Đường Tam nói: "Năng lượng sinh mệnh của chúng ta đến từ mặt đất, từ vị diện, từ Yêu Tinh Đại Lục. Năng lực thiên phú của chúng ta là hấp thu sinh mệnh, Thụ Tổ còn giao phó cho chúng ta năng lực tước đoạt sinh mệnh. Dù ở bất kỳ nơi nào, chỉ cần chúng ta bén rễ thì sẽ có việc hấp thu sinh mệnh và có thể ngưng tụ năng lượng sinh mệnh ở một nơi. Chúng ta sẽ hấp thu một phần năng lượng sinh mệnh khổng lồ mà chúng ta tích luỹ được, và sau khi được chúng ta tinh lọc, năng lượng sinh mệnh dư thừa sẽ tự động tản ra, đây chính là nguyên nhân khiến thành Kiến Mộc có năng lượng sinh mệnh nồng đậm như thế. Như vậy, Đại trưởng lão, ta hỏi ngươi, nếu ngươi cắm rễ ở một chủ thành khác thì sẽ xảy ra tình huống gì? Ngươi vẫn có thể hấp thu đủ năng lượng sinh mệnh để nuôi dưỡng bản thân, chỉ cần không có ai ảnh hưởng tới ngươi thì ngươi có thể dùng phần năng lượng sinh mệnh đó tu luyện, khiến mình tăng lên. Mặc dù không có quang huy Thụ Tổ chiếu sáng thì tốc độ tu luyện sẽ giảm xuống. Nhưng thành Kiến Mộc chúng ta có rất nhiều tộc nhân, ở chỗ này, mọi người chỉ có thể hấp thu năng lượng sinh mệnh từ thành Kiến Mộc. Mặc dù năng lượng sinh mệnh ở thành Kiến Mộc đủ lớn bởi vì có sự tồn tại của Thụ Tổ, nhưng nó có thực sự đủ để tộc nhân của chúng ta hấp thu và tu luyện không?"
"Tất cả các chủng tộc đều bết tộc ta không giỏi chiến đấu. Cho dù cảnh giới rất cao, nhưng sức chiến đấu thực tế không mạnh, không có uy hϊếp mang tính sát thương. Như vậy, nếu chúng ta để tộc nhân đóng quân ở mỗi chủ thành và hấp thu năng lượng sinh mệnh ở đó thì những tộc nhân đó sẽ dễ dàng tăng lên tu vi hơn là tập trung ở chỗ này. Trong thành Kiến Mộc, hầu hết năng lượng sinh mệnh đều được các trưởng lão hấp thu, tộc nhân bình thường chỉ hấp thu có hạn. Nhưng Yêu Tinh Đại Lục rộng lớn đến cỡ nào, còn là nơi tập trung hầu hết số mệnh của toàn bộ vị diện, nếu để tộc nhân tộc ta đến các chủ thành thì có phải rất có lợi cho việc tu luyện của chúng ta hay không?"
"Đồng thời khi tu luyện, thứ chúng ta cần là tầng cao nhất và cốt lõi nhất của năng lượng sinh mệnh trong thành. Năng lượng sinh mệnh dư thừa mà chúng ta hấp thu sẽ được phát tán ra. Trong thời gian ngắn thì có lẽ chưa thấy gì, nhưng theo thời gian, tồn tại của chúng ta có thể thay đổi cường độ năng lượng sinh mệnh của một thành phố, để tất cả chủng tộc trong thành đều được lợi. Các ngươi nghĩ, đây không phải là điều các chủ thành đều muốn sao? Đồng thời, chúng ta cũng có thể mang quang huy Thụ Tổ đến những nơi xa hơn."
"Trước kia, cách làm này không thể thực hiện được. Bởi vì sức chiến đấu của chúng ta quá yếu, một khi tiến vào chủ thành thì chỉ sợ sẽ bị một số cường giả độc chiếm, chẳng những không thể làm được những điều ta vừa nói, mà ngay cả an toàn cũng là vấn đề. Nhưng hiện tại, Kim Cương Thiên Tinh Hoàng đã bị Thụ Tổ đánh chết, trong thời gian ngắn, ai cũng không dám ra tay với chúng ta. Trong tình huống này, chúng ta lấy cớ muốn hồi quỹ lại cho các chủ thành và các đại chủng tộc mà tiến hành kế hoạch thì có thể khống chế năng lượng sinh mệnh ở các chủ thành trong thời gian ngắn. Đồng thời có đủ thời gian để các chủ thành đó cảm nhận được lợi ích mà chúng ta mang lại. Đến lúc ấy, có uy hϊếp của Thụ Tổ, nếu ta có thể thành Hoàng thì không lâu sau, khi cảnh giới của các ngươi tăng lên đủ cao, mang lại cho chủ thành nhiều năng lượng sinh mệnh hơn và khiến tất cả các chủng tộc trong thành được lợi, các ngươi nói, chúng ta có thể trở thành tồn tại khiến bọn họ phải tôn sùng hay không? Cách cơ bản để giải quyết sự an toàn của tộc ta là để cho các chủng tộc đều hiểu, không cần cướp đoạt và gϊếŧ chóc, chỉ cần thủ hộ chúng ta thật tốt thì có thể thu được lợi ích từ trên người chúng ta. Đây mới là căn bản."
Nghe Đường Tam nói, các trưởng lão có mặt ở đây đều chìm vào im lặng ngắn ngủi. Một số trưởng lão linh hoạt mắt đã bắt đầu sáng lên.
Không hề nghi ngờ, chủ động tiến vào các chủ thành khác là có mạo hiểm, đây là suy nghĩ thâm căn cố đế trong đầu Lam Kim Thụ tộc. Nhưng nếu quả thật có thể thực hiện theo lời Đường Tam nói thì Lam Kim Thụ tộc chắc chắn sẽ đạt tới mức phát triển trước nay chưa từng có. Quang huy Thụ Tổ thực sự có thể chiếu đến mọi góc nhỏ trên đại lục, Lam Kim Thụ tộc cũng trở thành tồn tại khiến tất cả chủng tộc khác sùng kính.
"Tộc trưởng, nếu quả thật có thể giống như lời người nói thì đối với tộc ta, đó là chuyện cực kỳ tốt. Năm đó Thụ Tổ cũng không thể làm được. Nhưng dù là Nhật Thần Đế Quốc hay Thiên Vũ Đế Quốc, các đại chủng tộc đều có tư tâm, bọn họ thực sự sẽ chấp nhận kế hoạch này của chúng ta sao? Nếu Thụ Tổ lại ngủ say, bọn họ bất ngờ ra tay với chúng ta thì chúng ta nên làm thế nào? Hơn nữa, trong quá trình này cũng sẽ có mạo hiểm, chỉ sợ sẽ không dễ dàng thực hiện được."
Đường Tam gật đầu, nói: "Đại trưởng lão, ta hiểu sự lo lắng của ngươi, cho nên trước mắt đây chỉ là một hướng suy nghĩ, thao tác cụ thể thì cần phải bàn bạc thêm, trước tiên phải đảm bảo an toàn cho tộc nhân tộc ta. Lần này ta về Tổ đình báo cáo công tác cũng muốn thảo luận vấn đề này với các vị Hoàng Giả. Chỉ khi được bọn họ ủng hộ thì chuyện này ta mới tiến hành, nếu không tất cả sẽ dừng lại. Chỉ cần Tổ đình không thiển cận thì nhất định sẽ hiểu được lợi ích của việc làm này. Đây là sự ủng hộ lớn nhất đối với Tổ đình, cũng có lợi ích rất lớn cho sự ổn định của đại lục. Nếu có thể được các Hoàng Giả tán thành thì người đầu tiên đi ra ngoài chính là các vị trưởng lão. Chỉ có các ngươi mới có đủ thực lực để hấp thu năng lượng sinh mệnh ở một nơi bất kỳ."
Đại trưởng lão vẫn cau mày, không những vậy, trong mắt các trưởng lão khác đều có chút lo lắng. Dù sao, bị đàn áp quá lâu, hiện tại để bọn họ chủ động tới các chủ thành khác, trong lòng bọn họ đương nhiên sẽ rất lo lắng.
Đường Tam nói: "Mọi người đừng lo lắng, sau khi ta đến Tổ đình báo cáo công tác trở về mới quyết định. Xin các trưởng lão yên tâm, Lam Kim Thụ tộc phát triển không chỉ dựa vào một lời nói của tộc trưởng ta, mà nhất định phải được đa số các trưởng lão tán thành thì mới tiến hành sự phát triển quan trọng này."
Nghe hắn nói như vậy, sắc mặt các trưởng lão giãn ra rất nhiều, hảo cảm của bọn họ với Đường Tam cũng tăng lên.
Đại trưởng lão nói: "Tộc trưởng, người nói đúng. Nếu kế hoạch này có thể thành công thì Lam Kim Thụ tộc chúng ta thậm chí có khả năng trở thành chủng tộc lớn nhất và mạnh nhất trên Yêu Tinh Đại Lục. Nhưng chúng ta cũng có chỗ lo lắng, chúng ta phải xem Tổ đình có thể đảm bảo cho chúng ta như thế nào."
Đường Tam khẽ gật đầu, nói: "Ta có niềm tin nhất định sẽ thuyết phục được Tổ đình. Nhưng tất cả hãy chờ ta trở về rồi nói. Ta sẽ lập tức lên đường về Tổ đình báo cáo công tác. Không cần đến các chủ thành khác."
Lúc trước đến thành Kim Cương là để gϊếŧ gà dọa khỉ, hiện tại có thể nói là sát Hoàng để doạ khỉ, uy vọng của Lam Kim Thụ tộc đã được thiết lập, trong Tổ đình cũng lâm vào hỗn loạn nhất định. Nhưng có một tháng hoà hoãn, từ thái độ của các chủ thành với Lam Kim Thụ tộc có thể thấy, hướng đi của Tổ đình với Lam Kim Thụ tộc là hướng tốt. Vào lúc này, với tư cách tộc trưởng Lam Kim Thụ tộc, Đường Tam có thể tới Tổ đình và tham gia vào trong hỗn loạn đó.
Làm thế nào để Lam Kim Thụ tộc được lợi lớn nhất, đồng thời mang lại lợi ích cho nhân loại, đó là việc Đường Tam cần làm trong quá trình báo cáo công tác lần này.
Sở dĩ muốn đưa tộc nhân Lam Kim Thụ tộc tới mỗi toà chủ thành không phải là vì để thế giới loài người ở xa cũng có thể được năng lượng sinh mệnh từ Lam Kim Thụ tộc nuôi dưỡng sao? Sinh mệnh lực của nhân loại quá yếu ớt, đây cũng là một nguyên nhân quan trọng khiến chủng tộc không thể phát triển. Sau khi cảm nhận được năng lượng sinh mệnh dồi dào ở Lam Kim Thụ tộc, Đường Tam sao lại không có suy nghĩ gì chứ?