Lạc Nhật Sâm Lâm,
Trước mắt 4 người giờ đây là một ngọn núi cao, rỗng ruột bên trong là khối thổ địa thần kỳ, ở giữa là một hồ nước có hai màu lam đỏ giao nhau tạo thành lưỡng cực đồ, xung quanh là trăm loại thảo dược có hình dáng thiên kỳ bách quái.
"Thật đúng là Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn." Đông Quân Thế Hoa nhìn phía trước phúc địa tán thán.
"Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn sao? Đúng là rất phù hợp danh xưng a." Độc Bất Tử tán thán nói.
"Mùi này là, Tiên Thảo, ở đây có Tiên Thảo?" Cúc Đấu La vui mừng nói.
"Ân, là nơi nơi âm dương lưỡng cực giao dung, cũng là nơi phù hợp để Tiên Thảo loại này thần vật phát triển." Nói xong thì Thế Hoa dùng《 Thiên Nguyệt Kính Ảnh Bộ 》men theo dốc đá mà đi xuống, Độc Bắt Tử cũng là đi theo.
"Cúc Hoa Quan, Tiên Thảo là thứ gì a?" Độc Cô Bác nghe hai người nói chuyện mà như lâm vào sương mù.
"Lão độc vật, ta cũng chỉ có thể nói nếu như ngươi ăn đúng một chu Tiên Thảo phù hợp, thì chậc chậc, ta đúng là không phải đối thủ của ngươi." Cúc Đấu La tắc lưỡi nói.
"Kinh khủng như vậy!" Độc Cô Bác kinh ngạc, cũng không biết đầu này hoa cúc có đang thổi với hắn hay không.
"Ngươi a, coi như đối thủ lâu năm, ta khuyên ngươi, thiếu gia với ngươi là ân nhân hay ác nhân thì phụ thuộc vào lần này. Nếu như thái độ hành vi tốt mà nói thì nhân sinh đỉnh phong, còn không tốt mà nói thì...ngươi hiểu." Nguyệt Quan vỗ vai Độc Cô Bác nói.
"Ta hiểu ý ngươi." Nhớ đến cảm giác bất lực kia, hắn cũng thở dài.
"Đi thôi, cũng không thể để hai vị dưới kia chờ." Lấy lại tinh thần Độc Cô Bác nói với bên cạnh Cúc Đấu La.
"Ngươi đúng là nhập vai rất nhanh đâu." Nguyệt Quan cũng cười mắng, nhưng cũng không khinh bỉ Độc Cô Bác, mà cho hắn rất thức thời.
Người đi về phía cao, nước chảy về chỗ trũng, ai cũng muốn chọn một con đường thẳng và bằng phẳng nhất để đi.
Đây là nhân loại thiên tính, mà cho dù là Phong Hào Đấu La bản chất vẫn là nhân loại, không phải sao?
...
Trong Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn,
Thế Hoa nhìn khắp nơi Tiên Thảo, tuy rất thưởng thức những thứ này kỳ hoa dược thảo, nhưng hắn thật sự không biết một chút nào về bọn chúng. Dù sao kế hoạch của hắn đi đến đây cũng là 2-3 năm sau, sau khi mượn được Tiên Thảo Bảo Lục của Cúc Đấu La. Nhưng kế hoạch của Thiên Tầm Tật lại khiến hắn phải gia tốc quá trình này.
“U Hương Ỷ La Tiên Phẩm? Đây là Kê Quan Phượng Hoàng Quỳ? Cái này, Khỉ La Úc Kim Hương? Còn có cả Cửu Phẩm Tử Chi? Kỳ…Kỳ…Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc!!!!” Nhìn Nguyệt Quan cái kia khó có thể tin biểu cảm, Thế Hoa có chút buồn cười.
“Cúc trưởng lão, chúng ta cần một buội tên là U Hương Ỷ La Tiên Phẩm, ngài có tìm được không?” Thế Hoa nói với Cúc Đấu La.”
“Ân, nó ở đây.” Trên tay Cúc Đấu La liền xuất hiện một châu Tiên Thảo.
“Ân, vậy là được rồi. Nếu như Cúc trưởng lão thích mà nói thì có thể lấy cái kia Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc, coi như đây là ngươi ban thưởng.” Thế Hoa thoải mái nói.
Thế Hoa làm như thế cũng có lý do.
Thứ nhất là châu Tiên Thảo phù hợp nhất với Nguyệt Quan Vũ Hồn, gia tăng sức mạnh cho bản thân hắn nói riêng cùng Vũ Hồn Điện nói chung.
Thứ hai là về sau có mượn Tiên Thảo Bảo Lục của Nguyệt Quan thì cũng không nợ ân tình gì.
“Đa tạ thiếu gia ban thưởng.” Nguyệt Quan vui vẻ nói, cái này có thể giúp hắn tăng thêm một cấp a.
Nhưng nghĩ đến đồng bạn của mình Quỷ Mị thì hắn có chút khó khăn.
Nhìn Nguyệt Quan cái kia khi vui khi buồn biểu lộ, Thế Hoa cũng biết là hắn đang nhớ đến Quỷ Đấu La.
Nhưng hắn cũng không cho thêm Tiên Thảo, dù sao Quỷ Mị trong mắt hắn giá trị không cao giống Nguyệt Quan như vậy.
Nhưng nếu như Quỷ Mị có thể lập một công trạng đủ chứng minh giá trị của mình, Thế Hoa cũng không keo kiệt đưa Tiên Thảo cho hắn.
“Cúc trưởng lão, nếu Quỷ trưởng lão cũng có thể chứng minh giá trị của mình, ta có thể cho hắn một châu Tiên Thảo.”
“Cảm tạ thiếu gia, Nguyệt Quan thay mặt Quỷ Mị cảm tạ thiếu gia!” Cúc Đấu La kinh hỉ nói.
Xử lý xong Vũ Hồn Điện công việc, Thế Hoa nhìn về phía Độc Cô Bác nói.
“Độc Đấu La cũng đã hợp tác đưa chúng ta đến đây, thì ta cũng nên giải quyết vấn đề của Độc Cô miện hạ đây.”
“Mặc dù ta không biết độc của ngươi mạnh hay yếu nhưng vấn đề giải quyết rất đơn giản, chỉ cần ngươi rót độc vào Hồn Cốt của bản thân là được. Còn tôn nữ của ngươi thì cứ cho nàng hấp thu một khối Hồn Cốt, sau đó phương pháp như ngươi mà làm.”
“Đông Quân công tử, thật sự chỉ nó nhiêu đó thôi sao?” Độc Cô Bác thắc mắc hỏi.
“Ân, mặc dù không vẹn toàn, nhưng cũng đủ hai ông cháu các ngươi sống hết đời. Còn đời sau của các ngươi thì...ta không chắc.”
Thế Hoa là nói thật, phương pháp này của Đường Tam thật sự rất…gân gà, ngươi cứ xem các phần Đấu La tiếp theo, còn một Hồn Sư Bích Lân Xà nào xuất hiện hay không? Không có.
Bản chất vấn đề của Độc Cô gia là Vũ Hồn, Vũ Hồn của bọn họ không có chức năng giúp bọn họ chống lại độc tố của bản thân mình, nên biện pháp này cũng chỉ hãm lại tốc độ tử vong của bọn hắn mà thôi.
Thế hệ sau của bọn hắn đã có định mệnh mang theo quả bom nổ chậm này rồi.
Hắn có thể khả năng giúp không? Hắn có, bên cạnh hắn có một vị Cực Hạn Đấu La độc tông sư đâu.
"Vậy công tử có cách nào giúp gia tộc chúng ta sao?" Độc Cô Bác có chút thất lạc nói.
"Có thể." Thế Hoa trả lời.
Nhưng giá trị của Độc Cô Bác đâu?
“Xin công tử, công tử muốn cái gì ta đều làm, xin hãy giúp gia tộc chúng ta.”
“Vậy Độc Cô miện hạ đây có thể cho ta thứ gì đâu?” Thế Hoa lãnh đạm nhìn hắn.
“Ta có thể làm thiếu gia tuỳ tùng, suốt đời không phản bội, cầu thiếu gia hãy cứu Độc Cô gia.”
“Xoạch! Xoạch! Xoạch!” Nói xong hắn liền quỳ xuống đập đầu ba cái thể hiện thành ý của mình.
“Ha ha ha ha!!!” Thế Hoa như nghe được câu chuyện hài hước nhất thể kỷ mà cười rất to, rất sảng khoái, rất trào phúng, cũng rất mỉa mai.
Độc Cô Bác nghe tiếng cười của Thế Hoa, nghĩ rằng mình đã thành công.
“Độc Cô miện hạ biết không? Từ lúc Đông Quân Thế Hoa ta sinh ra đã có 5 vị tuỳ tùng, 3 vị Cực Hạn Đấu La cùng 2 vị Siêu Cấp Đấu La. Trong đó 4 vị sở hữu Cực Hạn nguyên tố thuộc tính, mà 1 vị trong đó là song sinh Vũ Hồn Cực Hạn Đấu La. Tất cả bọn họ đều có ít nhất một cái 10 vạn năm Hồn Hoàn. Mà Độc Cô miện hạ đây muốn làm tuỳ tùng bên cạnh ta, ngươi thử hỏi bản thân mình, ngươi xứng sao?” Thế Hoa nói xong thì bên cạnh Độc Bất Tử hiểu ý mà khai triển Hồn Hoàn.
Hoàng Hoàng Tử Tử Hắc Hắc Hồng Hồng Hồng!
Cúc Đấu La nhìn Độc Bất Tử Hồn Hoàn phối trí cũng nuốt nước bọt một cái, lần nào nhìn cũng loé mù con mắt của hắn.
Độc Cô Bác nhìn 3 cái kinh khủng 10 vạn năm Hồn Hoàn, trong lòng thì đã chết lặng.
Bởi giá trị bản thân của hắn đề cao giờ đây cũng chỉ còn là cát bụi.
91 cấp Phong Hào Đấu La thì sao, liền một cái 10 vạn năm Hồn Hoàn đều không có thì có thể lấy gì đổi với nhân gia.
Nhìn Độc Cô Bác cái kia chán chường gương mặt, Thế Hoa có chút khinh thường.
Liền cái này tâm lý đều không chịu được thì còn nói cái gì cường giả chi đạo a.
“Con người còn sống thì vẫn còn hi vọng, ngươi cứ như vậy nghe ta nói thì bỏ cuộc sao?” Thế Hoa nhìn về phía thất thần Độc Cô Bác thất vọng nói.
“Nhưng ta thực sự theo Đông Quân công tử ngài nói thật sự là không có một chút giá trị nào a.” Độc Đấu La cười gượng nói.
Hắn bây giờ cảm giác đều là sự thất bại, chẳng lẽ đời sau của Nhạn Nhạn liền vẫn có kết quả như cũ sao.
“Đó là với ta giá trị, nhưng với tôn nữ của ngươi đâu? Hoặc với Vũ Hồn Điện đâu?” Thế Hoa khi nói tới Vũ Hồn Điện có chút nhấn mạnh.
Cúc Đấu La là một cái nhân tinh, liền biết Thế Hoa ý nghĩ, liền đá chân Độc Cô Bác một cái, nháy mắt liên tục.
Độc Cô Bác liền lĩnh ý tứ của Nguyệt Quan, sau đó quay người về phía Thế Hoa nói.
“Thưa Đông Quân công tử, ta hi vọng bản thân có thể gia nhập Vũ Hồn Điện.”
“Đây là ngươi cam kết sao? Cũng không quá đáng tin a?” Đông Quân Thế Hoa có chút ý vị thâm trường nhìn Độc Cô Bác.
Hắn biết Độc Cô Bác tính tình cổ quái, ưa thích tự do và không muốn gia nhập thế lực.
Vũ Hồn Điện cũng đã thử mời chào hắn nhưng không thành.
Có thể nói Độc Cô Bác trong mắt Đông Quân Thế Hoa là một đầu ngựa hoang.
Từ đầu đến giờ chèn ép khí thế của Độc Cô Bác là để hắn tâm không còn kiêu ngạo, thể hiện giá trị của hắn trước mặt bản thân là không đáng cân nhắc để hắn chán nản, sau đó là một con đường mới để Độc Đấu La có thể tìm được giá trị của mình mà đi theo.
Nhưng hắn có thực sự tham gia vào hay không thì Thế Hoa cần một sự bảo đảm chắc chắn hơn.
“Ta, Độc Cô Bác, thề với thượng thiên rằng sẽ tham gia Vũ Hồn Điện và không bao giờ phản bội, nếu không Vũ Hồn phá toái, cửu kiếp đánh thành tro.” Độc Cô Bác ngửa mặt lên trời dùng cực lớn giọng nói để phát thệ.
Bầu trời “Ầm” tiếng sấm một tiếng rồi biến mất.
Không thể không nói, làm thiên đạo ở thế giới này cũng rất ít chuyện, bên cạnh hạ lôi kiếp cho Hồn Thú cùng các nghịch thiên tồn tại thì liền nhân loại thề thốt cũng quan tâm. Nhưng như vậy cũng đỡ cho Thế Hoa nhiều thời gian để xác minh lòng trung thành của vị này mới vào trưởng lão.
“Hảo, chào mừng Độc Cô trưởng lão vào Vũ Hồn Điện.” Thế Hoa hài lòng chúc mừng.
“Ta đã tham gia Vũ Hồn Điện rồi, công tử có thể…” Chưa nói xong thì bị Thế Hoa cắt đứt.
“Độc Cô trưởng lão nếu muốn giải quyết bệnh tận gốc, thì cũng như Cúc trưởng lão phải lập công mới được.” Thế Hoa nói lời này cũng không có chút nào cảm thấy lợi dụng Độc Cô Bác.
Hắn cũng như cam kết ban đầu cho Độc Cô Bác cách giải độc đố, mà thứ Độc Cô Bác đề ra bây giờ là thay đổi Vũ Hồn tính chất.
Giống như bác sĩ chữa được cho ngươi bệnh di truyền bộc phát trên cơ thể của ngươi hiện tại, nhưng bây giờ lại muốn loại căn bệnh đó ra khỏi mã ADN của mình để đời sau không gặp tình trạng tương tự. Nghe tới đây thì cũng đã hiểu rõ sự khác biệt bên trong, chữa bệnh cùng thuế biến huyết mạch là hai thứ có phạm trù khác nhau.
Phải biết đơn phương chiến lực của Độc Cô Bác là một Phong Hào Đấu La “giấy”, có khi Thái Thản đều đánh được hắn. Nhưng nếu về tấn công phạm vi lớn, Độc Cô Bác là một đầu vũ khí sinh học di động , kẻ có khả năng giết chết phe địch chỉ còn lại mỗi Phong Hào Đấu La.
Đó cũng là lý do tại sao Thế Hoa muốn chiêu mộ Độc Cô Bác vào Vũ Hồn Điện, do lực lượng phạm vi tác chiến của hắn rất cường đại.
"Là công tử, cái này cũng do ta quá vội vàng." Độc Cô Bác cũng biết chính mình mình thất thố.
Dù sao cũng tính mạng của tôn nữ của hắn cũng đã có thể bảo đảm, không nên quá phận.
"Không có việc gì, ta hiểu. Khối này tay phải Hồn Cốt là đến từ một đầu 1 vạn năm Long Giác Bích Dực Phong, cũng đã gần thuế biến tới Long Giác Bích Phong Hậu, coi như là quà chúc mừng Độc Cô trưởng lão vào Vũ Hồn Điện, cũng như công lao canh giữ mảnh phúc địa này bao năm qua." Nói với Độc Cô Bác xong thì Thế Hoa từ Hồn Đạo Khí lấy ra một khối Hồn Cốt đưa cho hắn.
Một đòn đánh, một phần thưởng thứ này tâm thế thuật hắn vẫn biết.
"Lộc cộc...Cực...cực phẩm Hồn Cốt!" Độc Cô Bác có chút khó thể tin nói.
Long Giác Bích Dực Phong loại này cực phẩm Hồn Thú tộc đàn cũng chỉ nằm trong khu vực vạn năm Hồn Thú, 1 vạn năm trở lên rất thiện chiến, lại hay dùng số đông giết chết kẻ địch nên rất khó lấy được Hồn Cốt từ loại này Hồn Thú.
Một tia long tộc huyết mạch đúng là rất phù hợp với Độc Cô Nhạn.
"Cảm tạ, thiếu gia." Độc Cô Bác chân thành cảm ơn.
Tuy hắn là Phong Hào Đấu La, kiếm một khối Hồn Cốt cũng không phải là dễ dàng như vậy. Đó là nói về hạ cấp cùng trung cấp Hồn Cốt, chứ nói gì đến cực phẩm.
"Không có gì, hiện tại phải nhờ Độc Cô trưởng lão canh giữ khối này bảo địa, một tháng này chúng ta xử lý công việc xong thì sẽ quay lại." Thế Hoa nói xong liền đưa cho hắn Trưởng Lão Lệnh, phía trên có thêm một đầu lục xà - đây là hắn đã chuẩn bị trước khi đến đây.
"Độc Cô Bác tuân lệnh!" Độc Cô Bác cũng nhận lệnh bài, nghiêm túc nói.
Bản thân hắn biết đây là bước đầu tiên để lập công huân nhằm thay đổi vận mệnh gia tộc.
"Đúng, Độc Cô trưởng lão cùng Thiên Đấu Hoàng Thất không có giao tình gì a?" Thế Hoa bỗng nhớ đến nguyên tác Tuyết Tinh Thân Vương cùng Độc Đấu La quan hệ liền hỏi, bởi yếu tố này cũng có thể có không gian lợi dụng.
"Không thưa công tử." Độc Cô Bác tuy không biết vì sao Thế Hoa lại hỏi hắn như vậy nhưng vẫn thành thật trả lời.
Thế Hoa tuy có chút thất vọng nhưng cũng không để ý nhiều thêm, nhìn về bụi U Hương Ỷ La Tiên Phẩm trên tay của Cúc Đấu La, nghĩ đến cũng là lúc kế hạch bắt đầu.