Nhưng mà ngay lúc này, một cái thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên: "Dừng lại ở đây đi."
Xung quanh đột nhiên trở nên âm u, ngay cả quang huy màu bạc tràn đầy sáng lạn từ nguyên tố không gian trong thời khắc này cũng lặng yên biến mất. Ánh sáng của những vì sao và mặt trăng xung quanh biến mất, bóng tối vô tận dường như nuốt chửng cả ba người, và bóng tối bao trùm mọi thứ xung quanh họ.
Đồng tử Khổng Tước Đại Yêu Vương, Đường Tam, Mỹ công tử hầu như đồng thời co rút lại, lực áp cực lớn từ bốn phương tám hướng trào đến, khủng bố đến cực điểm, trong nháy mắt khiến lòng bọn họ chìm xuống đáy vực.
Vĩnh Dạ Quân Vương Ám Ma Đại Yêu Hoàng.
Khổng Tước Đại Yêu Vương tuyệt đối không nghĩ tới, bọn họ đã truyền tống đến một nơi xa như vậy mà vẫn còn địch nhân theo tới. Hơn nữa, đuổi theo không phải là kẻ thù truyền kiếp Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng mà là Ám Ma Đại Yêu Hoàng.
So với bài danh thứ chín Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng, không hề nghi ngờ ngờ bài danh thứ sáu Ám Ma Đại Yêu Hoàng càng thêm kinh khủng, đây chính là Hoàng Giả lâu năm a! Cho dù là thực lực hay kinh nghiệm đều hơn xa Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng. Huống chi, bây giờ là ban đêm. Vị này được xưng là Vĩnh Dạ Quân Vương, vào ban đêm chiến đấu, dù các Đại Yêu Hoàng bài danh trước hắn cũng không thể chiến thắng hắn.
Khổng Tước Đại Yêu Vương hít sâu một hơi, trầm giọng nói: "Hoá ra là Ám Ma Đại Yêu Hoàng miện hạ? Không biết vì sao ngài lại cản đường chúng ta?"
Thanh âm của Ám Ma Đại Yêu Hoàng vang lên từ mọi hướng: "Ngươi còn hỏi ta vấn đề này sao? Con gái của ngươi đoạn tuyệt tiền đồ người thừa kế của ta, đoạn tuyệt truyền thừa đời sau của Ám Ma Đại Yêu Hoàng, chẳng lẽ ta không nên tìm các ngươi báo thù hay sao? Các ngươi trong tối nay nên chết đi."
Không hề nghi ngờ, Ám Ma Đại Yêu Hoàng xuất hiện là vì Đường Tam và Mỹ công tử phế bỏ Mông Đặc Đặc.
"Miện hạ, chờ một lát." Khổng Tước Đại Yêu Vương cao giọng nói, "Không biết có thể thỉnh giáo miện hạ một vấn đề không, vì sao ngài lại đuổi kịp chúng ta? Ta tự hỏi đã truyền tống một khoảng cách xa như vậy, ngay cả Hoàng Giả cũng rất khó bắt kịp nhanh như thế, trừ phi ngài đã biết trước điểm đến của chúng ta."
"Ngươi không biết vì sao là bởi vì ngươi không hiểu rõ về Hoàng Giả." Ám Ma Đại Yêu Hoàng lạnh nhạt nói, "Mỗi một Hoàng Giả đều có một lĩnh vực mình am hiểu, sai lầm lớn nhất của các ngươi là lựa chọn rời đi lúc đêm tối. Đêm tối là lãnh địa của ta, trong đêm tối, các ngươi rời đi mang theo ánh sáng là mục tiêu rõ ràng nhất, ta không hề động, là các ngươi dẫn ta đến đây. Các ngươi chiếu sáng đêm tối, để lại bóng ma, tự nhiên sẽ dẫn ta đến. Ngươi không cần ở chỗ này lãng phí thời gian, với tu vi của các ngươi, dù có Thiên Cơ Linh cũng không thể mang các ngươi rời đi, chỉ cần ở trong đêm tối, cho dù ngươi hiện tại là Hoàng Giả cũng không thể trốn thoát lòng bàn tay của ta."
Bóng tối theo đuôi! Ám Ma Đại Yêu Hoàng đã khống chế đêm tối tới trình độ này rồi sao?
Khổng Tước Đại Yêu Vương không khỏi hít sâu một hơi, tâm của hắn đã chìm xuống đáy vực, có Ám Ma Đại Yêu Hoàng ở đây, hôm nay bọn họ muốn trốn cũng không được. Dù ở thành Gia Lý, hắn mượn lực lượng của nó cũng khó có khả năng ngăn cản một vị Đại Yêu Hoàng như thế này.
Mà lúc này, hắn đột nhiên nhìn thấy Đường Tam đi đến bên người Mỹ công tử, đem nàng che ở phía sau.
Màn đêm xung quanh tối hơn, cảm giác áp bức khổng lồ đến từ mọi hướng, và Hắc Ám nguyên tố dày đặc đè ép vào bên trong, nén lại không gian do Khổng Tước Đại Yêu Vương khống chế, và các nguyên tố không gian nhanh chóng biến mất trong quá trình này.
Đây hoàn toàn là sức mạnh nghiền ép. Dù Khổng Tước khi còn ở trạng thái toàn thịnh đối mặt với vị Ám Ma Đại Yêu Hoàng này cũng sẽ bị tiêu diệt. Huống chi bây giờ Khổng Tước Đại Yêu Vương còn bị trọng thương, hơn nữa đây là đêm tối, có trợ giúp cực lớn cho Ám Ma Đại Yêu Hoàng.
Đường Tam nhìn về phía Khổng Tước Đại Yêu Vương, trầm giọng nói: "Ngài chuẩn bị truyền tống đi, sau khi ta phá vỡ đêm tối, ngài liền mang chúng ta rời đi."
Khổng Tước Đại Yêu Vương sững sờ, dù là hắn cũng không có khả năng phá vỡ hắc ám tịch diệt này. Đường Tam dù thần kỳ như thế nào thì cũng không phải Thần cấp, hắn làm sao có thể phá vỡ được đây?
Sau đó hắn liền thấy quang mang loé lên trên tay Đường Tam, tựa hồ có thêm một món đồ, rồi hắn giơ tay ném món đồ đó lên trời.
Đó là một thanh tiểu kiếm, nhìn qua rất tinh xảo, toàn thân không có quá nhiều hào quang, nhưng trong khoảnh khắc khi nó xuất hiện, một cỗ kiếm mang động trời bộc phát, phong mang tất lộ!
Nó bỗng nhiên xuất hiện rạch phá bầu trời, dường như muốn chia cắt toàn bộ thế giới. Tiểu kiếm đón gió dài ra, lập tức biến lớn.
"Kiếm Thánh tín vật sao?" Thanh âm Ám Ma Đại Yêu Hoàng truyền đến, "Ngươi cho rằng Kiếm Thánh sẽ vì ngươi ..."
Ngay khi Ám Ma Đại Yêu Hoàng lên tiếng mỉa mai thì một thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên, "Ám Ma, lấy lớn hiếp nhỏ không phải là cách làm của Hoàng Giả."
Trong nháy mắt tiếp theo, kiếm mang cực kỳ sắc bén vốn phóng lên trời bỗng nhiên rách phá thiên không, trong đêm tối quả thực chém ra một khe hở.
"Kiếm Thánh, ngươi muốn là địch của ta?" Thanh âm Ám Ma Đại Yêu Hoàng tức giận.
Trong nháy mắt khi một kiếm này phá trời, ngân quang loé lên, Khổng Tước Đại Yêu Vương đã mang Đường Tam và Mỹ công tử truyền tống rời đi.
Một thân ảnh tản ra hào quang màu tím xuất hiện, tay phải đưa lên, ngón giữa và ngón trỏ đang kẹp lấy một thanh tiểu kiếm.
Sắc mặt của hắn vô cùng âm trầm, một kiếm vừa rồi, cho dù là hắn cũng phải tránh né mũi kiếm.
Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng tuy rằng bài danh sau hắn, nhưng thực lực không thể đơn giản dùng bài danh để hình dung. Chỉ là hắn không rõ, vì sao đối phương sẽ xuất thủ chém mình một kiếm vì một người không liên quan.
Tổ đình, Kiếm Thánh cung.
Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng chậm rãi thu tay phải lại, đôi mắt từ từ mở ra dường như có hai tia chớp băng giá lóe lên.
"Nếu như có thể sống sót, chính là nhân tài kiệt xuất."
Ám Ma Đại Yêu Hoàng nghĩ mãi mà không hiểu sự tình, nhưng trong lòng Mỹ công tử đã nhấc lên sóng to gió lớn.
Trong chớp mắt khi kiếm mang động trời đó dâng lên, nàng rốt cuộc đã hiểu vì sao Đường Tam nói tình hữu nghị với Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng lại trọng yếu hơn hai kiện Thần Khí, không nghĩ sớm như vậy nàng đã kiểm chứng được.
Nàng và Đường Tam có tổng cộng bốn khối tín vật của Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng, ít nhất là nàng nghĩ như vậy. Nếu Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng nguyện ý thông qua liên hệ với tín vật, vì bọn họ mà ra tay bốn lần, vậy quả thực là đáng giá hơn hai kiện Thần Khí.
Dù trong tay bọn họ có mười Thần Khí cũng không thể nào đối kháng với Ám Ma Đại Yêu Hoàng, nhưng Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng lại có thể ngăn cản được.
Ngân quang lấp loé, khi bọn họ xuất hiện thì đã ở một chỗ khác. Vì vội vàng truyền tống nên khoảng cách không quá xa, mặc dù vậy cũng cách xa vạn mét rồi.
"Lập tức sẽ lại đến, chuẩn bị truyền tống lần nữa." Nói xong, Đường Tam tiếp nhận tín vật của Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng từ tay Mỹ công tử.
Đây chính là ăn ý, sau khi hiểu được dụng ý của Đường Tam, khi kết thúc truyền tống nàng đã lấy tín vật ra, đều đưa cho hắn.
Đường Tam ánh mắt bình tĩnh nhìn về phương xa, trong đêm tối, tốc độ của Ám Ma Đại Yêu Hoàng thực sự quá nhanh. Bọn họ truyền tống rời đi sẽ vẫn lưu lại vết tích trong đêm tối, và những vết tích tưởng chừng không có gì đánh chú ý này lại trở thành toạ độ của Ám Ma Đại Yêu Hoàng.
Không chút do dự, tiểu kiếm trong tay Đường Tam bắn ra, kiếm quang động trời lại xuất hiện, lần này thậm chí còn không chờ đêm tối hàng lâm, kiếm mang to lớn kia đã trảm phá hư không.
Hắc ám ngưng tụ thành một bàn tay trực tiếp chộp tới kiếm quang kia, thanh âm Ám Ma Đại Yêu Hoàng lạnh như băng vang vọng chân trời: "Ta ngược lại muốn xem, các ngươi có thể khiến hắn xuất thủ mấy lần."