Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 355: Vận Mệnh Chi Quang – Thẩm Phán (Thượng)



Khi ảo ảnh ánh sáng ấy chặt con báo ngàn năm thành từng mảnh thịt vụn thì ba người Tiên Lâm Nhi, Tiền Đa Đa và Phàm Vũ liền bắt đầu có chút nôn nóng, đứng ngồi không yên.

Vốn trong kế hoạch của bọn họ, bọn họ cũng không hi vọng quá nhiều vào hai con Hồn Thú ngàn năm của đợt tấn công đầu tiên, bọn họ chỉ muốn dùng nó để tiêu hao Hồn Lực của Hoắc Vũ Hạo và Hòa Thái Đầu thôi. Còn đợt tấn công chính của buổi kiểm tra này chính là bốn con Hồn Thú của đợt thứ hai. Sư tử, báo, hổ, gấu, đây có thể xem là bốn loài Hốn Thú tiêu biểu, lại còn có thuộc tính kim, tu vi ngàn năm, và lực công kích cực mạnh.

Sở dĩ bọn họ chọn Hồn Thú thuộc tính kim mà không phải loài có thuộc tính hỏa với lực tấn công mạnh hơn, cũng bởi vì bản thân Hoắc Vũ Hạo có Cực Hạn Chi Băng. Bọn họ vốn đã nghĩ mình tính toán rất chu đáo rồi, không ngờ, lần này Hoắc Vũ Hạo trở về còn có thêm kỹ năng của Ám Kim Khủng Trảo Hùng. Bốn con Hồn Thú nháy mắt bị hắn xử lý hết hai.

Rốt cuộc Hòa Thái Đầu đã có thể bắt đầu phát huy được tác dụng của mình trong trận đấu này. Mười hai khỏa Hồn Đạo Pháo trên người hắn đột loạt phát nổ, bắn thẳng về phía con sư tử đang bay đến ở hướng bên trái, mười hai khẩu pháo dưới sự chỉ dẫn của Tinh Thần Tham Trắc, hoàn toàn khóa chặt mọi hướng né tránh của con sư tử ấy. Khiến nó, Hồn Thú có lực tấn công mạnh nhất trong bốn loài kia, hoàn toàn bị vây kín.

Hòa Thái Đầu không phải là Hồn Tôn mà là Hồn Tông. Với thực lực của hắn, nếu sử dụng chiến pháp Hồn Đạo Pháo Đài dĩ nhiên sẽ chẳng sợ bốn con Hồn Thú này. Nhưng muốn một mình đánh chết cả bốn thì tuyệt đối không thể.

Hòa Thái Đầu bên này bắt đầu tấn công, Hoắc Vũ Hạo bên kia cũng không kém, có điều, hắn lại khẽ khom lưng nhặt lên cái đùi của con báo ban nãy bị hắn cắt đứt, sau đó ném mạnh về phía con Hổ cách hắn chừng mười thước. Hắn ném bằng… tay trái.

Con Hổ trông thấy thế liền tức giận gầm lên, nó giơ chân trái lên đánh mạnh một cái, gạt đi cái dùi của con báo. Cũng ngay lúc này, kỹ năng của Hoắc Vũ Hạo phát huy tác dụng.

Ầm ầm.

Vô số vụn băng nương theo tiếng nổ văng tung tóe ra bên ngoài. Dù đấy chỉ là một cái chân của con báo, nhưng con báo này có tu vi đến tận ngàn năm, mà nó lại còn vừa mới bị giết chết, trong cơ thể nó còn ẩn chứa rất nhiều Hồn Lực, vô cùng mạnh mẽ. Có Cực Hạn Chi Băng đông cứng và sự dẫn dắt của Băng Bạo Thuật, con hổ với tu vi ngàn năm đang trong tư thế giơ chân trước ra ngoài liền bị vụ nổ tấn công. Tình huống hoàn toàn bất ngờ, nó căn bản không có cơ hội để chuẩn bị.

Sau khi tiếng nổ ấy thật lớn ấy vang lên, chân trước giơ ra ban nãy bị nổ tung, vỡ nát, cơ thể khổng lồ của nó bị dư chấn đẩy bay ra ngoài. Nửa người của hắn ướt đẫm máu tươi, mơ hồ trông thấy được cả huyết nhục bên trong.

Hoắc Vũ Hạo còn có thân phận gì nữa? Chính là đệ tử Đường Môn. Đồng thời sau khi bế quan tại Hải Thần Các, hắn còn chọn con đường tu luyện theo hướng Đường Môn nữa. Kế tiếp, hắn bắt đầu cho mọi người thấy thế nào là phương pháp sử dụng ám khí của Đường Môn. Mà ám khí của hắn chính là một phần bị cắt ra từ con báo có tu vi ngàn năm.

Con hổ vừa bị chấn bay đi chưa kịp tỉnh táo đứng dậy, thì những phần còn lại của con báo liên tục được truyền Băng Bạo Thuật vào, ào ào bay về phía nó. Kế đó liên tục vang lên năm tiếng nổ thật lớn, các vị sư phụ bên ngoài hoàn toàn chuyển từ trạng thái kinh ngạc sang kinh hãi rồi. Một con hổ ngàn năm lại có thể bị nổ chết bằng cách này sao? Thậm chí nó còn chưa thể đến gần Hoắc Vũ Hạo để sử dụng một kỹ năng nào nữa?

Thực tế, điểm yếu duy nhất của Hồn Thú thuộc tính kim chính là khả năng tấn công từ xa, nếu không, với những điểm mạnh còn lại, bọn nó đã có thể là những loài Hồn Thú có thực lực mạnh nhất rồi.

Nhờ những kinh nghiệm mình có được trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, dĩ nhiên Hoắc Vũ Hạo biết Băng Bạo Thuật có uy lực kinh khủng đến mức nào. Ngay cả con Ám Kim Khủng Trảo Hùng có lực phòng ngự biến thái trong biến thái, vậy mà cũng suýt bị thi thể của con Hổ Ma Miêu với tu vi vạn năm nổ chết, tuy thực lực của hai con có một sự chênh lệch nhất định nhưng nhờ tu vi hơn kém nhau mà sự chênh lệch này không đáng kể lắm.

Sau khi xử lý xong con Hổ ngàn năm, hắn ung dung xoay người đặt tay lên con gấu đã chết lúc đầu, Băng Đế Ngao lấp lánh ánh sáng, xác con gấu ngàn năm tích tắc sau đã được hắn biến thành một khối bom có lực nổ vô cùng khủng khiếp.

Lúc này Hòa Thái Đầu cũng dừng tấn công, hắn rút ra cái Bình Sữa cấp bốn thông thả bổ sung hồn lực. Thực tế nãy giờ hắn có tiêu hao bao nhiêu Hồn Lực đâu, nếu hắn muốn, hắn cũng có thể đánh chết con sư tử ngàn năm còn lại. Nhưng Hoắc Vũ Hạo lại không cho hắn làm vậy. Tất cả các hành động của hắn đều theo sự chỉ dẫn của Hoắc Vũ Hạo thông qua Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng.

Hoắc Vũ Hạo từ từ bước về phía con sư tử, giơ tay ngoắc ngoắc nó với vẻ khiêu khích rõ rệt.

Sư tử dù sao cũng có thể xem là vương giả trong giới Hồn Thú. Tính tình dĩ nhiên không phải thuộc loại hiền lành, cái bờm màu vàng lấp lánh ánh kim thoáng cái dựng lên, nó gào lên một tiếng, vọt về phía Hoắc Vũ Hạo. Mỗi khi chân của nó chạm xuống đất thậm chí còn vang lên tiếng kim loại va chạm với mặt đất. Nó nhe cái răng nhanh to thật to ra ngoài, dù là cường giả bậc Phong Hào Đấu La cũng không muốn bị hàm răng sắc bén ấy cắn trúng.

Sau khi Hoắc Vũ Hạo đánh chết con hổ ngàn năm, bản thân hắn đã bắt đầu thở hổn hển, khi con sư tử vọt về phía hắn, một tia sáng từ Hồn Đạo Khí chợt bay ra từ người hắn, đúng là Hồn Đạo Ma Tý Xạ Tuyến, dưới sự hướng dẫn của Tinh Thần Tham Trắc, con sư tử ấy muốn tránh được cũng khó. Tích tắc sau, dưới tác dụng của Hồn Đạo Ma Tý Xạ Tuyến, ánh sáng lấp lánh trên người con sư tử liền tan biến, nó không đến nỗi ngã sấp xuống đất như con gấu ban nãy, nhưng tốc độ cũng giảm xuống đáng kể.

Hoắc Vũ Hạo lại híp mắt, một tia sáng đánh móc vào sau gáy của con sư tử, hành động ấy trông cứ như thoáng qua nhưng lại mang đến cảm giác vô cùng khủng bố.

Một người một thú nhanh chóng kề sát nhau. Tác dụng gây tê liệt của Hồn Đạo Ma Tý Xạ Tuyến đang dần biến mất trên người con sư tử. Thế nên thấy Hoắc Vũ Hạo đang xông tới, nó không chút do dự há miệng định cắn lấy Hoắc Vũ Hạo. Đồng thời, mỗi sợi lông trên người nó đều hóa thành một cây kim be bé cứng như kim loại, điều này có nghĩa, xung quanh cơ thể nó đều là những vũ khí có lực sát thương không nhỏ.

Trong vài giây ngắn ngủi này, nó đã thể hiện rõ ràng thực lực của một Hồn Thú cực kỳ mạnh mẽ trong những loài có thuộc tính kim, một vầng sáng rực rỡ ánh kim từ người nó lóe ra, ít nhất 1/10 số lông trên cái bờm của nó đồng loạt bị bắn ra ngoài, bao phủ lấy cơ thể Hoắc Vũ Hạo.

Trong bốn con thú này, chỉ có nó là có khoảng cách tấn công xa nhất, có điều cũng chỉ tối đa năm thước mà thôi.

Hoắc Vũ Hạo trông thấy những mũi kim bay về phía mình liền chọn cách lấy cứng đối cứng, hắn cũng không sử dụng Hồn Đạo Hộ tráo mà sử dụng Băng Hoàng Hộ Thể – một kỹ năng với lực phòng ngự cực mạnh đến từ Hồn Hoàn Băng Bích Đế Hoàng Hạt bốn mươi vạn năm.

Sau khi tu vi tăng lên, sức mạnh khi hắn sử dụng kỹ năng này cũng theo đó mà tăng lên, lực phòng ngự của Băng Hoàng Hộ Thể đã tăng hơn trước rất nhiều.

Keng, keng, keng, keng, keng, keng, keng…

Hàng loạt tiếng va chạm vang lên trên người Hoắc Vũ Hạo, những mũi kim ấy sau khi chạm Băng Hoàng Hộ Thể, đều bị biến thành băng bật ra ngoài, căn bản không có cơ hội chạm vào cơ thể hắn. Mà Hoắc Vũ Hạo cũng nhân cơ hội này áp sát lấy con sư tử ngàn năm kia...

Khi con sư tử ấy há mồm thì Hoắc Vũ Hạo cũng sử dụng Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ bước đến ngay bên cạnh nó.

Con Hồn Thú nãy hiển nhiên đã có chút phòng ngự với kỹ năng Ám Kim Khủng Trảo vô cùng khủng bố. Phần đầu nó được bao phủ bằng một lớp lông rậm, trông cả ngươi nó y hệt như con nhím xù lông, nó vẫn tiếp tục chuyển hướng xông về phía Hoắc Vũ Hạo.

Hoắc Vũ Hạo dĩ nhiên không để nó đánh trúng dễ dàng như vậy, hắn hơi ngửa người về sau, tăng tốc sử dụng Quỷ Ảnh Mê Tung, tay phải chụp xuống đầu con sư tử. Có sự kết hợp từ Băng Hoàng Hộ Thể, Băng Đế Ngao và Huyền Ngọc Thủ, cộng thêm lực công kích của Ám Kim Khủng Trảo, căn bản hắn không lo lớp lông trên đầu con Ám Kim Khủng Trảo có thể làm hắn bị thường.

Con sư tử cảm nhận được nguy hiểm ảnh hưởng đến tính mạng của mình càng lúc càng đến gần thì giơ hai cái móng vuốt định tấn công Hoắc Vũ Hạo. Cùng lúc đó, cơ thể nó bỗng vang lên vài tiếng động lạ, hai lưỡi đao bằng kim loại từ đầu vai của nó liền bắn thẳng vào tay phải của Hoắc Vũ Hạo.

Tác dụng lớn nhất của Tinh Thần Tham Trắc là gì? Chính là dự đoán. Dĩ nhiên Hoắc Vũ Hạo đã sớm có chuẩn bị. Tay phải hắn không chút do dự đánh về phía đầu vai vừa bắn hai lưỡi đao ra. Xét về mặt sức mạnh, hắn không hề thua kém nó. Chỉ là cơ thể hơi ngửa về sau một chút, và con sư tử ấy cũng vì vậy mà thoáng dừng lại.

Nếu xét lại, sức mạnh từ bàn tay của Hoắc Vũ Hạo không chỉ đơn thuần là sức mạnh của hắn mà còn cộng thêm sự tăng phúc từ Băng Đế Ngao và Huyền Ngọc Thủ. Hai lưỡi đao của con sư tử chỉ đơn thuần là sức mạnh và sự sắc bén, làm sao có thể thắng Hoắc Vũ Hạo về mặt sức mạnh được?

Hoắc Vũ Hạo hơi lách người một cái đã tránh được động tác tấn công của nó, năm lưỡi đao trên tay phải của hắn cắm sâu vào đầu vai của con sư tử, rồi cắt nát. Kế đến, tay phải của hắn dường như theo phản xạ mà giơ lên, vừa vặn chộp trúng chân trước bên phải của nó.

Một luồng hàn ý mạnh mẽ chảy vào trong cơ thể con sư tử, luồng khí lạnh này làm một con Hồn Thú chỉ mới có tu vi ngàn năm như nó rùng mình một cái, cái chân trước bên phải cũng bị đông cứng mà mất đi cảm giác.

Hoắc Vũ Hạo nhân cơ hội này xoay người, nương theo bụng con sư tử mà lách sang một bên, kế đó, tay trái hắn lóe lên ánh sáng màu xanh ngọc bích, rồi một tiếng nổ “Ầm” vang lên.

Grào…

Con sư tử ngàn năm hét thảm một tiếng, cơ thể to lớn bị ném bay đi.

Băng Bạo Thuật là gì? Chính là, bất cứ nơi nào bị Hoắc Vũ Hạo truyền Băng Bạo Thuật vào đều bị đóng băng, mặc kệ là vật sống hay chết, đều sẽ bị chuyển hóa thanh lực nổ cực lớn.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv