"Nàng ..., nàng muốn làm cái gì?" Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng hỏi, mà thanh âm của hắn theo bản năng giảm xuống vài phần. Có thể thấy được hắn rất kiêng kỵ Thủy Tinh Đại Yêu Hoàng.
Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng thở dài một tiếng, nói: "Hiển nhiên là dùng phương thức đặc thù kéo dài tuổi thọ. Nàng hẳn là dùng một lực lượng nào đó để Thần Thức của mình hàng lâm trên thân thể mới, do đó bồi dưỡng được huyết mạch siêu cấp. Nếu như nàng thật sự có thể độ kiếp thành công ..."
Không cần phải nói thêm, các vị Hoàng Giả đã hiểu rõ ý của hắn.
"Nàng đã hạ thủ lưu tình, không làm tất cả số mệnh tán loạn, vẫn là vì thủ hộ Tổ đình. Nếu không, nếu nàng liều mạng thì chỉ sợ tất cả số mệnh ở Thiên Hồ Thánh Sơn đều bị huỷ, Tổ đình cũng gặp nguy hiểm."
Ánh mắt Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng có chút phức tạp, cho dù có nhiều Hoàng Giả ở đây, nhưng khi nhắc đến Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng là người khởi xướng, trong lòng hắn vẫn có chút bất định. Hắn sẽ không bao giờ quên cảm giác mà người này mang đến cho mình trong quá trình lớn lên.
--------------------
"Tiểu hồ ly, lão tổ tông của ngươi nói, ngươi có tư chất kế thừa y bát của hắn, đề cử ngươi trở thành Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng kế nhiệm." Ở vương toạ trung tâm hội nghị Tổ đình, có một nữ tử mặc y phục màu trắng ngồi ở đó.
Tiểu Thiên Hồ ngẩng đầu nhìn lên, nhìn nữ tử xinh đẹp không gì sánh kịp, toàn thân đều bao phủ trong tinh mang, trong chốc lát hắn không khỏi hoa mắt thần mê.
Hắn trưởng thành rất nhanh, trời sinh có cảm giác mãnh liệt với số mệnh, nhưng khi hắn nhìn vị trước mặt này thì lại không thấy rõ sinh mệnh của nàng. Dường như số mệnh của nàng đã hoá thành cầu vồng nối liền với bầu trời.
Hắn vĩnh viễn không quên được lần đầu gặp mặt ấy, trong khoảnh khắc, dung nhan của nàng đã để lại lạc ấn thật sâu trong lòng hắn.
"Sao vậy? Không nói được gì sao?"
"Không, không phải, miện hạ, ta, ta ..." Tiểu Thiên Hồ trong lòng rất khẩn trương. Đối mặt với người chấp chưởng Tổ đình này, là Hoàng Giả mạnh nhất đương thời, càng là một đời nữ hoàng hoàn mỹ, tâm của hắn đang run rẩy.
"Ha ha ha, xem ra ngươi vẫn còn là một tiểu xử nam a. Nếu lão tổ tông coi trọng ngươi như vậy thì nên nhanh chóng sinh hậu đại đi thôi. Được rồi, ngươi đi đi, trở về nói với lão tổ tông, ta đồng ý. Thật là một tiểu gia hoả ngại ngùng."
--------------------
Dù như thế nào, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng không quên được sự rung động khi lần đầu tiên nhìn thấy người ấy. Đúng vậy, là rung động, là tâm linh rung động. Vì vậy, dù là lúc nào, trong lòng hắn không thể sinh ra địch ý với nàng, ngay cả khi nàng ở phía đối lập với hắn, cho dù nàng phá huỷ thành quả mà hắn nỗ lực trong nhiều năm. Cho đến giờ phút này, hắn đều có không có địch ý với nàng, khi nhắc tới nàng thậm chí còn có chút thận trọng.
Mà người có tâm tư như vậy, trong các Hoàng Giả ở đây không chỉ có Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng. Ở chỗ này, Hoàng Giả lớn tuổi nhất là khoảng 2000 tuổi, Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng lớn hơn bọn họ nghìn tuổi, có nghĩa là, quá trình trưởng thành của bọn họ, từ lúc còn nhỏ đến khi trở thành Hoàng Giả, hầu như đều được bao phủ bởi vinh quang của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng.
Trước kia có một quy củ được đặt ra khi Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng tự mình chấp chưởng Tổ đình, đó là, tất cả Hoàng Giả sau khi thành Hoàng đều phải đánh một trận với nàng, đánh xong mới có thể báo cáo công tác. Trên thực tế, đây dĩ nhiên là quá trình bị đánh rồi. Đối với các Hoàng Giả, nó vẫn còn là ký ức mới mẻ. Mặc dù bị đánh, nhưng đồng thời cũng được vị này chỉ điểm.
Năng lực của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng là phục chế, phục chế lại năng lực của ngươi và sử dụng còn tốt hơn ngươi, học hỏi bản thân, học hỏi tương lai và tiềm năng của ngươi. Điều này có tác dụng vô cùng tốt trong quá trình các Hoàng Giả trưởng thành. Vì vậy vị Đại Yêu Hoàng lớn hơn bọn họ nghìn tuổi này có thể nói là lão sư của bọn họ.
Nhưng giờ đây, vị Đại Yêu Hoàng này tựa hồ nhằm vào toàn bộ Tổ đình, vì kéo dài tuổi thọ mà sinh ra một màn như vậy.
Nhưng dù thế, giờ khắc này các Hoàng Giả chỉ nhìn về phía Thủy Tinh Thánh Sơn, thật sự có ai có thể sinh ra địch ý với vị này? Thậm chí không có bất kỳ Hoàng Giả nào có thể nói ra lời nhằm vào nàng.
Trong lúc nhất thời, hơn mười vị Hoàng Giả đều im lặng.
Cũng đúng lúc đó, đột nhiên ở hướng Thủy Tinh Thánh Sơn, một đạo tinh mang bỗng sáng lên. Cả toà Thủy Tinh Thánh Sơn nở rộ hào quang, trong chốc lát, toàn bộ Tổ đình đều được quang huy tẩy lễ.
Cùng lúc đó, trong hội nghị Tổ đình, một cột sáng phóng lên trời, cùng hào quang nở rộ từ Thủy Tinh Thánh Sơn hô ứng lẫn nhau, bắn ra vầng sáng chói mắt, sáng chói không gì sánh kịp.
Trên bầu trời, dưới tinh mang ngưng tụ, một thân ảnh khổng lồ từ từ hiện ra.
Thân ảnh đó che khuất bầu trời, thân hình dài quá 3000 mét, toàn thân trong suốt như thuỷ tinh, mỗi khối lân phiến trên người dường như đại biểu cho sự mỹ lệ của toàn bộ thế gian.
"Ngang ----" tiếng Long ngâm sục sôi vang vọng Tổ đình. Trong chớp mắt này, tất cả các sinh vật trong Tổ đình đều quỳ xuống và bái lạy, bởi vì bọn họ đều nhận ra, đây chính là đệ nhất cường giả đương thời, Vô Sở Bất Năng Thủy Tinh Đại Yêu Hoàng!
Nhưng vào lúc này, cự long có thân hình và cánh đã vượt qua 3000 mét lại không mang đến bất kỳ uy áp nào. Nó chậm rãi cúi đầu, nhìn xuống dưới Tổ đình, trong ánh mắt mang theo vẻ không nỡ, nhưng cũng có cảm giác không thể thay đổi. Nó gật đầu với các Hoàng Giả phía dưới.
Tiếp theo, thân thể cao lớn giống như tấm gương vỡ, xuất hiện vô số vết nứt. Trong Thần Thức mỗi vị Hoàng Giả đều vang lên một tiếng "đinh" giòn tan. Ngay sau đó, thân thể cao lớn trên bầu trời sụp đổ, hoá thành vô số tinh mang trên trời giáng xuống, trực tiếp rót vào trong cột sáng tinh mang ở hội nghị Tổ đình.
15 vị Hoàng Giả đều trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng này, bọn họ cũng biết được chuyện này có nghĩa là gì.
Bờ môi Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng thậm chí run rẩy, thì thào nói: "Thuỷ Tinh, Thuỷ Tinh miện hạ, vẫn lạc ..."
Đúng vậy, chỉ khi Hoàng Giả vẫn lạc mới có thể rót lực lượng cuối cùng của mình vào trong Hoàng Thiên Trụ, để Hoàng Thiên Trụ lưu lại dấu vết tồn tại của mình và trở thành lực lượng trụ cột của Tổ đình.
Theo Thuỷ Tinh Hoàng Thiên Trụ tăng lên, số mệnh Tổ đình bởi vì Thiên Hồ Thánh Sơn tiêu hao mới dần vững chắc lại, cảm giác rung chuyển lúc đầu đã biến mất, bầu trời cũng quang đãng trở lại.
Nhưng là, bắt đầu từ giờ khắc này, thế gian đã không còn Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng, đã không còn Vô Sở Bất Năng theo giám tương lai.
Một nỗi bi thương khó tả lập tức đọng lại trong Tổ đình. Trong nhất thời, không biết bao nhiêu sinh linh đã rơi nước mắt.
Tổ đình đã không biết bao nhiêu năm chưa từng có Hoàng Giả vẫn lạc, đừng nói chi người vẫn lạc là Hoàng Giả mạnh nhất.
Mà khi Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng hoàn toàn vẫn lạc, toàn bộ vị diện thậm chí còn run lên.
Mỹ công tử đứng ở bên người Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, nhìn tinh mang tán loạn trên bầu trời. Chứng kiến vị nữ hoàng này quy túc, nàng nhất thời không khỏi có cảm xúc ngổn ngang. Giờ đây, trong lòng nàng kỳ thực càng thêm lo lắng, muốn nhanh chóng đi tìm hắn.
Thủy Tinh Đại Yêu Hoàng đột nhiên vẫn lạc vào lúc này, có phải có liên hệ gì với hắn hay không? Chẳng lẽ hắn không sống sót trong lôi kiếp sao? Nhưng mình quả thực không cảm thụ được gì từ Tu La Kiếm a!
Bởi vì quan tâm quá sẽ loạn, nàng lúc này trong lòng vô cùng bất an.
"Mặc niệm." Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng điều chỉnh tâm tình của mình, cúi đầu xuống, đau lòng nói.