Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 126: Tầm Bảo Thú! Long chủng - Bạch Mãng



Mà một bên Thế Hoa đối với loại Hồn Thú này cũng cực kỳ hứng thú, tuy nhìn quen mắt nhưng nhất thời lại cũng không nhớ được gì.

"Ngôn thúc, Lực phó viện trưởng, các ngươi biết danh tính của loại Hồn Thú này sao?"

Nhưng rất tiếc cả hai đều đối với Thế Hoa lắc đầu, Lực Đại Thiên nói.

"Bẩm Đông Quân công tử, chúng ta thật sự không dò la ra được tin tức về đầu Hồn Thú này trong Vũ Hồn Điện Tàng Thư Các, chúng ta cũng gọi người của Minh gia đến nhưng cũng không có bất kỳ manh mối nào."

Ngôn Thiếu Triết cũng gật đầu, chính hắn cũng không biết đây là loại Hồn Thú gì.

Thiên Nhận Tuyết lúc này lên tiếng nói.

"Mọi người, ta biết loại Hồn Thú này."

Thế Hoa nghi ngờ quay đầu sang nhìn nàng.

"Ân? Tuyết nhi, ngươi biết?"

Thiên Nhận Tuyết gật đầu, tiếp đó cũng đem những gì mà 3 Hồn Thú trong người nàng nói ra.

Ngôn Thiếu Triết cùng Lực Đại Thiên nghe chiến tích của Kim Tiền Thú thì mí mắt cũng không khỏi giật mấy cái, cái này không phải là ăn trộm thông thường nữa mà là là thần trộm chuyên nghiệp luôn rồi.

"Kim Tiền Thú, ăn trộm... Chẳng lẽ là nó sao?" Thế Hoa sau khi suy ngẫm một hồi thì cũng nhớ lại được danh tính của nó, ánh mắt cũng không khỏi sáng lên.

"Vậy thì đúng thật là trùng hợp đâu."

"Chỉ là thân phận của tên này vẫn có chút nhạy cảm."

Suy tính một hồi thì Thế Hoa đối với 3 người bên cạnh nói.

"Ngôn thúc, Lực phó viện trưởng, Tuyết nhi, ta có việc cần làm với đầu Hồn Thú này, nên hi vọng các ngươi có thể ra ngoài một lúc."

Ngôn Thiếu Triết cùng Lực Đại Thiên nghe vậy thì tuy trong lòng có nhiều thắc mắc nhưng cũng không nói gì mà chỉ gật đầu một cái.

Mà Thiên Nhận Tuyết thấy Thế Hoa như vậy thì truyền âm cho Thế Hoa hỏi.

"Ngươi biết nó sao?"

Thế Hoa gật đầu nói.

"Ta biết nó."

"Chỉ là thông tin của nó có chút phức tạp nên hiện tại không thể tiết lộ với ngươi được."

"Ta cũng không muốn nói dối cho qua chuyện nên hi vọng ngươi có thể coi đây như là một cái bí mật ngắn hạn, trong tương lai đến một thời điểm thích hợp thì ta sẽ nói với ngươi, được chứ?"

Thiên Nhận Tuyết nghe vậy thì khôn khéo gật đầu, nàng biết khi Thế Hoa có thái độ như vậy có nghĩa là mọi chuyện không đơn giản.

Hơn nữa hắn cũng nói tương lai sẽ nói cho nàng biết nên nàng cũng không vội vàng chuyện này.

...

Đợi đến khi trong phòng chỉ đã chỉ còn mỗi bản thân thì Thế Hoa nhìn sang Kim Tiền Thú, truyền âm nói.

"Ta họ kép Đông Quân, tên Thế Hoa, còn ngươi?"

Kim Tiền Thú nghe được Thế Hoa giới thiệu thì cũng không phản ứng, chỉ là dùng ánh mắt khó hiểu nhìn về phía hắn.

"Không giới thiệu cũng được, dù sao ta cũng biết ngươi."

"Ký sinh đầu tiên trên người của Long Thần, Tầm Bảo Thú - Tiểu Bảo."

Kim Tiền Thú nghe vậy thì đồng tử co rụt lại, nhưng rất nhanh lấy lại bình thường, dùng ngữ khí mờ mịt nói.

"Ngươi cái này nhân loại đang nói hồ đồ cái gì mà Long Thần, Tầm Bảo Thú loạn thất bát tao đồ vật?"

Thế Hoa biết Kim Tiền Thú là đang giả bộ thì nói tiếp.

"Ngươi cùng một số đồng loại khác lúc trước là ký sinh trùng trên người của Long Thần. Qua nhiều năm được khí tức Thần Vương của Long Thần bồi dưỡng mà tiến hoá, sinh ra linh trí."

"Mà về sau Long Thần cũng phát hiện ra các ngươi. Hắn thấy các ngươi hữu dụng liền trao cho các ngươi thần thức, dẫn đến các ngươi có thể sở hữu được năng lực ảo thuật mạnh mẽ như bây giờ."

"Mà Tầm Bảo Thú các ngươi có khả năng bồi dưỡng thiên tài địa bảo nên được Long Thần giao cho công việc quản lý vườn thuốc ở Thần Giới, phụ trách chăm sóc cho các loại Tiên Thảo cùng Tiên Quả khác nhau, nếu như làm tốt còn được ban thưởng cho các ngươi."

"Chỉ là kéo dài không được bao lâu thì Long Thần chi chiến xảy ra, Long Thần vẫn lạc hoá thành hai nửa khác nhau là Ngân Long Vương cùng Kim Long Vương, Ngân Long Vương thì thông qua khe nứt không gian trốn đi, còn Kim Long Vương bị Thần Giới uỷ ban trấn áp."

"Dưới tình huống bị tách khỏi Long Thần như vậy, Tầm Bảo Thú thân là ký sinh trên người của Long Thần mà không được hắn bổ sung khí tức nên cũng dần bị chết đi, chỉ còn mỗi ngươi là ký sinh đầu tiên nên có thể ngạnh kháng mà hoạ may sống sót được."

"Tuy nói ngươi có thể sống sót nhưng cũng không dám dùng năng lực quá nhiều nhằm tránh khí tức của Long Thần thất thoát khỏi cơ thể mà táng thân, sau đó cùng khả năng tầm bảo trời sinh của bản thân mà tìm kiếm thiên tài địa bảo trên khắp đại lục để bổ sung năng lượng thiếu hụt."

"Ta nói đúng chứ, tiểu Bảo?"

Tầm Bảo Thú nghe Thế Hoa nói một tràng như vậy thì không còn một bộ ngủ ngơ nữa mà là dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Thế Hoa.

"Ngươi muốn thế nào?"

Hắn biết danh tính của bản thân đã hoàn toàn lộ ra nên cũng không giả ngu nữa, Tiểu Bảo bây giờ chỉ muốn biết mục đích của Thế Hoa là gì.

Người mà có thể biết được tường tận mọi thứ như vậy, hơn nữa còn có một số thông tin hắn cũng không biết được.

Nếu kẻ đến không thiện mà nói thì Tiểu Bảo cũng chỉ có thể tự bạo, chứng minh lòng trung thành với Long Thần.

Thế Hoa thấy Tầm Bảo Thú như vậy thì gật đầu nói.

"Nói thật thì ta cũng không có mục đích gì, hơn nữa cũng chẳng muốn hại ngươi, dù sao ta cùng Hồn Thú nhất tộc còn có một đoạn nhân quả."

Sau đó Thế Hoa từ Tử Hà Dung Mặc Lệ lấy ra một đoá Bát Biện Tiên Lan cùng Kê Quan Phượng Hoàng Quỳ đem đến trước mặt Tầm Bảo Thú, nói.

"Ngươi thử cảm nhận khí tức của hai đoá Tiên Thảo này xem sao?"

Tầm Bảo Thú tất nhiên biết được hai cái Tiên Thảo này, tuy hắn khó hiểu tại sao Thế Hoa lại đưa ra yêu cầu như vậy nhưng cũng làm theo.

"Ân?"

"Hai thứ này có khí tức của Thuỷ Long Vương đại nhân cùng Hoả Long Vương đại nhân."

"Ngươi làm sao có được thứ này?"

Ngữ khí của Tiểu Bảo rất kích động, nhưng cũng biết đây là khu vực của Thiên Sứ Thần nên không quên dùng truyền âm.

"Thuỷ Hoả Long Vương mặc dù trong Long Thần đại chiến đã vẫn lạc nhưng thần thức vẫn còn tại, hiện tại xác của hai người bọn họ đang yên vị tại Lạc Nhật Sâm Lâm, tạo nên tụ bảo bồn gọi là Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn, cũng là nơi mà hai châu Tiên Thảo này được hình thành."

"Nếu như ngươi muốn đi mà nói thì ta có thể dẫn ngươi đến đó để gặp lại hai người bọn họ, cũng coi như tại đó dùng Tiên Thảo cùng linh thảo để bổ sung năng lượng cho bản thân."

Tiểu Bảo nghe vậy thì lại nhìn Thế Hoa.

"Làm sao ta có thể chắc chắn những gì ngươi nói là thật?"

Khí tức của Thuỷ Hoả Long Vương mặc dù đúng là thật, nhưng còn về phần thần thức có còn tồn tại hay không thì Tiểu Bảo vẫn còn nghi ngờ.

Thế Hoa nghe vậy thì đi đến chỗ kích hoạt Lôi Võng lúc nãy, ấn nút mở lồng giam ra.

"Khoảng 2 ngày nữa ta cùng ngươi sẽ đi đến Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn, đến lúc đó thật giả liền rõ ràng."

Tiểu Bảo thấy Thế Hoa đại khí như vậy thì không khỏi nghi ngờ hỏi.

"Ngươi không sợ ta chạy mất sao?"

Thế Hoa bật cười nói.

"Không sợ."

"Bởi ngoài vị trí của hai vị Long Vương ra thì vị trí mà nửa còn lại của Long Thần đang dưỡng thương ta cũng biết được."

"Mà về độ trung thành với Long Thần, ta tin tưởng ngươi là kẻ trung thành nhất."

Tiểu Bảo nghe vậy thì càng kinh ngạc hơn.

"Ngươi biết?"

"Ân, nhưng bây giờ chưa phải lúc, đợi thêm khoảng 2 năm nữa chúng ta mới có thể gặp nàng."

"Nhưng ta nghĩ 2 năm này ngươi tại Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn bồi bạn với hai vị Long Vương cũng không tệ, họ hẳn cũng sẽ thấy vui vẻ nếu thấy ngươi."

...

Hai người nói chuyện cũng chỉ kéo dài khoảng 15 phút thì đi ra, Tiểu Bảo lúc này bay song song với Thế Hoa.

Hắn xem như cũng tin tưởng lời nói của Thế Hoa, bởi từ cách nói chuyện đến ứng xử, Tiểu Bảo có thể rõ ràng biết được Thế Hoa đang nói thật.

Dù sao làm đạo tặc lâu năm, hắn so với ai đều hiểu cách lừa người nên không quá sợ bản thân bị lừa, mà cho dù có bị lừa thật thì lấy thủ đoạn của hắn cũng có thể rất nhanh mà chạy trốn.

Thiên Nhận Tuyết nhìn thấy Thế Hoa đi ra thì ngay lập tức đến bên cạnh mà ôm tay hắn, sau đó còn nhìn một bên Tiểu Bảo.

"Xem ra ngươi và hắn cũng xong rồi a."

Thế Hoa gật đầu, sau đó đưa tay về phía Tiểu Bảo nói.

"Ân, ngươi có thể gọi hắn là Tiểu Bảo."

"Tiểu Bảo, đây là bạn gái ta, nàng gọi là Thiên Nhận Tuyết."

Tiểu Bảo nghe xưng hô của Thế Hoa thì xù lông lên.

"Không được gọi ta là tiểu Bảo, gọi ta là Bảo gia."

Danh xưng "Tiểu Bảo" chỉ được gọi bởi Long Thần cùng với Cửu Tử mà thôi, còn lại ai cũng gọi hắn là Bảo gia.

"Ngạch, được rồi, hắn gọi là là Bảo gia." Thế Hoa ngay lập tức sửa lại.

Tiểu Bảo cũng biết đây là người thừa kế của Thiên Sứ Thần, nhưng hắn đối với Thiên Sứ nhất mạch cũng không có quá nhiều hận thù, dù sao Thiên Sứ Thần cũng xuất hiện sau Long Thần đại chiến.

"Ân, ngươi tốt, Thiên tiểu thư."

Thiên Nhận Tuyết thấy vậy thì cũng mỉm cười chào lại.

"Ân, ngươi tốt, Bảo gia."

Hồn Thú mà biết nói chuyện thì tu vi cũng phải 10 vạn năm trở lên, về niên linh cỡ nào cũng sẽ hơn nàng nên gọi một tiếng "gia" này cũng không khó chịu, chỉ không phải "gia gia" là được.

"Còn hai người này hẳn ngươi cũng quen mặt a, Minh Phượng Đấu La Ngôn Thiếu Triết cùng Kim Ti Đấu La Lực Đại Thiên."

Tiểu Bảo nghiến răng nghiến lợi nhìn hai người mà bát quái nói.

"Tất nhiên, hai người còn đối đãi với ta rất tốt đâu."

Hai người này đem tất cả thiên tài địa bảo làm một bộ giấu đi để tránh hắn trộm mất, không ngờ chỉ là để hắn chui vào thiên la địa võng mà bị bắt đi, hơn nữa về sau còn trừng phạt hắn.

Thân là đạo tặc có tiếng của đại lục mà bị thất thủ như thế này, Tiểu Bảo nói trong lòng không có uất khí đó là giả.

Mà Lực Đại Thiên vốn đã ngứa mắt Tiểu Bảo từ lâu cũng dùng miệng pháo đáp trả.

"Bảo gia quá khen, bắt được đại danh đỉnh đỉnh Kim Tiền Thú cũng khiến ta cùng viện trưởng tốn không ít công sức. Ta có thể chắc chắn nếu như ngươi ở lâu hơn thì ta còn có thể đối đãi với ngươi nồng hậu hơn nữa kìa."

Một người một thú liếc nhau, sự căm phẫn cùng sự ghét bỏ của cả hai va chạm lẫn nhau như tạo ra từng tia hoả hoa giữa không khí.

Thế Hoa thấy cả hai như vậy thì lắc đầu, sau đó mới ho khan nói.

"Khụ khụ, Lực phó viện trưởng, không biết ở trong Đấu Thú Trường có thú non hay không a?"

Lực Đại Thiên nghe được Thế Hoa hỏi thăm thì ngay lập tức nghiêm chỉnh lại, nói.

"Bẩm Đông Quân công tử, Đấu Thú Trường bên trong có một đầu thú non phù hợp với yêu cầu của tiểu thư, ta đã cho người chuẩn bị sẵn sàng."

Thế Hoa nghe Lực Đại Thiên đã chuẩn bị từ trước thì ngẩn người, sau đó mới nhìn gia nhân bên cạnh.

"Là ngươi nói sao?"

Thiên Nhận Tuyết gật đầu.

"Ân, dù sao cũng không biết ngươi sẽ ở trong bao lâu nên ta có nói chuyện này trước với Lực phó viện trưởng."

Thế Hoa gật đầu, sau đó nhìn về phía Ngôn Thiếu Triết.

"Ngôn thúc, ngươi sắp xếp chỗ ở tạm thời cho Bảo gia, được thì đem một số linh thảo cho hắn sử dụng."

"2 ngày sau ta sẽ đi Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn, đến lúc đó sẽ cho người của Phá chi nhất tộc đem thiên tài địa bảo ở nơi đó bù vào số lượng đã mất."

Ngôn Thiếu Triết gật đầu đã hiểu, sau đó dẫn Tiểu Bảo đi.

Mà hắn cùng Thiên Nhận Tuyết thì cùng Lực Đại Thiên đến nơi đã chuẩn bị ấu thú sẵn.

...

Ở khu vực nuôi nhốt Hồn Thú,

Lực Đại Thiên dẫn Thiên Nhận Tuyết cùng Thế Hoa vào khu vực sâu ở bên trong.

Đi được một lúc thì đến cả cả ba người mới đến một khu vực tương đối tách biệt khác, ở giữa là một chiếc lồng tương đối lớn, mà bên trong là một con trăn đang cuộn mình lại mà lãnh đạm nhìn 3 người.

Nó dài khoảng 3m, toàn thân được phủ bởi lớp lân phiến hình thoi có màu trắng như tuyết tinh khôi, đôi mắt như long đồng có màu vàng kim chói loá soi sáng cả căn phòng tối lạnh. Mặc dù bản thân đang bị nhốt ở trong lồng giam nhưng cũng không thể che giấu được khí chất cao quý cùng sự ngạo nghễ của nó.

"Đây là... Bạch Mãng?"

Thiên Nhận Tuyết ngay lập tức nhận ra hai cái Hồn Thú này.

Tuy không giống như Mỹ Đỗ Toa (Medusa) - là Xà loại Hồn Thú có huyết mạch cao cấp nhất, nhưng bản thân Bạch Mãng lại chứa huyết mạch của Chân Long, tuy mỏng manh nhưng cũng đủ để Bạch Mãng được xếp vào hàng long chủng.

Bạch Mãng do mang trong mình Long tộc huyết mạch nên được xếp vào hàng Hồn Thú đỉnh cấp, hơn nữa còn mang trong mình Quang Minh nguyên tố cùng Kim nguyên tố cực kỳ đậm đà nên khi trưởng thành đều mang trong mình thực lực kiêu ngạo quần hùng, so với Ám Kim Khủng Trảo Hùng chỉ kém 2 phần.

Tuy Bạch Mãng không sở hữu được độc tố như Bích Lân Xà hay Viễn Thiên Cổ Độc Mãng, nhưng các chỉ số cơ thể vượt trội lại hoàn toàn có thể bù đắp khuyết điểm này.

Ánh mắt của Thiên Nhận Tuyết ngay lập tức bị thu hút, không khỏi ngắm nhìn đầu Bạch Mãng cao lãnh này.

Thế Hoa hiếu kỳ nhìn sang Lực Đại Thiên.

"Các ngươi vậy mà bắt được một đầu Bạch Mãng trưởng thành sao?"

Ở Đấu Thú Trường cũng không nuôi dưỡng nhiều ấu thú, dù sao bọn họ cũng không có dư tài nguyên để nuôi lớn Hồn Thú từ nhỏ đến khi trưởng thành. Nên mỗi khi săn bắt Hồn Thú đem về Đấu Thú Trường thì thường cũng chọn những đối tượng không mang thai, tuy nhiên cũng không tránh được một số con cá lọt lưới, đến khi nuôi nhốt một khoảng thời thì đột nhiên sinh con.

Mà những ấu thú này sẽ được tuỳ thuộc vào độ hiếm có về huyết mạch mà được xem xét là có đem trở về môi trường sinh sống tự nhiên hay không.

Những Hồn Thú phổ thông như Thường Xuân Thương Lang hay Ba Lan Miêu thì phần lớn đều sẽ biến thành thực phẩm cho các Hồn Thú khác bị nuôi nhốt ở đây.

Mà những Hồn Thú quý hiếm thì sẽ được đem trả về nơi sinh sống cùng với Hồn Thú sinh ra bọn chúng.

Dù sao thú non cũng không thể nào tách rời phụ mẫu của bọn chúng được.

Thiên Nhận Tuyết cũng nhìn sang Lực Đại Thiên.

Tuy nói nàng cũng rất thích nó, nhưng nếu như đầu Bạch Mãng vẫn còn mẫu thân thì nàng cũng không nỡ lòng đem nó tách khỏi.

Lực Đại Thiên lại lắc đầu.

"Hai người cũng không cần lo lắng chuyện này, Bạch Mãng này là do chúng ta ấp nở, còn mẫu thân của nó đã chết từ lâu rồi."

"Khoảng 1 năm trước nhân viên của Đấu Thú Trường lúc đang tìm dấu vết của Hồn Thú bên trong Lạc Nhật Sâm Lâm thì vô tình tìm được một cái xác của một đầu 5 vạn năm Bạch Mãng."

"Nhận được báo cáo xong thì chúng ta liền liền tiến đến lục tìm xem có bất kỳ thứ gì có giá trị hay không. Chỉ là thiên tài địa bảo không thấy, chỉ có 7 quả trứng trong bụng của đầu Bạch Mãng này."

Thế Hoa kinh ngạc nói.

"7 quả trứng... là trứng của Bạch Mãng sao?"

Lực Đại Thiên gật đầu nói.

"Công tử nói không sai."

"Chúng ta lúc đó dựa vào vết thương trên người của nó liền suy luận ra là đầu Bạch Mãng này đã bị một đầu Hồn Thú khác giết chết, nhưng trước khi chết đi thì lại đem chút sức lực còn lại đem toàn bộ trứng của mình nuốt vào trong bụng."

"Ta cùng người của Minh gia phán đoán rằng nó muốn đem nhiệt lượng còn lại của cơ thể để sưởi ấm cho những quả trứng này, nhằm hoàn thành quá trình ấp nở."

"Vì Bạch Mãng là Hồn Thú hiếm có nên bọn ta cũng không nỡ để mấy quả trứng này tự sinh tự diệt nên chúng ta cũng thử đem về Đấu Thú Trường dùng Hồn Đạo Khí ấp ra, chỉ là kết quả tương đối khắc nghiệt, sau 8 tháng cố gắng thì chỉ có 1 quả trứng nở ra."

Ánh mắt của Lực Đại Thiên lúc này không khỏi đặt lên người của Bạch Mãng, tiếp đó thở dài.

"Bạch Mãng này tuy tiếp xúc với người nhiều hơn cả Hồn Thú, nhưng mức độ bài xích của nó đối với nhân loại vẫn rất là cực đoan."

"Phần lớn thời gian chúng ta vẫn là nhờ Hồn Đạo Khí được điều khiển từ xa để chăm sóc nó, định đợi nó đủ 1 năm tuổi liền đem về trở lại Lạc Nhật Sâm Lâm."

"Nói thật thì nếu không phải tiểu thư chướng mắt những Hồn Thú tầm thường kia thì ta cũng không gợi ý nhận nuôi đầu Bạch Mãng này."

Bên trong Đấu Thú Trường cũng không phải chỉ có đầu Bạch Mãng này là ấu thú, còn có khoảng 5 con nữa, nhưng huyết mạch của những ấu thú này cũng không làm sao nên Lực Đại Thiên cũng chỉ còn cách đem Bạch Mãng ra đưa cho Thiên Nhận Tuyết.

Chỉ là Thiên Nhận Tuyết thuần phục được Bạch Mãng sao?

...

Thế Hoa nghe xong thì quay người sang Thiên Nhận Tuyết, nói.

"Thế nào Tuyết nhi? Ngươi thật sự muốn đem Bạch Mãng thành sủng vật sao?"

Thiên Nhận Tuyết nhìn Bạch Mãng một lúc thì gật đầu.

"Ân."

Nàng không tin là nàng không thể thu phục được nó.

Thế Hoa thấy nàng quyết chí như vậy thì quay sang nhờ Lực Đại Thiên mở cửa lồng giam, cái sau rất nhanh liền mở cửa.

Thiên Nhận Tuyết đi vào, đối mắt màu xanh lam của nàng rất nhanh liền đối diện với đối mắt màu vàng kim của Bạch Mãng.

Một người một mãng nhìn nhau, bên trong đôi mắt đều hiện lên tia lửa, rõ ràng đây sẽ là một cuộc đối đầu không tầm thường.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv