Trên khán đài Thế Hoa cùng Ngôn Thiếu Triết thấy cảnh này cũng không có ý định động thủ, như là đang chờ đợi cái gì. Nhưng Hồ Liệt Na tổ 3 người thì gấp rồi, dù sao nếu trễ một chút thì sẽ báo ra nhân mạng.
"Thế Hoa ca ca, ngươi không định cứu bọn họ sao?" Hồ Liệt Na vẫn là quyết định hỏi Thế Hoa.
"Sẽ cứu, nhưng bây giờ chưa phải lúc." Thế Hoa cười nói. Thái độ vẫn rất bình tĩnh, như thể phía dưới đang thi triển đại chiêu Toản Thạch Ngự Quy Ngạc không liên quan đến hắn vậy.
Hồ Liệt Na nghe vậy thì cũng không biết nói gì, cũng chỉ có thể tin tưởng Thế Hoa tính toán.
...
Mà phía dưới Đấu Thú Trường thì đang loạn lạc không thôi.
Mai rùa của Toản Thạch Ngự Quy Ngạc như một đầu con quay khổng lồ, mặc dù không có va chạm trực tiếp vào các học viên, nhưng hướng di chuyển hỗn loạn không có trật tự nào lại khiến bọn họ khó khăng chống đỡ được.
"Không ổn, Hồn Lực của ta cạn kiệt rồi." Diệp Linh Linh trên tay Cửu Tâm Hải Đường hư ảnh đã mờ nhạt gần như không thấy nữa, rõ ràng là đã không còn Hồn Lực để gia trì.
Mà tin tức này với 5 người còn lại là một cái tin tức xấu, bởi những cái phong nhận được tạo ra đang liên tục tấn công vào cơ thể của bọn họ khiến các vết thương liên tục chảy máu, bây giờ lại không có sự trợ giúp của Cửu Tâm Hải Đường thì bọn họ sẽ thất bại sớm.
Thái Long lúc này nhìn về đang xoay tròn như con quay Toản Thạch Ngự Quy Ngạc, sau đó là ánh mắt phức tạp nhìn về phía chật vật Diệp Linh Linh, đồng bạn Kinh Linh, hai huynh đệ Thạch Mặc Thạch Ma cùng Độc Cô Nhạn. Hai tay hắn siết chặt vết thương trên cơ bắp, nói.
"Đông Quân công tử, ta xin đầu hàng!" Thái Long xoay người nói với Thế Hoa.
"Ngươi chắc chứ? Khảo hạch như thế này chỉ có một lần, tức là từ nay về sau ngươi sẽ không còn cơ hội để tham gia nữa." Thế Hoa hỏi lại.
"Ân." Thái Long gật đầu chắc chắn.
"Cho dù ngươi có là Thái Thản tiền bối tôn tử cũng không được cho ngoại lệ."
"Công tử, ta chắc chắn!" Thái Long kiến quyết.
"Hảo, ta tôn trọng quyết định của ngươi!" Thế Hoa nói xong thì nhìn về phía Ngôn Thiếu Triết ra hiệu, Ngôn Thiếu Triết hiểu rõ sau đó miệng lẩm bẩm, rõ ràng là đang truyền âm.
Trên sân đấu lúc này hiện lên một bóng người.
"Đùng! Đùng!" Hai tay huy quyền ảnh liền khiến đang xoay tròn Toản Thạch Ngự Quy Ngạc phải dừng lại. Mà khí tức cường đại như vực sâu cũng khiến Toản Thạch Ngự Quy Ngạc không dám làm liều.
"Ồ, là hắn sao? Lên được 92 cấp, không tồi." Thế Hoa cũng biết thân phận người này. Người này thân hình cao lớn đầy đặn nhưng thon dài, tuy nhìn mạnh mẽ hữu lực nhưng cơ bắp lại không quá bạo tạc quá khổ. Mái tóc màu vàng kim chói sáng giữa trưa nắng đúng là nổi bật không thôi.
"Đây là... Phó viện trưởng?" Thái Long nhìn ra liền biết thân phận của người này.
Kim Ti Đấu La - Lực Đại Thiên!
"Chậc chậc, các tiểu bất điểm các ngươi đúng là ra tay nặng nề a. Toản Thạch Ngự Quy Ngạc này bị nhiễm trúng Bích Lân Xà độc tố, xem ra chết không phải nghi ngờ." Lực Đại Thiên có chút đau lòng. Sau khi Đấu Thú Trường được xây dựng thì hắn Lực Đại Thiên là người cầm trục chính, có thể nói là trong học viện mọi thứ không làm, chỉ có quản lý nơi này.
Mỗi cái Hồn Thú ở đây đều là đốt tiền để đem về, bây giờ chết ngày càng nhiều, đây đúng là thiếu máu a. Nhưng Ngôn Thiếu Triết viện trưởng có lệnh nên hắn cũng chẳng có thể làm gì hơn là âm thầm nhỏ máu.
"Đại Thiên, ngươi đem Thái Long lên đây." Ngôn Thiếu Triết truyền âm.
"Là, viện trưởng." Xong việc thì Lực Đại Thiên xách Thái Long lên khán đài, để lại vô cùng thê thảm 5 người ở dưới.
"Mọi người mau hồi phục Hồn Lực." Độc Cô Nhạn thấy cảnh này thì cắn răng, sau đó nói với mọi người.
4 người còn lại mặc dù ngũ vị tạp trần nhưng vẫn phải lấy lí trí làm đầu, đem toàn bộ lực lượng đều dồn vào minh tưởng lên trên.
Trên khán đài, Thái Long thấy mọi người như vậy thì cũng không khỏi thở dài.
"Vì sao ngươi muốn đầu hàng trước?" Thế Hoa câu hỏi làm Thái Long không biết trả lời như thế nào.
" Nếu như ngươi không đầu hàng thì người khác sẽ làm, không phải sao? Vì sao không đợi một người khác đầu hàng thay cho bản thân?" Thế Hoa ánh mắt bình thản nhìn phía dưới 5 người, ngữ khí hỏi Thái Long rất bình thường, như thể là đang hỏi thăm.
"Không dám giấu Đông Quân công tử, ta thiên phú bên trong những người này là thấp nhất, hơn nữa ta cũng bị thương nặng nhất, ở lại cũng chỉ là là vùng vẫy cho qua mà thôi. Nên thà hi sinh bản thân để Kinh Linh bọn họ khả năng thông qua cao một chút." Thái Long đưa tay ra sau gáy ngốc ngốc mà thành thật mà trả lời.
"Ồ, là vậy sao?" Thế Hoa cười nói, sau đó đưa ra một viên đan dược cho Thái Long.
"Ngươi dùng viên đan dược này mà chữa trị vết thương, sau đó đợi đến khi kết quả khảo hạch được ban ra thì hãy trở về."
"Là công tử." Thái Long nhận lấy đan được, cảm tạ xong thì sau đó phục dụng. Mà Thế Hoa lúc này hướng xuống phía dưới Đấu Thú Trường.
"Các ngươi còn
...
Những trận chiến sau cực kỳ chật vật, 2100 năm Thụ Xà, 2200 năm Chiến Hổ cùng 2300 năm Cương Liệt Hào Trư cũng đã khiến Thạch gia hai huynh đệ cùng Kinh Linh đầu hàng, để cơ hội lại cho Độc Cô Nhạn cùng Diệp Linh Linh.
"Nhạn Nhạn, ta bây giờ chỉ có thể hồi phục cho ngươi thêm lần này, nên nhớ cố gắng biết không?" Diệp Linh Linh trên tay Cửu Tâm Hải Đường hư ảnh lúc này đã biến thành vô hình, chứng tỏ Hồn Lực của nàng bây giờ đã là không.
Sau đó Diệp Linh Linh cũng đầu hàng vòng này vốn đấu với 2400 Cương Thiết Ma Viên, để Độc Cô Nhạn tích được đủ Hồn Lực để chiến với đầu Hồn Thú tiếp theo, thuận lợi vượt qua vòng cuối này.
Lần này đối thủ của Độc Cô Nhạn là một đầu 2500 năm Hắc Thiên Nga.
Thiên Nga loại Hồn Thú được biết đến với khả năng trị liệu mạnh mẽ - tiêu biểu là Phỉ Thuý Thiên Nga nhất tộc. Nhưng Hắc Thiên Nga là một dị loại, khi sỡ hữu khả năng thực hiện các loại nguyền rủa cùng viễn trình công kích.
Hắc Thiên Nga thấy Độc Cô Nhạn thì trên thân hiện lên hắc quang, sau đó những hắc quang này hướng về Độc Cô Nhạn mà phủ xuống.
Độc Cô Nhạn lúc này toàn thân cảm thấy cực kỳ nặng nề, đầu óc thì loạn lạc cực độ như thể bị vào mộng cảnh.
Mà Hắc Thiên Nga lúc này cũng không sơ suất, liền dùng hai cánh vỗ ra những chiếc lông vũ sắc bén như dao về phía Độc Cô Nhạn.
Độc Cô Nhạn thân lúc này bị làm thương mà ngã xuống, tuyệt nhiên vẫn không có dấu hiệu tỉnh táo.
Hắc Thiên Nga lúc này ngạo mạn không thôi, đôi cánh dang rộng, cổ ngẩng cao ríu một tiếng vang vọng vân tiêu. Mà không để ý đến lục quang trên tay của Độc Cô Nhạn.
"Bích Dực hữu tí Hồn Cốt Hồn Kỹ, Phá Phong Châm!"
"Phốc! Phốc! Phốc!..." Vô số mũi ong chích đâm vào Hắc Thiên Nga khiến nó không kịp chuẩn bị, nhưng nhục thân của nó vốn yếu kém hơn Toản Thạch Ngự Quy Ngạc nên liền bị Bích Lân độc tố giết chết.
Mà Độc Cô Nhạn lần tấn công này cũng đã hoàn toàn rút cạn lượng Hồn Lực nàng tích trữ từ đầu đến giờ, nên đã ngất đi mất.
"Nhạn Nhạn qua được rồi!" Trên khán đài Diệp Linh Linh thấy vậy thở phào. Độc Cô Nhạn mặc dù đã ngất đi, nhưng Hắc Thiên Nga chết đi cũng thể hiện cho sự chiến thắng của nàng.
"Ngôn thúc, nên kết thúc rồi!" Thế Hoa nói với Ngôn Thiếu Triết.
"Là, thiếu gia." Ngôn Thiếu Triết gật đầu, ánh mắt ra hiệu Lực Đại Thiên, cái sau làm nhiều cũng quen nên rất nhanh đã đem Độc Cô Nhạn lên.
"Ngôn thúc, ngài chữa trị cho bọn họ. Để bọn họ nghỉ ngơi một chút sau đó đến phòng 777, ta cùng Hồ Liệt 3 người ở đó đợi các ngươi."
"Là, thiếu gia." Ngôn Thiếu Triết cung kính nói.
"Na Na, Diễm, Tà Nguyệt, đi theo ta." Sau đó Thế Hoa ra hiệu cho 3 người đi theo hắn.
...
Trên đường đi trở lại căn phòng 777, 4 người đang ở trong một bầu không khí yên tĩnh quỷ dị.
Thế Hoa cũng biết 3 người trong lòng rất nhiều câu hỏi, nên cũng bắt đầu mở ra nút thắt dần dần.
"Sao, rất tò mò ra ta có nhận bọn hắn hay không đúng chứ?"
"Đúng, đúng, vậy ngươi có nhận bọn họ không?" Diễm ngay lập tức hỏi.
"3 người các ngươi quan sát 6 người bọn họ thông qua trận đấu này, cảm giác như thế nào?" Thế Hoa không vội trả lời mà hỏi lại.
"Thái Long tên này tầm nhìn đại cục cũng rất tốt, cái này chính ta cũng không ngờ."
"Ân, Diệp Linh Linh cùng Độc Cô Nhạn khả năng tính toán kế hoạch cũng rất tốt.
"Kinh Linh người này sức quan sát cùng lựa chọn thời điểm hạ thủ cũng không tồi."
"Còn Thạch gia hai huynh đệ nữa, bọn hắn phối hợp Hồn Kỹ rất điêu luyện, hơn nữa tâm tính so cùng lứa còn trầm lắng rất nhiều." 3 người ta một lời ngươi một lời khen Độc Cô Nhạn tổ 6 người cực kỳ tốt.
"Đánh giá cao như vậy, không có khuyết điểm sao?" Thế Hoa thấy thế thì lại hỏi tiếp.
"Hẳn là kinh nghiệm chiến đấu a? Bọn họ phối hợp mặc dù rất tốt, nhưng khả năng thu phát Hồn Lực vẫn còn chưa tốt." Tà Nguyệt nói. Hồn Lực thu phát phải thông qua nhiều lần sử dụng Hồn Kỹ mới có thể làm quen được, nên nói thiếu kinh nghiệm chiến đấu cũng không sai.
"Nhưng kinh nghiệm thứ này có thể trau dồi, nên ta thấy vấn đề không lớn." Diễm nói lại.
"Nhưng ta lại thấy nhiều vấn đề a. Độc Cô Nhạn cùng Diệp Linh Linh khi chiến đấu rất bị động, bởi cả hai không có tấn công Hồn Kỹ. Diệp Linh Linh Vũ Hồn đặc thù không nói, mà Hồn Kỹ của Độc Cô Nhạn Hồn Cốt quá tốn Hồn Lực, sử dụng như dùng dao mổ trâu đi giết gà vậy."
"Thái Long người này mặc dù lực lượng lớn, nhưng khả năng ứng phó lại không có. Kinh Linh thì ngược lại, khả năng ứng biến rất tốt, nhưng lực lượng lại thực sự không đủ dùng. Thạch gia hai huynh đệ phối hợp Hồn Kỹ rất tốt, nhưng thân là Phòng Ngự hệ Hồn Sư, bọn hắn khả năng bảo vệ liền so với Thái Long cũng không bằng."
Hồ Liệt Na nói ra một tràng. Nàng dù sao cũng được Diệp Tịch Thuỷ vị này Cực Hạn Đấu La dốc túi bồi dưỡng, ánh mắt cùng tầm nhìn so cùng lứa cao hơn nhiều.
Mặc dù những yếu điểm trên mà Hồ Liệt Na đều là do 6 người giới hạn về tu vi, nhưng khi chiến đấu ai lại vì điểm yếu của ngươi mà nhẹ tay? Nên tính tham khảo là vẫn có.
"Các ngươi ai nói cũng không sai." Thế Hoa gật đầu. Hắn rất hài lòng với phân tích của 3 người, nhất là Hồ Liệt Na, không uổng công bái các trưởng lão vi sư.
"Vậy Thế Hoa ca ca, bọn họ ai được nhận a?" Hồ Liệt Na lúc này hỏi lại.
"Tất cả bọn họ đều được nhận." Thế Hoa nói, nói thật là ngay từ đầu hắn không nghĩ 6 người biểu hiện tốt như vậy. Nhất là Thái Long, Kinh Linh cùng Thạch gia hai huynh đệ, hắn thực sự không có quá nhiều kỳ vọng.
Nhưng hiện thực lại khác, 6 người năng lực vượt qua cả Thế Hoa phỏng đoán.
6 người này đều là có tiềm năng cực kỳ lớn, tuy bị hạn chế về mặt tu vi cùng kinh nghiệm nhưng điều này có thể cải thiện.
Hơn nữa 6 người này có khả năng học tập cao, qua mỗi trận đấu thì độ thuần thục trong việc phối hợp cải thiện đáng kể đều được Thế Hoa để trong mắt.
Hơn hết những người này đều biết khả năng của mình cũng như đồng đội, không vì bản thân lợi ích mà phá hư toàn cục, nên mới đầu hàng để giành được 5 phút thời gian cho Độc Cô Nhạn hấp thụ Hồn Lực, tối đa hoá khả năng chiến thắng của Độc Cô Nhạn.
...
Trong phòng 777,
"Cái gì? Chúng ta đều được nhận?" Cả 6 người vốn đang mỏi mệt vì vết thương đầy người cùng Hồn Lực cạn kiệt, nghe được tin này đều không thể tin được.
"Đúng vậy, tất cả các ngươi đều được nhận." Thế Hoa gật đầu, sau đó nói tiếp.
"Không phải ngươi nói người cuối cùng mới có thể vượt qua sao?" Kinh Linh hỏi lại, theo lý mà nói thì chỉ có Độc Cô Nhạn mới có thể được nhận a.
"Ta chưa bao giờ nói đó là ta nói thật a?" Thế Hoa thản nhiên nói.
"Cái này..." Kinh Linh biểu cảm không khỏi làm Diễm cùng Tà Nguyệt đồng cảm, gặp Thế Hoa cái này hố hàng thực sự không biết làm sao.
"Thật sự thì ta chỉ nghĩ rằng 2/3 các ngươi sẽ không đạt yêu cầu, nhưng biểu hiện của tất cả các ngươi thực sự làm ta không khỏi làm ta hài lòng. Nên việc nhận hết các ngươi là tất nhiên." Thế Hoa sau đó nhìn về phía Kinh Linh cùng Thạch gia huynh đệ.
"Như ta đã nói với 3 người các ngươi là sẽ nói về thân phận của ta đúng chứ?"
"Ta là Đông Quân Thế Hoa, về thân phận...hẳn là thiếu gia của Vũ Hồn Điện." Lúc này Ngôn Thiếu Triết cùng Lực Đại Thiên tự động đứng ở phía sau lưng của Thế, ngầm bảo đảm những gì mà Thế Hoa nói là thật.
Lực Đại Thiên thân ở gần Ngôn Thiếu Triết, nên chuyện về vị thiếu niên gọi "Đông Quân Thế Hoa" này cũng biết tương đối.
"Còn chi tiết hơn nữa thì các ngươi vẫn không nên biết nhiều, dù sao đôi khi biết nhiều quá lại không tốt." Thế Hoa nói xong thì không đợi 3 người nói cái gì, mà lấy ra 6 tờ giấy.
"Phúc lợi về sau có rất nhiều, nhưng các ngươi bây giờ còn chưa có nhiều kinh nghiệm, quản lý không được tốt. Một lúc nữa các ngươi trở về đưa tờ giấy này cho phụ mẫu hoặc gia gia của các ngươi, để bọn hắn chi ra một ít thời gian đến gặp Ngôn thúc nhằm được thông tin rõ ràng hơn về phúc lợi của các ngươi."
6 người ở đây cũng không phải là cô nhi như Hồ Liệt Na 3 người như vậy, nên phụ huynh thứ này vẫn phải gặp gỡ.
Sau khi giao phó một vài việc nữa thì Thế Hoa trở lại Đông Quân Phủ, hắn còn một chút thứ cần phải sắp xếp. Còn Hồ Liệt Na 3 người được hắn yêu cầu ở lại để tạo mối quan hệ với Độc Cô Nhạn 6 người, dù sao tương lai cũng gặp mặt nhau nhiều.