Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, khu vực lân cận Sinh Mệnh Chi Hồ.
Hùng Quân lưng dựa vào một cái cây lớn, tay trái cầm cái đùi nai đã bị lột sạch lông nhưng vẫn còn đẫm máu, còn năm ngón tay ở tay phải lại biến thành những lưỡi đao hoàng kim sắc bén mà nhàn nhã cắt lát từng miếng thịt tươi đỏ mà bỏ vào miệng.
Không tốn bao lâu thì cả chiếc đùi chỉ còn là một chiếc xương trắng toát, Hùng Quân cũng không quan trọng mà ném nó sang chồng xương bên cạnh, rõ ràng đây chính là "tác phẩm" của hắn.
Hùng Quân như ăn no mà ngáp nhẹ một cái, tác phong hoàn toàn không giống với ra ngoài để làm nhiệm vụ canh giữ.
Xích Vương ở một bên thấy hắn như vậy thì cũng không khỏi lắc đầu, nhưng mặt ngoài cũng không có nói cái gì.
Ở cấu trúc xã hội kẻ mạnh nắm đầu như quần thể Hồn Thú thì tôn trọng cùng kính sợ kẻ mạnh là điều tất yếu.
Trong khu hạch tâm thì khi luận về chiến lực đơn thể, Hùng Quân chắc chắn là đứng thứ hai, chỉ đứng sau Đế Thiên.
Mà hắn - Xích Vương thì lại là đứng hai từ dưới đến lên, sức mạnh cũng chỉ hơn Yêu Linh một chút, hoàn toàn không phải là đối thủ của Hùng Quân.
Chưa kể Yêu Linh cũng chỉ là một "phân thân" khác của Vạn Yêu Vương, nên có thể nói Xích Vương theo lý thuyết là có chiến lực yếu nhất.
Vì thế hắn làm gì có quyền nói cái gì.
Hùng Quân lúc này lại nhìn lên bầu trời, lẩm bẩm.
"Cũng đã gần 1 canh giờ, Đế Thiên tên kia vẫn chưa ra sao?"
Hùng Quân lúc trước từng khiêu chiến qua Đế Thiên, chỉ là Hùng Quân mặc dù chiến lực cường hãn nhưng hắn ưa thích nhất lại là chơi đánh lén, vì thế đã từng đánh thương qua Đế Thiên.
Đế Thiên vì vậy cũng đem Hùng Quân thu thập, đánh hắn gần chết.
Nhưng trong Hùng Quân chảy xuôi Bỉ Mông (Behemoth) Cự Thú huyết mạch - một loại dị chủng cổ xưa chuyên ăn Long tộc để tăng trưởng sức mạnh, nên mặc dù hắn làm việc cho Đế Thiên nhưng lại không hoàn toàn thần phục Đế Thiên, hắn nể phục sức mạnh của Đế Thiên nhưng cũng cho rằng nếu hai bên đều cùng chung một loại niên hạn thì ai thắng ai thua vẫn chưa biết.
Cũng may mắn là Hùng Quân mặc dù không thuận theo Đế Thiên, nhưng vẫn nguyện ý lấy Ngân Long Vương làm chủ, cũng coi như không chứa phản cốt, nếu không Hùng Quân từ lâu đã thành thịt nhão.
Do thế mà mối quan hệ của Đế Thiên cùng Hùng Quân có chút vi diệu, giống như quan hệ cấp trên cấp dưới hơn là quân chủ cùng thuộc hạ.
Yêu Linh lúc này quay trở lại, trên người của hắn lúc này toàn là những đôi mắt đang nhìn quanh chớp động.
Thuộc tính của Yêu Linh chủ yếu là Tinh Thần Hệ, vì thế có khả năng liền kết với mạng lưới của Vạn Yêu Vương trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm để thu thập thông tin, khả năng giám sát cực kỳ kinh khủng, hơn nữa còn có thể tại phương diện Tinh Thần Lực tăng phúc cho bản thân Vạn Yêu Vương.
Hùng Quân nhìn Yêu Linh, nói.
"Xung quanh sạch sẽ sao?"
Yêu Linh gật đầu.
"Tiểu tử nhân loại này thực sự đến một mình, khu vực ngoại vi mặc dù có nhân loại nhưng lại không phải cùng hắn một giuộc."
Hùng Quân nghe thế thì không khỏi nhếch miệng.
"Tiểu tử này ngược lại đảm phách không nhỏ, dám tự mình gặp mặt Đế Thiên, xem ra vẫn có bài tẩy."
Hùng Quân tuy ghét nhân loại, nhưng cũng không phải đều xem bọn hắn thành kẻ ngu. Cầu sinh là bản năng của mọi sinh vật sống, trừ khi cùng đường mạt lộ, không một ai sẽ đem mạng sống của bản thân ra làm trò mạo hiểm
Cho dù là mệnh dài như Hồn Thú hay mệnh ngắn như nhân loại, tất cả đều không ngoại lệ.
Lúc này tại chỗ kia lại hiện ra một cánh cửa, bước ra ngoài là Đế Thiên cùng Thế Hoa.
Hùng Quân nhướng mày, hắn ngay lập tức nhận ra được sự khác biệt của Đế Thiên.
Đế Thiên bình thường do phải gánh trách nhiệm to lớn nên khí thế lúc nào cũng trầm trọng như núi, uy nghiêm vô cùng.
Trừ khi là đối diện với phối ngẫu của mình là Phỉ Thuỷ Thiên Nga - Bích Cơ cùng Địa Ngục Ma Long Vương - Tử Cơ ra thì trong hầu hết thời gian, gương mặt của hắn đều vô cùng băng lãnh, ánh mắt lúc nào cũng như giếng cổ sâu vô cùng, không ai có thể nhìn ra bất kỳ cảm xúc ba động.
Thế mà Hùng Quân nhóm 3 người bây giờ đang thấy cái gì?
Đế Thiên thế mà mỉm cười, mặc dù chỉ là cười nhẹ nhưng đây là chân thật vui vẻ mà mỉm cười.
Thú Thần vậy mà mỉm cười, hơn nữa còn là khi có nhân loại ở bên.
Đế Thiên đi ra tất nhiên cũng cảm nhận được ánh mắt khác thường của 3 tên thủ hạ, rất nhanh chóng thu liễm nụ cười, nói.
"Không cần lo lắng, tiểu tử này không có ý xấu."
"Bây giờ ta cần đi đến bên chỗ chủ thượng một chuyến, các ngươi ở đây canh chừng hắn."
Sau đó Đế Thiên nhìn Thế Hoa một mặt, đối với đối phương nhẹ gật đầu rồi lại biến mất.
Hùng Quân, Xích Vương cùng Yêu Linh nhìn về phía Thế Hoa, sau đó lại nhìn nhau, bên trong ánh mắt đều là mờ mịt.
Rốt cuộc thời gian qua, giữa Đế Thiên cùng tên tiểu tử nhân loại này đã xảy ra chuyện gì?
...
Sâu bên dưới khu hạch tâm.
"...Mọi chuyện là như vậy, thưa chủ thượng."
Đầu của Đế Thiên cuối xuống, chờ đợi phản hồi.
Đế Thiên theo lời Thế Hoa vào trong Vong Linh Bán Vị Diện tất nhiên là gặp được Thủy Hoả Long Vương.
Không cần phải nói, Đế Thiên gặp lại người quen không khỏi vô cùng vui vẻ.
Sau đó 3 thành viên Long tộc có một cuộc nói chuyện tương đối dài, chủ yếu là những biến cố xảy ra sau sự sụp đổ của Long Thần Giới Vực, cũng vì vậy mà Đế Thiên cũng biết giao kèo giữa Thế Hoa cùng Thuỷ Hoả Long Vương, vì thế hắn mới quyết định đến đây, báo cáo chuyện này cho Ngân Long Vương trước.
Đôi mắt của Ngân Long Vương hiện lên ánh tím trong suốt, hơi hơi lay động chiếc đuôi của mình.
"Ngươi nói nhân loại đó là nguyên nhân chính xảy ra vụ dị động tại Vũ Hồn Thành hơn 20 năm trước sao?"
"Đúng vậy thưa chủ thượng, chính Thuỷ Hoả Long Vương cũng đã xác định việc này. Hơn nữa chính hắn cũng hiển lộ ra lực lượng của bản thân cho ta xem, đem so sánh với dị động lúc đó tuy quy mô không bằng nhưng độ trùng khớp của cả hai là 100%."
Ngân Long Vương trầm ngâm một lúc thì nói.
"Đế Thiên, để hắn đó vào đây diện kiến ta."
"Tuân mệnh chủ thượng."
...
Đế Thiên một lần nữa xuất hiện ở chỗ cũ, thấy Thế Hoa lúc này đang ngồi ở trên một gốc cây đợi hắn, còn 3 tên Hung Thú thì đang cầm thứ gì đó mà đang ăn lấy.
"Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc? Kê Quan Phượng Hoàng Quỳ? Còn có cả Vọng Xuyên Thu Thuỷ Lộ?"
Đế Thiên ngay lập tức nhận ra danh tính của Tiên Thảo này, ánh mắt nhìn về phía Thế Hoa.
"Là ngươi đưa cho bọn hắn?"
Đế Thiên cũng là biết tới sự tồn tại của Tiểu Bảo, nên việc Thế Hoa lấy ra Tiên Thảo cũng không quá bất ngờ.
"Không sai, dù sao đến địa phận của người khác, cũng không thể tay không mà đến."
"Chỉ là bọn hắn tu vi cũng đã cao, đám Tiên Thảo này ngược lại không có bao tác dụng."
Tu vi của Hồn Thú không thể nào chỉ dựa vào Tiên Thảo mà tăng lên mạnh mẽ như Hồn Sư, nhất là sau khi đạt đến tu vi 10 vạn năm, loại tăng phúc này lại càng nhỏ bé.
Trừ khi đó là Tiên Thảo có tu vi 10 vạn năm, ngược lại là thiên đại bảo vật.
Nhưng Thế Hoa làm gì có thứ đó, ngược lại chỉ có Tiên Thảo niên hạn thấp.
Nhưng cái này lại hợp với chủ đích của hắn, việc tặng này chỉ để thể hiện một thiện ý, còn có tác dụng lớn hay không ngược lại không trọng yếu như vậy.
Đế Thiên gật đầu, sau đó có hơi âm trầm nói với 3 tên kia.
"Ba kẻ các ngươi kiếm thức ăn cho Đế Hoàng Thuỵ Thú cho ta, suốt ngày chỉ biết ăn ăn ăn."
"Nhất là ngươi Hùng Quân, đừng tưởng ta không để ý đống xương kia, sớm muộn cả Tinh Đấu Đại Sâm Lâm cũng bị cái miệng của ngươi nuốt hết."
Nói xong thì Đế Thiên đặt tay lên vai của Thế Hoa, sau đó cả hai liền biến mất.
Hùng Quân đợi Đế Thiên rời khỏi thì bĩu môi.
"Đồ ăn tới miệng chẳng lẽ không ăn sao? Ngược lại ngươi không có để ăn."
"Xích Vương, Yêu Linh, đi thôi. Không thì Đế Thiên tên kia điên lên mất."
...
Thế Hoa lúc này đã xuất hiện ở một cái động lớn, mà bên cạnh hắn Đế Thiên liền lập tức hành lễ.
"Chủ thượng, ta đã đem hắn đến."
Thế Hoa cũng nhanh mắt nhìn lại, ánh mắt nhìn cự long ở trước mặt.
Toàn thân phủ bạc, tiên khí lượn lờ, khí tức thánh khiết, thần thánh vô song.
"Quả thật là mỹ lệ." Đây là ý nghĩ đầu tiên của Thế Hoa.
Mà Đế Thiên ở bên cạnh thấy thế định nhắc nhở hắc hành lễ thì nghe được lệnh của Ngân Long Vương.
"Đế Thiên, ngươi lui xuống đi."
"Tuân mệnh chủ thượng." Đế Thiên không nhiều lời mà ngay lập tức lui xuống.
Thế Hoa lúc này mới nhớ ra mình đến là để gặp Ngân Long Vương, ngay lập tức hành lễ giới thiệu.
"Vãn bối Đông Quân Thế Hoa, xin diện kiến Ngân Long Vương đại nhân."
Ngân Long Vương cũng chưa đáp lại, cứ vậy mà nhìn Thế Hoa, Thần Thức ngay lập tức phát tán ra bên ngoài, muốn xem thấu nội tình của Thế Hoa.
Nhưng khi Thần Thức chạm đến Thế Hoa vậy mà bị phản lại, khiến hắn không thể nào tra xét được nội tình của bản thân.
Ánh mắt của nàng sáng lên, khẽ nói.
"Vậy mà có thể phản lại Thần Thức của ta."
"Xem ra Đế Thiên nói không sai, sự kiện kia tại Vũ Hồn Thành đúng là tác phẩm của ngươi."
Ngân Long Vương nhìn Thế Hoa như có điều cân nhắc, sau đó hỏi.
"Tiểu nhân loại, ngươi có thể mời Thuỷ Hoả Long Vương ra để cùng ta nói chuyện sao?"
Thế Hoa không do dự mà gật đầu.
Sau đó linh hồn của Thuỷ Hoả Long Vương hiện ra, đối với Ngân Long Vương hành lễ.
"Thuỷ Long Vương gặp qua tôn thượng."
"Hoả Long Vương gặp qua tôn thượng."
Tuy Ngân Long Vương chỉ có một nửa của Long Thần nhưng vẫn là Long Thần, bọn hắn tất nhiên vẫn kính cẩn tôn trọng mà hành lễ.
Ngân Long Vương nhìn thấy cả hai thì đôi mắt hiện lên gợn sóng, vô số ký ức ùa về.
Hoả Long Vương, Thuỷ Long Vương, Long Thần Cửu Tử, Long Thần Giới Vực, Long Thần...
Từng mảnh rồi lại từng mảnh ký ức ùa về, nhưng khi nhớ đến lúc tấn thăng Thần Tinh lại ký ức lại bị đứt gãy.
Từng mảnh ký ức không nguyên vẹn hiện lên.
Đau khổ.
Thống hận.
Chư thần vẫn lạc.
Long tộc tuyệt diệt.
Tu La Thần chém đôi bản thân.
Kim Long Vương phong ấn.
Vết thương vô tình nhói lên khiến nàng không khỏi nhíu lại đôi mắt, nhưng vẫn hoà ái đối với hai vị Long Vương nói.
"Hai ngươi trở về đối với cả ta nói riêng cùng Hồn Thú nhất tộc là thiên đại hảo sự, trong thâm tâm của ta thực sự vô cùng hoan hỉ."
"Chỉ là đại kế Hồn Thú phục hưng quan trọng. Mà hắn ta là một nhân loại, hơn nữa xuất thân thần bí khó lường, ta khó lòng như hai người mà tin tưởng được."
Lúc Đế Thiên đem chuyện Thuỷ Hoả Long Vương đã hiến tế cho Thế Hoa thì ấn tượng ban đầu của nàng của nàng với Thế Hoa đã là không tốt.
Bởi dạng này với nàng giống như là tiền trảm hậu tấu, thực hiện xong mới báo cáo, làm nàng không có đường lui.
Nàng cũng không thể giết Thế Hoa, bởi một khi hiến tế là bản nguyên của hai người đã kết nối với Thế Hoa, nếu như giết hắn thì khiến tàn hồn của Thuỷ Hoả Long Vương tan biến.
Nhưng khi nghe hắn chính là nguồn cơn của dị tượng của 20 năm trước thì ấn tượng xấu trước đó liền trở thành lo lắng, bởi chính nàng cũng không rõ ràng thứ buông xuống Đấu La Đại Lục lúc đó là gì.
Thiên tính của mọi sinh vật luôn là có cảm giác bất an trước những thứ không rõ.
Nhất là bản thân đang mang gánh nặng như Ngân Long Vương lại càng lo lắng, bởi chỉ cần một bước đi sai lầm thì có khi không chỉ nàng, liền Hồn Thú cũng sẽ tuyệt diệt.
Hơn nữa là nàng đã trải qua Long Thần Đại Chiến, nàng lại càng đối với nhân loại lại càng không thích.
Vì thế mặc dù nói Thuỷ Hoả Long Vương tin tưởng Thế Hoa, nhưng Ngân Long Vương sẽ không dễ dàng tin tưởng như vậy.
"Nhưng nước đã hất ra thì cũng không thể thu lại. Kể từ lúc hai người các ngươi đã hiến tế cho hắn thì mọi chuyện xem như cũng đã định, ta cũng vô lực hồi chuyển."
"Nhân loại tiểu tử, ngươi gọi là Thế Hoa đúng không?"
Thế Hoa gật đầu.
"Là vãn bối."
"Ta cũng đã nghe Đế Thiên nói qua về ý nghĩ của ngươi. Kỳ thực ngươi nói không sai, nơi này hiện tại đang nằm dưới sự giám sát của Thần Giới, có ngũ đại Thần Vương trấn áp, lại thêm giới hạn của vị diện, khả năng phản kháng thành công cũng không cao."
Cái này là nàng còn chưa nói đến bản thân nàng đang bị thương nặng, hơn nữa cho dù có hồi phục thì liệu có thể làm được sao?
Ngân Long Vương mặc dù không muốn công nhận, nhưng bản thân nàng biết rõ, nàng có hồi phục đến đỉnh phong thì kết quả cũng không thay đổi là bao.
Nàng kiêu ngạo nhưng không phải là xuẩn tài.
"Nhưng có ngươi một nhân loại làm đồng minh, có thể tại Thần Giới nội ứng ngoại hợp, ngược lại là một chiến thuật khả thi."
"Thuỷ Long Vương trước kia đã luôn là người theo tiền thân của ta (Long Thần) quan sát thế trận, làm quân sư của Long tộc, có thể nói trong Long Thần Cửu Tử thì hắn chính là kẻ có ánh mắt sáng suốt nhất. Ngay cả khi đến cuối đời, hắn cũng chính là kẻ đưa ra quyết định đúng đắn nhất, mà tiền thân của ta thì đã làm ngược lại mà gây ra sai lầm, nếu như lúc đó nghe theo lời của Thuỷ Long Vương thì mọi chuyện có khi cũng không đến nông nổi này."
Trong ký ức của Long Thần, Ngân Long Vương vẫn nhớ rõ nhất là cách đại điển một ngày, Thuỷ Long Vương vẫn đến chỗ của Long Thần thuyết phục hắn không tấn thăng Thần Tinh, tuy kết quả không thay đổi được lại vẫn để lại cho Long Thần một ấn tượng sâu sắc.
Thuỷ Long Vương nghe vậy thì không khỏi trở nên xúc động.
"Tôn thượng, ta..."
Ngân Long Vương đối với Thuỷ Long Vương gật đầu, sau đó nói tiếp.
"Vì vậy nhân loại, ta tin tưởng là tin tưởng quyết định cùng ánh mắt của Thuỷ Long Vương, chứ không phải ngươi, ta hi vọng ngươi hiểu điều đó."
Thế Hoa cũng không cảm thấy thất vọng.
Hắn cùng Ngân Long Vương trước đó chưa từng có tiếp xúc, nên muốn đối phương ngay lập tức tin tưởng hắn là chuyện bất khả thi, nên lý lẽ của nàng hắn vô cùng hiểu rõ.
Ngược lại hắn lại vô cùng trân trọng sự chân thành của Ngân Long Vương, thay vì âm thầm toan tính thì hắn ngược lại lại thích sự thẳng thắn này hơn.
Nếu như nàng nói nàng tin tưởng hắn, Thế Hoa đến lúc đó lại phải suy nghĩ nhiều.
"Ta hiểu rõ khổ tâm cùng nút thắt của Ngân Long Vương đại nhân, vì thế ngài cũng không phải lo lắng."
"Hiện tại có thể ngài không tin tưởng ta, nhưng ta tin tưởng kết quả ở tương lai sẽ nói lên tất cả."
"Ta, Đông Quân Thế Hoa sẽ không làm việc thẹn với đạo tâm của bản thân, thẹn với sự tin tưởng của chư vị Long Vương."
Thế Hoa nói đến đây thì Nhật Nguyệt Thần Đồng ngay lập tức sơ hiện, thần quang hai màu vàng cùng tím vô cùng lẫm nhiên chiếu sáng khắp nơi.
Ngân Long Vương đem ánh mắt nhìn thật sâu vào Nhật Nguyệt Thần Đồng, không khỏi suy nghĩ.
"Thật là cường đại Vũ Trụ Chi Lực, nhưng xem ra tiểu nhân loại này vẫn chưa khai phát được hết toàn bộ. Có thể sinh ra được hắn, không biết thực thể đứng sau tiểu tử này đã mạnh đến mức nào?"
"Nhưng ít nhất ta cũng biết được tiểu tử này không có liên hệ với Thần Giới, xem như cũng có thể bảo đảm được một nửa."
Ngân Long Vương cũng không đem những thứ này nói ra, mà chuyển sang chủ đề khác.
"Về Hồn Hoàn của ngươi, ta nghe nói ngươi muốn để Long Thần Cửu Tử trở thành Hồn Hoàn của ngươi?"
Thế Hoa gật đầu.
"Không sai, Vũ Hồn thứ hai của vãn bối đối với Hồn Hoàn yêu cầu vô cùng khắc khe, mà thuộc tính của Long Thần Cửu Tử vừa vặn lại đáp ứng điều kiện này."
Ngân Long Vương khẽ nói.
"Kỳ thực long thi của 7 vị Long Vương còn lại đều nằm ở chỗ của ta, nhưng phần lớn Thần Hồn sau cuộc chiến đều đã vô cùng yếu ớt mà ngủ đông, hiện tại chỉ có Sơn Long Vương là còn giữ được trạng thái tốt. Vì thế Thần Cốt của Long Vương có thể xem xét đưa ngươi, nhưng còn về Hồn Hoàn, ta nghĩ hiện tại chỉ có Sơn Long Vương mới có thể đáp ứng."
Thế Hoa nghe vậy thì trầm ngâm, sau đó nói.
"Nếu như Ngân Long Vương đại nhân cho phép, ta liệu có thể xem xét tình trạng của chư vị Long Vương tiền bối được hay không?"
Ngân Long Vương nghe vậy thì hơi bất ngờ nói.
"Ngươi có cách sao?"
Thế Hoa gãi đầu.
"Kỳ thực cũng không phải ta, mà là người bên cạnh ta - Y lão. Hắn đối với linh hồn có hiểu biết rất sâu rộng, Hồn Linh Chi Pháp mà Thuỷ Hoả Long Vương sử dụng cũng là được hắn sáng chế ra."
Ngân Long Vương nghe vậy thì nhìn sang Thuỷ Hoả Long Vương, muốn xác nhận xem có phải thật không.
"Tôn thượng, tiểu tử này nói không sai. Y Lai Khắc Tư tại phương diện linh hồn có tạo nghệ vô cùng phi thường, hơn nữa tri thức cũng rất là mới lạ, ngay cả ở Thần Giới ta cũng chưa từng thấy qua. Chúng ta có thể để hắn thử một lần, nếu không được thì cũng không mất gì, mà nếu được thì chúng ta Long Thần Cửu Tử lại có thể một lần nữa tái hiện ở thế gian, tăng thêm một phần trợ lực giúp tôn thượng thực hiện đại kế." Hoả Long Vương lúc này đứng ra thuyết phục.
Ngân Long Vương nghe vậy thì hơi rơi vào cân nhắc, sau đó nói.
"Được, vậy theo ta."
Cả người Ngân Long Vương phát sáng lên, ngay lập tức biến thành một nữ tử nhân loại.
Nàng có mái tóc màu bạc óng ánh như thuỷ tinh, chất tóc nhu thuận kéo dài đến mắt cá chân. Gương mặt mỹ lệ không nhuốm bụi trần không có một từ ngữ nào có thể diễn tả, như tiên nữ đi ra từ cõi trời.
Đôi mắt nàng có màu tím trong suốt mà thông thấu, đôi mi màu bạc cong cong, mỗi lần chớp mắt đều giống như cánh bướm dao động, nhẹ nhàng mà lộng lẫy.
Trên người nàng mang lên một bộ quần áo tương tự với quần áo của Thế Hoa, chỉ là có một màu trắng vô cùng tinh khiết.
Thế Hoa không khỏi cảm thán trong lòng, đúng là một nửa Long Thần có khác, nhan trị đúng là kinh tâm động phách.
Chỉ là hắn cũng cảm khái như vậy, trong lòng lại cũng không lên bao nhiêu gợn sóng.
Ngân Long Vương bay xuống bên cạnh Thế Hoa, cánh tay trắng nõn quơ lên không trung, một khe hở không gian ngay lập tức xuất hiện.
"Theo ta tiến vào trong." Nói xong thì nàng liền bước vào.
Thế Hoa lúc này cũng nhanh chóng vào theo, bởi hắn biết tiếp theo mình sẽ vào đâu.
Một trong tam đại tụ bảo bồn của Đấu La Tinh, Long Cốc!