Cơ gia tu sĩ nhìn thấy một nhóm của Mục gia đến, giờ phút này đã rối rít ngừng tu luyện, một nhóm với ánh mắt tràn ngập vẻ kiêng kỵ hướng đếnMục Tuấn Nhiên, trong thẳm sâu đáy mắt lộ ra vẻ mặt bất an. Dù sao thìgiờ phút này cũng đang ở bên trong Huyền Sát Giới, nếu lần này Mục giacó tâm bất chính, an bài mọi chuyện thì trước mắt sợ rằng Cơ gia tu sĩkhó có thể ngăn cản được.
Đôi mi thanh tú của Cơ TịchNguyệt khẽ nhíu lại, ánh mắt mang theo vài phần lạnh lùng nhìn về hướngMục Tuấn Nhiên cùng Mục gia tu sĩ, lúc đó mang theo vẻ chần chừ, nhẹnhàng nói:
- Tu sĩ của Cơ gia ta gặp phải Huyền Sát thú vây giết, mặc dù có một vài tu sĩ trong tộc bị thương, nhưng vẫn còn sức để tựvệ, hảo ý của chư vị Mục gia ta xin tâm lĩnh, nếu các vị không có việcgì khác, xin lui khỏi nơi đây, tránh để dẫn đến hiểu lầm ngoài ý muốn.
Nói xong, khuôn mặt Cơ Tịch Nguyệt lộ ra vẻ căng thẳng, đầy vẻ thận trọng.
Mục Tuấn Nhiên nghe vậy mặt không đổi sắc, hơi trầm ngâm, chắp tay cười nói:
- Cơ tiểu thư khách khí rồi, Mục gia của ta cùng với Cơ gia đều cùngthuộc Thượng cổ huyết mạch gia tộc. Vốn nên là đồng khí liên chi, cùngchung kiếp nạn. Giờ phút này chư vị đạo hữu Cơ gia bị thương tại đây, mà bên trong Huyền Sát giới vô cùng nguy hiểm, làm sao Mục gia có thểkhoanh tay đứng nhìn.
Nói xong, liền xoay người, hướng về phía Mục gia tu sĩ quát khẽ:
- Bọn ngươi đem các vị Mục gia tu sĩ vào trong chăm sóc cẩn thận, tuyệtđối không được để cho các đạo hữu bị nửa điểm tổn thương.
- Vâng, sư huynh!
Mục gia tu sĩ nghe thấy vậy đồng loạt ôm quyền, độn quang lóe lên trênngười, tản ra đem Cơ gia chúng tu sĩ vây quanh, trên danh nghĩa là bảohộ nhưng ánh mắt lạnh lùng, hướng thẳng tới Cơ gia chúng tu sĩ, trênmiệng cơ hồ mang theo tia cười lạnh.
Biến cố xảy ra trong nháy mắt, làm cho Cơ gia tu sĩ biến sắc, Cơ Lạc Vũ sắc mặt âm trầm nhưnước, tiến lên phía trước một bước lạnh giọng nói:
- Ý của chư vị đạo hữu là sao? Chẳng lẽ muốn gây bất lợi với Cơ gia ta hay sao?
Âm thanh vừa dứt, sắc mặt của đám Cơ gia tu sĩ trong nháy mắt trở nên khócoi cực kỳ, trong cơ thể hàn khí khuếch tán., không khí trở nên căngthẳng. Mục gia tu sĩ âm thầm cười lạnh. Không có biểu hiện lui về phíasau, ngược lại trong cơ thể dường như còn phát ra pháp lực ba động, khítức lành lạnh lộ ra như ẩn như hiện. Cơ gia tu sĩ thì thế nào? Chỉ cầnđem giết sạch toàn bộ bọn chúng, không có kẻ nào biết là Mục gia xuấtthủ. Toàn bộ người của Cơ gia sẽ bỏ mạng tại nơi này, không mang đến nửa điểm phiền toái. Cho dù là Cơ gia có âm thầm hoài nghi, nhưng không cóchứng cứ thì cũng không thể làm gì được.
Mục Tuấn Nhiên lộ ra sắc mặt bình tĩnh, giờ phút này nghe thấy vậy, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Cơ Lạc Vũ:
- Ta với Cơ tiểu thư nói chuyện, có chỗ cho ngươi chõ mõm vào hay sao hả? Muốn chết!
Dứt lời, Mục Tuấn Nhiên phất ống tay áo, một cỗ sức mạnh vô hình đẩy lui Cơ Lạc Vũ trong tích tắc. Sắc mặt Cơ Lạc Vũ trắng bệch, trong mắt lộ rõ vẻ khiếp sợ. Tu vi của Mục Tuấn Nhiên quả thật cao cường, vượt xa tưởngtượng. Mặc dù không giao thủ, nhưng một cái phất tay này, Mục Tuấn Nhiên đã lộ rõ thực lực, Cơ Lạc Vũ tuyệt đối không phải là đối thủ của ngườinày, nếu hai người đấu với nhau, sợ rằng cũng chỉ là thua chứ không thểthắng. Ý niệm như vậy sinh ra trong đầu, mặc dù sắc mặt rất khó coi,nhưng Cơ Lạc Vũ cũng không dám tiếp tục nhiều lời. Biết tài nghệ khôngbằng người còn muốn trêu chọc khác nào tự tìm đường chết.
Mục Tuấn Nhiên chỉ dùng một tay áo bức lui Cơ Lạc Vũ. Nhất thời đám Cơ Giatu sĩ bị dọa cho kinh sợ, trong mắt lộ rõ vẻ kinh hãi. Kẻ cầm đầu Mụcgia tu sĩ thật không ngờ lại mạnh như vậy. Chỉ sợ trong đám bọn họ,ngoại trừ Cơ Tịch Nguyệt sư tỷ ra thì tất cả đều không phải là đối thủ.
Trong mắt đẹp Cơ Tịch Nguyệt hiện lên hàn mang, lúc này cục diện trước mặt đã sáng tỏ, lần này Mục gia tu sĩ quả là lai giả bất thiện.
- Mục đạo hữu, mặc dù tu sĩ của Cơ gia ta trước mắt bị thương nên thựclực đại giảm, nhưng Tịch Nguyệt cũng không cho rằng bằng vào đám ngườiMục gia các ngươi lại có thể đem người của Cơ gia chúng ta toàn bộ đềulưu lại ở chỗ này. Chỉ cần một người của Cơ gia ta chạy được ra ngoài,chuyện ngày hôm nay liền đồn khắp thiên hạ, đến lúc đó Cơ gia tuyệt đốikhông từ bỏ ý đồ, hướng Mục gia đòi lại công đạo cho chúng ta. Đến lúcđó sẽ khiến cho hai đại gia tộc chúng ta xảy ra xung đột đổ máu khôngchết không thôi, cục diện như vậy chắc Mục đạo hữu cũng không nguyệnthấy. Chuyện hôm nay, Cơ gia ta có thể xem như chưa hề phát sinh, hơnnữa còn nguyện ý đem một nửa số huyền châu có được dâng lên mong chư vịđạo hữu Mục gia thối lui, thì chuyện này ngay lập tức được chấm dứt.Không biết Mục đạo hữu thấy thế nào?
Âm thanh của nàngcực kỳ bình thản, mặc dù trước mắt tình thế bất lợi cho Cơ gia, nhưng Cơ Tịch Nguyệt tuyệt không rối loạn, dù chỉ một khoảnh khắc. Tâm cảnh tuvi này tu sĩ bình thường không thể có được.
Mục TuấnNhiên nghe thấy vậy ánh mắt lóe lên, tiếp theo là mấy phần tán thưởng.Cơ Tịch Nguyệt không hổ danh là đệ tử kiệt xuất nhất Cơ gia hiện tại.Không chỉ có tu vi thần thông, độ gọn gàng quyết đoán trong xử lý côngviệc cũng hiếm có. Nhìn thấy thế cục bất lợi trước mắt, liền trực tiếplui một bước, đưa ra cái giá thật lớn. Nếu Đúng như lời nàng ta nói,toàn lực đánh một trận thì sợ rằng nhất định là Cơ gia tu sĩ sẽ thiệtmạng hơn phân nửa. Vậy thì chỉ có giải quyết như thế là phương pháptránh khỏi tổn thương cho người của Cơ gia.
Nhưng đángtiếc, hôm nay dù có thế nào đi chăng nữa, hắn cũng không thể bỏ qua cơhội tốt trời ban cho. Muốn đem toàn bộ Cơ gia tu sĩ lưu lại chỗ này.Ngay từ lúc Cơ gia tu sĩ cùng với Huyền Sát thú giao chiến, Mục gia tusĩ đã ẩn thân ở chỗ tối, mang trong đầu ý nghĩ ngư ông đắc lợi. Lần nàyđuổi theo đến đây, tên đã lên cung, không có lý nào lại buông tay.
- Tịch Nguyệt tiểu thư nói vô cùng có lý, bằng vào Mục gia tu sĩ chúng ta đúng là không thể nắm chắc mười phần đem Cơ gia tu sĩ bọn ngươi lưu lại đây. Nhưng không biết là có thêm vật này, Tịch Nguyệt tiểu thư có thểcho là chúng ta có mấy phần nắm chắc đây?
Vừa nói xong, trên tayMục Tuấn Nhiên linh quang chợt lóe, nhất thời xuất hiện một cái lồng ánh sáng màu xanh bao phủ một phương, vật này đủ các màu sắc nhấp nháy, quả nhiên không phải vật thường. Trên tay hắn, linh quang liên tục ba động, không ngừng hóa thành chim cá các loại, hình ảnh cực kỳ sống động. Lồng lưu ly này không ngừng lưu chuyển, dù không có một chút khí tức phát ra nhưng vẫn truyền đến cảm giác huyền diệu.
- Mục gia chí bảo, Lưu Ly vạn sinh tráo! truyện dịch tại 4vn.eu
Cơ Tịch Nguyệt nụ cười khẽ biến, hàn quang trong mắt đẹp mãnh liệt nổi lên.
- Xem ra hôm nay Mục đạo hữu đến đây đã có chuẩn bị. Đã sớm sinh ra ác ý với Cơ gia của chúng ta.
Trong khi nói chuyện, khí tức bén nhọn từ thân thể mềm mại âm thầm bộc phát,quét ngang vô cực (!?). Áo xanh tung bay phiêu đãng thêm mấy phần xơ xác tiêu điều.
Mục Tuấn Nhiên chậm rãi lắc đầu, thản nhiên nói:
- Quả thực tại hạ có chuẩn bị mà đến, nhưng mục tiêu chỉ là ở trên mộtngười, đó là Tịch Nguyệt tiểu thư. Nhưng chuyện này không thể để lại nửa điểm phong thanh, tránh lưu lại phiền phức về sau. Cho nên hôm nay tạihạ tuyệt đối không để một người nào của Cơ gia rời đi
Thanh âm bình tĩnh nhưng trong đó mang theo sát khí lạnh lẽo, đủ để chấn nhiếp kẻ khác.
Nói xong, Mục Tuấn Nhiên vung tay ném đi, Lưu Ly vạn sinh tráo rời khỏi tay bay lên, theo đó linh quang chợt hiện. Trong lúc linh quang lấp lóe,sau mấy lần hô hấp kích thước chợt tăng vọt, hóa thành hơn nghìn trượngđem Mục gia, Cơ gia cùng vạn vật bao phủ ở bên trong.
Trở mặt thành thù, chỉ còn một đường huyết chiến, giờ phút này các tu sĩ Cơ gia cùng Mục gia đối lập, ánh mắt song phương đều lộ ra hàn mang, khítức trong cơ thể mơ hồ dao động, lại có thêm Lưu ly tráo ở trên đỉnh đầu ngưng tụ ra tràn ngập sát khí. Tu sĩ của Mục gia do chưa gặp phải tổnthương gì đương nhên đại thế mạnh hơn, nhưng Cơ gia tu sĩ mang theo tâmlý tử chiến đến cùng, ngươi không bại thì ta vong nên mang theo khí tứcmãnh liệt làm cho cả hai bên không bên nào rơi vào thế hạ phong. Chiến ý của song phương tỏa ra ngút trời, tình huống hết sức căng thẳng. Cơ thể Mục Tuấn Nhiên lóe lên, trong nháy mắt xuất hiện cao trăm trượng trênbầu trời, thản nhiên nói:
- Tịch Nguyệt tiểu thư! Mời!
Trong khi nói chuyện, có tử quang xẹt qua trong đáy mắt hắn như có dục hỏa, chợt lóe rồi biến mất.
Cơ Tịch Nguyệt nở nụ cười mang theo vài phần cứng nhắc. Tu vi của Mục Tuấn Nhiên quả thực khó lường, dám hướng tới Cơ gia động thủ, hiển nhiêntrong lòng tràn đầy tự tin. Trong lòng Cơ Tịch Nguyệt mười phần kiêngkỵ. Huống chi lúc trước, để giết chết Thôn Sát thú đoạt xá kia, nàng đãtriển khai bí thuật Thương Nguyệt của gia tộc khiến nguyên thần và pháplực trong cơ thể hao tổn nghiêm trọng. Tình huống lúc này thật khó lòngbộc phát ra chiến lực chân chính của bản thân, ngay cả khi chưa giao thủ cũng đã rơi vào thế hạ phong. Nhưng dù vậy, khuôn mặt của Cơ TịchNguyệt cũng không lộ ra nửa điểm bất an. Chân mềm khẽ dời, thân thể mềmmại ở bên trong độn quang, trong nháy mắt xuất hiện đối diện với MụcTuấn Nhiên. Hai người từ xa huy động pháp lực trong cơ thể một cách mãnh liệt không ngừng nghỉ, cách không đối chiến.
Cùng lúc đó ở dưới mặt đất, đám Cơ gia tu sĩ cùng Mục gia tu sĩ đối chiến thành một đoàn. Cơ gia tu sĩ mặc dù rơi vào thế hạ phong, nhưng bằng pháp bảochống đỡ, cộng thêm với công kích hung hãn, mang tư tưởng lấy mạng đổimạng, nhất thời khiến Mục gia tu sĩ chấn kinh, không dám ngạnh kháng đối chiến. Trong khoảng thời gian ngắn cũng không có dấu hiệu tan tác.Nhưng trong mắt mọi người đều rõ ràng một điều, giờ phút này liên quanđến thắng bại của hai gia tộc không phải là cuộc chiến của bọn họ, mà là cuộc chiến giữa Mục Tuấn Nhiên cùng Cơ Tịch Nguyệt. Dù sao thủ đoạnthần thong của hai người vượt xa tu sĩ đồng cấp, tu sĩ đồng cấp khó cóthể đem ra so sánh. Một trong hai đả bại đối thủ, tham gia chiến trường, nhất định đem thế cân bằng phá vỡ, đến lúc đó chắc chắn sẽ có một bênbị đả bại, thậm chí là triệt để giết hết.
Mục Tuấn Nhiên sắc mặt bình tĩnh, biểu hiện trầm ổn, dù chưa mở miệng nhiều lời, nhưng trong lòng tràn ngập tự tin.
Cơ Tịch Nguyệt mang nụ cười đầy sát ý, mắt phượng lưu chuyển, lộ ra sát ý lạnh lùng.
Oanh!
Hai người không có chút nào báo trước đồng thời xuất thủ, thần thông thitriển, uy lực vô cùng, đại thế xông lên trời, khuấy cho phong vân biếnsắc.