ qua , hoặc là hắn trở thành thất phẩm luyện đan sư hoặc là hắn có thể có một thế lực chống lưng khổng lồ , chính vì vậy Cổ Hà căn bản không thể từ chối lời mời của hồn điện nhưng kỳ vọng bao nhiêu thì thất vọng bấy nhiêu , thứ đối với hắn là cường đại không thể vượt qua trong mắt nam nhân thần bí kia lại không thể chịu được một kích .
Trước mặt Vô Song thì Cổ Hà thực sự không nói lên lời , trước đôi mắt huyết hồng đó Cổ Hà hoàn toàn buông tay .
Vô Song bật cười , hắn cũng lười xuống tay với Cổ Hà đồng thời quay lại nhìn hai người Vân Phá Thiên cùng Vân Chiến Thiên “ Bản công tử với Vân Lam Tông có giao tình vì vậy ta có thể tha cho các ngươi lần này bất quá sau này Tháp Qua Nhĩ sa mạc là Vân Lam Tông cấm địa , hiểu không “ .
Không đợi ba vị đấu hoàng của Vân Lam Tông kịp trả lời , Vô Song cứ như vậy biến mất , hắn đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh . Vô Song đương nhiên không tốt đến mức tha mạng cho Cổ Hà và cũng không tốt đến mức thả hai vị đấu hoàng của Vân Lam Tông là Vân Phá Thiên và Vân Chiến Thiên trở về chỉ có điều bọn họ đang đi cùng sư tỷ , Vô Song mới không tiện ra tay .
Cổ Hà trong mắt Vô Song căn bản đã được định sẵn kết cục , hắn là người chịu lửa giận của Tiêu Viêm thay cho Vân Lam Tông , màn kịch này đã được Vô Song đạo diễn nhiều năm rồi kể từ khi Cổ Hà nhận Tiêu Viêm làm đệ tử thì đã mặc định kết quả này của Cổ Hà .
Trở lại căn phòng của Thải Lân trong ánh mắt kính trọng của tất cả binh sĩ Xà Nhân tộc , Vô Song ngồi trên chiếc giường lớn của nàng nhẹ xoa mái tóc của Thải Lân ánh mắt có chút ôn nhu .
Vô Song không biết Thải Lân phải ngủ bao lâu mới có thể hoàn thành lột xác nhưng có khả năng rất lớn nàng sẽ bỏ lỡ sự việc Thanh Lân bất quá Vô Song cũng không quá lo lắng , nêu Thải Lân không ra tay được thì hắn sẽ ra tay .
Nói về Thanh Lân thực sự trường hợp của cô nàng rất đặc biệt , Bích Xà Tam Hoa Đồng của Thanh Lân và cả Thải Lân đều được coi là một hệ thống Bug tu luyện siêu cấp , cứ mỗi lần thu phục được một xà hệ nô bộc thì họ lại hút một phần sức mạnh của nô bộc tăng cường cho mình , không phải ngẫu nhiên mà Thanh Lân có thể đạt đến đấu thánh bằng tốc độ không thể tưởng tượng được như thế .
Mục tiêu của Vô Song bước tiếp theo không cần nói chắc chắn là tiến vào Trung Châu , lần này hắn sẽ tiến thẳng vào Thú Vực , nếu có Thanh Lân và Thải Lân giúp sức thì tuyệt đối có thể giúp Vô Song an toàn đặt chân trong Thú Vực .
Thải Lân ở trong nguyên tác sẽ ra nhập Thanh Xà phủ , Thanh Xà phủ là một thế lực cực mạnh ở khu vực phụ cận Gia Mã đế quốc này thậm chí trong Thanh Xà Phủ không chỉ có đấu hoàng mà còn có cả đấu tông hơn nữa không chỉ một vị .
Thanh Xà Phủ lấy xà tộc làm danh đủ đế thấy khả năng khống xà của bọn họ mạnh mẽ thế nào , nếu để cho Thanh Lân bị bắt đi đến Thanh Xà Phủ ra nhập một thế lực nhân tộc thì Vô Song tuyệt đối không đồng ý . Lằng lặng ngắm nhìn mỹ nhân đang say ngủ trên miệng Vô Song một nụ cười cong lên , hắn thực sự cũng muốn tham dự vào sự kiện Mặc gia một lần .
…..................
Đoàn xe của Vân Lam Tông tiến về phái Mặc Gia có tổng cộng ba cỗ xe , một xe của Vô Song cùng Nạp Lan Yên Nhiên , một xe của tiểu công chúa Nguyệt Nhi còn một xe cuối cùng thuộc về hai cái 'bóng đèn ' là Cát Diệp và Mặc Lê .
Đoàn xe của Vân Lam Tông lúc này dừng lại nghỉ ngơi bên một dòng sông lớn , Nạp Lan Yên Nhiên cùng Nguyệt Nhi cũng có thể coi là giao tình không tệ , hai người cùng nhau đi dạo học bờ sông mặc kệ 3 nam nhân còn lại .
Khi có cơ hội đi cùng Nguyệt Nhi , Nạp Lan Yên Nhiên lập tức trầm giọng “ Nguyệt Nhi ta không hiểu sao ngươi có thể vô sỉ đến vậy “.
Nguyệt Nhi khá bất ngờ với câu nói của Nạp Lan Yên Nhiên sau đó phì cười “ Ngươi là đang ghen mối giao tình của ta và Phong công tử đúng không , đừng nói Vân Lam Tông không bảo ngươi tiếp cận công tử nhé “.
Nạp Lan Yên Nhiên lập tức bực mình “ Ít nhất ta không như người , ngươi là công chúa của Gia Mã đế quốc vậy mà đêm nào ngươi cũng ngủ trong phòng của hắn , không thấy quá vô sỉ sao , vì cân dẫn nam nhân không ngờ đến cả việc như vậy ngươi cũng làm “.
Nguyệt Nhi lúc này thực sự bị Nạp Lan Yên Nhiên làm cho tức giận , ánh mắt nàng hiện lên một tia gian xảo “ Đúng thì thế nào ? , ít nhất ta có thể tự do đi lại bên công tử vì ta chưa có hôn phối ai như ngươi đường đường là Vân Lam Tông đệ tử lại bị người ta hưu thư “.
Nói xong Nguyệt Nhi quay đầu đi thẳng để mặc Nạp Lan Yên Nhiên tức giận đến nổ phổi nhưng lại không làm gì được , ánh mắt Nạp Lan Yên Nhiên nhìn thân ảnh của Vô Song trên kia ngày càng căm ghét .
Màn đêm dần dần buông xuống , trong một tòa khách điếm xa hoa đoàn người Vân Lam Tông lựa chọn nghỉ chân , trong phòng của mình Nạp Lan Yên Nhiên không thể nào chợp mắt được , nàng cứ lăn qua lăn lại , câu nói của Nguyệt Nhi thực sự đụng đến lòng tự trọng của nàng .
Nạp Lan Yên Nhiên đột nhiên có một ý tưởng điên rồ , đúng hơn là tò mò , nàng tò mò không biết hàng đêm hai người ' Phong ' công tử cùng Nguyệt Nhi làm gì trong phòng . Sự tò mò luôn hại chết người , Nạp Lan Yên Nhiên càng ngày càng không bình tĩnh nổi , cái suy nghĩ mới hiện ra đã không thể nào áp chế .
Nạp Lan Yên Nhiên rời giường , nàng chỉ mặc một tấm ảo mỏng màu xanh lục , đôi chân dài trắng nõn khẽ chạm xuống đất , Nạp Lan Yên Nhiên cắn răng một cái chậm rãi mở cửa bước ra ngoài , nàng đi thẳng đến phòng của Vô Song .
Nàng là một đại đấu sư cường giả đương nhiên có thể làm cho mình đi lại không hiện tiếng bước chân nàng rón rén nhẹ nhàng bước đi , nhịp tim đập loạn liên hồi .
Nạp Lan Yên Nhiên khi đến trước cửa phòng Vô Song , nàng khẽ đưa tai vào nghe nhưng không phát hiện bất cứ âm thanh gì , nàng chuẩn bị dùng ngón tay chọc một lỗ trên cửa sổ để quan sát đột nhiên một tiếng ho vang lên ' khụ '.
Âm thanh làm Nạp Lan Yên Nhiên dựng tóc gáy , nàng giật mình quay đầu lại thì không biết từ bao giờ Phong công tử đang mỉm cười nhìn nàng , nụ cười của hắn làm nàng vô cùng khó chịu như đang chọc tức nàng vậy .
Khuôn mặt Nạp Lan Yên Nhiên ngày càng đỏ , ngày càng bối rối lúc này nàng như có cảm giác bị bắt gian tại trận vậy , nàng thực sự không biết nói gì .
Vô Song mỉm cười “ Nạp Lan cô nương không biết tại sao lại đến phòng ta vào đêm hôm thế này ? “.
Nạp Lan Yên Nhiên xấu hổ cúi đầu , hai cánh tay bấu chặt vào chiếc váy mỏng ngắn cũn , nàng thực sự không biết nói gì “ ta ta , ta khó ngủ nên muốn tìm Nguyệt Nhi nói chuyện chút chút thôi , xin lỗi vì đã làm phiền hai người “ .
Nàng lập tức quay đầu định bỏ chạy thì cánh tay nàng bị Vô Song giữ lại , hắn mỉm cười “ Đã đến gặp Nguyệt Nhi thì ta đưa tiểu thư vào , cần gì phải về sớm thế “.
Vô Song mạnh mẽ kéo cánh tay của Nạp Lan Yên Nhiên vào phòng , cánh cửa mở ra tuy nhiên lúc này đập vào mắt Nạp Lan Yên Nhiên không phải là cảnh tượng mà nàng từng vô số lần nghĩ đến , Nguyệt Nhi đang chăm chú đọc sách trên bàn vẻ mặt như say như sưa .
Nghe thấy tiếng mở cửa Nguyệt Nhi lập tức vui mừng “ Lão sư , Nguyệt Nhi có chỗ này chưa hiểu” tuy nhiên khi nàng ngẩng mặt lên nhìn thấy Nạp Lan Yên Nhiên thì cũng chết lặng , hai cô gái bốn mắt nhìn nhau không biết nói gì .