Đạo

Quyển 4 - Chương 88: Biến cố



Huyền Sát Giới.

Cơ gia tu sĩ dọn dẹp chiến trường còn sót lại, Tiêu Thần thì cùng Cơ Nguyệt Vũ đi đến phía sau phiến đá lớn màuđỏ, bày ra một đạo cấm chế ngăn cản thần thức từ bên ngoài. Tiêu Thầnlúc này khôi phục diện mạo bản thân, còn Cơ Nguyệt Vũ vẫn nghiêng nướcnghiêng thành như vậy. Dưới sự tác động của huyết mạch thân thể của nàng gần như đã đạt tới trình độ hoàn mỹ không tì vết, đây mới chính là dung mạo thật của nàng. Hai người ôm nhau mà ngồi, Tiêu Thần mở miệng trước, cố cho giọng nói của mình thật ôn hòa, kể lại chuyện phát sinh trongbảy năm qua, không bỏ sót đoạn nào. Mặc dù sinh tử hiểm nguy cũng chỉqua một câu nói nhưng người nghe vẫn có thể tưởng tượng ra được tìnhcảnh lúc đó kinh hoàng thế nào. Về chuyện với Tử Yên Tiêu Thân cũngkhông giấu diếm, nếu giấu diếm chỉ sợ sẽ tạo thành khoảng cách giữa hắnvà Cơ Nguyệt Vũ.

Cơ Nguyệt Vũ im lặng không nói, nhưng nụ cười ôn hòa vẫn không thay đổi, điều này khiến lòng Tiêu Thần yên ổn được một chút.

- Tử Yên tỷ lựa chọn như vậy hẳn là có nỗi khổ tâm, sư đệ hà tất để trong lòng. Ta nghe nói nàng là một người cực kỳ đoan trang, chắc trongchuyện này nàng cũng rất khó tiếp nhận, nhưng sư đệ phải kiên trì đừngbuông tay, ta nghĩ sớm muộn nàng cũng sẽ có một ngày tiếp nhận ngươi.

Thanh âm ôn nhu rất có hiệu quả an thần khiến Tiêu Thần không khỏi kinh ngạc.

Cơ Nguyệt Vũ nhìn vào mắt Tiêu Thần liền hiểu suy nghĩ của hắn, bèn nói:

- Ngươi đã cùng Tử Yên tỷ tỷ có quan hệ phu thê, nàng đã là người Tiêugia, ngươi cũng không thể để nàng cô độc sống nốt quãng đời còn lại, màủy thân cho người khác thì lại càng không được! Nhưng ngươi cũng khôngnên được một thốn lại tiến một xích (được voi đòi tiên), có ta cùng TửYên tỷ là đã đủ lắm rồi, nếu như… nếu như vẫn còn tỷ muội nào nữa thì ta không để ý tới ngươi nữa đâu.

Bảy năm xa cách, trải quavô số trắc trở, rất nhiều lần đứng trên bờ vực sinh tử khiến cho CơNguyệt Vũ càng quý trọng thời gian ở cạnh nhau của hai người, lúc nàynàng nói vậy chẳng qua là làm nũng hắn, nếu là bình thường biểu cảm nhưvậy sẽ không bao giờ xuất hiện ở nàng.

Tiêu Thần đưa tay ôm chặt Cơ Nguyệt Vũ vào lòng, dịu dàng nói:

- Sư tỷ, Tiêu Thần ta cuộc đời này có nàng cùng Tử Yên làm bạn đã không còn tiến nuối nào nữa, làm sao dám có ý nghĩ như vậy.

Cơ Nguyệt Vũ nghe vậy thì khẽ gật đầu, dù không nói ra lời nhưng nhìn quacũng biết nàng đang cố nén cảm xúc. Dựa vào tu vi Tiêu Thần hôm nay chodù thê thiếp thành đàn cũng không hề quá đáng, cho nên nàng cũng khôngmuốn hắn phải thề thốt nặng nề. Cho dù tương lai hắn thực sự có thíchthêm các nữ nhân khác thì chỉ cần hắn thật lòng với nàng, nàng cũng camchịu trong lòng, sẽ không vì vậy mà xa cách hắn.

Một lúcsau Cơ Nguyệt Vũ đẩy Tiêu Thần ra, gối đầu lên đùi hắn, từ từ kể lạichuyện đã trải qua ở gia tộc những năm gần đây, giọng nói dịu dàng mềmmại truyền thẳng vào tâm hồn người nghe. Tiêu Thần lẳng lặng ngồi nghe,thỉnh thoảng đưa tay nghịch sợi dây tơ lụa cài tóc của nàng, trong lòngphảng phất một cảm giác bình yên an tĩnh.

Cơ Nguyệt Vũ kể xong, hai người không nói chuyện nữa mà cứ như vậy ngồi bên nhau, hưởng thụ những giây phút ấm áp của tình yêu.

- Sư tỷ, lần này tìm được nàng ta tuyệt đối không cho nàng rời khỏi tanữa, Tiêu Thần ta muốn đem nàng đi, chuyện này nàng đừng ngăn ta nữa.

Tiêu Thần nói tuy nhẹ nhàng nhưng ý kiên quyết trong đó rất rõ ràng.

Cơ Nguyệt Vũ đôi mi khẽ chớp, “vâng” một tiếng không thể nhỏ hơn, mặt ngọc ửng hồng một mảng. Dựa vào điều kiện Tiêu Thần hôm nay đã thừa đủ tưcách để cầu hôn Cơ gia, như vậy gia tộc cũng chẳng còn lý do gì ngăn cản nữa. Nhưng chợt Cơ Nguyệt Vũ nhíu mày, thần sắc bất an nói:

- Sư đệ, hôm nay ngươi đổi dung mạo giấu diếm thân phận, nếu bây giờ cầu hôn ta thì chẳng phải sẽ lộ ra ư, đám người Mục gia nhất định sẽ tìm tớigây khó dễ, chuyện này phải làm sao cho tốt đây?

Tiêu Thần nghe vậy hơi khựng lại, sau đó khẽ cười nói:

Sư tỷ người quên rằng chuyện Huyền Sát Giới lần này tu sĩ giết được nhiềusát thú nhất có thể đưa ra một yêu cầu với Cơ gia, chỉ cần trong phạm vi đáp phù hợp thì sẽ được đáp ứng.

- Vậy đợi tới khi ra khỏi đây ta sẽ xin cầu hôn, chỉ cần nàng đồng ý thì đám trưởng lão sẽ không ý kiến gì đâu.

Cơ Nguyệt Vũ khé chớp đôi mắt xinh đẹp, ngọc thủ lóe lên linh quang, một túi đựng đồ xuất hiện.

- Sư đệ, trong này là huyền châu ta giết huyền sát thú mà chiếm được,ngươi cầm lấy đi, chắc là đủ để ngươi đoạt danh hiệu đệ nhất rồi.

Tiêu Thần lắc đầu nói:

- Sư tỷ nàng yên tâm, với tu vi của ta muốn lấy những huyền châu nàykhông khó, nếu nhận huyền châu của nàng chẳng phải sẽ thành cái cớ chokẻ khác dị nghị sao. Người ta nói gì ta thì ta cũng không quan tâm,nhưng ta không muốn thanh danh của nàng cũng bị ảnh hưởng, chuyện này sư tỷ không cần bận tâm đâu, Tiêu Thần sẽ tự xử lý được.

Cơ Nguyệt Vũ nghe vậy hơi chần chừ rồi gật đầu, thu lại túi huyền châu.Biết Tiêu Thần suy nghĩ cho mình như vậy nàng cảm thấy rất ấm áp. Haingười nói chuyện trong chốc lát, bàn bạc kế hoạch sắp tới rồi mở cấm chế đi ra. Hai người vừa xuất hiện liền hấp dẫn ánh mắt tu sĩ Cơ gia, ainấy đều kính sợ và hâm mộ đôi ngọc lữ.

Cơ Lạc Vũ cúi đầuche giấu khuôn mặt cau có, đôi mắt tràn ngập sự đố kỵ. Tiêu Thần tu viquá mạnh, đến Mục Tuấn Nhiên cũng bị hắn giết dễ dàng như vậy thì Cơ Lạc Vũ hắn dựa vào cái gì mà đấu lại người ta.

- Mục gia?

Cơ Lạc Vũ chợt động tâm niệm, mừng như điên nghĩ:

- Ta dù không phải đối thủ của y, nhưng Mục gia đại trưởng lão hiện đang ở trong gia tộc, nếu biết Tiêu Thần giết hết tu sĩ của họ thì chắc chắnsẽ không để yên. Với tu vi Bất Trụy hậu kỳ của Mục gia đại trưởng lãothì tên kia chết là cái chắc rồi. Tịch Nguyệt sư tỷ là của ta, không kẻnào có thể cướp đi được!

Mục Tuấn Nhiên gào thét trong lòng, vẻ mặt điên điên khùng khùng.

. . . .

Mười ngày sau.

Trong Huyền Sát Giới Tiêu Thần đứng đầu hàng tu sĩ Huyền Không Môn, bên cạnhlà địa bàn Cơ gia. Lúc này mấy tên tu sĩ Cơ gia đã mang linh dược trịthương ra, Cơ Nguyệt Vũ hiện đang nằm an tĩnh trong lòng hắn, hơi thởđều đặn. Bảy ngày trước Nguyệt Vũ đột nhiên hôn mê, Tiêu Thần xem xét tỉ mỉ cũng không phát hiện có gì khác thường, trong cơ thể chẳng nhữngkhông có nguy hiểm mà còn tràn đầy sinh cơ. Mặc dù chưa rõ ràng là cóchuyện gì nhưng chắc không phải chuyện xấu, mặc dù nội tâm Tiêu Thần cóphần lo lắng nhưng vẫn cố giữ sự trầm ổn. Xung quanh là khắp các thế lực Trung Châu tụ hội, cùng chờ đợi Trấn Long trận mở ra lối thoát khỏiHuyền Sát Giới. Số tu sĩ hôm nay so với lúc tiến vào đã giảm đi đáng kể, dù sao nơi đây là Huyền Sát Giới, Thôn Sát cũng xuất hiện nhiều, đếnngay cả người Cơ gia mà còn gặp nguy hiểm nói chi những thế lực khác,nhưng kinh người nhất vẫn là Mục gia tu sĩ không còn ai sống sót.

Huyền Sát Giới mặc dù nguy hiểm nhưng chỉ cần cẩn thận một chút cộng thêmkhông quá đen đủi thì tuyệt đối không thể xuất hiện việc toàn đội bịdiệt, nhất là Mục gia lại mạnh mẽ như vậy, tu vi tất cả thành viên đềukhông kém, làm sao lại có tình cảnh này? Hẳn là bên trong có uẩn khúc gì đó. Nghĩ một chút, có thể tiêu diệt Mục gia hẳn phải là một thế lực đầu sỏ một phương, hoặc là hai thế lực liên thủ lại cũng nên. Mà các thếlực đầu sỏ hiện tại cũng đang lo lắng, ai dám đảm bảo chuyện Mục gia sẽkhông xảy ra với họ?

Tiêu Thần vẫn bình thản như thường,phản ứng của người xung quanh hắn chẳng rỗi hơi mà bận tâm. Nếu không có chứng cứ thì hoài nghi được tích sự gì. Nhưng chợt lúc này Tiêu Thầnbiến sắc, ngẩng đầu nhìn về nơi xa, sau đó ánh mắt tối sầm lại.

- Mọi người sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu.

Tiêu Thần khẽ quát một tiếng, tu sĩ Huyền Không Môn phía sau cực kỳ tínnhiệm hắn, lúc này liền không chần chừ khởi động linh lực tạo vòng bảohộ, lấy ra pháp bảo, chuyển hóa pháp lực trong cơ thể sẵn sàng ứngchiến. Cơ Nguyệt Vũ được đưa vào trong. Thấy Cơ gia đột nhiên căng thẳng như vậy tu sĩ xung quanh không khỏi sửng sốt.

Từ nơichân trời ầm ầm dậy lên tiếng hổ gầm, mặt đất rung chuyển. Trong giâylát thanh âm đã tiến tới gần, tu sĩ xung quanh ai nấy sắc mặt trắngbệch, vẻ khiếp sợ trong mắt không thể che giấu.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv