Trong suốt 1 tuần này thì Thế Hoa đã hoàn thành tổng cộng 20 trận đấu ở Vũ Hồn Điện Đấu Hồn Trường, đám khán giả mặc dù xem rất đã mắt, nhưng làm cho người ta tiếc nuối là vẫn chưa nhìn thấy Thế Hoa Hồn Hoàn phối trí cũng như Hồn Kỹ. Đây cũng biến thành bí ẩn lớn nhất Đấu Hồn Trường nói riêng cùng Vũ Hồn Thành nói chung.
Mà một tuần qua đi cũng có nghĩa là Thế Hoa cũng bắt đầu làm nhiệm vụ có tổ đội đầu tiên của mình.
...
Hôm nay là một ngày đầu tuần của mùa thu, cơn gió hơi se lạnh làm rụng lá phong đã chuyển vàng rơi xuống nền đá hoà vào màu đất của lá sồi, kết hợp với tia nắng yếu ớt khiến Vũ Hồn Thành vốn trang nghiêm cùng thần thánh nay lại phủ thêm một sắc màu buồn bã.
Trong Hoả Sư Đoàn cũng không có bao nhiêu khác biệt, cơn gió lạnh của đầu thu cũng không khiến họ thay đổi trang phục, dù sao cũng là Hồn Sư, giảm một chút nhiệt độ cũng chẳng gây nên khác biệt gì.
Thế Hoa lúc này thân một trang phục màu xám trơn đơn giản gọn gàng, tóc trắng búi cao, gương mặt được hoá trang bình thường không có gì lạ. Hắn cảm nhận cơn gió lạnh lướt qua gò má, chân thì hướng đến đến Ma Sư Quân số 12 gặp tổ đội của mình.
"Cộc, cộc, cộc..."
"Thiên Đố hắn tới rồi, tới rồi." Thế Hoa vừa vào phòng thì nghe được tiếng của một nam tử thì thầm, bên trong giọng nói như cố nén kích động.
"Nhìn ngươi có bao nhiêu tiền đồ, liền nghe tiếng bước chân của người ta đã như thế này." Giọng này thì trầm nặng hơn, có chút già, bên trong ngữ khí có chút như rèn sắt không thành thép ý vị.
Thế Hoa lúc này cũng qua cửa mà đi vào, thấy được 3 người.
"Ta là Thiên Đố, các ngươi hẳn là Vân Tịch, Huyền Cách Cách cùng Kiều Trị a?"
Vân Tịch là một nam tử nhìn khá trẻ, so với Hàn Quán Nhất thì trẻ hơn một chút. Da trắng, cao khoảng 1m8, mái tóc màu nâu cắt ngắn gọn gàng, ánh mắt sáng ngời đầy năng lượng, nét mặt cũng gọi là ưa nhìn.
Huyền Cách Cách là một nữ tử khoảng 30 tuổi, gương mặt đầy dương quang, làn da nâu sáng làm toàn thân có một nét đẹp khoẻ mạnh, mắt đen, tóc đen được buộc thành hai búi trên đầu.
Mà Kiều Trị cơ thể thì to lớn hơn, cao khoảng hơn 2m. Nhìn khoảng 40 tuổi, đầu trọc, nét mặt thô cứng nhưng nhìn lại có chút hiền lành.
"Ân, là chúng ta." Kiều Trị gật đầu, ánh mắt nhìn về Thế Hoa nói. Hắn lúc này cũng muốn nhìn xem vị này siêu cấp thiên tài có bí mật gì.
Huyền Cách Cách cũng rất hiếu kỳ với Thế Hoa, ánh mắt cũng theo đó mà đặt lên thân hắn.
Nhưng Vân Tịch lúc này đã không dừng được, liền chạy đến chỗ của Thế Hoa, hai tay nắm chặt tay của hắn, đôi mắt sáng tỏ nhìn về phía Thế Hoa nói.
"Thiên Đố, cuối cùng đã có thể nắm tay với ngươi rồi."
Thế Hoa lúc này thì không biết như thế nào phản ứng, liền rút tay, lui lại 3 bước sau đó nói.
"Ngạch, ta không muốn tiếp xúc gần với người lạ."
"Ha ha, lỗi ta, lỗi ta. Vội vã quá." Vân Tịch thấy Thế Hoa phản ứng thì mới hơi ngượng ngùng nói.
"Ha ha, Thiên Đố các hạ cũng đừng trách hắn, dù sao ngươi cũng là thần tượng của hắn, nên kích động là có chút dễ hiểu." Huyền Cách Cách lúc này ôn hoà giảng giải, nàng cùng Kiều Trị không phải là lần đầu gặp Vân Tịch nên cũng hiểu tính nết của hắn.
Thế Hoa nghe vậy thì hiểu, hắn người hâm mộ nhiều lắm, nhưng do nhiều loại thủ đoạn mà chưa bao giờ có ai gặp mặt được hắn.
Cũng chỉ có Hoả Sư Đoàn người mới biết hắn ở trong đây mà thôi, nhưng cũng không có nói loạn ra ngoài, dù sao danh tính của quân sĩ cũng là một loại bí mật thông tin.
"Vân Tịch, ngươi mau tránh đường cho Thiên Đố hắn vào, ngươi định chắn hắn đến bao giờ." Kiều Trị thấy Vân Tịch vẫn còn đứng ngơ ra đó thì mắng.
"Ha ha... Mời vào, mời vào." Vân Tịch lúc này mới phản ứng lại mời Thế Hoa vào trong.
Thế Hoa thấy vậy cũng cười cười, tìm một chỗ ngồi xuống, vẫn còn 2 người có tu vi cao nhất còn chưa đến đâu. Hắn cũng không thể trách hai người này, dù sao cũng phải thêm nửa tiếng nữa mới đến giờ.
Mà lần này ngồi xuống vẫn còn chưa xong, bởi vì hắn còn cảm nhận được ánh mắt nóng như lửa của Vân Tịch, mới bất đắc dĩ nói.
"Ngươi có gì muốn nói với ta sao?"
Vân Tịch nghe vậy thì rất nhanh chóng lấy ra một tờ giấy, mỉm cười lấy lòng hướng về Thế Hoa nói.
"Thần tượng à, ngươi có thể cho ta xin chữ ký được sao?"
Thế Hoa nghe vậy thì cũng cảm giác hơi quái lạ, những cũng là nhận lấy tờ giấy sau đó đặt ở trên một cái bàn gần đó. Nghĩ nghĩ một chút vẫn là từ Hồn Đạo Khí lấy ra một cây viết lông cùng nghiên mực.
Thế Hoa tay mở nắp của nghiên mực, bên trong còn mực trước đó đã mài thừa. Hắn cầm lên bút lông ngấm mực vào sau đó trên giấy viết hai chữ to lớn "Thiên Đố".
Nét chữ này mặc dù không gọi là có phong cách, nhưng vẫn được xem là dễ nhìn.
"Đây, đưa ngươi." Thế Hoa viết xong thì đưa cho Vân Tịch, dù sao cũng là lần đầu ký tên nên làm trang trọng một chút. Cái sau thì thận trọng nhận lấy sau đó nhảy chân sáo về chỗ ngồi, tay vẫn còn mân mê tờ giấy. Chuỗi động tác này làm Thế Hoa thật sự cạn lời.
Kiều Trị cùng Huyền Cách Cách thấy vậy cũng chỉ lắc đầu thở dài, đúng là bất tranh khí a.
Bầu không khí quỷ dị cứ như vậy kéo dài khoảng nửa nén nhan thì Càn Hàm Phong cùng Tạ Thiên cũng đi tới, cả hai lúc này đều không còn mang giáp nữa mà đổi lại thành thường phục chỉnh chu.
"Mọi người đã đến đủ rồi sao?" Càn Hàm Phong hỏi.
"Ân." 4 ngươi đồng thanh trả lời.
"Được, vậy mọi người đi theo ta." Nói xong thì lại liền đi ra ngoài. Trên đường di chuyển thì Tạ Thiên bắt đầu thông tin cho tất cả mọi người
"Nhiệm vụ đợt này mọi người cũng biết là hộ tống chuyển hàng cho Hắc Nguyên thương hội rồi, vậy ta sẽ nói những chi tiết. Chuyến đi này sẽ tốn khoảng hơn hai tuần nếu tính từ lúc đi đến khi về, trong đó còn một nhiệm vụ ẩn mà ta sẽ nói sau."
"Chúng ta sẽ từ Vũ Hồn Thành đi xe ngựa đến Tinh La Đế Đô khoảng 5 ngày, nghỉ ngơi sau đó lại tiếp tục tốn thêm 2 ngày nữa để đến Canh Tân Thành."
"Ở Canh Tân Thành bên cạnh việc di chuyển vật tư tới nơi an toàn thì chúng ta sẽ tiến hành diệt trừ Bạch Y Giáo Chủ Mại Nhĩ Tư (Miles)."
"Diệt trừ Bạch Y Giáo Chủ?" Cả đám người ngoại trừ Thế Hoa thì đều đồng thanh nói, đây không phải là chuyện nhỏ a.
"Có thể nói cho chúng ta nguyên do sao?" Kiều Trị hỏi, dù sao giết người cũng cần có lý do.
"Mại Nhĩ Tư không chỉ chèn ép Thiết Tượng hiệp hội mà còn tham ô, lấy quyền làm xằng làm bậy, cưỡng bức nữ tử khiến danh dự của Vũ Hồn Điện bị ảnh hưởng, làm dân tâm lay động. Nên chúng ta phải diệt sát được hắn cũng như các cá nhân hay thế lực cấu kết với hắn.." Càn Hàm Phong cũng không dấu diếm việc này, để đỡ về sau hành động lại có người bộc phát thiện tâm làm không diệt được tận gốc.
Thế Hoa nghe vậy cũng không nói gì thêm, trong nguyên tác thì Mại Nhĩ Tư làm người đúng là không được người ta yêu thích lắm. Tham tài, tham sắc mới khiến cho Đường Tam dẫn người giết ngay trong đêm.
...
Sau khoảng một lúc thì cả nhóm đi đến được chỗ xe hàng của Hắc Nguyên thương hội được chuẩn bị sẵn. Ở đây có một hàng dài 10 xe hàng chứa đầy các vật phẩm, mỗi xe hàng phía trước kéo đồ là một Hồn Thú có hình dạng giống trâu nhưng lại có 6 chân, thân dài 5m, lông ngắn có màu đỏ đậm, cặp sừng xoắn sắc nhọn như kiếm.
"Ồ, không dùng Giác Lân Mã mà là sử dụng Xích Thiết Man Ngưu sao?" Thế Hoa nhìn đám trâu màu đỏ trước mặt thì bất ngờ, bởi thường thì các thương đội sẽ sử dụng Giác Lân Mã loại này dễ thuần phục Hồn Thú để kéo hàng. Mà Xích Thiết Man Ngưu vẫn là không dễ thuần phục như vậy, nên rất kén người thuần dưỡng.
"Thiên Đố các hạ hẳn là không biết, Giác Lân Mã loại này Hồn Thú thực phẩm vào mùa này không dễ kiếm, nên bọn họ mới chuyển sang dùng Xích Thiết Man Ngưu, dù sao Xích Thiết Man Ngưu chủng loại thực phẩm cũng hỗn tạp hơn nhiều." Kiều Trị lúc này nói, hắn làm nhiệm vụ bảo vệ này không phải là lần đầu tiên.
"Ra là vậy sao?" Thế Hoa nghĩ cũng hợp lý, Giác Lân Mã loại này cần cỏ tươi xanh để hoạt động, mà vào mùa thu thì cỏ tươi cũng đã không còn nhiều, để cho Xích Thiết Man Ngưu thay thế vẫn tốt hơn.
Lúc này Càn Hàm Phong cùng Tạ Thiên cũng đi lên một lần trao đổi với nhân viên của Hắc Nguyên thương hội, nói một hồi thì cả 3 người cũng gật đầu, sau đó hai người trở lại nói với bọn hắn.
"Chúng ta mỗi người sẽ phân tán ra dọc theo hàng xe. Kiều Trị tổ 3 người sẽ ở phía đầu của đoàn xe, ta cùng Hàm Phong sẽ ở phía giữa, còn Thiên Đố sẽ ở phía sau cùng. Các ngươi có ý kiến gì sao?" Tạ Thiên lúc này mở miệng phân phó, sau cùng là hỏi.
Cả 4 người cũng không lắc đầu thể hiện không có ý kiến nào tốt hơn, dù sao phân chia như vậy vẫn rất tốt. Nếu như phía trước có chuyện gì thì 3 người Kiều Trị sẽ câu đủ thời gian để những người còn lại phóng lên. Mà Thế Hoa chiến lực ở đây là cao nhất, nên để cuối bọc hậu là đương nhiên.
"Vậy được rồi, đi thôi." Tạ Thiên thấy vậy cũng gật đầu nói với mọi người.
Vậy là mỗi người đều tách ra đến vị trí của mình. Kiều Trị tổ 3 người phân ra canh gác, một người ở ngoài canh gác thì 2 người ở trong xe, Tạ Thiên cùng Càn Hàm Phong đến nơi thì để ánh mắt quan sát xung quanh, mà bản thân Thế Hoa thì ngồi trên nóc của xe hàng lớn nhất, ánh mắt nhìn về phía dưới đang chuẩn bị các nhân viên.
Nhân viên của Hắc Nguyên thương hội thường là Hồn Sư hoặc Đại Hồn Sư, chỉ có 5 vị tổng quản là Hồn Tôn, còn đại tổng quản của cả chuyến hàng này là Hồn Tông. Về chiến lực tổng quát có thể nói là mạnh mẽ, nhưng đại lục ngoài kia long xà hỗn tạp, gian ác thành phần vẫn còn tồn tại, nên những thương hội này vẫn thuê các đội Hồn Sư để bảo vệ trên đường vận chuyển.
Sau khi mọi thứ được sắp xếp xong xuôi thì một tên mã phu lấy roi da ra đánh vào không khí.
"Bặc!"
"Đi!"
Xích Thiết Man Ngưu nghe được tiếng roi quen thuộc thì rống "Ngưu..." một tiếng, sau đó bắt đầu nhấc chân lên mà di chuyển. Tuy nói Xích Thiết Man Ngưu không phải là ngựa, nhưng tốc độ cũng chỉ kém hơn Giác Lân Mã chỉ có hai thành như vậy. Từng chiếc xe hàng cứ như vậy thoát ra khỏi Hoả Sư Đoàn phạm vi, hướng về Tinh La Đế Đô.
Thế Hoa xúc giác cảm nhận được lực cản của gió, ánh mắt nhắm nghiền, Tinh Thần Lực lúc này toả ra khiến hắn bao quát được cảnh vật xung quanh. Việc này không chỉ giúp hắn gia tăng phạm vi quan sát, mà Tinh Thần Lực chưởng khống trình độ cũng thuần thục hơn.
...
Một đoàn 10 xe di chuyển trên đường lớn, những tuyến đường lớn xuyên dọc khắp Đấu La Đại Lục này được hai đại đế quốc rất để ý bảo trì, bởi đây là con đường chính mà các thương hội sử dụng thường xuyên để vận chuyển vật tư.
Những tuyến đường này rộng khoảng 15 m, phía dưới được cấu tạo từ tro núi lửa cùng vôi sống nên rất chắc chắn cùng bền bỉ. Dọc theo con đường này vẫn còn thấy được các rừng cây, các thôn nhóm tụm lại có cả trăm hộ, những cánh đồng đang đợi hoa màu chín hẳn. Thế Hoa không thể không công nhận là về mảng cơ sở vật chất này, hai đại đế quốc làm rất tốt.
Lúc này cũng đã là ráng chiều, ánh sáng yếu ớt của mặt trời cả đám mây trên trời cao ám lên một màu cam man mác buồn. Cả đoàn xe đến được một chỗ trống trải, nhìn xung quanh vẫn còn vết cháy lửa nên hẳn đây là chỗ mà các thương hội hay đến.
"Dừng!" Một tên mã phu hét lớn, sau đó dùng lấy roi da đánh ra hiệu cho Xích Thiết Man Ngưu dừng lại, các xe sau nhận được hiệu lệnh cũng dừng lại.
"Đi xuống thôi!" Càn Hàm Phong 3 cánh sau lưng bay lên trời nói lớn.
Thế Hoa lúc này mắt mở, nhìn về phía Càn Hàm Phong mà gật đầu. Sau đó thuần thục mà nhảy xuống.
Mà Kiều Trị nhóm 3 người lúc này cũng đã xuống, hướng về phía Thế Hoa vẫy tay.
"Thiên Đố, bên này!"
Thế Hoa cũng đi đến, Càn Hàm Phong cùng Tạ Thiên lúc này cũng tái hợp.
"Bây giờ các ngươi đi kiểm tra xung quanh có gì bất thường không, còn ta cùng Kiều Trị sẽ ở đây." Càn Hàm Phong nói.
"Tuân mệnh!" Còn lại 4 người đáp lại xong sau đó thì tán ra kiểm tra.
Mà theo sự di chuyển của mã phu đầu tiên mà các xe sau cũng theo đó mà di chuyển theo, 10 xe hàng lúc này tụm lại ở khu vực trung tâm. Các nhân viên được yên vị khắp nơi vây các xe hàng lại xung quanh khiến nơi này không có một góc chết.
Sau khi mọi chuyện được an bài hoàn chỉnh thì đại tổng quản đến cung kính nói với Càn Hàm Phong.
"Càn đại nhân, mọi chuyện đã được an trí xong."
"Ân, làm phiền ngươi rồi."
"Không có gì, đây cũng là chức trách của ta. Vậy mọi sự nhờ ngài." Nói xong thì cũng lui xuống.
Mà lúc này Thế Hoa đám người cũng quay lại thông báo là không có gì bất thường.