Đế Thiên cùng Thế Hoa cùng nhau đi ra ngoài, chỉ là ánh mắt soi xét của Đế Thiên lúc nào cũng hướng về phía hắn khiến Thế Hoa có cảm giác hơi sởn gai óc.
"Đế Thiên tiền bối, ngươi đừng cứ nhìn ta như vậy được không? Có chút không thoải mái a."
Đế Thiên biết bản thân đã hơi quá lộ liễu nên cũng chỉ có thể ho khan, sau đó nói.
"Xin lỗi, ta chỉ là có chút bất ngờ, tiểu tử ngươi lại có thể thuyết phục chủ thượng, ta cứ nghĩ cũng phải tốn thêm một khoảng thời gian nữa."
Thế Hoa cười cười.
"Khi đối diện với Ngân Long Vương đại nhân ta cũng rất áp lực, tất cả đều là do may mắn, may mắn mà thôi."
Đế Thiên bĩu môi, tất nhiên là không tin lời khiêm tốn của Thế Hoa.
Nếu như chỉ là may mắn mà nói thì việc đáp ứng toàn bộ điều kiện kia là chuyện gì?
Hơn nữa còn muốn hắn đưa nghịch lân cho Thế Hoa, đây còn không phải là muốn hắn thời thời khắc khắc bảo hộ Thế Hoa.
Rõ ràng là thái độ của Ngân Long Vương đối với Thế Hoa rất tích cực, hoàn toàn không giống như là may mắn có được.
Đế Thiên cuối cùng cũng là lắc đầu, từ trong ngực đem một khối nghịch lân đưa cho Thế Hoa.
"Đây là nghịch lân của ta, ta có thể từ nó biết được vị trí của ngươi, đồng thời ngươi có thể sử dụng nó một lần để chống đỡ công kích từ Bán Thần cấp trở xuống."
"Nhưng nhớ là đừng đeo lên ngươi, nếu không trên người ngươi sẽ bị nhiễm phải một tia Thiên Khiển (trời phạt) Chi Lực, đến lúc đó dù Thần vị có ở trước mắt thì cũng sẽ không thể nào cùng ngươi câu thông."
Trong mắt của Đế Thiên, Thế Hoa hẳn là muốn sử dụng nhân loại Thần vị để đăng thần, vì thế cũng nói loại tác dụng phụ này ra cho hắn biết, tránh sử dụng lung tung.
Thế Hoa cầm trên tay nghịch lân.
Nghịch lân to bằng lòng bàn tay của Thế Hoa, có màu đen mang ánh tím, dẻo dai vô cùng.
Hắn trong nguyên tác cũng biết được tác dụng của khối nghịch lân này, muốn giải quyết Thiên Khiển Chi Lực này có rất nhiều cách.
Cách thứ nhất cũng là đơn giản nhất là giết Đế Thiên.
Cách thứ hai là tu vi phải siêu việt hắn.
Cách thứ ba là đợi một Thần cấp cường giả đến miễn cưỡng tháo gỡ nghịch lân của Đế Thiên.
Có thể nói trừ khí là khí vận nghịch thiên như Hoắc Vũ Hạo còn không một khi bị nghịch lân này bám dính thì tuyệt đối sẽ không có khả năng thành Thần.
Trong đầu của Thế Hoa liền hiện ra ý nghĩ xấu, nhìn về phía Đế Thiên.
"Đế Thiên tiền bối, ngươi có thể đem bỏ mấy loại công năng kia trên khối nghịch lân mà chỉ giữ lại Thiên Khiển Chi Lực thôi được chứ?"
Đế Thiên cổ quái nhìn Thế Hoa, nhưng vẫn gật đầu.
"Có thể."
Mặc dù có thể đoán được Thế Hoa muốn hại người nhưng Đế Thiên cũng không từ chối.
Đối với hắn mà nói, nhân loại càng ít kẻ tiếp nhận được Thần vị thì càng tốt, trừ một ngoại lệ ở hiện tại là một Đông Quân Thế Hoa.
Đế Thiên lúc này lại móc ra thêm một khối nghịch lân nữa, khối này so với khối mà hắn đưa Thế Hoa nhỏ hơn nhiều, kích cỡ chỉ bằng ngón cái người lớn.
Sau khi truyền thâu Hồn Lực vào một lúc thì mới đưa cho Thế Hoa.
"Khối nghịch lân lúc nãy ta đưa ngươi là nghịch lân ta rơi ra lúc ta độ lôi kiếp 80 vạn năm, uy lực cường đại nên ngươi cứ giữ lấy mà bảo vệ bản thân."
"Còn khối nghịch lân này của lần độ kiếp 10 vạn năm, ta đã trừ bỏ mọi liên kết với nó nên bên trong chỉ còn lại Thiên Khiển Chi Lực, sử dụng cho cẩn thận."
Thế Hoa tự nhiên mà nhận lấy, tiếp đó cùng Đế Thiên đi đến khu vực tu luyện của Hung Thú.
...
Thế Hoa cùng Đế Thiên cũng không bao lâu thì tới nơi này, âm thanh vang vọng khắp nơi.
"Tiểu tử nhân loại này gọi là Đông Quân Thế Hoa, là đồng minh được chính chủ thượng công nhận, cũng là kẻ có thể giúp chúng ta hoàn thành được Hồn Thú đại kế."
"Chủ thượng đã ra lệnh, bất kỳ yêu cầu nào của hắn, chỉ cần có thể làm thì bắt buộc phải làm, không được từ chối."
"Hơn nữa hắn cũng là người sở hữu nghịch lân của Đế Thiên ta, bất kỳ chống đối hắn cũng là chống đối Đế Thiên ta, chống đối lại Thú Thần."
"Tất cả đã hiểu rõ chưa?"
Âm thanh của Đế Thiên vô cùng bá đạo, không cho phép bất kỳ sự bất tuân nào.
Bên dưới đáp lại là vô số âm thanh đồng thanh trả lời.
"Tuân mệnh Thú Thần."
Đế Thiên gật đầu, sau đó mới dẫn Thế Hoa xuống giới thiệu từng người.
Đầu tiên là một cái cây cực kỳ lớn, thân thể thô to, nhánh cây bén như mâu, bên trên đầy một màu xanh độc tố, lá thì như tử ngọc mà hiện ra ánh tím, đặc biệt còn có một gương mặt quỷ hung tợn hiện lên.
"Đây là Vạn Yêu Vương, bản thể của hắn như ngươi thấy là Yêu Nhãn Ma Thụ, hiện có tu vi 52 vạn năm, 1/3 diện tích của khu vực ngoại vi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm là đều do hắn nắm giữ."
Thế Hoa đối với Vạn Yêu Vương hành lễ, nói.
"Vãn bối Đông Quân Thế Hoa, hân hạnh gặp qua Vạn Yêu Vương tiền bối."
"Nghe danh của tiền bối đã lâu nên vãn bối cũng có chuẩn bị quà gặp mặt trước, hi vọng tiền bối ưa thích."
Thế Hoa liền lấy ra một bụi dược thảo.
Dược thảo màu trắng trong như tuyết, mỗi phiến lá đều căng mọng đầy nước, đoá hoa cùng thân cây cong nhẹ, nhìn giống như một đầu thiên nga lông trắng.
Cả nhánh cây của Vạn Yêu Vương ngay lập tức hơi khẽ động.
"Tuyết Sắc Thiên Nga Vẫn!"
Tiên Thảo có thể tăng phúc độc tố lên gấp trăm ngàn lần, Vạn Yêu Vương thân là kẻ dùng độc lâu năm, tất nhiên là không thể nào không biết.
Nhưng năm này hắn vẫn luôn muốn kiếm tìm loại Tiên Thảo này mà không được, không ngờ lại có thể thấy nó ở đây.
Thế Hoa gật đầu, nói.
"Không sai, đây đúng là Tuyết Sắc Thiên Nga Vẫn, hi vọng tiền bối thích nó."
Trên người Vạn Yêu Vương tuồn ra một sợi đằng cuốn lấy Tiên Thảo, sau đó đối với Thế Hoa nói.
"Cảm ơn ngươi, tiểu nhân loại." Giọng của Vạn Yêu Vương rất già dặn cùng nặng nề, như một lão gia gia vậy.
Thế Hoa đối với hắn mỉm cười gật đầu, sau đó ra hiệu Đế Thiên tiếp tục.
Khoé miệng của Đế Thiên hơi giật, đối với chuỗi thao tác của Thế Hoa vô cùng im lặng.
Nhưng hắn vẫn giữ vững được cảm xúc của mình, tiếp tục hướng về 3 nam tử bên cạnh, nói.
"Hùng Quân, Xích Vương cùng Yêu Linh thì ngươi hẳn đã biết, không cần phải nhiều lời."
Theo đó hắn lại dẫn Thế Hoa qua chỗ của hai nữ tử.
Một nữ tử mang trên mình một loại khí tức thân thiện thoải mái, gương mặt của nàng mềm mại như vẽ, cả đôi mắt cùng mái tóc dài đều có một màu xanh lục như phỉ thuý, có thể nói là đoan trang nhã nhặn.
Nữ tử còn lại thì có khí chất hoàn toàn trái ngược, cả mái tóc cùng đôi mắt đều mang một màu tím sẫm, gương mặt cuồng dã, môi son yêu diễm, giống như một cái ma nữ.
"Hai nàng là Bích Cơ cùng Tử Cơ, bản thể là Phỉ Thuý Thiên Nga cùng Địa Ngục Ma Long Vương, thiên phú của hai nàng rất mạnh, so với ta cũng không kém một tơ hào nào."
Thế Hoa đối với hai người hành lễ.
"Ta xin ra mắt hai vị tiền bối."
"Quà của ta đem theo cho hai vị cũng là Tiên Thảo, mặc dù sẽ không có tác dụng lớn như Tuyết Sắc Thiên Nga Vẫn với Vạn Yêu Vương tiền bối, nhưng hi vọng cả hai sẽ thích."
Bích Cơ cùng Tử Cơ nhận lấy Tiên Thảo.
Một cái là Bất Tử Sinh Hợp Hoa cho Bích Cơ, cái còn lại Thuỷ Tinh Huyết Long Tham.
Một cái thì chứa đậm Sinh Mệnh áo nghĩa, một cái thì là nhân sâm cực phẩm, vô cùng phù hợp với cả hai.
Bích Cơ là người đầu tiên mỉm cười đáp lại.
"Cảm ơn ngươi Thế Hoa, đã có lòng rồi."
Tuy nói Tiên Thảo đối với tu vi cấp bậc Hung Thú đã không còn có hỗ trợ nhiều, nhưng tấm lòng lấy ra vẫn được Bích Cơ công nhận.
Tử Cơ cũng đối với hắn biểu thị cảm tạ, tất nhiên là không được nhã nhặn như Bích Cơ, thậm chí có chút thoải mái quá đáng.
Nhờ tặng quà mà Thế Hoa cũng xây dựng được không ít hảo cảm với những Hung Thú này, vì thế cũng có thể xem là quen biết.
"Phù, xem ra là chiến thuật tặng quà khi mới gặp mặt đúng là tạo ra hảo cảm tốt." Thế Hoa nghĩ thầm.
Thời gian này cùng Hắc Uyển Đồng học tập cũng không phải là chỉ cầm kỳ thi hoạ đơn giản như vậy, mà còn có cả lễ nghĩa.
Mà bây giờ Thế Hoa đem áp dụng vào thực tế, hiệu quả xem chừng cũng rất khả quan.
"Nhân loại, không có quà của ta sao?" Một âm thanh nữ tính trong trẻo bất ngờ vang lên, ngữ khí nhu nhược nhưng kiêu ngạo hơi giống với một đại tiểu thư.
Thế Hoa quay đầu, trong mắt tràn ngập sự kinh diễm.
Toàn thân phủ một màu vàng óng, lại nửa trong suốt như thủy tinh, làm cho nhãn quan cảm thấy vô cùng kỳ dị. Hình thái như sư tử, bốn trảo lại giống rồng, dưới mỗi chân đều đang đạp một đoá hoả diễm màu vàng kim nhỏ.
Nó có ba con mắt, hai đôi mắt bình thường thì hiện lên màu vàng kim, sáng chói như vàng ròng. Nhưng đáng chú ý nhất vẫn là con mắt thứ ba của nó ở trên trán, bởi nó phát ra một màu đỏ yêu dị, vận đạo cực điểm.
"Đế Hoàng Thuỵ Thú - Tam Nhãn Kim Nghê." Thế Hoa ngay lập tức nói ra thân phận của Hồn Thú này.
Thuỵ Thú đương thời của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, mang trên mình khí vận của Hồn Thú.
Ở đâu có sự hiện hữu của Thuỵ Thú thì tốc độ tu luyện của Hồn Thú sẽ tăng lên một lần, đồng thời khả năng đột phá cảnh giới 10 vạn năm của Hồn Thú cũng tăng lên một lần.
Có thể nói Đế Hoàng Thuỵ Thú là thiên địa sủng nhi, bởi vậy bất kỳ Hồn Thú nào cũng đối với nó xưng Thần.
"Ngươi biết ta sao?" Đế Hoàng Thuỵ Thú nhìn Thế Hoa, ánh mắt có hơi hiếu kỳ.
Kể từ lúc nàng sinh ra đến giờ cũng đã 5 nghìn năm, tuy đã từng nhìn qua rất nhiều nhân loại nhưng đây mới là lần đầu tiên nàng thật sự tiếp xúc trực tiếp với một cá nhân.
Không giống với nhân loại khác, trên người của Thế Hoa không có khí tức làm nàng khó chịu, ngược lại khiến nàng rất là thoải mái, giống như là gặp được đồng loại.
Hơn nữa mùi hương trên người của Thế Hoa rất là dễ ngửi, giống như cánh rừng cùng gió xuân, khiến hắn tuy là nhân loại nhưng lại không khiến nàng chán ghét.
Thế Hoa đối với nàng trả lời.
"Tất nhiên là biết. Ở bên phía nhân loại cũng từng có qua một vài ghi chép về Thuỵ Thú, hơn nữa mấy nghìn năm qua cũng có tình báo về sự xuất hiện của ngươi, tuy ít nhưng cũng đủ để ta nhận diện ngươi." Cái này tất nhiên là Thế Hoa đem thật giả đan xen, coi như cũng giải thích thông.
"Còn về quà của ngươi, tất nhiên là cũng có." Thế Hoa từ Tử Hà Dung Mặc Lệ đem ra một đoá hoa tulip, hương thơm nhẹ nhàng ngay lập tức phát tán ra khắp không trung, khiến ai hít phải đều mang lên một cảm giác vô cùng mãnh liệt.
"Đây là quà của ngươi."
Tam Nhãn Kim Nghê nhìn đoá hoa trước mặt thì trong mắt đều là ngôi sao.
Bởi đoá Tiên Thảo này thực sự quá đẹp mắt, phải nói là lộng lẫy.
Đế Thiên ở kế bên thấy được đoá Tiên Thảo này thì ánh mắt không khỏi sáng lên.
"Vậy mà là Khỉ La Úc Kim Hương, hơn nữa tu vi còn đạt đến 7 vạn năm."
Tam Nhãn Kim Nghê nhìn Đế Thiên, tò mò hỏi hắn.
"Đế Thiên, thứ này rất quý sao?"
Đế Thiên gật đầu.
"Không sai, Khỉ La Úc Kim Hương chỉ mọc ở những nơi dồi dào thiên địa nguyên khí, nhưng không phải nơi nào có có thiên địa nguyên khí dồi dào sẽ có nó, thế nên sự tồn tại của nó trong giới Tiên Thảo phải nói là cực kỳ hi hữu."
"Phục dụng nó có thể khiến cho ngươi hấp thụ năng lượng của thiên địa cùng quang huy của nhật nguyệt, tăng tốc độ trưởng thành. Hơn nữa bản thân nó đã đến niên hạn 7 vạn năm, năng lượng bên trong không những dồi dào."
"Tuy nói nói hấp thụ Khỉ La Úc Kim Hương sẽ không giúp ngươi tăng cường niên hạn hay tốc độ tu luyện trời sinh của mình, nhưng lại cho người hai khả năng."
"Đầu tiên là tìm kiếm thiên địa linh vật, cái này đối với ngươi cũng không quan trọng lắm. Hai là đem khí tức của bản thân che giấu hoặc xoá bỏ, khi ra lưu lạc ra bên ngoài mà gặp cường giả cũng có khả năng che giấu chính mình, tránh bị phát hiện."
Thuỵ Thú tuy được khí vận ưu ái, chiến lực thực tế gấp 10 so với niên hạn của bản thân nhưng cũng không phải là không có đánh đổi.
Giống như Âm Dương Hỗn Độn Điểu, bọn hắn không thể rút ngắn giai đoạn tu luyện, sống một năm liền sẽ được một năm tu vi, sống trăm năm liền sẽ có trăm năm tu vi, không có bất kỳ một loại thiên tài địa bảo nào có thể thay đổi loại quy luật này trên người Thuỵ Thú.
Nhưng bây giờ cho Thuỵ Thú một thủ đoạn bảo mệnh, Khỉ La Úc Kim Hương cho thấy một giá trị vượt bậc so với các Tiên Thảo khác.
Mệnh của Thuỵ Thú duy nhất trên Đấu La Tinh không thể dùng bất kỳ thứ gì để có thể đánh đổi được. Mất đi nó, cả Tinh Đấu Đại Sâm Lâm đều sẽ sôi trào.
Tam Nhãn Kim Nghê nghe giải thích cũng hiểu được tầm quan trọng của đoá hoa tulip trước mặt, sau khi tiếp nhận xong thì hơi giơ lên một chân trước của mình, ngữ khí rất so với lúc trước thân thiện hơn nhiều.
"Cảm ơn vì món quà của ngươi, nhân loại."
Thế Hoa lại cười mà đáp lại.
"Không có việc, giúp ích cho ngươi là được."
Đoá Khỉ La Úc Kim Hương này không phải là sản phẩm của Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn, mà là nằm trong bảo khố của Tầm Bảo Thú - Bảo gia, cũng là Tiên Thảo có niên hạn cao nhất mà hắn cất trong bảo khố của mình, lúc trước là để dành cho trường hợp khẩn cấp, vì thế mới có niên hạn cao như vậy.
Nếu là lúc trước tặng đi thì vẫn có chút đáng tiếc, nhưng bây giờ đem so sánh với thu hoạch ở Long Cốc thì lại không đáng kể, nên Thế Hoa dứt khoát tặng cho Tam Nhãn Kim Nghê, coi như đánh một phen hảo cảm.
Tam Nhãn Kim Nghê không biết suy nghĩ cái gì mà lại nói tiếp.
"Ngươi về sau có việc cần nương nhờ Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thì cứ liên hệ với ta, ta chắc chắc sẽ bảo đảm cho ngươi một cuộc đời vô lo vô nghĩ."
Thế Hoa không khỏi bật cười, đáp lại.
"Được được, ta sẽ nhớ kỹ lời này."
...
Thế Hoa sau khi cùng với các Hung Thú giao lưu một lúc thì cũng cùng Đế Thiên rời đi, tới một hang động dưới lòng đất.
Bên trong là rất nhiều con kiến khổng lồ đang di chuyển.
Bọn chúng thân dài khoảng 2 mét, hình dạng tương tự với kiến đen, chỉ là toàn thân bọc một lớp vỏ màu vàng cứng cáp như kim loại.
"Đây vậy mà là một quần thể Thiên Quân Nghĩ." Thế Hoa ngay lập tức nhận ra những Hồn Thú này.
"Hơn nữa đạt đến tu vi 9 vạn năm cũng không ít." Ở bên trong này có rất nhiều Thiên Quân Nghĩ Hoàng đạt đến tu vi 9 vạn năm đang lãnh đạo đám kiến còn lại.
Thiên Quân Nghĩ Hoàng so với Thiên Quân Nghĩ thông thường thì có hình dạng cực kỳ khác biệt.
Không chỉ lớp giáp bị hoá đen mà liền thân thể của bọn chúng cũng dài ra, dáng vẻ có chút giống bọ cạp. Trước ngực còn có một chiếc liềm sắc bén như bọ ngựa, sau lưng mọc cánh như ve sầu, bộ mặt lại có mấy phần hung thần ác sát.
Một số vận chuyển xác của Hồn Thú, một số thì di chuyển nước, số còn lại thì lại là vận chuyển gạch đá, bầu không khí xung quanh tuy bận rộn nhưng lại tổ chức .
Nhưng cái này cũng làm cảm giác hắn có chút quái dị, bởi Thiên Quân Nghĩ Hậu (Kiến Chúa) rất kiêng kỵ năng lực của Thiên Quân Nghĩ Hoàng, mà Thiên Quân Nghĩ muốn tấn tăng thành Thiên Quân Nghĩ Hoàng thì lại phải thôn phệ Thiên Quân Nghĩ Hậu, nên bình thường ở trong cùng một tổ sẽ không xuất hiện cả hai giống loài này.
Có Thiên Quân Nghĩ Hoàng ở đây, xem ra Thiên Quân Nghĩ Hậu của nơi này đã bị tiêu diệt mất.
Đế Thiên cũng không biết Thế Hoa đang nghĩ gì, bắt đầu giới thiệu.
"Đám Thiên Quân Nghĩ này được bọn ta bảo hộ, có nhiệm vụ là dọn dẹp khu vực hạch tâm cùng tìm kiếm thiên tài địa bảo trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm đem về đây, tất cả đều được phân loại cùng cất trữ ở bên trong."
"Mà Hồn Cốt mà ngươi cần cũng ở bên trong, đi theo ta."
Đế Thiên dẫn Thế Hoa tiếp tục tiến sâu vào trong, do có khí tức của Đế Thiên nên đám Thiên Quân Nghĩ này cũng không dám đối với Thế Hoa phát ra công kích.
Nhưng ở gần thì Thế Hoa mới phát hiện mỗi con mắt này đám Thiên Quân Nghĩ này đều mang một màu vàng kim, cực kỳ khác với những con Thiên Quân Nghĩ thông thường ở khu ngoại vi.
Thế Hoa thấy vậy thì không khỏi quan sát mấy đầu Thiên Quân Nghĩ Hoàng lúc nãy, thì thấy ánh mắt của bọn chúng cũng có tình trạng tương tự.
"Đế Thiên tiền bối, nơi này có Kim Sí Phượng Điệp sao?" Thế Hoa nhìn về phía Đế Thiên.
Kim Sí Phượng Điệp là một loại Hồn Thú cổ đại cực kỳ hi hữu được ghi chép ở Vũ Hồn Điện.
Kim Sí Phượng Điệp khi sinh ra chỉ là một con sâu nhỏ có màu vàng, được gọi là Hoàng Tằm. Tuy nói yếu ớt nhưng bọn chúng có một khả năng độc nhất giúp nó có thể sống sót, đó là phát ra một loại Tinh Thần Lực đặc thù khiến Thiên Quân Nghĩ (cùng các Hồn Thú dạng kiến khác) nghĩ nó là ấu trùng kiến mà đem tổ về nuôi dưỡng.
Hoàng Tằm dưới sự nuôi dưỡng của Thiên Quân Nghĩ thì cứ mỗi 1 vạn năm thì Hoàng Tằm sẽ lột xác một lần, năng lượng tích trữ trong cơ thể sẽ ngày càng nhiều, cuối cùng đến lần lột xác lần thứ 10 thì Hoàng Tằm sẽ biến thành Kim Sí Phượng Điệp, chân chính trở thành 10 vạn năm Hồn Thú.
Kim Sí Phượng Điệp sau khi lột xác thì cũng không rời đi mà sẽ ở lại tổ kiến đó, đem Tinh Thần Lực của mình thẩm thấu khắp nơi mà khống chế đàn kiến cùng kiến chúa, biến tướng đem toàn bộ tổ kiến trở thành nô lệ của mình, tiếp đó dẫn bọn chúng đi đánh chiếm các tổ kiến khác, tăng cường lực lượng của tổ kiến chính, vì bản thân hiệu lực.
Mà dấu hiệu của tổ kiến bị Kim Sí Phượng Điệp khống chế chính là đôi mắt màu vàng kim này.
"Không ngờ tiểu tử ngươi nhanh vậy đã phát hiện."
"Không sai, nơi này được khống chế bởi một đầu 20 vạn năm Kim Sí Phượng Điệp. Nó lúc trước khi chưa hoá thành bướm thì từng được Bích Cơ cứu qua, về sau vì trả ơn mà nguyện trở thành thuộc hạ của nàng, đồng thời cũng đem rất nhiều tổ kiến Thiên Quân Nghĩ kết hợp lại, kiến tạo ra một quần thể lớn như thể này."
Thế Hoa không khỏi tắc lưỡi, đúng là Hồn Thú thiện lượng nhất, lực lượng bảo vệ ở bên cạnh cũng không kém.
Càng vào sâu bên trong thì Thế Hoa mới thấy thêm nhiều loại kiến khác.
Thực Kim Phi Nghĩ - một loại kiến có cánh chuyên lấy kim loại làm thức ăn, khét tiếng trong giới Hồn Thú vì tốc độ phi hành của mình.
Đấu Nghĩ - nhìn rất giống kiến đạn, tuy không sỡ hữu nhiều sức mạnh như Thiên Quân Nghĩ hay tốc độ như Thực Kim Phi Nghĩ nhưng khả năng chiến đấu lại là mạnh nhất.
Xích Đồng Bạch Nghĩ - một giống kiến màu trắng có 6 con mắt màu đỏ thẫm, chuyên tấn công bằng cách phun ra độc tố chết người.
Qua Đế Thiên giải thích thế thì Thế Hoa mới thông suốt tình trạng của nơi này.
Toàn bộ tổ kiến này có rất nhiều chủng loại, đâu đó hơn 20 loại kiến khác nhau, trong đó Thiên Quân Nghĩ là nhiều nhất.
Mỗi giống loài đều có nhiệm vụ riêng của mình từ xây dựng, bảo vệ, tấn công, trinh sát, săn bắn... Tất cả đều được điều khiển bởi Kim Sí Phượng Điệp.
Vừa đi vừa nói khiến cả hai rất nhanh liền đến nơi.
Trước mắt Thế Hoa là một huyệt động dài khoảng 6 mét, cao khoảng 3 mét, nhưng lại độ dài lại kéo dài đến hàng cây số.
Theo Thế Hoa quan sát thì dọc theo hai bên vách động đều có rất nhiều ngăn hình vuông thô ráp được đục vào trong vách đá, bọn chúng xếp chồng chồng lớp lớp lên nhau vô cùng ngay ngắn, cực kỳ giống tủ trưng bày.
Mà thứ để ở trong những ngăn đá này những khối Hồn Cốt đang lập loè đủ màu sắc, năng lượng ba động cũng theo đó mà phong phú đa dạng, từ yếu ớt như 10 năm đến cường đại như 10 vạn năm đều có đủ.
Thế Hoa mặc dù đã có đoán trước, nhưng cũng không khỏi kinh ngạc với số lượng Hồn Cốt này.
"Nội tình kéo dài gần trăm vạn năm có khác, đúng là không khỏi làm người ta than thở."
Đế Thiên nghe vậy thì lại có chút tự giễu mà lắc đầu.
"Hồn Cốt lại nhiều cũng không giúp được chúng ta một chút nào."
Trừ khi là Hồn Thú hình người như Quang Minh Nữ Thần Điệp hoặc có hình dáng tương đối giống nhân loại như Kim Ti Ma Viên hoặc Thái Thản Cự Viên thì tất cả những Hồn Thú còn lại đều không thể hấp thụ Hồn Cốt để gia tăng năng lực của bản thân như nhân loại Hồn Sư.
Sở dĩ bọn hắn thu nhặt Hồn Cốt đem về chủ yếu là tránh để nhân loại tìm thấy, mèo mù vớ được cá rán mà tăng cường sức mạnh, còn thứ yếu là để đề phòng một ngày nào đó cần sử dụng.
Thế Hoa cũng không biết đáp lại như thế nào, chỉ có thể đánh sáng chủ đề khác.
"Đế Thiên tiền bối, ta cần 2 khối 10 vạn năm Hồn Cốt của Hồn Thú thuộc Không Gian thuộc tính, không biết là ở đây có không a?"
Để xây dựng Không Gian Chi Môn thì cần 500 cân Sinh Linh Chi Kim cùng hai khối 10 vạn năm Hồn Cốt có Không Gian thuộc tính.
Sinh Linh Chi Kim thì hắn đã ở chỗ Ngân Long Vương lấy được, giờ chỉ còn hai khối Hồn Cốt này.
Đế Thiên cũng biết mình gây chủ đề lúng túng, cũng liền theo hắn chuyển đổi chủ đề.
"Có, đợi ta một chút."
Đế Thiên nói xong liền biến mất, sau khoảng mấy giây liền trở lại, trên tay là hai khối Hồn Cốt màu xám.
"Cả hai khối Hồn Cốt này đều là từ hai đầu 10 vạn năm Thái Không Thương Lang, chủ thuộc tính của cả hai bọn chúng đều là Không Gian thuộc tính, ngươi xem chúng có được không?"
Thế Hoa cầm hai khối Hồn Cốt ở trên tay, đem Hồn Lực cảm nhận một lúc thì gật đầu.
"Hoàn toàn phù hợp, cảm ơn ngươi Đế Thiên tiền bối."
"Không cần phải khách khí, đây dù sao cũng là lệnh của chủ thượng, cũng là trọng trách của ta. Ngươi còn cần gì thì cứ nói, đám Hồn Cốt này thà để cho ngươi dùng còn tốt hơn ở đây đóng bụi."
"Vậy để ta dạo xem một chút, xem xem có thứ gì phù hợp không?"
"Được, vậy ngươi cứ ở đây thoải mái xem xét, còn ta ra ngoài đợi. Cần gì thì cứ gọi ta." Đế Thiên vì để cho Thế Hoa cảm thấy thoải mái mà rời đi trước.
Thế Hoa thấy hắn rời đi ngay lập tức thả ra Tinh Thần Lực, bắt đầu toàn diện xem xét tất cả Hồn Cốt ở đây.