Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 395: Hồn hoàn thứ tư



Sau đó, thực lực Hoắc Vũ Hạo bùng nổ bạo phát, nếu để cho ba con Kim Lang Vương kia dây dưa, hôm nay muốn phải vây còn khó hơn lên trời.

 Lúc phóng ra một kích tinh thần cực mạnh, hồn kỹ Mô Phỏng của được phát huy tác dụng. Khí tức Băng Đế uy nghiêm bỗng đâu xuất hiện, hồn hoàn đỏ tươi như máu tỏa sáng hiên ngang giữa đỉnh núi.

 Ba con Kim Lang Vương vừa mới phóng ra ngay lập tức phải kềm hãm, trong bầy sói xung quanh, tất cả những Kim Lang tu vi dưới ngàn năm đều run rẩy nằm xụi lơ trên mặt đất.

 Nhân cơ hội đó, Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng thi triển hồn kĩ Quần Thể Suy Nhược phóng ra luồng sáng sắc sảo, tác dụng lên toàn bộ Kim Lang Vương, Ngân Nguyệt Lang Vương và toàn bộ Kim Lang đang lấp ló chung quanh đỉnh núi.

 Gia Cát hồn đạo nỏ còn lại thừa dịp này trút ra, sau lưng Hoắc Vũ Hạo hồn đạo thôi tiến khí cấp 5 cũng đồng thời toàn lực bùng nổ, đẩy thân thể hắn như viên lưu tinh bắn về phía trước.

 Dù kế hoạch có trục trặc, nhưng hắn không có đường lui, thế thì đành phải mạo hiểm xông lên. Dù không thể đánh chết Ngân Nguyệt Lang Vương, cũng phải lập tức lao ra, nếu không sẽ không còn cơ hội.

 Tinh Thần Kiền Nhiễu phóng thích ngay sau Quần Thể Suy Nhược. Ba con Kim Lang Vương tuy không bị ảnh hưởng quá lớn, nhưng Kim Lang bên ngoài lại hoàn toàn khác, đó mới chính là chỗ quan trọng Hoắc Vũ Hạo đang phóng tới.

 Ngân Nguyệt Lang Vương tru lên thê thảm. Dù nó đã mất đi hai mắt, nhưng bản thân tinh thần lực cường đại có thể phán đoán hành động của Hoắc Vũ Hạo. Tiếng tru dữ dội thật to thức tỉnh ba con Kim Lang Vương vừa mới bị dọa bởi hồn kỹ mô phỏng. Ba con sói không lồ đồng loạt nhảy về chắn trước con đường Hoắc Vũ Hạo chắc chắn phải đi qua.

 Gia Cát hồn đạo nỏ có thể xuyên thủng thân thể Kim Lang ngàn năm, nhưng gặp phải Kim Lang Vương vạn năm, chỉ có thể tạo ra những tia lửa đẹp mắt. Ba con sói giảo hoạt nhắm chặt hai mắt, giương vuốt sói huy động đánh gạt nỏ tiễn. Nỏ tiễn mặc dù khiến chúng khá đau, nhưng không thể gây tổn thương nào lên thân thể chúng.

 Khoảnh khắc đó, Hoắc Vũ Hạo đã tiến sát tới trước mặt ba con Kim Lang Vương.

 Với hiệu quả của hồn đạo thôi tiến khí cấp 5, tốc độ của hắn tương đối kinh khủng, để giảm tối đa diện tích va chạm, Hoắc Vũ Hạo cuộn mình lại, hai tay ôm gối, cúi đầu gục mặt vào chân.

 Băng Hoàng Hộ Thể giải phóng Toản Thạch Giáp (áo giáp kim cương) bao trùm toàn thân, nhìn hắn lúc này như một băng cầu thật lớn bắn tới.

 Cả ba con Kim Lang Vương đều phản ứng rất nhanh. Con Kim Lang Vương ở giữa to lớn nhất dựng đứng cơ thể, hai chân trước vồ tới Hoắc Vũ Hạo trong tiếng gió rít lạnh gáy. Kim Lang Vương bên trái thì nhanh chóng lùi lại, chắn trước mặt bảo vệ Ngân Nguyệt Lang Vương, con bên phải cũng lanh lẹ hợp công Hoắc Vũ Hạo.

 Quả nhiên tu vi niên hạn càng cao, hồn thú có trí tuệ lại càng cao. Đội ngũ ba Kim Lang Vương phối hợp tiến lui cực kỳ nhuẫn nhuyễn và ăn ý.

 Dù Quần Thể Suy Nhược cũng tạo một ảnh hưởng nhất định với chúng, nhưng lực công kích của chúng vẫn không giảm đi quá nhiều. Nói gì thì nói, luận tu vi Hoắc Vũ Hạo còn kém chúng nó quá lớn, hiệu quả của hồn kỹ cũng bị giảm đi khá nhiều.

 Đổi lại là tình huống bình thường, Hoắc Vũ Hạo nên chọn giải pháp tốt nhất lúc này là dùng Tinh Thần Tham Trắc phán đoán rồi tận sức tránh né công kích của Kim Lang Vương. Nhưng kết quả sẽ là, hắn phải đối mặt giáp công của cả ba con Kim Lang Vương mà hắn không có khả năng đối phó.

 Nếu ai có thể nhìn thấy gương mặt đang giấu trong hai gối của Hoắc Vũ Hạo, sẽ phát hiện một sự lạnh lùng bình tĩnh, cứ như thứ sắp chịu công kích không phải là cơ thể mình.

 Không kháng cự, không tấn công, đối mặt hai đòn công kích của Kim Lang Vương giáp công, Hắn lựa chọn: chịu đòn!

 Một luồng sáng xích kim sắc không dấu hiệu báo trước từ trên người Hoắc Vũ Hạo tỏa sáng. Giữa đêm đen như mực ở Cảnh Dương sơn mạch, đột ngột xuất hiện một mặt trời nho nhỏ trên một đỉnh núi nhiều sương đêm.

 Công kích của hai Kim Lang Vương đều bị xích kim quang tráo chặn đứng, quỷ dị là quang tráo đó chịu hai công kích khá mạnh lại không hề rung động dù chỉ một chút. Hai công kích mạnh mẽ của Kim Lang Vương cứ thế tan biến, không thể xuyên qua một chút nào.

 Hoắc Vũ Hạo khẽ gầm lên, hồn đạo thôi tiến khí cấp 5 gia tốc tối đa, thân thể hung hăng lao đến trước mặt Kim Lang Vương, đơn giản một quyền đánh tới.

 Băng Đế Ngao trên tay trái hạ xuống một quyền, cứng rắn mạnh mẽ đè chặt cặp vuốt sói của Kim Lang Vương trước mặt. Sau lưng, con Kim Lang Vương kia nhanh như chớp cũng công kích bằng móng vuốt sắc bén, chạm vào xích kim quang tráo khiến nó yếu đi vài phần. Hoắc Vũ Hạo đột nhiên nhảy khỏi mặt đất, hai chân hướng ra sau, lòng bàn chân bất chợt phóng ra hai luồng hào quang, lại là hồn đạo thôi tiến khí, mặc dù cấp 3, nhưng gia tốc cũng đủ để hắn thoát khỏi phạm vi giáp công của hai đầu Kim Lang Vương.

 Hào quang trên người Hoắc Vũ Hạo lại thay đổi thành màu bích lục, sáng rực rỡ. Không chỉ có thế, trong con mắt thứ ba trên trán, một đạo kim quang yêu dị cũng tỏa ra, chiếu thẳng lên thân thể Nguyệt Lang Vương đang há mồm muốn phun ra một ngân cầu công kích.

 Bích quang dày đặc khuếch tán, mang theo khí tức viễn cổ hồng hoang với cái lạnh cực hạn trong khoảnh khắc càn quét đỉnh núi. Trong phạm vi mười mét chung quanh, tất cả đều bị bao phủ, Vĩnh Đông Lĩnh Vực.

 Ngân Nguyệt Lang Vương phóng ra ngân cầu đã hóa thành hỏa cầu, nhưng dưới tác dụng của Vĩnh Đông Lĩnh Vực, nháy mắt tắt ngúm, ngay cả một đốm lửa bé tí cũng không còn.

 Vị trí Hoắc Vũ Hạo lúc này lại thật khéo. Sau lưng là hai Kim Lang Vương giáp công hắn lúc nãy, phía trước bên trái là Kim Lang Vương còn lại, còn Ngân Nguyệt Lang Vương lại ngay trước mặt hắn không tới 5m, và hắn cũng đang phóng về phía trước.

 Vĩnh Đông Lĩnh Vực uy lực quả thật cực lớn, bốn con Lang Vương nháy mắt bị giảm tốc độ đến thảm thương, thậm chí trên thân thể đều có một lớp băng trong suốt. Nhưng chúng cũng thật cường đại, tu vi Hoắc Vũ Hạo hiện tại vẫn còn chưa đủ để dùng Vĩnh Đông Lĩnh Vực hoàn toàn đông cứng chúng nó. Dù sao, hắn cũng chỉ cần chúng chậm lại một chút vậy thôi, cũng đã cấp cho hắn một cơ hội cực tốt.

 Con Kim Lang Vương lúc nãy lùi sau bảo vệ Ngân Nguyệt Lang Vương bị giảm tốc nhiều nhất. Hoắc Vũ Hạo đang ở trên không vặn mình một cách khó tin tránh được công kích của vuốt sói, vượt qua nó để đến sát mặt Ngân Nguyệt Lang Vương. Lúc này, hắn đã bỏ lại sau lưng tam đại Kim Lang Vương, ngay mặt là Ngân Nguyệt Lang Vương, cũng đồng nghĩa với nguy cơ bị tứ đại Lang Vương giáp công.

 Một cảm giác lạnh lẽo từ hai tròng mắt Hoắc Vũ Hạo tràn ra. Hắn căn bản không thèm để ý tới ba chú Kim Lang Vương phía sau, Vĩnh Đông Lĩnh Vực ít nhất có thể cam đoan chúng nó trong vòng ba giây không thể toàn lực phát động công kích. Do đó việc hắn cần làm, trong ba giây trước khi những Kim Lang Vương khôi phục, phải giải quyết triệt để Ngân Nguyệt Lang Vương.

 Trước đó chịu đòn, bây giờ đến lúc bùng nổ tấn công. Ngân Nguyệt Lang Vương dù cũng bị Vĩnh Đông Lĩnh Vực ảnh hưởng, động tác chậm chạp, nhưng sức đề kháng đã vượt qua Kim Lang Vương, khôi phục cũng nhanh hơn. Đáng tiếc, Hoắc Vũ Hạo không hề cho nó một chút cơ hội.

 Ánh sáng màu xanh lam từ tay trái lóe lên, Ngân Nguyệt Lang Vương lại lần nữa phải rú lên thảm hại, những vết máu trên mặt nó đã bị Vĩnh Đông Lĩnh Vực đóng băng hoàn toàn.

 Đã bị Linh Hồn Ngưng Thị công kích, Ngân Nguyệt Lang Vương đổi hai mắt để hóa giải phần lớn linh hồn lực khủng bố công kích, nhưng hai mắt nổ tung đã lưu lại rất nhiều huyết dịch trên mặt và trong mắt.

 Thân thể nó kháng tính khá tốt, không bị Vĩnh Đông Lĩnh Vực đông cứng, nhưng những chất dịch trên mặt lại không còn là cơ thể nó nữa. Băng Bạo của Hoắc Vũ Hạo sử dụng chính là trực tiếp kích nổ những khối băng nho nhỏ nhưng ở ngay vị trí nhạy cảm này.

 Lực nổ mặc dù không sánh được với cơ thể có hồn lực bị đóng băng, nhưng lần này lại nổ trực tiếp ngay hốc mắt đã bị thương, biến cố lại xảy ra đột ngột Ngân Nguyệt Lang Vương kêu gào thê thảm, thân trước dựng lên, đau đớn kịch liệt khiến nó mất bình tĩnh không còn khả năng phán đoán.

 Ám Kim Khủng Trảo hóa lớn thành hư ảnh bén nhọn dài đến 4m, dường như xé rách không trung, hung hãn oanh kích trên thân thể Ngân Nguyệt Lang Vương.

 Ngân Nguyệt Lang Vương tu vi vạn năm quả thật bảo mệnh cường đại, khoảnh khắc bị Ám Kim Khủng Trảo vồ tới, vầng sáng bảy màu lúc trước lại xuất hiện như cơ chế của một số hồn đạo khí phòng ngự tự động. Khác với lần trước va chạm cùng tinh thần lực, lần này Hoắc Vũ Hạo cảm thấy rõ ràng Ám Kim Khủng Trảo của mình lần lượt khựng lại bảy lần, bảy tiếng nổ vang lên liên tiếp, trảo phong hết lực chạm vào Ngân Nguyệt Lang Vương.

 Hộ tráo bảy sắc cầu vồng đó cũng bảy lần phập phồng, xuất hiện bảy hiện tượng: thủy ba đãng dạng, liệt diễm đằng không, kiên nhận bích lũy, cấp tốc phong toàn, quang minh bình chướng, hắc ám trở đáng và lôi đình điện võng(*). Bảy thứ nguyên tố bất đồng, ngạnh kháng với Ám Kim Khủng Trảo có lực công kích khủng bố tiêu hao hơn chín thành năng lượng của nó.

(*)nước bập bềnh, lửa bốc cao, hàng rào (kim loại) cứng cỏi, gió lốc cấp tốc, bức chắn quang minh, hắc ám ngăn cản, lưới điện sấm sét. Thực sự không biết nói sao với mấy cái này, nó chả phải là hiện tượng gì, lão tg không hiểu là miêu tả thế nào, các bằng hữu gần xa có cách nào biên chỗ này dễ hiểu hơn vui lòng pm giúp tại hạ sửa lại. Đa tạ.

 Thế nên dù Hoắc Vũ Hạo công kích vào ngực, bụng vài chỗ yếu hại nhưng cũng chỉ lưu lại cho Ngân Nguyệt Lang Vương năm vết thương chảy máu, vẫn chưa hạ sát được nó.

 Ba con Kim Lang Vương sau lưng đã hoàn toàn khôi phục, điên cuồng lao đến.

 Hoắc Vũ Hạo hít thật sâu, thật dài. Thân thể hơi phình ra một chút, ánh mắt vẫn vô cùng bình tĩnh, dường như mọi thứ vẫn nằm trong sự phán đoán của hắn. Tay trái vỗ vào ngực mình, một tầng năng lượng chói mắt màu vàng khuếch tán ra sau lưng, hóa thành một tấm chắn hào quang đường kính chừng 2m, tất cả công kích của tam đại Kim Lang Vương đều bị chặn đứng, không thể công phá nổi màn chắn đó.

 Toàn thân Hoắc Vũ Hạo đã biến thành màu xanh biếc sặc sỡ lóa mắt, công kích cực mạnh của Băng Bích Đế Hoàng Hạt thân cốt: Băng Hoàng Nộ!

 Hồn kỹ không cần hồn lực vẫn có thể phát động công kích: tuyệt kỹ Băng Đế, Băng Hoàng Nộ!

 Chẳng lo lúc này Hoắc Vũ Hạo có là nỏ mạnh hết đà, hồn lực bản thân tiêu hao không còn lại bao nhiêu, khi Băng Hoàng Nộ bùng nổ vẫn cường hãn đến mức trời đất đổi màu. Hồn hoàn (??hay là hồn cốt ta?) 40v năm toàn diện bùng nổ dễ dàng oanh kích lên Ngân Nguyệt Lang Vương.

Linh Hồn Ngưng Thị phá nổ hai mắt Ngân Nguyệt Lang Vương, Ám Kim Khủng Trảo xé nát lớp phòng ngự bảy thuộc tính, Băng Hoàng Nộ kết thúc bằng một kích trí mạng. Đó chính là sự bùng nổ toàn diện của Tu La Đồng Hoắc Vũ Hạo.

Nhún người tiến lên, thực thể Ám Kim Khủng Trảo cắm sâu vào cổ Ngân Nguyệt Lang Vương đã gần bị đóng băng, vận sức vào thế quăng con sói khổng lồ vào không trung. Bản thân hắn cũng theo đó mà búng người lên, hồn đạo thôi tiến khí cấp 5 cũng được vận hành ở mức tối đa, đuổi theo khối băng Ngân Nguyệt Lang Vương, cùng nhau hướng về vực sâu đen ngòm ở cạnh vách núi. Những con Kim Lang bị ảnh hưởng của Quần Thể Suy Nhược chỉ có thể bất lực đứng nhìn.

Đến lúc này, ba con Kim Lang Vương vẫn điên cuồng công kích, nhưng vẫn không thể công phá màn hào quang màu vàng kia của hắn.

Một đôi cánh hồn đạo khí phi hành được mở ra, thân ảnh Hoắc Vũ Hạo thân thể dừng lại trên không một chút, rồi hướng tới phương xa bay đi.

Cho dù hồn thú thuộc tính kim loại tại Cảnh Dương sơn mạch được tăng phúc mà trở nên mạnh mẽ, cũng không có khả năng thay đổi thiên phú bản thân, mọc ra đôi cánh để phi hành được. Trơ mắt nhìn Hoắc Vũ Hạo hóa thành luồng kim quang bỏ trốn trong bầu trời tối đen như mực, tầng kim quang ngăn cản tam đại Kim Lang Vương cũng lặng yên biến mất, mây mù từ trong cơ thể hắn trào ra, che đậy hoàn toàn thân ảnh đang lướt đi trong đêm đen, khí tức cũng nháy mắt tan biến.

"À ú uuuuuuu ——"

Ba con Kim Lang Vương cùng tru lên phẫn nộ, phóng xuống chân núi. Chỉ có điều, giữa núi non trùng điệp rộng lớn thế này, chúng nó làm cách nào có thể truy tung kẻ bay trên cao kia? Chỉ vài phút sau, đám mây mù trên không đã gia nhập vào sương núi dày đặc biến mất không dấu vết.

Dùng bình sữa cấp 6 bổ sung hồn lực cuồn cuộn tràn vào cơ thể, Hoắc Vũ Hạo cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở dài.

Mọi thứ có vẻ như đều nằm trong tầm khống chế, nhưng thực tế, hơn mười giây đầu tiên mở ra hồn đạo khí phi hành, hắn chỉ bằng cấu trúc đặc biệt của đôi cánh mà lượn trong không khí, vì lượng hồn lực ít ỏi cuối cùng phải dùng cho hồn kỹ Mô Phỏng tạo ra mây mù che giấu bản thân.

Lúc này, dù đã khôi phục được hơn năm thành hồn lực, hắn vẫn cảm thấy như sức cùng lực kiệt.

Trận chiến vừa nãy, đối với riêng Hoắc Vũ Hạo mặc dù khá mạo hiểm, nhưng tổng thể vẫn nằm trong kế hoạch của hắn. Chỉ có thực lực Ngân Nguyệt Lang Vương là vượt ra khỏi dự tính. Dù vậy bằng sự bộc phát bùng nổ và khả năng ứng biến tài tình, hắn đã chỉnh sửa lại điểm lệch ngoài kế hoạch đó.

Hồn thú hệ tinh thần thích hợp thật sự là quá khó khăn, quá vất vả mới tìm được một con, hắn tuyệt đối không buông tha. Đẩy Quất Tử và Kha Kha đi trước, hắn hoàn toàn an tâm phát huy toàn lực ứng phó. Hắn cũng có hai thứ bảo mệnh của mình: thứ nhất chính là vị trí, đỉnh núi chính là địa điểm dễ dàng ngự không phi hành nhất, nhanh chóng trốn thoát khỏi kẻ địch.

Nói cách khác, nếu đang thung lũng bên dưới mà dùng hồn đạo khí phi hành bay bỏ trốn, ít nhất sẽ phải kéo dài một đoạn thời gian. Với thể hình to lớn, sức bật cực khỏe của Kim Lang Vương, ít nhất hắn phải chống đỡ ba bốn lượt công kích mới có thể bay lên độ cao cần thiết, mà ba con Kim Lang Vương, vậy thì cũng hơn mười lượt công kích.

Đỉnh núi thì khác, hắn vừa bay ra Kim Lang Vương ngay lập tức mất mục tiêu công kích. Chỉ ngắn ngủi vài giây đào thoát sau khi toàn lực công kích đánh chết Ngân Nguyệt Lang Vương, cũng là cực kỳ quan trọng cho tính mạng của Vũ Hạo.

Bảo mệnh thứ hai, chính là thứ từ khi rời khỏi Học Viện Shrek luôn luôn được gắn trên ngực hắn, một món hồn đạo khí.

Nói đến kiện hồn đạo khí này, thì phải đề cập lại chuyện trước kia Minh Đức Đường chủ Kính Hồng Trần "viếng thăm" Học Viện Shrek, bị Mục lão cường đại ép phải "mua vé" bằng tác phẩm kiêu hãnh của chính mình: hồn đạo khí cấp 9, Hồng Trần Tí Hựu (phù hộ, bảo mệnh).

Hồng Trần Tí Hựu có hai năng lực, thứ nhất chính là tạo ra hình thức phòng ngự, cũng chính là Xích Kim Quang Tráo phòng ngự công kích đầu tiên của tam đại Kim Lang Vương. Năng lực thứ hai là màn hào quang sáng chói màu vàng, phòng ngự tuyệt đối trong 15 giây, có thể nhận đủ mọi công kích cực mạnh gấp 3 lần lực phòng ngự bản thân.

Ba con Kim Lang Vương tuy có công kích mạnh mẽ, nhưng chắc chắn vẫn chưa đủ vượt gấp 3 lần phòng ngự bản thân Hoắc Vũ Hạo. Nhờ đó hắn mới đủ thời gian thong dong bỏ chạy mang theo cả Ngân Nguyệt Lang Vương. Nếu không có cái hồn đạo khí cấp 9 này, Hoắc Vũ Hạo chỉ có kết cục bị tứ đại Lang Vương liên thủ trước thủ sau công đánh cho tê tái, nhiều lắm cũng chỉ có thể dùng Băng Bạo tế sống một con làm đệm lưng mà thôi.

Nhưng thật hoàn hảo hắn có Hồng Trần Tí Hựu trong người, món bảo mệnh này khiến hắn từ đầu đến cuối hầu như luôn bình tĩnh lạnh lùng, đạt được mục tiêu. Lại còn hồn kỹ Mô Phỏng, căn bản hắn chẳng sợ bị hồn thú trong Cảnh Dương sơn mạch phát hiện mình đang phi hành trong không trung.

Thêm nữa lúc này đang giữa khuya, nếu ban ngày việc mô phỏng cũng không đơn giản như thế, sơ hở cũng nhiều hơn.

Tràng chiến đấu liên tục với tốc độ cao dù không kéo dài, nhưng Hoắc Vũ Hạo gần như cạn kiệt. Hắn đã dốc hết toàn lực, tiêu hao không chỉ hồn lực cạn khô, mà tinh thần lực cũng thiếu hụt khủng khiếp. Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn có thể khẳng định, nếu không được tham gia gian khổ huấn luyện trong kế hoạch Cực Hạn Đan Binh, tuyệt đối hắn không có khả năng bình tĩnh đối địch trong tình huống cửu tử nhất sinh vừa nãy.

Giờ này, mặc dù đã an toàn, nhưng trên người cũng đổ đầy mồ hôi lạnh. Cảnh Dương sơn mạch quả thật không thể dùng kinh nghiệm ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm mà phán đoán. Sau này ắt hẳn muốn trở lại đây phải càng thêm cẩn thận.

Lúc nãy, hắn cũng không phải liều lĩnh tận thí mạng. Tình huống cuối cùng nếu không thể đánh chết Ngân Nguyệt Lang Vương, hắn sẽ dứt khoát ba chân bốn cẳng chạy trốn, sinh mạng là trên hết, hắn vô cùng quý trọng sinh mạng bản thân.

Được bình sữa bổ sung hồn lực, Hoắc Vũ Hạo thúc giục hồn đạo khí phi hành nhanh chóng bay ra khỏi phạm vi trung tâm Cảnh Dương sơn mạch. Cơn mệt mỏi đã bắt đầu xâm nhập cơ thể vì bay quá nhanh, nhưng một điều khác còn quan trọng hơn, Ngân Nguyệt Lang Vương còn dính lủng lẳng trên Ám Kim Khủng Trảo đã xuất hiện một hồn hoàn màu đen trên người.

Sau khi hồn thú tử vong, thời gian hồn hoàn xuất hiện chỉ có hạn, nếu kéo dài quá lâu, năng lượng trong hồn hoàn sẽ tự động tán loạn mà biến mất.

Hoắc Vũ Hạo lao tâm khổ tứ mới có được hồn hoàn này, đương nhiên sẽ không thể đến phút cuối bỏ mặc lãng phí. Thuần thục khống chế hồn đạo khí phi hành chậm rãi hạ cánh xuống dãy núi bên dưới, tìm một địa điểm an toàn hấp thu hồn hoàn thứ tư, đồng thời cho cơ thể nghỉ ngơi tự động khôi phục một chút.

Nhị Thức Hải tiêu hao sạch sẽ, tạm thời hắn đã không còn khả năng sử dụng năng lực của Vận Mệnh Nhãn. Ít nhất phải một ngày sau mới hoàn toàn khôi phục lại.

Hoắc Vũ Hạo lúc này tâm tình đã cực tốt, hồn hoàn thứ tư vào tay, nghĩa là thực lực bản thân lại tiến thêm một bước lớn. Vài tháng nay tu luyện, vì chạm bình cảnh mà không hề tăng thêm tu vi. Đợi sau khi hấp thu hồn hoàn rồi đột phá, không dám mơ mộng đạt liền đến cấp 42, nhưng vững chắc căn cơ ở cấp 41 là hoàn toàn trong tầm tay. Hắn sẽ chính thức trở thành Hồn Tông a!

Nhẹ nhàng hạ cánh xuống một sườn núi, Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng tìm được một khu vực khá tĩnh lặng, trước hết dùng Tinh Thần Tham Trắc cẩn thận kiểm tra xung quanh, xác định trong phạm vi 2000m không có hồn thú nào có thể uy hiếp, hắn mới lặng lẽ ngồi xuống một khối nham thạch khá lớn.

Kim quang chợt lóe lên, đầu tiên hắn tung ra thi thể con Kim Lang lúc trước bị đánh chết tu vi chỉ có khoảng hơn ngàn năm. Tay phải Hoắc Vũ Hạo đặt tại đỉnh đầu thi thể Kim Lang, miệng thì thào lẩm nhẩm cái gì đó, ngôn ngữ ngắc ngứ tiếng có tiếng không khó hiểu, nhưng trên người lại xuất hiện thêm một tia sáng quỷ dị.

Biến hóa bắt đầu từ hai mắt, cặp Linh Mâu trở thành màu xám, một màu xám tịch mịch. Hào quang màu xám lưu chuyển, trên tay phải dần dần được bịt kín bằng một tầng ánh sáng rực rỡ xám xịt. Tầng ánh sáng nhẹ nhàng rót vào đầu thi thể Kim Lang, một cảnh tượng yêu dị xuất hiện .

Sớm đã chết, thi thể Kim Lang đã lạnh cóng từ lâu, thế nhưng lại bắt đầu run rẩy rất nhẹ rồi bò dậy đứng lên. Bộ lông rễ tre dựng thẳng lên, thân thể to lớn cũng chậm rãi đứng thẳng dậy. Chẳng qua, đôi mắt Kim Lang bình thường màu nâu lúc này lại là màu xám giống hệt Hoắc Vũ Hạo, cảm giác yêu dị quái gở khiến kẻ khác nhìn vào mà lạnh tim vỡ mật.

Hoắc Vũ Hạo giơ tay phải, ngón trỏ nhẹ nhàng điểm vào trán Kim Lang một chút, thân thể Kim Lang nhất thời khẽ run rẩy, đôi tròng mắt màu xám lại bùng lên trở thành một ngọn lửa màu xám.

- Bảo vệ ta, không cho bất kỳ thứ gì đến gần.

Âm thanh nghiêm nghị mà thu hút, đầu Kim Lang sau khi nghe lệnh, lại như hiểu tiếng người nhẹ nhàng gục gặc, nhún thân phóng cái "véo" ra phía ngoài, biến mất trong cây cối bên cạnh đó.

Hoắc Vũ Hạo thở nhẹ, trong mắt toát ra một tia đắc ý. Đây mới chân chính là bí mật, ngay cả Học Viện Shrek cũng không có bất kỳ ai biết đến: đây là Vong Linh Ma Pháp của chính Tử Linh Thánh Pháp Thần, Vong Linh Thiên Tai Y Lai Khắc Tư.

Hoắc Vũ Hạo sau khi tu vi đạt cấp 40, đã được Y Lai Khắc Tư cho biết, hắn có thể bắt đầu tu luyện Vong Linh Ma Pháp.

Khi mới bắt đầu tu luyện, Hoắc Vũ Hạo đối với Vong Linh Ma Pháp vẫn có chút tư tưởng bài xích, nhưng rất nhanh, được Y Lai Khắc Tư tận tâm dạy dỗ đã nhận thấy năng lực thông thiên khủng bố, gọi là ma pháp nhưng lại vô cùng thần kỳ cường đại.

Y Lai Khắc Tư cũng cho Hoắc Vũ Hạo biết, lão có một quá khứ, một quá khứ rất dài, lão cũng không nguyện ý kể hết cho Hoắc Vũ Hạo nghe. Trí nhớ đã khôi phục được một phần, vẫn cần tiến thêm một bước hoàn thiện mới có thể trở nên rõ ràng.

Nhưng lão khẳng định, Vong Linh Ma Pháp tuyệt đối không ảnh hưởng đến tâm trí của hắn. Bất kể năng lực gì, dùng làm việc tốt là thiện, dùng làm việc xấu là ác. Vong Linh Ma Pháp là một môn pháp thuật cường đại mà thần kỳ, hoàn toàn bất đồng với hồn hoàn, hồn lực, hồn kĩ, hồn cốt của thế giới này. Một năng lực hoàn toàn độc lập tách biệt và cường đại, thế nhưng có thể thông qua hồn lực và chú ngữ phối hợp nhau để đạt thành, điều đó cũng do sau khi Y Lai Khắc Tư dung hợp vào cơ thể Hoắc Vũ Hạo, sau nhiều năm ẩn trong tinh thần hải nghiên cứu ra áo nghĩa (ý nghĩa thâm sâu).

Hoắc Vũ Hạo sau một thời gian nghiền ngẫm, cuối cùng đã chấp nhận. Sau khi chính thức bước vào thế giới Vong Linh Ma Pháp, hắn đã hoàn toàn bị cuốn hút bởi mị lực cực lớn của cái gọi là ma pháp này.

Chân chính Vong Linh Ma Pháp hoàn toàn vượt xa cái khái niệm hồn kỹ tà ác mà tên hồn sư Sứ Giả Tử Thần thi triển ngày trước. Đối tượng Vong Linh Ma Pháp nghiên cứu là linh hồn nhân loại, nhất là linh hồn sau tử vong.

Y Lai Khắc Tư cho Hoắc Vũ Hạo biết, ở thế giới của lão, vị Vong Linh Ma Pháp sư đầu tiên xuất hiện, nguyên nhân vì hắn muốn hồi sinh thê tử đã chết. Mặc dù sau đó, hắn vẫn không thể chân chính hồi sinh cho nàng, nhưng đã gọi linh hồn của thê tử trở lại, làm bạn cả đời với hắn, tới khi đến lượt hắn nhắm mắt lìa đời.

Bởi vì Hoắc Vũ Hạo tu vi còn thấp, khả năng nắm giữ Vong Linh Ma Pháp cũng rất ít, nhưng hai năm nay, hắn lại dần dần học xong một ít trụ cột Vong Linh Ma Pháp. Vừa nãy hắn sử dụng chính là Vong Linh Ma Pháp, khiến cho Kim Lang vừa mới chết kia tạm thời trở thành vệ sĩ cho hắn. Khả năng con Kim Lang này tồn tại cũng không dài, nhưng có lẽ đủ để hắn hấp thu hồn hoàn thứ tư.

Đặt thi thể Ngân Nguyệt Lang Vương lên mặt đất, Hoắc Vũ Hạo toát ra khí thế kiên định. Hắn dám chắc, với người bình thường mà nói, muốn đối phó một con Ngân Nguyệt Lang Vương như thế này trong tình huống ngặt nghèo đó, quả thật ngay cả cường giả Hồn Đấu La cũng không mấy dễ dàng. Ngân Nguyệt Lang Vương có cơ bắp rất mạnh, sức chiến đấu bền bỉ, tinh thần lực lại viễn siêu hồn thú khác. Đáng sợ hơn, nó lại có khả năng điều động những hồn thú thuộc họ sói khác làm binh lính cho nó. Nếu lúc nãy Hoắc Vũ Hạo không may mắn chọn đúng thời điểm bùng nổ kịp thời, lại có một thân đầy hồn kỹ cường đại, hồn đạo khí cấp cao, thì căn bản một nửa cơ hội cũng không có.

Lực công kích của Kim Lang Vương bản thân Hoắc Vũ Hạo cũng đã cảm nhận qua. Nếu không có Hồng Trần Tí Hựu bảo mệnh, ngay cả Băng Hoàng Hộ Thể cũng không cách nào ngăn cản hoàn toàn lực công kích khủng bố của Kim Lang Vương. Mà đến ba con Kim Lang Vương, hiện tại cũng không phải loại mà hắn có khả năng đối phó.

Ngay cả bản thận Ngân Nguyệt Lang Vương cũng cực kỳ cường hãn. Năng lực bảy màu kì diệu, bảy thuộc tính công phòng một thể. May cho Hoắc Vũ Hạo là hắn có Linh Hồn Ngưng Thị cường đại phát động công kích chính xác ngay từ đầu đánh thương nó thật nặng, ảnh hưởng đến tinh thần lực của nó, trận chiến vừa rồi e là đến bây giờ còn chưa kết thúc.

Dù thế nào, mọi thứ cũng đã qua, Hoắc Vũ Hạo đã thành công, việc trọng yếu trước mắt chính là hấp thu hồn hoàn thứ tư, chính thức trở thành Hồn Tông.

Hồn lực nhu hòa lưu chuyển, Huyền Thiên Công chậm rãi đi hết một vòng. Tinh thần lực vừa động, Hoắc Vũ Hạo điều khiển hồn hoàn màu đen trên thi thể Ngân Nguyệt Lang Vương kia bay đến chỗ mình.

Cũng là hồn hoàn vạn năm, nhưng hồn hoàn của Ngân Nguyệt Lang Vương sinh ra không phải chỉ một màu đen đơn thuần như bình thường. Bên trong màu đen thâm thúy đó, bảy luồng sáng bảy màu khác nhau ẩn hiện lấp lánh. Bảy nguyên tố dao động trong hồn hoàn, với nhãn lực tinh tường của Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn nhìn thấy rõ ràng.

Trước đây hấp thu hồn hoàn thứ ba của Tử Linh Bái, Hoắc Vũ Hạo từng phải trải qua rất chật vật. Nhưng lúc đó hắn căn bản không hề sợ hãi, vì trong Hải Thần Các có một vị Cực Hạn Đấu La Mục lão luôn canh chừng hắn.

Còn lúc này, hấp thu hồn hoàn vạn năm, lại đang ở giữa trùng điệp núi non của Cảnh Dương sơn mạch, chỉ có một đầu Kim Lang ngàn năm bảo vệ, cảm giác bất an so với sự bình an ngày trước quả thực là một trời một vực.

Hồn hoàn màu đen nhập thể, cảm giác đầu tiên của Hoắc Vũ Hạo chính là: bùng nổ.

Hồn hoàn màu đen vừa mới dung nhập vào thân thể, Hoắc Vũ Hạo liền cảm thấy thân thể như nổ tung ra. Thân thể kịch liệt run rẩy, một tầng ánh sáng bảy màu từ cơ thể sáng lòa, khuếch tán ra đến 3m chung quanh. Sắc mặt Hoắc Vũ Hạo cũng trở nên trắng bệch.

Hắn thục sự không thể ngờ khí tức Ngân Nguyệt Lang Vương lại có thể bá đạo đến thế. Đòn ra oai phủ đầu không phải là cỗ tinh thần lực cường đại mà hắn hình dung, nhưng chính là thuộc tính sức mạnh.

Thủy, hỏa, thổ, phong, quang, ám sau khi tiến hóa vượt qua bình cảnh vạn năm lại có thêm thuộc tính lôi. Bảy thuộc tính đều có năng lượng đặc biệt tự thân nó, nhưng trong nháy mắt toàn diện bộc phát trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo.

Ý chí Hoắc Vũ Hạo cũng rất cường đại, thế nhưng dưới sự công kích của cỗ năng lượng kinh khủng bùng nổ, hắn vẫn cảm thấy thân thể như nứt ra vỡ vụn. Cái cảm giác đó tuyệt đối không dễ chịu chút nào a!

Hiện tại, hắn chỉ có thể kiên nhẫn!

Chữ nhẫn trên đầu chính là chữ đao, đặt trên chữ tâm. Đao kề ngay tim, nhưng trăm nhẫn thành kim (vàng)!!

DG: trăm nhẫn thành kim, ý nói kiên định đáng quý, nó không giống với lối chiết tự để giải thích ý nghĩa chữ nhẫn phía trước. Nếu bạn muốn biết thêm áo nghĩa của chữ nhẫn, hãy google nó!

Hồn lực toàn diện vận chuyển, bắt đầu tiếp thu hồn hoàn. Ngay lúc đó, hai luồng lực lượng từ trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo cũng cùng lúc phát ra.

Băng Đế có một câu nói đó là: Dám khi dễ lão nương ngay cửa nhà, đập nó!

Nháy mắt cơ thể Hoắc Vũ Hạo hóa thành xanh biếc, ngọn nguồn của màu ngọc bích đó chính là Băng Bích Đế Hoàng Hạt thân cốt.

Bích quang dày đặc lan đến mọi ngóc ngách cơ thể, khí tức lạnh băng cực hạn ngay lập tức áp chế lực bùng nổ bất chợt kia xuống. Uy nghiêm của Băng Bích Đế Hoàng Hạt được hoàn toàn phóng thích, tỏ rõ khí phách đế hoàng với Ngân Nguyệt Lang Vương sinh ra sự áp chế toàn diện.

Ngân Nguyệt Lang Vương thực lực dù rất mạnh, nhưng vẫn chân chính làm sao có thể sánh với sự tồn tại của hung thú 40v năm bài danh trong thập đại mãnh thú, đệ nhị trong tam đại thiên vương cực bắc - Băng Đế?

Ý chí khủng bố phô thiên cái địa cùng với khí tức huyết mạch viễn cổ hồng hoang Băng Đế hoàn toàn chặn đứng sự vùng vẫy táo bạo kia.

Nhưng Ngân Nguyệt Lang Vương thiên tính cao ngạo, dưới tình huống đó nó vẫn không hoàn toàn chịu khuất phục. Sức mạnh hồn lực đã không thể giãy dụa, nó liền dẫn phát tinh thần lực cường đại ẩn chứa trong hồn hoán, đánh vào mặt tinh thần bình chướng mềm mại. (DG: không rõ tinh thần bình chướng là cái gì)

Thiên Mộng Băng Tằm dù tính cách còn lâu mới bạo lực hung hãn như Băng Đế, nhưng Ngân Nguyệt Lang Vương muốn đụng đến nó thật cũng khó có cơ sở.

Hoắc Vũ Hạo thiên tân vạn khổ mới đánh chết được hồn thú hung mãnh này, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, muốn hắn tự thân hấp thu cái hồn hoàn ngang bướng này, xem ra không có khả năng. Mà cái tên ham ngủ Thiên Mộng yên lặng lâu như vậy, đến lúc này cũng cảm thấy bản thân cần phải làm vài việc cho phải đạo ở nhờ. Do đó, tinh thần lực Ngân Nguyệt Lang Vương liền lâm vào bi kịch.

Theo khía cạnh sức mạnh tộc đàn mà xét, Băng Tằm kể như thế nào cũng không cách nào có thể đem ra so với tộc Ngân Lang. Hai bên căn bản không cùng một tầng lớp để có thể so sánh. Nhưng mà, thế nhưng mà, mà nhưng thế, thế mà nhưng không thể ngờ Thiên Mộng Băng Tằm lại sống được quá lâu a!

Ngay cả thánh địa hồn thú đệ nhất đại lục Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, phần lớn hung thú cường đại trong đó cũng đều cho rằng Thiên Mộng Băng Tằm chính là bảo bối cung cấp sức mạnh tranh nhau mà hấp thu. Xét về tinh thần lực, trên thế gian này hiện tại chắc chắn không có hồn thú nào đáng xách dép cho nó. Khuyết điểm duy nhất và cũng là nỗi đau khổ lớn nhất của nó chính là nó không hề có một thuộc tính công kích nào cả, nhưng để phòng thủ thì lại có thừa.

Dưới sự liên thủ phối hợp của Băng Đế và Thiên Mộng, quá trình dung hợp kế tiếp không còn gì phải trì hoãn. Sau phút thống khổ ngắn ngủi, Hồn hoàn thứ tư chậm rãi đóng dấu lên linh hồn và thân thể Hoắc Vũ Hạo.

Không chỉ như thế, Thiên Mộng và Băng Đế cũng nhân cơ hội này, dung hợp thêm một phần sức mạnh bản thân cho cơ thể Hoắc Vũ Hạo.

Băng Bích Đế Hoàng Hạt thân cốt phóng ra căn nguyên sức mạnh từ từ hòa tan vào cốt cách, cơ thịt của Hoắc Vũ Hạo, chẳng những giúp hồn lực tăng thêm, còn làm thân thể trở nên kiên cường dẻo dai hơn nữa.

Thiên Mộng Băng Tằm bổ sung tinh thần lực vào đầy Tinh Thần Hải và Nhị Thức Hải, giúp hắn tiếp tục khuếch trương thể tích hai vùng tinh thần của Vũ Hạo.

Từ Hồn Tôn trở thành Hồn Tông, đối với hồn sư, chính là cánh cửa trọng yếu, mang hồn sư từ giai đoạn sơ cấp vào trung cấp. Là hồn sư có võ hồn song sinh, lại còn kiêm tu hồn đạo sư, chắc chắn không thể lấy tiêu chuẩn bình thường để đánh giá Vũ Hạo, nhưng dù sao cũng không nghi ngờ thực lực của hắn lại có một bước tiến rất lớn. Hơn nữa, có lẽ vì hồn hoàn Ngân Nguyệt Lang Vương phẩm chất quá tốt, hoặc có thể vì Băng Đế và Thiên Mộng cho hắn khá nhiều lực lượng, nên sau khi dung hợp hồn hoàn thứ tư, Vũ Hạo cư nhiên đột phá luôn cánh cửa cuối cấp 41, nhảy vào cấp 42 đứng vững vàng. Với cái tốc độ tu luyện lề mề của hồn lực trong người Vũ Hạo, việc này chính là một hỉ sự ngoài mong đợi tuyệt đối rất lớn. 

Cho đến khi hắn mở mắt, sắc trời đã tang tảng sáng. Mây mù mờ ảo trôi lờ lững trên bầu trời Cảnh Dương sơn mạch, phương đông mặt trời ló dạng nhưng núi quá cao khiến Vũ Hạo chẳng thấy được, đành bỏ qua tu luyện Tử Cực Ma Đồng.

Hoắc Vũ Hạo đứng thẳng dậy, mạnh mẽ duỗi thân vặn vẹo một chút. Cảm giác sức mạnh tràn ngập cơ thể thực sự rất tốt. Thân thể càng thêm dẻo dai, hồn lực đột phá thêm hai cấp, mặc dù lượng hồn lực vẫn chưa thể dùng quá một lần Băng Hoàng Nộ, nhưng ít ra phần còn lại cũng đủ để sử ra Vĩnh Đông Lĩnh Vực.

- Không biết trải qua bao lâu rồi?

Có kinh nghiệm trước kia, Hoắc Vũ Hạo không dám khẳng định đây là buổi sáng ngày thứ ba, hay thứ tư, nhưng chắc chắn không phải là sáng sớm hôm sau.

Ý niệm vừa động, kim quang trong mắt lóe sáng. Một trắng, một tím, hai đen. Bốn hồn hoàn đồng thời dâng lên từ dưới chân. Tinh Thần Tham Trắc đuọc phóng thích, Hoắc Vũ Hạo kinh hỉ phát hiện, hồn kỹ 100v năm diệu dụng vô cùng lại lần nữa tăng lên. Bán kính dò xét đã vược qua 600m khi dò xét toàn phương vị, nếu tập trung một hướng, vậy thì xa hơn 1200m. Còn tập trung toàn lực dò xét một hướng, phải đến 2400m. Đây là sử dụng Linh Mâu, còn nếu dùng Vận Mệnh Nhãn thì thế nào a!

Thi thể Ngân Nguyệt Lang Vương vẫn còn một lớp băng bao phủ cứng ngắc. Băng Hoàng Nộ lạnh cực hạn cũng không dễ dàng tan đi trong tự nhiên.

Hoắc Vũ Hạo thu lấy thi thể của nó vào trữ vậy hồn đạo khí, bốn hồn hoàn cũng lặng lẽ biến mất. Lần này đi Cảnh Dương sơn mạch xem ra không phí công chút nào, chỉ không biết hồn kỹ thứ tư là gì đây?

Vừa nghĩ, ý niệm khẽ động, bốn hoàn vừa biến mất lại trật tự xếp hàng xuất hiện. Hào quang từ hồn hoàn màu đen mới nhất tỏa sáng, một cái hồn kỹ cũng theo đó mà thi triển ra.

Nhìn hồn kỹ của chính mình, mà gương mặt Hoắc Vũ Hạo lại cứng ngắc. Mắt chữ A, mồm chữ O không biết nên vui hay nên buồn.

Ban đầu hắn dự đoán, chính là vòng phòng ngự bảy màu rực rỡ của Ngân Nguyệt Lang Vương, phòng ngự bảy lớp bảy thuộc tính, toàn diện phòng ngự cả công kích tinh thần lẫn vật lý a!

Nhưng sau khi thử thi triển, hồn kỹ của hắn lại không phải, căn bản không phải là một hồn kỹ phòng ngự, mà là...


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv