Mà lúc này, đối thủ của Đường Tam dường như bị chọc giận, từng cột hỏa diễm bắn ra mãnh liệt, bao phủ cả một mảng không gian rộng, là một công kích phạm vi lớn. Hàng chục hàng trăm cột liệt diễm đồng thời phun ra, tuyệt đối có thể dùng từ hùng tráng để hình dung. Đáng sợ hơn là, vì hoả diễm thiêu đốt với nhiệt độ quá cao làm ảnh hưởng đến không gian xung quanh, dù Đường Tam muốn truyền tống cũng không nắm chắc được vị trí chuẩn xác.
Đường Tam động, trên thân cháy lên quang mang đỏ rực. Hắn đạp Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, cứ như vậy xuyên qua các cột hoả diễm. Trong không gian vặn vẹo đó, thân hình hắn tựa như một cái bóng trùng trùng điệp điệp, vô cùng kỳ dị.
Các cột hoả diễm quả thực quá dày, dù Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ cũng không thể hoàn toàn né tránh. Khi có cột liệt diễm muốn rơi vào người hắn, quang mang đỏ rực kia trong nháy mắt sinh ra lực bắn ngược, đẩy cột hoả diễm ra xa nên không làm thân thể hắn bị thương.
Đại Miêu ở khu vực chờ cảm thấy choáng váng. Mình vừa mới nói cho Đường Tam hiệu quả bài xích của Sư Hổ Kim Cương, hắn làm sao đã thực hiện được rồi?
Hắn không ngạc nhiên vì Đường Tam có được nhiều loại năng lực, lúc trước khi Đường Tam giúp bọn họ dung hợp huyết mạch thì hắn đã phát hiện ra điều này. Đường Tam không có giải thích, Đại Miêu cũng không hỏi. Hắn biết đây rất có thể là bí mật hạch tâm của vị ân công này.
Nhưng lúc này hắn có thể trực tiếp sử dụng năng lực bài xích của Sư Hổ Kim Cương, chuyện này Đại Miêu cũng không nghĩ tới. Va chạm giữa hai huyết mạch đồng cấp, Liệt Dương Hoa tuy mạnh, nhưng hiệu quả bài xích của Sư Hổ Kim Cương cũng không hề thua kém.
Nhiệt độ trên khán đài thi đấu không ngừng tăng lên, giống như một thế giới hư vô bị sóng nước vây quanh, ngoại giới rất khó có thể nhìn thấy tình hình chiến đấu bên trong. Đài thi đấu khá lớn, nhưng giờ khắc này đã bị bao phủ hoàn toàn bởi hoả diễm hừng hực kia. Muốn sống sót trong ngọn lửa cực hạn này rất khó, nhưng Đường Tam hiển nhiên vẫn chưa bại, chiến đấu vẫn còn tiếp tục.
Đối với Đường Tam, đây quả thực là một trận đấu khó khăn, thậm chí còn khó hơn cả khi hắn giao đấu với Hoàng Băng Băng.
Liệt Dương Hoa Tinh tộc có khí tức chí dương chí cương, chính là nhất mạch tương truyền với Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng. Hai bên có khác nhau một chút, nhưng từ cảm giác của hắn có thể thấy là không chênh lệch nhiều. Nhiệt độ cao không chỉ thông qua các cột hoả diễm trùng kích Đường Tam, mà còn trực tiếp ảnh hưởng tới hắn. Chiến đấu dưới tình huống như vậy đúng thật là không thoải mái. Mà huyết mạch chi lực của đối phương giống như là vô tận, hoàn toàn bao phủ toàn bộ sân thi đấu khiến hắn không cách nào né tránh, thậm chí đối thủ còn hạn chế khả năng sử dụng không gian chi lực của hắn. Không gian xung quanh dường như bị nung chảy, nếu cưỡng ép điều động thì sẽ trở nên méo mó, dễ bị phản tác dụng.
Xem ra, nếu không thể hiện bản lĩnh thực sự thì không cách nào chiến thắng đối thủ.
Đường Tam nắm tay phải trong không khí một cái, Phá Thiên Chuỳ xuất hiện trong tay. Ngay sau đó, một cây dây leo màu xanh đậm chui ra từ lòng bàn tay hắn, quấn quanh chuôi của Phá Thiên Chuỳ.
Chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, giây tiếp theo, Phá Thiên Chuỳ trong tay hắn bắn ra, bắn thẳng về một hướng.
Sư Hổ Kim Cương vận chuyển khiến cho Lam Ngân Hoàng cùng bề ngoài Phá Thiên Chuỳ được bao phủ bởi một tầng bạch quang chói mắt.
Cùng lúc đó, Đường Tam vẫn đạp Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, tránh đi công kích chính diện của cột hoả diễm, đồng thời thở sâu. Sư Hổ Kim Cương hiệu quả bài xích chuyển thành thôn phệ, cưỡng ép thôn phệ một lượng lớn Hoả nguyên tố xung quanh.
Lập tức, quang mang Sư Hổ Kim Cương đại thịnh, bên trong còn có một tầng khí lưu màu đỏ nhạt, thôn phệ trong nháy mắt chuyển thành bài xích, Sư Hổ Kim Cương hướng ra ngoài bộc phát, cưỡng ép đẩy lùi không gian nóng bỏng, mở ra một khu vực cho Đường Tam. Đây chính là lời lúc trước hắn nói với Đại Miêu, trước thôn phệ sau bài xích, tá lực đả lực.
Không gian vặn vẹo trước mắt trở nên rõ ràng, Phá Thiên Chuỳ của Đường Tam đã đánh tới dây leo của đối phương.
Mấy cột hoả diễm lập tức phun tới Phá Thiên Chuỳ, muốn ngăn cản nó.
Nhưng đúng lúc này, trên bề mặt Phá Thiên Chuỳ, quang mang đỏ sậm loé lên rồi biến mất. Ngay sau đó, mấy cột hoả diễm rót vào trong đó cứ như vậy biến mất, không ngăn cả được đường đi của Phá Thiên Chuỳ.
"Phanh" một tiếng, Phá Thiên Chuỳ đập liên tiếp vào một cây Liệt Dương Hoa, đặc tính vỡ nát xuất hiện. Liệt Dương Hoa có khả năng công kích mạnh, nhưng khả năng phòng ngự thì hơi kém nên đã bị đánh nát một cây dây leo, hai đoá Liệt Dương Hoa trên đó cũng vì vậy mà khô héo.
Bản thân Phá Thiên Chuỳ do Thiên Hoả Tinh Thiết luyện chế thành, kèm theo đặc tính thôn phệ của Sư Hổ Kim Cương nên thôn phệ và hấp thu Chí Dương Chi Hoả cũng không sợ làm tổn thương tự thân, ngược lại còn có tác dụng tăng cường.
Đường Tam khéo léo dùng tay điều khiển Lam Ngân Hoàng, sau khi Phá Thiên Chuỳ bộc phát thì lập tức bật lại phía sau. Cổ tay Đường Tam rung lên, đầu chuỳ to lớn lại bắn ra, đánh về phía dây leo Liệt Dương Hoa ở một phía khác.
Cảm nhận được uy hiếp, tuyển thủ Liệt Dương Hoa Tinh tộc lập tức khống chế nhiều cột hoả diễm đánh tới Phá Thiên Chuỳ cùng dây leo Lam Ngân Hoàng phía sau nó.
Nếu là Lam Ngân Hoàng trước kia, không cần cột hoả diễm giảo sát thì ở trong nhiệt độ cao cũng đã không chịu được.
Nhưng bây giờ nó đã khác, Âm Dương nhị khí ở trên đó chính là chí dương chí cương cùng chí âm chí nhu. Âm Dương bổ sung, cương như cùng tồn tại. Muốn đốt cháy nó không phải là chuyện đơn giản.
"Phanh" một tiếng, lại một dây leo bị đánh nát, Đường Tam xảo diệu khống chế Lam Ngân Hoàng thu lại Phá Thiên Chuỳ. Lam Ngân Hoàng bị thiêu đốt sắp xuất hiện tổn hại trong nháy mắt thu lại, Đường Tam đã phóng ra một căn Lam Ngân Hoàng khác quấn quanh chuôi chuỳ, mang theo Phá Thiên Chuỳ nhanh chóng bay về một hướng khác.
Phương thức điều khiển này được gọi là Lưu Tinh Chuỳ, chính là một thủ pháp trong Ám Khí Bách Giải của Đường Môn. Ở hoàn cảnh này thi triển ra đúng là vô cùng thích hợp. Bị Phá Thiên Chuỳ ảnh hưởng, công kích của các cột hoả diễm cũng theo đó mà giảm xuống. Có thể uy hiếp bản thể của đối phương, tấn công chỗ địch nhất định phải cứu, lúc này mới khiến Đường Tam thở phào một hơi.
Nhưng không thể phủ nhận là, huyết mạch Liệt Dương Hoa cực kỳ cường đại. Nhiệt độ hừng hực đã làm quần áo và tóc hắn có mùi khét, lửa độc còn không ngừng ăn mòn cơ thể hắn. Nếu như không phải có Âm Dương nhị khí hoá giải thì dù là Sư Hổ Kim Cương cũng không thể hoàn toàn ngăn trở.
Đây chính là sự cường đại của huyết mạch cấp một a! Trong các huyết mạch của Đường Tam không có cái nào có thể khắc chế nó, chỉ có Âm Dương nhị khí hoá giải ở một trình độ nhất định. Nhưng hiện tại Âm Dương nhị khí còn chưa đủ mạnh, so sánh với hoả diễm đến từ huyết mạch cấp một này thì có chênh lệch không nhỏ.
Đường Tam dùng thủ pháp Lưu Tinh Chuỳ thi triển Phá Thiên Chuỳ đánh đâu thắng đó. Đường Tam tận khả năng né tránh công kích của đối thủ, đồng thời dùng Phá Thiên Chuỳ công kích đối phương, chỉ cần bị Phá Thiên Chuỳ đập trúng, Liệt Dương Hoa sẽ bị tổn hại. Qua mấy lần công kích, đối phương đã rút được kinh nghiệm, dây leo không đứng nguyên tại chỗ mà di chuyển nhanh chóng, tiến hành né tránh. Đồng thời bật hết hoả lực, không còn công kích Phá Thiên Chuỳ, dù sao công kích cũng vô dụng, tất cả đều bắn về Đường Tam, đuổi theo thân ảnh của hắn. Chỉ cần giải quyết được Đường Tam thì Phá Thiên Chuỳ kia cũng không còn là vấn đề.
Tác dụng bài xích của Sư Hổ Kim Cương lúc này có vai trò rất quan trọng. Công kích chí dương chí cương này, Đường Tam không dám hấp thu vào cơ thể quá nhiều, thân thể hắn không chịu được. Bài xích lúc này có tác dụng lớn hơn thôn phệ, ở thời điểm hắn khó né tránh mà ngăn cản, đầy lùi công kích của đối phương.
"Thật là khó chịu! Nóng quá a ba ba." Ngay khi Đường Tam lâm vào khổ chiến, cùng đối phương không ngừng tiêu hao thì bất chợt, một thanh âm mềm mại vang lên trong lòng hắn.