"Ừm." Hoắc Vũ Hạo từ trong suy tư tỉnh lại, nói: "Chúng ta phải nhanh một chút trở về mới được. Đế quốc Tinh La bên cạnh dù sao không có đại quân của đế quốc Nhật Nguyệt ép bức, tạm thời vẫn có thể ổn định, nhưng bên phía đế quốc Thiên Hồn chỉ sợ đã rất phiền phức. Có Tử Thần Đấu La, đệ xem lần này đế quốc Tinh La coi như có tiến quân cảnh nội đế quốc Nhật Nguyệt, cũng sẽ không có hiệu quả quá tốt. Bên phía học viện chỉ sợ còn phải làm tính toán khác."
Từ Tam Thạch nói: "Tốt, đệ trước đừng nghĩ nhiều, khôi phục thân thể trọng yếu, nghỉ ngơi một hồi đi."
"Ừm." Hoắc Vũ Hạo một lần nữa hai mắt nhắm lại, yên lặng cảm thụ biến hóa thân thể của chính mình.
Lần này mặc dù bởi vì vận dụng sức mạnh của Thú Thần Đế Thiên quá độ, cơ hồ no bạo thân thể của hắn, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có ích.
Lúc ấy, Thần Thú mặc dù khống chế hắn, nhưng tinh thần của Hoắc Vũ Hạo lại phi thường thanh tỉnh, cho nên, khi đó hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được sức mạnh của Thú Thần Đế Thiên đạt đến trình độ kinh khủng như thế nào.
Cảm giác được Cực Hạn Đấu La, lần này thể nghiệm không thể nghi ngờ để cảm thụ khí tức của đỉnh cấp cường giả.
Hoắc Vũ Hạo thậm chí có thể rõ ràng cảm giác được, lúc ấy Thú Thần Đế Thiên quán chú hồn lực vào cơ thể hắn, không sai biệt lắm đã đến tám thành chân thân. Lúc ấy tất cả kinh mạch của hắn hoàn toàn ở vào trạng thái bão hòa, sinh mệnh lực bản thân cuộn trào đã hoàn toàn không đuổi kịp lực phá hoại kinh khủng. Đây còn là dưới tình huống khối nghịch lân Đế Thiên cho hắn tiếp nhận tuyệt đại bộ phận hồn lực xung kích của Thần Thú.
Phần ký ức này với hắn mà nói rất sâu sắc, hắn lúc ấy liền phát hiện, hồn lực của Đế Thiên cùng hắn cũng không giống nhau. Thân là Hồn Thánh, hồn lực của hắn lúc này như là chất lỏng sềnh sệch, vận chuyển tự nhiên. Hùng hậu, thuần túy, năng lực khôi phục cùng năng lực kéo dài đều đã coi như không tệ.
Nhưng mà, hồn lực của Đế Thiên lại như là từng cái lỗ đen nho nhỏ nối liền cùng một chỗ, trong mỗi một cái lỗ đen đều ẩn chứa lực lượng không gian kinh khủng, mà trong không gian kỳ diệu này ẩn chứa lực lượng kinh khủng hắn không cách nào tưởng tượng. Hết thảy lại hoàn toàn trong khống chế của Đế Thiên.
Lúc ấy Hoắc Vũ Hạo liền nghĩ đến, đây là thực lực của tầng thứ Cực Hạn Đấu La? Cái tầng thứ đó, thân thể con người đã rất khó chịu đựng hồn lực nghịch thiên, cần dựa vào lực lượng không gian đến chứa đựng, mà những lực lượng không gian này còn muốn tác dụng đến thân thể của mình, hết thảy thực là quá kỳ diệu.
Đế Thiên cùng Diệp Tịch Thủy chiến đấu, đã từng đề cập tới lực lượng không gian, về mặt này Diệp Tịch Thủy hiển nhiên là không bằng Đế Thiên. Đồng dạng là thực lực cao cấp nhất trên thế giới này, song phương vẫn như cũ có chênh lệch không nhỏ. Hoắc Vũ Hạo có thể cảm giác được, nếu như chân thân Đế Thiên ở đây mà nói, Diệp Tịch Thủy cho dù bằng vào Tử Thần Tháp, cuối cùng cũng sẽ không là đối thủ của Đế Thiên.
Tên tuổi đệ nhất cường giả đương thời cũng không phải gọi không.
Hoắc Vũ Hạo đã từng đối với tứ đại hồn linh của bản thân nói qua, mục tiêu tương lai của hắn là khiêu chiến Thần Thú, chiến thắng Thần Thú, sau đó lại đi cảm thụ đến kêu gọi từ Thần Giới.
Trải qua cảm thụ lần này, hắn khắc sâu nhận thức được con đường của mình còn rất xa xôi. Cùng những đỉnh cấp cường giả đương thời so sánh, chênh lệch vẫn còn quá lớn.
Hoắc Vũ Hạo đã là thiên tài khó gặp, nhưng có thể trở thành Phong Hào Đấu La, vị nào lại không là thiên tài chứ?
Lúc trước Diệp Tịch Thủy, Mục Ân, Long Tiêu Dao, càng đều là thiên chi kiêu tử của thời đại kia. Muốn đuổi kịp bọn họ, thậm chí là siêu việt, con đường muốn đi của bản thân còn rất rất dài.
Trong đầu nhớ lại sức mạnh của Đế Thiên, Hoắc Vũ Hạo cũng không có nhụt chí, trong lòng ngược lại kích thích dục vọng cực kỳ mãnh liệt, dục vọng xung kích hướng cường giả.
Hơn nữa, không biết vì cái gì, hắn phát hiện, bản thân trước sau hai lần hôn mê gần nhất, mỗi một lần tỉnh lại, trạng thái tinh thần đều sẽ càng tốt hơn. Trong hôn mê, hắn hai lần đều cảm giác được Đông Nhi phảng phất trở lại bên cạnh, hơn nữa loại cảm thụ đó còn mười phần rõ ràng.
Nếu như mỗi lần hôn mê đều có thể như vậy, cho dù mỗi ngày hôn mê cũng không quan trọng a!
Hoắc Vũ Hạo vừa nghĩ, khóe miệng không khỏi toát ra một tia mỉm cười thản nhiên. Tinh thần lực vận chuyển, nội thị trạng thái trước mắt của bản thân.
Kinh mạch trong cơ thể đã sơ bộ lành lại, sinh mệnh lực nồng đậm chảy xuôi trong kinh mạch, huyết dịch cũng mười phần thông thuận. Kinh mạch khôi phục về sau, hồn lực liền một cách vô tri vô giác bắt đầu tự hành khôi phục.
Lực lượng của Đế Thiên cũng không phải ai cũng có thể chịu đựng nổi. Ngày đó Đế Thiên lấy thân thể của hắn làm trụ cột tiến hành chiến đấu. Đổi lại một vị Phong Hào Đấu La khác, chỉ sợ tình huống cũng sẽ không so với Hoắc Vũ Hạo càng tốt hơn. Thậm chí càng có khả năng sẽ bạo thể mà chết a, chớ nói chi là Hoắc Vũ Hạo chỉ là một Hồn Thánh.
Trên kinh mạch một lần nữa nối liền, sinh mệnh lực thẩm thấu vào hiện lên bích lục sắc, không hề nghi ngờ những sinh mệnh lực khổng lồ này ngoại trừ đến từ trong huyết mạch của hắn ra, phần lớn đều tới từ Sinh Linh Thủ Vọng.
Sinh Linh Thủ Vọng thôn phệ Sinh Linh Kim hoàn thành tiến hóa, từ nguyên bản tiểu đao khắc, tiến hóa thành bộ dáng chủy thủ. Sau đó liền tiếp tục được ôn dưỡng trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo, dù là Đế Thiên cũng không cảm giác được sự tồn tại của chuôi Sinh Linh Thủ Vọng. Khi thân thể Hoắc Vũ Hạo thụ trọng thương, là Đế Thiên dùng lực lượng của mình vì hắn bảo vệ nội. Kinh mạch đứt gãy không tính cái gì, có đầy đủ thời gian, lấy sức mạnh huyết mạch trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo tự nhiên có thể khôi phục, nhưng nếu như nội tạng đều bạo liệt, vậy phiền phức liền lớn.
Đế Thiên nhưng lại không biết, sức mạnh của Sinh Linh Thủ Vọng trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo được sinh mệnh lực của Y Tiên Đấu La Vương Tiên Nhi dẫn dắt lại bị kích phát ra, sinh mệnh lực thuần túy lại tẩy lễ thân thể của hắn.
Lần này hiệu quả cơ hồ cùng lúc trước Hoắc Vũ Hạo lần thứ nhất cùng Sinh Linh Thủ Vọng dung hợp cũng không kém nhiều lắm. Kinh mạch đứt gãy ngược lại dung nạp phần lớn sinh mệnh lực, đều trở nên cứng cáp hơn, cũng càng có thêm khí tức sinh mệnh.
Dựa theo trạng thái này, nhiều nhất còn có ba ngày, Hoắc Vũ Hạo cảm giác bản thân liền có thể hoàn toàn khôi phục bình thường.
Kinh nghiệm lần này đối kháng Tử Thần Đấu La với hắn mà nói cũng là dị thường quý giá, đồng thời hắn cũng minh bạch, lực lượng thủ hộ của nghịch lân Thần Thú cũng không phải tuyệt đối. Gặp được tồn tại cấp bậc Cực Hạn Đấu La, lần này là vận khí tốt, nếu như không phải Diệp Tịch Thủy quá mức mẫn cảm, bản thân chỉ sợ phiền phức lớn.
Cho dù đổi lại phổ thông Phong Hào Đấu La, Thần Thú xuất thủ đem hắn đánh giết, thân thể của mình vì vậy mà nhận phụ tải cũng đủ để trọng thương.
Hết thảy hiện tại nhớ tới mà sợ, bất quá, đối với Hoắc Vũ Hạo mà nói cũng không là chuyện xấu, bởi vì hắn chí ít đánh giá ra cường độ lực lượng Thần Thú có thể giáng lâm, cùng với cường độ bản thân có khả năng tiếp nhận. Đối với hắn tương lai như thế nào lợi dụng lực lượng của Đế Thiên vẫn có rất chỗ tốt.
Thần Thú tặng cho nghịch lân về sau, cuối cùng không phải vẫn luôn là chuyện xấu, lần này cũng coi như làm chuyện tốt. Nhưng Hoắc Vũ Hạo cũng ở trong lòng âm thầm nhắc nhở bản thân, tương lai có thể không mượn sức mạnh của Thần Thú liền tận lực không làm. Nếu không, một khi hình thành tính ỷ lại, đối với tương lai thăng cấp thực lực của bản thân sẽ sinh ra trở ngại khá cao.
Hồn lực trong cơ thể lặng yên vận chuyển, trong đầu hắn không ngừng nhớ lại dáng vẻ lúc hồn lực Thần Thú tiến vào trong cơ thể mình. Bản thân nếu như cũng có thể chế tạo ra hắc động như vậy, tu vi có thể gia tốc thăng cấp hay không? Coi như tu vi không đề thăng, lực bộc phát trong lúc chiến đấu lại sẽ như thế nào?
Vừa nghĩ, hắn bắt đầu khống chế bản thân phân ra một tia hồn lực xoay tròn trong đan điền, xoay tròn, áp súc. Dường như là được cỗ lực lượng ảo diệu của Thần Thú. Chỉ là, như thế nào vận dụng lực lượng không gian với hắn mà nói lại là cái mê đồ.
Một sợi hồn lực cũng không tính quá mạnh, dưới sự tận lực khống chế của tinh thần lực cường đại của Hoắc Vũ Hạo, xoay tròn bắt đầu càng ngày càng nhanh chóng, trong quá trình không ngừng xoay tròn, nó dần dần bị Hoắc Vũ Hạo áp súc vào trong, vừa mới bắt đầu còn lớn cỡ nắm tay, dần dần, bị áp súc thành chỉ lớn chừng quá trứng gà, lại áp sức chỉ còn nhỏ bằng quả mận bắc.
Đạt tới trình độ này về sau, bản thân Hoắc Vũ Hạo rõ ràng cảm giác được hồn lực thể lỏng có xu thế chuyển hóa thành trạng thái cố định, tốc độ xoay tròn cũng bởi vì hồn lực bản thân áp súc quá độ mà tốc độ giảm xuống.
Là chuyện gì? Chẳng lẽ nói, phương pháp của ta không đúng? Nhưng hồn lực trong cơ thể Đế Thiên rõ ràng là được từng cái tiểu hắc động cao tốc xoay tròn tạo thành a! Trong mỗi một cái hắc động đều ẩn chứa lực lượng không gian cùng hồn lực khổng lồ. Chẳng lẽ phương thức áp súc của ta có vấn đề?
Vừa nghĩ, Hoắc Vũ Hạo gia tăng tinh thần lực rót vào, cưỡng ép thúc giục hồn lực tiếp tục gia tốc xoay tròn. Nhưng hắn cũng mười phần cẩn thận không tiếp tục áp súc hồn lực.
Dần dần, Hoắc Vũ Hạo bắt đầu cảm giác được có chút không ổn. Hắn toàn lực thôi động, tốc độ xoay tròn của hồn lực xác thực là đang gia tăng, nhưng nội bộ đã bắt đầu xuất hiện trạng thái hạt tròn thể rắn, những viên bi hồn lực đang xoay tròn vậy mà bắt đầu tự hành hấp thu hồn lực trong đan điền để lớn mạnh bản thân, nguyên bản vòng xoáy áp súc chỉ bằng quả mận bắc vậy mà bắt đầu một lần nữa biến lớn.
Không đúng!
Trong lòng cảm thấy không ổn, Hoắc Vũ Hạo lập tức lại lần nữa tăng cường tinh thần lực khống chế, khống chế tốc độ xoay tròn của vòng xoáy chậm lại.
Nếu đổi lại hồn sư cấp bậc Hồn Thánh khác, căn bản không có khả năng có tinh thần lực dư thừa trước sau vài lần điều chỉnh khống chế hồn lực của bản thân.
Tốc độ xoay tròn hồn lực yếu bớt, đối với hồn lực ngoại giới hấp thu tự nhiên cũng liền yếu đi, thể tích không còn tăng lớn, nhưng hồn lực thể rắn trong cơ thể cũng bắt đầu dần dần hòa tan, lại lần nữa hóa thành thể lỏng.
Rốt cục, dưới sự khống chế cẩn thận của Hoắc Vũ Hạo, một luồng hồn lực này lại khôi phục bình thường, một lần nữa đưa về đại gia đình hồn lực trong đan điền, tiếp tục theo lộ tuyến Huyền Thiên Công mà vận chuyển.
Trải qua lần này thử nghiệm về sau, Hoắc Vũ Hạo chỉ cảm thấy không hiểu ra sao. Hắn căn bản không có khả năng đi hỏi thăm Thú Thần Đế Thiên. Đế Thiên ước gì thực lực của hắn tăng lên chậm một chút, như thế nào đem những huyền bí này nói cho hắn chứ? Nhưng phương thức vận chuyển hồn lực trong cơ thể của Đế Thiên để lại cho hắn âm hưởng quá sâu sắc, Hoắc Vũ Hạo mơ hồ cảm giác được, loại hồn lực vận chuyển đó mới là thật là trạng thái chung cực.