Đạo

Quyển 4 - Chương 118: Truy sát



Trên bầu trời Mộ Viên cả một biển hoa xoay tròn, tất cả nhắm hướng ChuTước trên không trung bao phủ lại, ở bên cạnh, Tiêu THần cũng ở trongphạm vi bị biển hoa này tấn công. Sắc mặt Tiêu Thần khẽ biến đổi trướcthần thông “Hoa Hải” này. Chớp mắt, một bước vừa ra thân ảnh Tiêu Thầnđã xuất hiện trước hư ảnh Chu Tước ở trên không. Vô số ngọn lửa quayxung quanh người nhưng đều không tạo ra một chút tổn hại nào đến TiêuThần.

嚟!

Chu Tước hướng lên trời điên cuồng kêu lớn, trong mắt dần dần tràn ngập hàn khí. Có trong người bổn nguyên hỏa diễm thìcũng có một tia kiêu ngạo của tộc Chu Tước, thân là thần thú viễn cổ,mặc dù chỉ có một phần vạn uy năng nhưng lúc này đối diện công kích củathần thông “Hoa Hải” vẫn khiến cho Chu Tước cảm thấy sự khiêu khích đốivới uy nghiêm của bản thân, nó làm sao có thể cho phép chuyện này xảy ta được. Cho nên trong lúc bị biển hoa bao bọc vào bên trong, Chu Tước mới điên cuồng kêu gào, rồi đột nhiên hư ảnh Chu Tước giương cánh lên,trong cơ thể nó phóng ra vô số đạo sóng lửa, hư không cũng bị ngọn lửanày trực tiếp thiêu cháy thành hư vô, không gian xung quanh chỉ còn mộtmàu đen vô tận.

Nhìn uy lực của ngọn lửa có thể trực tiếp đốt cháy không gian này thì có thể thấy được một phần nhỏ sức mạnh của Chu Tước.

Biển hoa rơi xuống va chạm cùng ngọn lửa , nhìn những cánh hoa mỏng manh yếu ớt vậy mà giờ đây lại có thể chống lại thần thông có thể thiêu đốtkhông gian của ngọn lửa Chu Tước. Vẫn không bị đốt cháy, những cánh hoanhẹ nhàng chuyển động phát ra vài đạo huyết sắc quang hoa. Mặc dù mỗimột đóa hoa chỉ tản phát ra một đạo huyết quang ảm đạm, nhưng lúc này là cả một biển hoa, vô số đóa hoa cùng phát, cũng đã ngưng tụ ra một tầnghuyết sắc cách ly nhiệt độ phát ra từ ngọn lửa trong hư không ra bênngoài. Mộ Hoa tuy bị uy lực của ngọn lửa ngăn cản, nhưng bản thể vẫn dần dần tiến tới gần bản thể Chu Tước. Một khi đạt được khoảng cách cầnthiết, không cần trực tiếp tiếp xúc, chỉ cần Mộ Hoa cho nổ những cánhhoa đầy trời kia, để độc dược bên trong phát tán ra ngoài, tất cả nơinày sẽ biến thành tử địa.

Chu Tước hoảng sợ điên cuồng kêu gào,ngọn lửa trong cơ thể càng mãnh liệt. Mặc dù có thể ngăn cách được biểnhoa, nhưng nhiệt độ của nó vẫn không thể thiêu đốt được biển hoa. TiêuThần khẽ cau mày, tình hình trước mặt tuy rằng không an toàn nhưng sắcmặt hắn vẫn bình tĩnh, đôi tròng mắt đen nhánh vẫn đầy chiến ý.

Thần thông “Hoa Hải” vốn là cực mạnh, nhưng uy lực từng đóa hoa đơn lẻ lạinhỏ yếu, chẳng qua là do tập hợp vô số đóa hoa, uy lực kết nối chặt chẽvới nhau làm một thể mới có thể bộc phát ra uy lực mạnh mẽ như thế,không sợ uy lực của ngọn lửa của Chu Tước.

- Nếu là vậy, chỉ cầncó thể tìm ra được điểm kết nối của các đóa hoa, sau đó sử dụng thủ đoạn mạnh mẽ phá vỡ nó, thì thần thông “ Hoa Hải” này sẽ tự sụp đổ.

Tiêu Thần hơi cúi đầu, tròng mắt sáng lên một cách dị thường. Lúc này liềnngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn thằng vào biển hoa vô tận bên trên. Vô sốcấm đạo phù văn lóe lên trong mắt, toàn lực xuất ra thủ đoạn để tìm rasơ hở bên trong.

Lát sau, Mộ Hoa đã tiến vào rất gần, trong nháymắt cấm đạo phù văn trong mắt Tiêu Thần chợt biến mất. Sắc mặt Tiêu Thần trắng bệch, nhẹ giọng nói.

- Không đúng, Biển hoa này không phải đơn giản như vậy mà phá giải được!

Nói xong nhắm mắt lại, triển khai thần thức, nhằm hướng một đóa hoa sâu bên trong lao đến. Mặc dù huyết quang bên ngoài Mộ Hoa nhìn cực kì mạnh mẽ, nhưng vẫn không cách nào ngăn cản được thần thức Tiêu Thần tiến vào.Lúc này, thần thức đã phá được một điểm, thần thức trong nháy mắt theođiểm nhỏ đó mà tiến sâu vào bên trong. Thần niệm chui vào, trong nháymắt giống như đã tiến vào một thế giới Huyết sắc. Vô số năng lượng huyết sắc dựa theo một quỹ tích nào đó có trước mà chậm rãi chuyển động,giống như vô tận. Thần niệm Tiêu Thần vẫn không dừng lại, một đầu nhắmvào Huyết sắc năng lượng tiến vào, toàn lực phân tích tìm điểm phá giải.

Tầng huyết sắc bị xâm nhập, trong lòng Mộ Hoa liền có cảm ứng, lộ ra một nụcười lạnh. Nàng không ngã xuống ở tầng đầu Mộ Viên, có thể ở bên trongchậm rãi tiến gần tới lãnh địa trọng yếu là bởi vì có thần thông “HoaHải” này. Chỉ bằng thần thông này đã đủ để vây giết nhiều tồn tại huyếthồn có lực lượng cường đại hơn mình.

- Nếu ngươi thực sự muốn chết, bản đại nhân sẽ đáp ứng cho ngươi !

Mộ Hoa lạnh lùng nói xong liền nhắm mắt lại mà toàn lực thúc dục thầnthông, muốn đuổi giết tất cả thần thức xâm nhập của Tiêu Thần.

Thần niệm Tiêu Thần đang xâm nhập bên trong tầng năng lượng huyết quang củabiển hoa nhằm tìm ra một chút điểm để đột phá, chỉ cần có thể tìm đượcnó thì thần thông nhìn như vô cùng mạnh mẽ không thể phá vỡ “Hoa Hải”này sẽ tự động sụp đổ, hoàn toàn bị phá vỡ.

Nhưng đúng lúc này,hư không bên trong thế giới huyết sắc chợt sinh ra vô tận năng lượnghuyết sắc, xoay tròn xung quanh rồi nhắm hướng thần niệm Tiêu Thần màđiên cuồng cắn nuốt. Nếu thần niệm bị cắn nuốt thì hậu quả sẽ rất nguyhiểm, nhẹ thì nguyên thần sẽ bị thương nặng, còn nặng thì nguyên thần sẽ trực tiếp bị phân giải mà hình thần câu diệt! Trong lòng hơi động,trong lúc huyết sắc năng lượng đang cắn nuốt, chẳng những không rút lạithần niệm mà còn đem thần niệm ngưng tụ lại hóa thảnh một đạo mũi nhọnđánh sâu vào bên trong huyết sắc năng lượng. Dựa vào thần niệm cô đọngmạnh mẽ phá vỡ huyết sắc năng lượng, ở khoảng cách gần quan sát biến hóa quy luật bên trong của nó. Thần niệm giống như lôi chùy, nhẹ nhàng uyển chuyển giống cá trong nước, đem tầng năng lượng huyết sắc phía trước xé rách mà tiến thằng về trước. Sau khi quan sát sự vận chuyển của huyếtsắc năng lượng, trong lòng Tiêu Thần đã từ từ có chút cảm ứng. Mặc dùhuyết sắc năng lượng không ngừng tăng lên khiến thần niệm ở bên trongcàng lúc càng khó tiến về phía trước, tốc độ cũng hạ xuống rất nhiềunhưng sắc mặt Tiêu Thần vẫn bình tĩnh, không hề có một ý định rút lui.

Ầm !

Tầng huyết sắc năng lượng đậm đặc bên trong biển hoa đã gần đạt đến giớihạn. Thần niệm hình chùy của Tiêu Thần bị trấn áp mạnh mẽ, mặc dù bịnăng lượng huyết sắc trấn áp rung động không ngừng nhưng vẫn không hềchuyển động một chút nào. Mộ Hoa trợn mắt lên, tròng mắt đẹp lóe ra sátcơ lạnh giá. Cho dù là tu sĩ Bất Trụy có thần thông mạnh mẽ thì sao? Với thủ đoạn “Hoa Hải” thì vẫn phải bó tay chịu chết thôi. Khóe miệng khẽnhếch lên, lộ ra nụ cường thật xinh đẹp nhưng lại toát lên vẻ cô đơntịch mịch. Lúc này chỉ cần một ý niệm trong đầu nàng, thì có thể đemthần niệm của tên tu sĩ nhân tộc này hoàn toàn nghiền nát, khiến cho hắn phải bị thương nặng. Như vậy, cuộc chiến ngày hôm nay sẽ không còn phải lo lắng nữa.

Nhưng đúng lúc này, Tiêu Thần đang ngồi trên lưngcủa Chu Tước liền chậm rãi mở hai mắt, cùng lúc đó ở phía dưới Chu Tướccũng kêu to một tiếng, sóng lửa ở bên ngoài cơ thể liền sôi trào rồichớp mắt đã hóa thành một cơn lốc điên cuồng quay xung quanh. Lúc nàybiển hoa đang bị cơn lốc bằng lửa bao quanh trong nháy mắt cũng bị ảnhhưởng mà chuyển động theo.

Tiêu Thần ngẩng đầu lên, sắc mặt bìnhtĩnh, lúc này khẽ điểm một ngón tay, pháp lực mạnh mẽ được ngưng tụthành một mũi kiếm nhọn, nhắm vào một điểm ở hư không mà đánh tới.

- Phá cho ta !

Thanh âm nhẹ nhàng, nhưng giống như mang theo uy lực vô cùng, lời nói vừaxong thì biển hoa đầy trời chợt run lên, sau đó ở bên trong có một đóahoa tươi thắm bổng mất dần sự bóng bẩy rồi trở nên khô héo, đóa hoa mảnh mai xinh đẹp đã trở nên khô héo mai một. Từ một đóa hoa khô héo, giốngnhư đám lửa cháy lan vậy, lấy đóa hoa đó làm trung tâm dần dần vô số đóa hoa xung quanh cũng bị khô héo mà tiêu tán.

Mộ Hoa ngẩng đầulên, nụ cười trắng bệch, hình thể đã có vẻ trở nên hư ảo. Thần thể lunglinh mềm mại, trường bào huyết sắc khoác trên người đang bộc phát ra vôsố tia máu mãnh liệt. Tất nhiên đang giúp chia sẻ một phần lớn thươngtổn, nhưng dù vậy, khí tức từ cơ thể nàng đã cực độ hư nhược so với lúctrước.

-Thần thông “Hoa Hải” này của ngươi mặc dù rất lợi hại,nhưng nếu đụng phải đại tôn sư cấm chế trận pháp thì sẽ giống như hoatrong bình – trăng dưới nước vậy, rất dễ dàng bị phá giải.

Lờinói năm xưa giống như còn vang vọng bên tai, lúc đầu trong đầu Mộ Hoakhông tin, nhưng lúc này thần thông đột nhiên bị phá giải một cách dễdàng, khiến nàng bị cắn trả.

- Nhân tộc tu sĩ này quá lợi hại,bản thân ta không phải đối thủ, phải mau chóng đi cầu cứu Hoa đại ca.Nếu không sợ rằng hôm nay sẽ có nguy cơ bị tiêu tán!

Đôi mắt đẹpcủa Mộ Hoa oán hận nhìn Tiêu Thần một cái, rồi bất ngờ xoay người, thânthể mềm mại đang được bao bọc bởi nhừng đạo huyết sắc đã hóa thành cầuvồng bỏ chạy.

Thần niệm của Tiêu Thần sau khi thần thông “HoaHải” bị phá giải đã trở về bản thể. Sắc mặt của y đã trắng bệch, trongcơ thể đã có chút cảm giác suy yếu. Dù có “Thôn Thiên chỉ” và “Tụ Tinh”hai đại thần thông này không cần hao tổn nhiều tinh lực, nhưng một phengiao chiến vẫn tạo thành thương tổn không nhỏ với Tiêu Thần. Lúc nàythấy Mộ Hoa chạy trốn, ánh mắt của Tiêu Thần chợt lóe, sát khí lại hiệnlên. Tình hình trước mắt hắn đã toàn lực ra tay, sao có thể có đạo lýngừng lại được. Trong cơ thể của người này có một tia huyết mạch mầmmống, hắn nhất định phải lấy rồi.

- Đuổi theo, chớ để cho nàng chạy thoát !

Chu Tước nghe thấy thế , mắt phượng liền lóe hung quang. Mộ Hoa này đãkhiến nó phải chật vật như thế, tự nhiên Chu Tước đã ghi hận trong lòng. Lúc này liền giương cánh đập mạnh, thân ảnh đã biến thành một tia chớpnhắm phía trước đuổi theo.

Đứng trên người Chu Tước đón gió, sắcmặt Tiêu Thần bình tĩnh. Gió mạnh thổi tới làm mái tóc đen của hắn tungbay, tựa hồ như một đại năng viễn cổ đang cởi tọa kị hạ xuống thế gian,uy áp tỏa ra cái thế.

……

Hai đạo hỏa hồng nhắm phía trước gào thét tiến tới, uy áp bàng bạc tràn ngập, tạo thành rung động đối với hư không.

Mộ Hoa kinh sợ, tu sĩ nhân tộc ở sau lưng đang khống chế hư ảnh Chu Tướctiến tới với tốc độ cực nhanh. Nàng đã dùng toàn lực phi độn nhưng vẫnkhông thể kéo dài khoảng cách được. Lúc này cảm thụ được khí tức cựcnóng ở sau lưng làm trong lòng nàng lo lắng. Tốc độ vốn đã đạt đến cựchạn khôn ngờ lại được nàng cố gắng thúc dục lại có thể tăng thêm một ít.

Sắc mặt Tiêu Thần lạnh lùng, khoanh chân ngồi trên lưng của Chu Tước. Dokhông phải tự thân phi hành, nên đã túc sích đủ lực lượng, nhắm phíatrước điên cuồng lao đến bỏ lại Chu Tước ở sau lưng. Trong ánh mắt trànngập sát khí, tất nhiên đối với Mộ Hoa này cũng cực kỳ oán hận.

Một đường chạy thẳng, hai người đã tiến tới nơi sâu nhất của Mộ Viên. Dọcđường đi qua lãnh địa của các huyết hồn, nhưng khi cảm ứng được khí tứcmạnh mẽ từ kẻ phi hành phía sau Mộ Hoa. Tất cả huyết hồn đều kinh nghi,cố gắng đem ý niệm tàn bạo trong lòng kìm nén, quay đầu tránh xa. Dù sao nếu ở nơi sâu nhất của Mộ Viên mà có thể sinh tồn, thì bản thân mỗihuyết hồn này đều phải có bản lãnh vượt bậc. Mộ Hoa tuy chỉ ở tầng trọng yếu bên ngoài, nhưng thần thông “Hoa Hải” của nàng lại không phải bímật gì với những huyết hồn cường đại này, mặc dù tu vị những huyết hồnnày cao hơn nàng rất nhiều nhưng cũng phải chịu đau khổ dưới thần thông“Hoa Hải” của nàng. Vậy mà lúc này Mộ Hoa lại bị một nhân tộc tu sĩ đuổi giết, đủ để biết được thực lực mạnh mẽ của nhân tộc tu sĩ này. Bọn họtất nhiên là không muốn đến trêu chọc.

Hơn nữa, cảm ứng đượcphương hướng mà Mộ Hoa và nhân tộc tu sĩ đang tiến tới, tất cả Huyết Hồn đều quét ánh mắt tới, trên mặt tự nhiên lộ ra sự kính sợ. Trong lòngđồng thời cười lạnh:

- Lại dám can đảm mà đuổi giết Mộ Hoa đếntận lãnh địa của đại nhân. Nhân tộc tu sĩ này tuy rằng có thần thôngthông thiên cũng sẽ phải chịu chết, không còn nghi ngờ!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv