Sau khi dùng bữa với Thiên Nhận Tuyết xong thì nàng cũng rời khỏi Đông Quân Phủ mà trở về lại bên phía của Cung Phụng Điện để gặp Thiên Đạo Lưu, còn Thế Hoa thì đến phòng học của mình để phụ đạo cho Diệp Linh Linh.
Đến phòng học của mình, Thế Hoa đã thấy Diệp Linh Linh đang tập trung đọc cuốn sách trước mặt.
"Tính đi tính lại thì ta cũng đã phụ đạo cho nàng cũng được hơn 1 năm rồi a." Thế Hoa trong lòng nghĩ đến.
Một năm trước Diệp Linh cũng chỉ là một Hồn Đạo Sư cấp ba, qua hơn 1 năm liền đột phá đến cấp 5, nếu không phải do hạn chế về Tinh Thần Lực thì nàng hẳn cũng có thể giống như Hồ Liệt Na mà đột phá cấp 6.
Thế Hoa cũng từng khuyên qua nàng không quá để bụng chuyện này, dù sao mỗi người đều có một tài năng khác nhau, không cần vì việc này mà để trong lòng.
Hơn nữa nàng bây giờ chỉ cần bổ sung thêm kiến thức cùng mài dũa kỹ năng của mình thì việc đột phá cấp 6 Hồn Đạo Sư cũng chỉ là việc sớm hay muộn, không cần quá gấp gáp nhất thời.
Đi vào trong phòng, Thế Hoa ngay lập tức lên tiếng chào.
"Linh Linh, chào buổi sáng."
Diệp Linh linh nghe được âm thanh thì đặt sách xuống bàn, ngẩng đầu lên mà mỉm cười đáp lại Thế Hoa.
"Thế Hoa, chào buổi sáng."
Một nụ cười này như ánh thái dương buổi sáng, ấm áp mà dịu nhẹ, làm cho người xem có một cảm giác thoải mái cùng hảo cảm rất tự nhiên.
Dù đã nhìn thấy nụ cười này được một khoảng thời gian tương đối dài, nhưng mỗi lần nhìn thấy thì cảm giác này vẫn như cũ tác động đến Thế Hoa.
Nụ cười của nàng rất đẹp.
Thế Hoa cười đáp lại, nói.
"Ngươi vẫn là nên cười nhiều một chút, coi như không uổng phí ông trời tặng cho ngươi một nụ cười đẹp như vậy."
Diệp Linh Linh nghe nói như vậy thì sững sờ, sau đó mặt hiện lên một chút xấu hổ cùng phấn hồng mà đáp lời.
"Ta đã hiểu rồi."
Thế Hoa gật đầu, chỉ về phía bảng đen nói.
"Chúng ta cũng bắt đầu thôi nhỉ?"
"Ân." Diệp Linh Linh gật đầu.
...
Buổi phụ đạo rất nhanh liền kết thúc, Diệp Linh Linh lúc này từ Hồn Đạo Khí lấy ra một hộp giấy đưa cho Thế Hoa.
"Thế Hoa, cho ngươi."
Thế Hoa đối với việc này cũng quen thuộc, sau khi nhận lấy thì gật đầu.
"Ăn chung sao?"
Việc phụ đạo này mặc dù khôn tốn nhiều năng lượng như ở Giáo Tông Điện, nhưng học tập đến trưa vẫn khiến cho Diệp Linh Linh có chút kiệt sức, nên hắn sẽ cùng nàng (và Thiên Nhận Tuyết nếu có) dùng bữa trưa tại Đông Quân Phủ với món ngọt mà Diệp Linh Linh đem đến, xem như bổ sung năng lượng.
Chỉ là hôm nay khác với ngày thường, Diệp Linh Linh lại lắc đầu, nói.
"Hôm nay ta có chuyện phải làm, nên có lẽ hôm nay ta không dùng bữa được với ngươi."
Thế Hoa nghe vậy thì gật đầu, nói.
"Vậy được rồi, ngươi đi đi."
"Hơn nữa... Cảm ơn vì chiếc bánh."
Diệp Linh Linh từ biệt Thế Hoa xong thì nhanh chân hướng ra khỏi Đông Quân Phủ, lên xe ngựa đã đợi sẵn ở ngoài sau đó nói với mã phu.
"Tinh thúc, tới chỗ của Phá chi nhất tộc."
Mã phu tên Tinh Húc nghe lệnh của Diệp Linh Linh thì đáp lại.
"Là tiểu thư."
Sau đó liền đánh ngựa hướng về phía Tây Nam của Vũ Hồn Thành, nơi mà Phá chi nhất tộc đang toạ lạc.
...
Nếu như nói chỗ của Lực chi nhất tộc là cô quạnh với rừng trúc bát ngát thì chỗ của Phá chi nhất tộc lại là nơi nồng đậm mùi dược liệu mà đông đúc người qua lại.
Phía Tây Nam của Vũ Hồn Thành trước kia chỉ là một nơi ở dân cư bình thường, nhưng sau khi Phá chi nhất tộc về đây thì dọc theo con đường này mọc lên rất nhiều nơi bán đan dược cùng dược liệu, phối hợp thêm sự hỗ trợ của Vũ Hồn Điện và Hắc Nguyên thương hội thì nơi này rất nhanh đã biến thành buôn bán trao đổi dược phẩm lớn nhất Vũ Hồn Thành, được mọi người biết đến cái tên Dược Phường.
Hôm nay là cuối tuần nên lượng người qua lại ở đây là cực cao, xe ngựa vì vậy cũng phải tốn một tiếng mới tới được chỗ của Phá chi nhất tộc.
Xe ngựa vừa đến thì môn vệ ngay lập tức nhìn về phía của Tinh Húc mà chắp tay nói.
"Tại hạ Dương Cảnh, là môn vệ của nơi này, không biết các hạ đến Phá chi nhất tộc có việc gì?"
Tinh Húc lúc này cũng từ xe ngựa hạ xuống, cũng lịch sự chắp tay báo đáp.
"Ta gọi Tinh Húc, là người hầu của Diệp gia, hôm nay đến đây vì cuộc hẹn giữa Diệp tiểu thư cùng Dương tộc trưởng."
Sau đó hắn đem ra một cái lệnh bài đưa ra trước mặt Dương Cảnh.
Lệnh bài này được đẽo bằng một loại ngọc màu tím nhạt, bên trên còn có một cái đồ án của Cửu Tâm Hải Đường màu trắng. Hình dáng của nó mặc dù không được bá khí như lệnh bài của Vũ Hồn Điện, nhưng những đường nét uốn lượn tinh xảo vẫn mang lại cảm giác xa hoa mà tinh tế.
Dương Cảnh thân là môn vệ tất nhiên cũng học tập rất nhiều về các loại lệnh bài, vừa nhìn liền biết được đây là hàng thật.
"Vậy mới Diệp tiểu thư vào, tộc trưởng lúc trước cũng đã dặn dò qua ta."
Tinh Húc nghe vậy thì gật đầu, đem lệnh bài thu vào trong ngực, sau đó mới mở cửa xe ngựa.
"Tiểu thư, tiến vào thôi."
Diệp Linh Linh khẽ "Ân." một tiếng sau đó bước xuống xe ngựa, cùng sự hướng dẫn của Dương Cảnh mà tới chỗ của Dương Vô Song.
Khu vực của Phá chi nhất tộc rất rộng lớn, bên cạnh những căn phòng mà đệ tử đang bế quan luyện đan ra thì còn có một cái sân lộ thiên cực lớn để cho tộc nhân ở đây luyện tập thương pháp, khiến cho nơi đây ngoài mùi thảo dược nồng đậm ra thì còn có túc sát chi khí đi theo.
"Luyện đan cứu người, luyện thương giết người. Phá chi nhất tộc có lẽ là lựa chọn đúng đắn." Diệp Linh Linh nhìn khung cảnh xung quanh thì trong đầu tuôn ra rất nhiều dòng suy nghĩ, nhất là nghĩ đến Thế Hoa thì niềm tin này càng vững chắc.
Khoảng 10 phút thì nàng đã tới được chỗ của Dương Vô Địch.
Mà Dương Vô Địch thấy Diệp Linh Linh thì mừng rỡ mà mỉm cười, nói.
"Linh Linh chất nữ, vào ngồi vào ngồi."
Hắn cùng đệ đệ lúc còn trẻ cũng được Diệp Thiên Hành chữa trị qua, kết hợp với nhân cách mị lực của Diệp Thiên Hành dẫn đến Phá chi nhất tộc cùng Diệp gia cũng có một nền tảng quan hệ cực kỳ tốt.
Diệp Linh Linh thấy Dương Vô Song như vậy thì khẽ cười mà đáp lại.
"Dương gia gia hảo."
Dương gia hai huynh đệ trước đây cũng vì chuyện của Diệp gia mà tốn rất nhiều thời gian nghiên cứu Cửu Tâm Hải Đường. Chỉ là trời phụ người có lòng, thời gian nhiều năm trôi qua không có bất kỳ kết quả khả thi nào cũng chỉ có thể bỏ cuộc.
Trước kia bởi vì khoảng cách địa lý mà số lần Dương Vô Địch tới Diệp gia trong một năm cũng chưa quá 4 lần, nhưng về sau Diệp gia cùng Phá chi nhất tộc đều nằm trong nội vực của Vũ Hồn Thành lại khiến cho tần suất cao hơn, nên Diệp Linh Linh đối với hắn cũng gọi là thân thuộc.
Dương Vô Địch sau khi cho Dương Cảnh lui đi thì rót trà cả hai mỗi người một chén trà, đợi uống xong hớp trà đầu tiên thì Dương Vô Địch lúc này mới nói.
"Mặc dù việc mà Thiên Hành huynh nhờ thì Dương gia gia sẽ giúp, nhưng Dương gia gia vẫn muốn hỏi Linh Linh chất nữ một câu."
"Tại sao ngươi lại muốn học thương pháp?"
...
Mà ở một bên khác, Lực chi nhất tộc.
Hai tay của Thái Thản lúc này đang run rẩy cầm lên khối Hàn Tâm Thiết, bên trên hàn khí nồng đậm cùng phượng văn chạy dọc trên bề mặt chứng tỏ đây là một khối Hàn Tâm Thiết đã được linh đoán.
Thái Thản cảm nhận được sinh mệnh bên trong khối Hàn Tâm Thiết đang dao động mãnh liệt thì nuốt nước bọt một cái, sau đó nhìn về phía Thế Hoa.
"Đông Quân công tử, đây chẳng lẽ là cấp độ tiếp theo sau "Thiên Đoán" sao?"
Thế Hoa gật đầu, cười nói.
"Ân, kỹ thuật này được gọi là Linh Đoán, ý là sử dụng rèn đúc để giúp cho kim loại đản sinh ra linh hồn."
Sau đó từ Tử Hà Dung Mặc Lệ đem ra một tệp tài liệu, đưa cho Thái Thản nói.
"Đây là những gì ta lĩnh ngộ được sau khi thực hiện Linh Đoán, đối với Thái Thản tiền bối mà nói cũng có giúp ích được."
Bên cạnh những gì được miêu tả trong nguyên tác ra thì ghi chú của Thái Thản không thể nghi ngờ là yếu tố quan trọng nhất để Thế Hoa lĩnh ngộ Linh Đoán, nên Thế Hoa đối với Thái Thản có rất nhiều cảm kích.
Bên cạnh lĩnh ngộ về Hồn Đạo Khí cấp 6 cùng cấp 7 ra, lĩnh ngộ về rèn đúc như thế này Thế Hoa rất sẵn lòng chia sẻ, dù sao hắn cũng cần nhân lực để thực hẹn rèn đúc số lượng lớn.
Thái Thản lần này cũng không giống như lần trước khách khí mà thành thật nhận được tệp tài liệu rồi nói.
"Thái Thản nhất định sẽ không phụ lòng công tử."
Lực chi nhất tộc bởi vì tổ tiên Thái Sâm nên đối với cảnh giới Linh Đoán này một mực chấp nhất, bây giờ có thứ này trong tay, Thái Thản cảm thấy con đường đầy sương mù cuối cùng cũng được rõ ràng.
Thế Hoa cười nhạt uống trà, sau đó nói tiếp.
"Thái Thản tiền bối, bây giờ người thành thạo thực hiện Thiên Đoán ở Lực chi nhất tộc có bao nhiêu người?"
Thái Thản nhắm mắt ngẫm nghĩ một lúc thì nói.
"Bẩm công tử, tính cả ta cùng khuyển tử Thái Nặc thì khoảng 17 người."
"17 người lận sao? Cũng nhiều đấy chứ?" Thế Hoa bất ngờ, hắn cứ tưởng số lượng chỉ có vài mống lẻ tẻ mà thôi.
Thái Thản lúc này cười sảng khoái nói.
"Công tử có lẽ không biết, số lượng như vậy còn thua kém ở Thiết Tượng hiệp hội nhiều, dưới trướng tên Lâu Cao kia bây giờ cũng có hơn 100 tên thợ rèn có thể tạo ra kim loại Thiên Đoán đâu."
Thực tế người thành thạo Thiên Đoán có rất nhiều, nhưng số lượng kim loại cũng chỉ giới hạn trên dưới 30 loại, chứ không như tam đại Thần Tượng như Lâu Cao, Thái Thản cùng Đường Hạo có khả năng thực hiện trên hơn cả trăm loại.
Lực chi nhất tộc mặc dù đúng là mạnh mẽ về mặt rèn đúc, nhưng số lượng không thể nào áp đảo được Thiết Tượng hiệp hội được.
Thế Hoa nghe vậy thì cũng hiểu được, Thiết Tượng hiệp hội có thành viên là thợ rèn khắp nơi trên đại lục, số lượng nhiều hơn cũng là hợp lý.
Hắn lúc này như nghĩ đến thứ gì, sau đó hỏi Thái Thản.
"Nếu như bây giờ Vũ Hồn Điện muốn đem Thiết Tượng hiệp hội thâu về dưới trướng thì liệu có bao nhiêu khả năng thành công?"
Thái Thản nhìn Thế Hoa một mắt, sau đó nghiêm túc nói.
"Nếu chỉ tính một mình lão Lâu Cao thì công tử chỉ cần đem Hồn Đạo Khí ra dẫn dụ hắn. Hắn bây giờ đã chán ngấy với vai trò hội trưởng ở thợ rèn hiệp hội, ta tin chắc hắn sẽ dính câu."
Nếu gọi Trần Tâm là kiếm si thì có thể nói Lâu Cao là đoán si.
Hắn đối với rèn đúc có một tấm lòng si mê vô hạn, liền ai cũng không thể dùng lực lượng để áp bức hắn, chỉ có những thứ liên quan đến rèn đúc mới khiến hắn cảm thấy hứng thú.
Giống như Đường Tam sử dụng bản vẽ ám khí để dẫn Lâu Cao gia nhập Đường Môn, thì Thế Hoa cũng có thể sử dụng Hồn Đạo Khí ra làm vật trao đổi.
Hơn nữa kỹ thuật Linh Đoán còn đây, Lâu Cao theo hay không cũng chỉ là vấn đề thời gian.
"Nhưng còn về phía Thiết Tượng hiệp hội thì khó khăn hơn nhiều. Ta lúc trước học tập ở Canh Tân Thành nên biết được khách hàng lớn của Thiết Tượng hiệp hội là quân đội của Tinh La Đế Quốc cùng Thiên Đấu Đế Quốc."
"Mặc dù với thế của Vũ Hồn Điện bây giờ thì Thiết Tượng hiệp hội liền có thể vào tay, nhưng họ cũng vì cùng Vũ Hồn Điện liên quan mà mất đi khách hàng thân thiết, rồi cuối cùng cũng sẽ vì đứt đoạn tài chính mà sụp đổ."
Dù sao thợ rèn có địa vị thấp, mặc dù có thể ở Canh Tân Thành làm mưa làm gió nhưng ở những nơi khác thì so với nông dân cũng chẳng bằng, bây giờ mất luôn cả chén cơm kiếm ăn thì bọn họ chắc chắn sẽ không chịu thoả hiệp.
"Hơn nữa Canh Tân Thành nằm trong phạm vi quản lý của Tinh La Đế Quốc, bọn hắn chắc chắn sẽ không để yên cho một toà thành nằm trong lãnh thổ của mình bị Vũ Hồn Điện chiếm đóng."
Chiếm giữ được Thiết Tượng hiệp hội chính là nắm giữ được mạch kinh tế của Canh Tân Thành, cũng tức là đem Canh Tân Thành nằm trong sự quản lý của Vũ Hồn Điện, Tinh La Hoàng Thất nếu biết được tin này thì chắc chắn sẽ làm khó làm dễ.
Thế Hoa gật đầu mà suy tư.
Kế hoạch tương lai của hắn cần nhiều thợ rèn lão luyện, mà Thiết Tượng hiệp hội không thể nghi ngờ là mảnh ghép thoả mãn điều này.
Chau mày suy nghĩ một lúc thì Thế Hoa cuối cùng cũng chỉ có thể thở dài mà đem vấn đề này tạm lưu về sau tính toán, tiếp đó hắn quay đầu nhìn về phía Thái Thản.
"Thái Thản tiền bối, ta có thể ở đây sử dụng lò rèn chứ?"
Thái Thản gật đầu, nhưng có chút ngờ vực.
"Tất nhiên là được, nhưng công tử muốn rèn gì sao?"
Thế Hoa khẽ cười, chỉ vào tệp tài liệu trên tay Thái Thản.
"Tài liệu trên giấy dù sao cũng chỉ là những con chữ khô khan, không bằng ta tới thực hiện trực tiếp."
Thái Thản nghe vậy thì ngay lập tức đứng dậy, cực kỳ kích động nói.
"Công tử muốn thực hiện Linh Đoán sao?"
Nếu như có cả Thế Hoa thực hiện Linh Đoán trước mặt thì Thái Thản tự tin bản thân có thể nhanh chóng bước vào con đường Linh Đoán.
"Ân." Thế Hoa gật đầu.
"Tốt, tốt, vậy là quá tốt." Nói xong thì Thái Thản có chút xấu hổ mà ho khan nói.
"Khụ khụ, không biết ta có thể đem đệ tử của Lực chi nhất tộc đến quan sát được hay không?"
Thái Thản cảm giác yêu cầu của bản thân có chút quá đáng, nhưng hắn biết đây đối với Lực chi nhất tộc là một hồi tạo hoá, dù có đem mặt mo này chà sát xuống đất cũng muốn thử đề nghị một lần.
Mà Thế Hoa đối với việc này cũng không suy nghĩ nhiều mà gật đầu.
"Hoàn toàn không có vấn đề gì, chỉ cần Lực chi nhất tộc đem thông tin về Linh Đoán bảo mật ở mức độ cao nhất, không đem nó ra nói với bên ngoài là được."
Thái Thản gật đầu, đem cánh tay giả của mình nắm thành nắm đấm kêu ken két mà nói.
"Nếu như bọn chúng hé ra nửa chữ, lão nô nhất định sẽ bóp nát đầu của hắn."