Bái nhập Lạc Vân Cốc, hao tận sức lực nhưng không thể tiến nhập Trúc Cơ chi đạo, chỉ khi cùng mấy người đồng môn do thám động phủ thượng cổ tu sĩ cuối cùng mới thành công .
Trải qua cửu tử nhất sinh rồi có cơ duyên quen biết với Ngu Cơ.
Trên đường phản hồi tông môn lại kết giao với một nữ nhân, là ái nữ của Vạn Ma Tông tông chủ, Lý Tiểu Nghệ.
Đến nay bất quá mới hơn bảy năm, nhưng trước mắt nghĩ đến lại dường như đã xảy ra rất lâu rồi. Thương hải tang điền, năm đó bị Huyền Chân chính là Trúc Cơ kỳ tu sĩ truy sát, đánh cho tiểu tu sĩ hắn huyết vũ tung bay. Nhưng hiện giờ kinh lịch qua tinh phong huyết vũ, cường thế quật khởi, tu vi đã có thể sánh với cảnh giới Bất Trụy, đủ để hắn ngạo thị nơi Nhân giới.
Tiêu Thần nhíu mày, lần này đi Trung Châu vốn là muốn truy tìm nơi hạ lạc của Nguyệt Vũ, nếu không cần thiết, hắn tự nhiên không muốn kiếm chuyện, trêu chọc phiền toái.
Nhưng việc này hắn có thể mặc kệ?
- Ngươi tên ngốc này, ta cho ngươi cơ hội mở miệng yêu cầu ưu đãi, ngươi cư nhiên còn không cần? Cái gì linh khí, công pháp, đan dược, chỉ cần ngươi nói ra, nhị vị trưởng lão cũng đều đưa cho ngươi, làm sao ngươi có thể không muốn!
- Tiêu Thần, đây là ngọc giản thân phận của ta, nếu tương lai ngươi có chuyện gì, có thể đến Bắc Châu tìm ta.
Ký ức nhàn nhạt thoáng qua, từng câu từng chữ tuy ít ỏi nhưng để lại trong hắn một lạc ấn sâu sắc, chưa từng quên.
- Thôi vậy, việc này Tiêu Thần ta đã gặp, nếu không quản mà lập tức ly khai, lòng ta khó có thể bình an. Năm đó, ta quả thật đã phụ lòng Lý Tiểu Nghệ kia vài phần, hiện giờ xuất thủ cứu tu sĩ tông môn nàng, coi như hồi báo đi.
Bên trong sơn động ý loạn tình mê, sáng sớm thủy đàm một mảnh xuân sắc, khi ấy Tiêu Thần mới sơ nhập Tu Chân Giới, tâm niệm không kiên định, trải qua sự tình này, đối với Lý Tiểu Nghệ tự nhiên không thể ức chế mà sinh ra hảo cảm. Cảm xúc này qua bảy năm kinh lịch đã tiêu tán nhiều nhưng vẫn như cũ còn tồn tại trong nội tâm hắn.
Tiêu Thần tâm niệm khẽ chuyển, sâu trong đôi mắt xẹt qua một tia lạnh lùng, chợt ngẩng đầu nhìn lại.
Trên truyền tống nghiễm tràng, Âu Dương Huân cùng sáu tên Vạn Ma tông tu sĩ sắc mặt nháy mắt trở nên vô cùng khó coi, ánh mắt âm trầm, lăng lệ, bùng lên sát cơ.
- Tử Tiêu tông, Triệu Sâm!
Âu Dương Huân ý loạn như ma, kẻ này, làm sao có thể biết được hành tung của mấy người bọn hắn, lẽ nào trong tông môn có gian tế?
Nghĩ đến đây, sắc mặt hắn càng khó coi hơn.
Triệu Sâm ánh mắt chớp lên, đáy mắt lệ mang chợt lóe:
- Âu Dương đạo hữu, mấy năm trước chúng ta còn cử bôi cộng ẩm(nâng chén cùng uống), hôm nay cục diện như vậy lão phu thực phi thường không muốn. Nhưng trước mắt ta thân mang thụ mệnh, cũng đành phải đem tánh mạng chư vị đạo hữu lưu lại, các ngươi cũng đừng oán hận lão phu tâm ngoan thủ lạt.
Giọng điệu lạnh lẽo, sát khí bạo trướng như phá thể mà ra, bao phủ cả không gian.
Nơi góc nghiễm tràng, Luyện Thần tông Nguyên Anh trung kỳ tu sĩ bay ra, sắc mặt âm trầm, ánh mắt chợt lóe, nhưng cũng không dám tiến lên.
Vạn Ma tông, Tử Tiêu tông, tất cả đều là Bắc Châu tối cường tông môn, thực lực sâu không lường được. Nếu hắn hành động có chút sai lầm, tiêu diệt Luyện Thần tông bất quá là chuyện vô cùng dễ dàng. Giờ phút này, Luyện Thần Tông tu sĩ chỉ muốn bảo vệ Truyền Tống trận để tránh bị liên lụy.
Âu Dương Huân hừ lạnh, khí tức trong cơ thể bạo trướng, trong nháy mắt tu vi từ Kim Đan hậu kỳ tăng vọt tới Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong, y sam không gió mà bay.
- Triệu Sâm lão quỷ, muốn diệt sát chúng ta, cũng phải nhìn xem ngươi có bản lĩnh này không!
- Kết Ma Đồ trận, ngăn cản kẻ này!
Tiếng quát hạ xuống, trong nháy mắt năm tên tu sĩ tất cả đều dốc sức đứng lại thành một đoàn, khí tức cơ thể bạo trướng, tên kém cỏi nhất cũng đạt tới Kim Đan trung kỳ tu vi. Giờ phút này, khí tức sáu người mơ hồ tương liên, hóa thành một cỗ đại thế cùng khí thế Triệu Sâm giao phong, lực lượng ngang nhau, không hề rơi xuống hạ phong.
Triệu Sâm sắc mặt trầm xuống, trong miệng hừ lạnh.
- Hôm nay bất kể thế nào, bọn ngươi chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!
Nói xong, trên tay chợt đảo, xuất ra Tam Xích Thanh Phong, phong duệ khí tức tỏa ra, nhàn nhạt nhưng làm kẻ khác chợt dựng tóc gáy, trong lòng kinh hoàng.
- Trảm!
Một chữ xuất ra, thanh phong chém xuống.
Linh lực ầm ầm bạo trướng ngưng tụ thành một đạo kiếm mang dài trăm trượng, hung diễm ngập trời, dường như muốn làm cả phiến thiên địa phía trước toái liệt.
Âu Dương Huân đồng tử hơi co lại, sắc mặt nghiêm nghị nhưng sâu trong đáy mắt lại không một tia sợ hãi. Triệu Sâm tuy mạnh nhưng hắn mượn dùng Ma Đồ trận kết hợp tu vi sáu người lại, cũng có thể cùng Triệu Sâm đánh một trận, thắng bại còn chưa biết được.
Hừ!
Một tiếng "Hừ" nhẹ vang lên, một cự chưởng chụp xuống.
Trong nháy mắt, cơ thể sáu người cuồn cuộn ma khí, khí cơ kéo đến khiến cho thiên hôn địa ám, nhiệt độ chợt hạ xuống.
Ma khí ngưng tụ thành một phương Thủ Ấn , hơn một trăm trượng, ánh sáng màu đen khiến cho người ta cảm giác như thực chất vậy.
Qua cảm ứng khí tức có thể thấy được, kiếm mang, ma chưởng uy lực chênh lệch cực nhỏ, nếu như ngạnh kháng cực khó phân thắng bại.
Nhưng giờ phút này, sâu trong đáy mắt Triệu Sâm hiện lên vài phần dị sắc, khóe miệng nhếch lên, trông vô cùng dữ tợn.
- Oanh!
Ngay lúc này, một gã tu sĩ Vạn Ma tông phía sau Âu Dương Huân chợt bạo khởi xuất thủ, thủ đoạn tàn nhẫn với một tu sĩ ngay bên cạnh mình. Người này toàn thân vốn không phòng bị, nháy mắt liền bị thương nặng, máu huyết trào ra, sinh tử không rõ.
Biến cố phát sinh khiến Âu Dương Huân kinh sợ vô cùng, lúc này Ma Đồ trận đã bị phá trừ, ma chưởng uy lực đại giảm, có thể nào là đối thủ với thần thông của Triệu Sâm.
Kiếm mang chém xuống khiến cho ma chưởng tan vỡ, chỉ còn lại một phần tàn chi đoạn tí, huyết vũ tung bay.
Âu Dương Huân trọng thương, còn năm người phía sau bao gồm cả tên tu sĩ đã ra tay kia, tất cả không ngoại lệ đều diệt vong.
Hai lực lượng vốn đang tương đương nhau, trong nháy mắt cục diện liền xảy ra biến cố, ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Âu Dương Huân sắc mặt một mảnh sầu thảm, đáy mắt vẫn lộ vẻ khó có thể tin. Năm người phía sau chính là hắn thu nhận từ nhỏ, dốc lòng dạy dỗ để phối hợp với công pháp tu luyện của hắn, sáu người liên thủ thận chí không kém gì Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ. Nguyên nhân chính là như thế, lần này cầu viện, để không gây sự chú ý, tông chủ mới có thể cử hắn đi trước đến Trung Châu.
Năm người này đối với hắn trung thành tận tâm, tuyệt không hai lòng, hôm nay tại sao lại đột nhiên phản bội, điểm ấy Âu Dương Huân thực sự nghĩ không ra.
- Triệu sâm, nói cho ta biết nguyên nhân, nếu không lão phu chết không nhắm mắt.
Triệu Sâm cười lạnh, đáy mắt sinh ra vài phần tự mãn, thản nhiên nói:
- Ngươi chắc chắn không thoát khỏi cái chết, lão phu liền thỏa mãn tâm nguyện trước khi lâm chung của Âu Dương đạo hữu.
- Ma Tâm trưởng lão, ngươi có thể hiện thân.
Âu Dương Huân nghe vậy hai mắt trừng lớn, quay đầu lại, trong đám người ô quang chợt lóe, một thân ảnh toàn thân bao phủ dưới hắc bào xuất hiện.
- Âu Dương đạo hữu, đã lâu không gặp, không biết còn nhớ lão phu chăng.
Thanh âm vang lên, hắc bào tu sĩ kia đưa tay kéo hắc bào trùm đầu xuống, lộ ra một khuôn mặt già nua, ánh mắt oán độc, hàn mang lóe lên.
- Ma tâm lão quỷ, ngươi cư nhiên chưa chết!
Âu Dương Huân giọng điệu vô cùng khiếp sợ.
- Hắc hắc, năm đó lão phu bất quá hái nguyên âm vài tên đệ tử Vạn Ma tông ngươi, Lý Sất Thiên cư nhiên muốn hạ độc thủ lấy tính mạng ta! Cũng may lão phu vốn tu luyện Cực Ma Điện hộ mệnh thần thông mới miễn cưỡng thoát chết, giữ được tánh mạng. Ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, không dám để lộ nữa điểm phong thanh cũng chính vì ngày hôm nay, đem Vạn Ma tông các ngươi hoàn toàn diệt sát, trả mối thù năm đó.
Ma Tâm đạo nhân dữ tợn cười lạnh.
- Lúc này chắc Âu Dương đạo hữu có thể minh bạch vì sao tu sĩ phía sau đột nhiên xuất thủ với các ngươi rồi chứ. Lấy tu vị nguyên thần của lão phu thao túng tâm trí người này vô cùng dễ dàng.
- Không nghĩ tới lần này ngoài Tử Tiêu tông ra, còn có Cực Ma điện ngươi trà trộn vào trong đó.
Âu Dương Huân lắc đầu, cười sầu thảm, hai tông môn này liên thủ thì Vạn Ma tông nguy rồi.
- Hắc hắc, lão phu đã hiện thân giải thích nghi hoặc trong lòng Âu Dương đạo hữu, một khi đã như vậy, lão phu liền xuất thủ tiễn đạo hữu ra đi vậy.
- Ngươi sẽ là tu sĩ Vạn Ma tông đầu tiên chết trong tay lão phu.
Ma Tâm đạo nhân nói xong, một ngón tay điểm ra thẳng xuống đầu Âu Dương Huân.
Nhất chỉ này, đủ để hắn hình thần câu diệt, hoàn toàn tiêu vong.
Nhưng trong sát na này, thanh hồng chợt lóe, mộ thân ảnh tu sĩ thoáng hiện xen vào giữa hai người, ống tay áo khẽ phất, đem sát chiêu này hóa giải.
Thân ảnh xoay người lại, đôi mắt tối đen nội liễm, khí độ trầm ổn, sắc mặt hờ hững.
Người này, đúng là Tiêu Thần.