Diệp Phi Linh không có lắm miệng, Độc Cô Nhàn thời gian này từ sau khi ăn qua cơm của nàng nấu liền coi nàng như tỷ muội.
- Nhàn tỷ, ngươi xem, thứ này ta làm xong rồi!
Diệp Phi Linh ôm ba kiện sườn xám đến, nhưng không phát hiện thấy Độc Cô Nhàn.
Mối quan hệ thân thiết khiến hai người đều thay đổi hẳn suy nghĩ về nhau, không có ác cảm với nhau nữa.
Độc Cô Nhàn thậm chí còn mời nàng tới gặp riêng Hoàng Đấu Chiến Đội, Diệp Phi Linh một ngụm đáp ứng rồi, vốn là mời tới Thiên Đấu Hoàng Gia học viện, nhưng nàng ghi thù, cho nên bỏ qua, chỉ gặp 6 người kia.
Độc Cô Bác từ nghi kỵ chuyển dời thành yên tâm nhìn nàng cùng Độc Cô Nhàn coi nhau như tỷ muội vui vẻ. Mặc dù ban đầu quá trình trị độc giống như đùa với hắn, nhưng quả thật độc trong người Nhàn Nhàn đã được giải, thậm chí độc công còn tinh tiến thêm.
Đây là điều mà Diệp Phi Linh không hề ngờ tới.
Vốn dĩ nàng ăn đồ ăn trong không gian, có công hiệu giải độc và tăng tiến hồn lực, cho nên nàng nghĩ ai cũng vậy, mà không phát giác ra rằng thứ này có công hiệu đối với tất cả mọi thứ. Độc xà của Độc Cô Nhàn bị loại bỏ tạp chất, trở nên vô cùng tinh thuần, võ hồn Bích Lân Xà còn có thiên hướng biến hóa thành Bích Lân Xà Hoàng sớm hơn.
Độc Cô Nhàn được lợi, có tiểu muội bán manh, có tiểu muội làm đồ ăn ngon, có tiểu muội làm trang phục đẹp, đương nhiên ra sức mà chiêu mộ nàng về tới Thiên Đấu Hoàng Gia học viện, nhưng nghĩ lại gia gia mình đánh sư phụ nhà người ta, cho nên không có mở miệng.
Nửa năm, nửa năm làm cho người ta thay đổi cái nhìn về nhau.
- Ngươi tìm ta à?
Độc Cô Nhàn cầm thư gửi từ Thiên Đấu Hoàng Gia học viện, trên mặt hiện lên ý cười, hiện tại nàng coi như đã trị được độc, hồn lực cũng tiến vào 39 cấp, hơn nữa mấy ngày nay không biết sao cảm thấy chính mình liền muốn đột phá tới 40 cấp, muốn chuyên tâm tu luyện vài ngày, không cần ăn cơm.
- Đúng vậy, Nhàn tỷ tỷ siêu quá, mới đó mà đã đạt tới gần 40 cấp rồi, đây là trang phục ta đặc biệt chuẩn bị cho tỷ, chúc mừng tỷ tấn cấp!
Diệp Phi Linh bày lên giường ba bộ sườn xám, một cái màu xanh sẫm như màu tóc Độc Cô Nhàn, một cái màu trắng thuần, một cái màu tím cách tân thêu hoa cắt ngực, khiến dáng người của Độc Cô Nhàn triển lộ yêu kiều xinh đẹp.
Độc Cô Nhàn vui mừng mà thu vào trữ vật hồn đạo khí, sau đó mới nhẹ nhàng thông báo:
- Ta sắp tới muốn đột phá bình cảnh 40 cấp, cho nên mấy ngày này ngươi không cần nấu cơm. Gia gia cũng có việc cần xử lý, cho nên mấy ngày sẽ không tới nơi này!
- Được a, vậy ta cũng tranh thủ tu luyện, sớm ngày đuổi kịp tỷ tỷ!
Diệp Phi Linh vui vẻ mà nói. Không có Độc Cô Bác liền tốt, nàng có thể tranh thủ mà xem không gian rồi. Từ cái lần dị động đó nàng không có tiến vào, không biết không gian như nào.
Hồn lực tiến vào 29 cấp, thật muốn trở về tìm sư phụ, kiếm một cái hồn hoàn thật đẹp một chút.
Độc Cô Nhàn nhìn nàng cười đến vui vẻ như vậy, híp híp mắt nghĩ một chút, nhưng không nghĩ ra cái gì tốt.
Nữ hài này, cái gì cũng tốt, chỉ đáng tiếc không có cách nào giữ nàng lại bên mình.
*********
Đường Tam giao xong một đống lớn giải dược cho Độc Cô Bác, hắn bắt đầu tiến hành luyện Diêm Vương Thiếp.
Bởi vì Độc Cô Nhàn nói tu luyện mấy ngày, cho nên Diệp Phi Linh có một khoảng thời gian trống thật tốt. Đầu tiên nàng tới không gian xem xét, phát hiện mấy cái tiên thảo kia có thể sinh trưởng ở nơi này, nhưng mà phải cách ra một khoảng mới có thể trồng, không gian càng ngày càng chật chội.
Đối với lần tiến cấp này, Diệp Phi Linh rất mong chờ không gian có thể mở rộng.
Tiện thể xuống xem Đường Tam luyện ra Diêm Vương Thiếp như nào làm kinh nghiệm, tương lai nàng cũng có thể luyện chế thứ đó.
Ngoại trừ mấy cao tầng trong bảng ám khí Đường Môn: Phật Nộ Đường Liên, Khổng Tước Linh, Bạo Vũ Lê Hoa Châm thì nàng không thể sờ tới, bởi vì nàng đối với nguyên liệu chế tác thật sự không biết, ngược lại độc tố duy trì trong ám khí thì còn tốt hơn.
Diêm Vương Thiếp là một loại ám khí do tổ hợp kịch độc tinh thuần ngưng chế mà thành.
Tài liệu cần chính là tuyệt độc cực phẩm dược thảo, được điều chế bằng 49 loại thủ pháp khác nhau, trong đó có 7 loại trí cực chi độc, kiếp trước bởi vì Đường Tam không tìm được nguyên liệu, cho nên không có cách nào điều chế ra thứ này.
Thêm một cái thiếp ám khí dung nhập, cực độc chí độc, duy trì cực độc, vĩnh viễn không có thuốc nào giải được.
Thứ này hủy thi diệt tích, không cho người cơ hội sống, không cho người cơ hội phản lại.
Diệp Phi Linh hưng phấn mà tới Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, lặng yên nhìn hắn, không có quấy rầy thao tác của Đường Tam.
Đỉnh đồng đang được đặt lên hỏa tuyền, để tiếp xúc một chút lên dương tuyền này rồi mượn độ nóng của dương tuyền để làm nóng lư đồng. Chỉ cần thoáng tiếp xúc với dương tuyền này cũng sẽ khiến nồi đồng bị hoá chảy ra khiến Đường Tam phải dùng một loại dược thảo hàn âm để bôi lên để chống đỡ độ nóng của dương tuyền.
Hơn nữa thân thể hắn ăn qua Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ, không sợ dương tuyền nóng cháy mới có thể khống chế được.
Ngày thứ nhất, Diêm Vương Thiếp sơ bộ ngưng độc, độc khí màu tím đen từ trên đỉnh đồng toát ra, ngưng tụ ở đó, chỉ nhìn sơ qua đã thấy giống như ác quỷ đòi mạng.
Ngày thứ hai, độc khí ngưng tụ càng lúc càng nặng, mới ngày thứ nhất chỉ có bao trùm đỉnh đồng, ngày tiếp theo đã to như cái mâm, độc khí lan tràn quanh quẩn trên đó càng có chiều hướng chìm xuống hắc sắc, khiến Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn giống như đang nuôi dưỡng một quái độc vật, độc ác vô tình như diêm vương.
Ngày thứ 3, Đường Tam mở mắt, lôi từ trong đai lưng ra một bình sứ.
Thứ này, là độc của Cửu Tiết Phỉ Thúy.
Đây là thứ duy nhất Đường Tam cải tiến so với công thức chế tác Diêm Vương Thiếp nguyên bản, bởi vì hắn thấy thứ này rất độc. Độc công vào độc, Diêm Vương Thiếp của hắn mới có thể trở thành thứ duy nhất có uy lực đồ sát cả Phong Hào Đấu La.
- Sư muội, cẩn thận, ta đổ thứ này vào! Nhớ xem cho kỹ, về sau chế tác thêm mấy cái, rạng danh Đường Môn chúng ta!
Đường Tam nhìn sư muội chuyên chú nhìn hắn làm, cũng âm thầm nhắc một câu.
- Được, ngươi không cần lo lắng cho ta!
Diệp Phi Linh có không gian, không sợ độc nữa. Đây là điều Đường Tam còn lâu mới biết.
Cửu Tiết Phỉ Thúy nọc độc vừa mới đổ vào, lư đồng sôi sục, lắc lư kịch liệt rồi yên lặng. Cái đám khí độc trên đỉnh bỗng chìm xuống, sau đó chừng một phút không có biến hóa gì nữa, giống như một nồi canh không vậy.
Đường Tam tưởng hắn làm sai bước nào, vội vàng đứng dậy đi tới.
Ai mà ngờ, lúc hắn tới gần, lư đồng lắc lư, độc khí tím đen dũng mãnh trào ra, xoáy về phía hắn.
- A!
Đường Tam kinh sợ mà hét lên. Chết tiệt, hắn chưa bao giờ sợ hãi mãnh liệt như vậy, bởi vì thứ này chính hắn làm ra, chính hắn biết uy lực của nó là như thế nào.
Độc Cô Bác mới vừa từ bên ngoài tới, nghe thấy tiếng hét của Đường Tam vội vàng chạy đến. Hắn kinh dị mà nhìn thấy độc khí màu đen dũng mãnh bốc lên tấn công thằng nhóc kia.
Độc Cô Bác lao tới, cản độc khí trước mặt Đường Tam.
- Thời gian giảm tốc!
Diệp Phi Linh thấy không ổn, vội vàng phóng xuất ra Đồng Hồ võ hồn.
Lúc này, một màn kỳ dị phát sinh mà chính nàng cũng không thể hiểu được.
Đồng Hồ võ hồn hiệu quả giảm tốc chỉ có tác dụng trong mấy giây không cản được, nhưng bởi vì hồn lực của Độc Cô Bác sinh ra cái gì đó, khiến cho độc khí đông cứng lại.
Ngay cả Đường Tam cùng Độc Cô Bác cũng bị đông cứng.
Lồng ngực nàng bồn chồn, hồn lực thoát ly khống chế, Đồng Hồ võ hồn gia tốc xoay tròn.
Tim nàng đập rất nhanh, ngực rất khó chịu, giống như có thứ gì đó bóp lại, khiến nàng khó chịu vô cùng.
- Ngươi!
Độc Cô Bác là người đầu tiên giải trừ khỏi trạng thái đông cứng, đó là bởi vì lồng ngực hắn nhói lên cảm giác đau.
Thân là Phong Hào Đấu La, mấy cái hồn kỹ này đối với hắn không có tác dụng.
Hắn phát hiện, lồng ngực mình sản sinh cái gì đó với nơi này. Ngoại trừ Đường Tam đang đông cứng kia, vậy cũng chỉ có con nhóc này.
- Ngươi đã làm cái gì?
Độc Cô Bác cau mày mà nhìn nàng, không biết tại sao nơi này sản sinh ra cái gì đó mãnh liệt, hắn bắt lấy nàng, vội vàng hỏi.
Khi Diệp Phi Linh tới gần hắn, cảm giác đó lại càng mãnh liệt hơn. Ngay khi Độc Cô Bác chạm tới nàng, Diệp Phi Linh chỉ cảm thấy ong ong đầu óc trống rỗng, sau đó một màn kỳ dị hơn nữa.
Luồng hồn lực khổng lồ mang theo âm tà tiến vào cơ thể nàng, sau đó cùng với Tâm Cầm và Huyền Thiên Công hòa hợp, sản sinh ra một cái hồn kỹ.
Nháy mắt cả thời gian, không gian, tất cả đều đứng lại.
Diệp Phi Linh ngơ ngác không hiểu, cái chạm tay đó của Độc Cô Bác đối nàng đã làm gì khiến cho khu vực này toàn bộ dừng lại. Vốn là võ hồn của nàng chỉ có hiệu quả giảm tốc thôi, nay toàn bộ đứng lại.
Độc Cô Bác đáy mắt hiện lên một mạt kinh dị.
Con nhãi này, thế mà sinh ra võ hồn cộng minh với hắn!!!!