- Tế lễ Tộc văn, gọi về hư ảnh của tổ tiên thần thông, diệt sát cường địch.
Tiêu Thần ngửa đầu gào rít, đột nhiên phất tay đem tộc văn kia giao nhập vào phía chân trời. Tộc văn rời tay, nháy mắt bộc phát ra ngọn lửa ngậptrời, khiến cho bầu trời biến thành biển lửa vô tận, biển lửa đó quaycuồng dữ dội, dần hiện ra một hình ảnh rõ ràng. Hình ảnh lưu chuyển, cóhai tu sĩ giao chiến, một người trong đó có ấn đường Hỏa Diễm Tộc văngiống như Tiêu Thần, nhưng một người khác lại có ấn đường hình giọtnước. Hai người điên cuồng giao chiến, giơ tay nhấc chân uy lực vô cùng, trời đất khắp nơi do hai người dao chiến mà phải run rẩy. Trời đất đóng băng, nhật nguyệt vô quang, bất quá dù chỉ là hình ảnh thôi, nhưngdường như có thể cảm ứng được đại thế xông lên trời tại đó.
Tu sĩ có ấn đường Hỏa Diễm Tộc văn đang chiếm thượng phong, còn tu sĩ mangThủy tộc văn đang thở ra cả máu, sắc mặt lộ ra ý lo sợ không yên. Ngọclửa nam tử giống như hỏa thần đến trái đất, ngọn lửa cuồn cuộn sinh rabên ngoài cơ thể từ hư không, đốt cháy cả không gian thành màu tối đen,đuổi theo tu sĩ có ấn đường hình giọt nước đuổi giết. Một chưởng đánhxuống, biển lửa đầy trời ngưng tụ lại thành bàn tay, lớn chừng ngàntrượng, nơi nó chạy qua, không gan đều vỡ vụn. Tu sĩ Thủy Tộc văn thétlên tuyệt vọng, thân ảnh bị bàn tay lửa phôn thệ, thiêu thành hư vô.
Nhưng đúng lúc này, bàn tay lửa giết chết người kia, bùng lên cỗ lực lượngkhó lường, lao ra khỏi hình ảnh kia, buông xuống chỗ Tiêu Thần ở dướinhân gian.
Ầm!
Tại nơi bàn tay nháy mắt buông xuống, phíachân trời chợt âm u, không gian ngàn dặm quanh đây bị chấn vụn, uy áp ầm ầm bộc phát ra khiến phong vân biến sắc. Uy áp này rất mạnh, tựa hồvượt qua cả cực hạn của Nhân Gian giới, khiến bầu trời vỡ vụn, mặt đấtrã ra, một khi hủy diệt thì vĩnh viễn không thể khôi phục.
Toànbộ tu sĩ Nhân Gian Giới thấy được dị biến này, ngoại trừ Tiêu Thần ra,sắc mặt tất cả đều trắng bệch, đồng tử co rút lại, lộ ra ý vô cùng kinhsợ. Uy áp này rất mạnh, vượt xa khả năng chịu đựng của Nhân Gian Giới,có những người tồn tại ở đẳng cấp rất cao mới có thể có được.
Bàn tay lửa nháy mắt xuất hiện, khiến Ô Cốt đạo nhân mặt cắt không còn chút máu, hét lên sợ hãi. Hắn không hiểu tại sao Tiêu Thần này có thể thitriển thần thông này, uy lực rất mạnh, nó đã bao phủ tâm tần hắn trongkhí tức tử vong.
- Không thể nào, tu vi tiểu tử này mới chỉ là Bất Trụy sơ kỳ, không thể nào thi triển được thần thông nghịch thiên như vậy được!
Hiện tại trong lòng Ô Cốt đạo nhân trần ngập hối hận, nếu sớm biết Tiêu Thần có thủ đoạn này hộ mạng, trong lòng hắn sẽ không có nửa điểm tà niệm,nhưng lúc này đã quá muộn rồi. Hắn trơ mắt nhìn bàn tay kia chụp xuống, Ô Cốt cảm giác như không có dũng khí để chạy trốn, nó dường như lớn bằngcả thiên địa, không còn nơi nào để hắn trốn vì vô luận trốn đâu chungquy vẫn bị giết chết.
- A! lão phu không cam lòng, sau mấy chụcnăm ta bước vào cảnh giới Bất Trụy hậu kỳ, dung hợp luyện thi, có sứcmạnh nhất định để tung hoành Nhân Gian giới, lúc này sao lại có thể sailầm được chứ! Luyện thi hóa ma, ma uy ngập trời!
Ô Cốt đạo nhânđiên cuồng gào thét, bàn tay chụp lên ngực, ngửa mặt phun ra máu. Huyếtnhục sau khi phun ta nhất thời tán loạn dung nhập vào trong cơ thể luyện thi khiến luyện thi vốn biểu lộ ý kinh sợ, đôi mắt đột nhiên hóa thànhhuyết sắc đỏ rực cùng khí tức hung tàn cuồng bạo phát ra. Ma khí đen sìcuồn cuộn từ trong thi thể bùng nổ, hóa thành ma diễm, thể hình củaluyện thi tăng vọt, chỉ qua mấy nhịp thở đã lớn gần ba trăm trượng, ở mi tâm mọc lên một chiếc sừng màu đỏ như máu, nháy mắt phá không gian giam cầm kia. Ma uy vô thượng ầm ầm bùng nổ, quét ra xung quanh, theo khítức cảm ứng, uy lực của luyện thi hóa ma này so sánh với tu sĩ Bất Trụyhậu kỳ chỉ có hơn chứ không hề kém.
Hống!
Luyện thi nàyngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét, toàn bộ ma thân đều chuyển màungăm đen, giống như được tạo ra từ thiết thạch, khiến thị giác cảm thấynhư bị một lực hung hẵn đập vào. Khi gào thét, ma vật đối mặt với bàntay lửa ngàn trượng, hung hăng đánh một chưởng vào đó. Ma khí điên cuồng quay cuồng ngưng tụ bao quanh ma quyền lớn tầm mấy trăm trượng, xa xanhìn lại giống như thượng cổ thần khi giao chiến, cảnh tượng kinh hoàngnhư diệt thế.
Ầm!
Ma khí cuồn cuộn cùng bàn tay lửa kiagặp nhau, nhất thời giống như nước lạnh dội vào chảo dầu sôi, nổ lênkịch liệt. Ma khí kia đánh tới không chút phản kháng, nháy mắt bị đốtthành hư vô. Ma thân ba trăm trượng bị ngập trong biển lửa, nhất thờigào rít đau đớn, sau đó hóa thành tro tàn. Luyện thi có thể so với đỉnhnhân gian khi đối chọi với ngọn lửa này không thể phản kháng một chútnào, bị đánh chết trong nháy mắt.
Sắc mặt Ô Cốt đạo nhân trắngbệch, ngửa mặt phun ra máu tươi, khí tức nhanh chóng tán đi. Vốn là hắncó tâm thần liên thông với luyện thi, lúc này luyện thi bị hóa thànhtro, hắn cũng ảnh hưởng và bị thương nặng.
- Không! Truyện dịch tại 4vn.eu
Chưởng thế của ngọn lửa vẫn không giảm, đánh thẳng xuống, Ô Cốt đạo nhân thétlên trong tuyệt vọng, thân ảnh nháy mắt biến thành tro tàn. Chưởng nàyđánh xuống mặt đất, mắt đất vô thanh vô thức bị nứt ra, tạo thành hìnhbàn tay, đất bên cạnh cũng vì nóng quá mà hóa thàn dung dịch. Giờ đâysau khi nhiệt độ hạ xuống liền tạo thành một vật được kết tinh bóngloáng dị thượng.
Thân thể Tiêu Thần lay động, rơi xuống mặt đấtlập tức khoanh chân lại, hình ảnh hư không kia tiêu tán, lại ngưng tụthành Hỏa Diễm Tộc văn nhập vào mi tâm hắn, khi tộc văn nhập vào thì vết thương mới bắt đầu đống vảy, ngừng chảy máu. Nhưng lúc này nhìn lại tộc văn kia không sáng, hình hài cũng nhỏ đi rất nhiều.
Lấy tộc vănlàm tế phẩm, gọi hư ảnh tổ tiên thần thông xuất hiện, uy lực vô cùng,Tiêu Thần đã mất sáu năm tìm hiểu tại Nhân Nguyên Đạo quả, lĩnh ngộ được một trong những thượng tộc đại thần thông. Hôm nay thi triển thực uylực vô cùng, nháy mắt có thể giết chết những kẻ ở đỉnh Nhân Gian Giới là Ô Cốt đạo nhân và luyện thi. Thần thông như vậy, cho dù là thượng tộccũng chỉ những người có thân phận cực kỳ tôn quý mới có thể tu luyện,hơn nữa mỗi người chỉ một tộc văn, chỉ có thể gọi tổ tiên thần thông balần tới diệt địch, tộc văn bị thương thì cả đời không thể chữa trị, tuvi không thể tiến triển thêm. Nếu không đến thời khắc nguy hiểm, tuyệtđối không được sử dụng. Có thể trước mắt điểm đó chưa trói buộc TiêuThần, phù văn này vốn là sau này mới có, cho nên hao tổn đối với thânthể mình không ảnh hưởng gì nhiều.
Nhưng đúng lúc này tế điện tộc văn giết chết Ô Cốt đạo nhân, khiến cho pháp lực Tiêu Thần hao tổn gầnnhư không còn, không còn sức để phản kháng, trước mắt chỉ có thể khoanhchân ngồi chời đợi tu vi phục hồi. Vừa rồi uy thế mãnh liệt diệt sát tusĩ Bất Trụy Hậu kỳ nhưng giờ đây chỉ sợ một gã Nguyên Anh cũng có thểgiết chết Tiêu Thần một cách thoải mái. Nếu chuyện không đến lúc nguyhiểm như vậy, tuyệt đối không nghĩ đến sử dụng thần thông này.
Vạn trượng trên bầu trời, Đa Bảo và Chiến Liệt Thương đã sớm ngừng tay. Bàn tay lửa kia đến trái đất nhanh chóng, uy thế mạnh mẽ hiển nhiên đãkhiến cho hai người này hoàn toàn kinh sợ, cho đến giờ Tiêu Thần khoanhchân ngồi, mới phục hồi lại tinh thần.
Sắc mặt Đa Bảo đạo nhân mơ hồ trắng bệch, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thần trở nên phức tạp. Tiểu tử này rốt cuộc che dấu sâu đến đâu, tu vi không rõ ràng, Tịch Diệt Chỉgiết chết Mục trưởng lão Bất Trụy sơ kỳ ở Cấm Thiên tông. Hôm nay đốichiến với Ô Cốt đạo nhân lại thi triển thủ đoạn quỷ dị hơn, đem hình ảnh thần thông buông xuống, uy lực cái thế, nháy mắt giết cả Ô Cốt đạo nhân lẫn luyện thi đẳng cấp Bất Trụy hậu kỳ. Đến lúc này, trong lòng Đa Bảođạo nhân không dám khẳng định Tiêu Thần còn con bài tẩy nào chưa lật nữa hay không hay là hắn còn thủ đoạn bảo mạng cường đại hơn. Nghĩ đến đấy, với tu vi mình mà cơ thể cũng không nhịn được cứng đờ, sinh ra hàn ý vô tận.
Về phần Liệt Chiến Thương kia thì sắc mặt lại càng táinhợt, đồng tử co rút biểu lộ ý kinh sợ vô cùng. Tu sĩ Bất Trụy đã đứng ở đỉnh Nhân Giới, nếu không có chuyện ngoài ý thì rất ít khi thất bạinhưng hôm nay Ô Cốt đạo nhân lại bị người thỏa mái giết chết không chútphản kháng. Mới vừa rồi nếu Đa Bảo đạo nhân không tìm hắn, e rằng ngườibị đột tử tại đương trường là hắn, nghĩ đến đây sau lưng Chiến LiệtThương bỗng dưng toát đầy mồ hôi lạnh. Hiện tại nhìn Tiêu Thần suy yếukhông có chút lực nào phản kháng, nhưng đám người này cũng không dámtiến lên nửa bước, dường như sợ tiểu tử ở dưới mắt đất kia đột nhiên sẽhóa thành sát thần, dễ dàng đoạy mất tính mạng họ.
Ánh mắt Đa Bảo đạo nhân chớp lên lúc này bước ra từng bước, không gian dao động liềnnháy mắt xuất hiện bên cạnh Tiêu Thần, đảo mắt nhìn về phá chân trời,ánh mắt ngưng lại, sau đó sinh ra ý vô cùng kinh sợ. Chỉ thấy lúc nàyphía chân trời, nơi bàn tay lửa đi qua thì không gian bị hỏng không thểtái tạo lại, dường như trong đó tồn lại lực lượng đen tối nào đó, đemnăng lực tự chữa lành phá bỏ.
Cách đó khoảng mấy trăm dặm, vài tu sĩ đòng thời hiện lên không giữa không gian dao động, ánh mắt hoảng sợnhìn về phía không trung giống như nhìn thấy một còn quái thú đang há to miệng giữa không trung vậy, trong mắt lóe lên vẻ kính sợ.
Sắcmặt Vô Cực Tử trắng bệch, âm tình bất định, một lúc lâu sau mới thở dàimột tiếng, trên mặt biểu lộ vẻ cô đơn. Đối mặt với một chưởng thần thông đó, vô luận sử dụng bất cứ thủ đoạn nào, hắn đều không thể ngăn cản,chỉ còn mỗi một con đường chết mà thôi.
- Rối cuộc Tiêu Thần nàyche dấu sâu nhường nào mà bổn tông không thể nhìn thấu. May mà lúc trước bổn tông vẫn chưa dựa vào tu vi để bức người này, nếu không hậu quả tất khó lường.
Đáy mắt Vô Tinh đạo nhân của Ám Nguyệt tông tràn ngập ý khiếp sợ:
- Với lực lượng như vậy tuyệt đối đã vượt qua cả cực hạn của Nhân Giớirồi! Rốt cuộc Tiêu Thần đã thi triển thủ đoạn nào mà có thể triệu hồiđược thần thông không thể ngăn cản lại như vậy.Thần thông người này nhưvậy, e rằng không khác mấy đẳng cấp Tôn Giả, không người địch lại.
Nhưng dưới sự khiếp sợ đó, trong đôi mắt vẫn rực lửa, trước mắt Tiêu Thầnđang bị thương nặng, nếu nhân cơ hội bắt được người này, có lẽ có thểđạt được phương pháp có lực lượng diệt thế như vậy.
Nhất thời, sắc mặt Vô Tinh đạo nhân trở nên âm tình bất định.