Đạo

Quyển 4 - Chương 116: Huyết sát



Nếu như là bên ngoài thì Tiêu Thần sẽ thi triển thần thông toái khônggiết chết hai con Huyết Hồn này, pháp lực trong cơ thể tuy sẽ tiêu haomất một ít nhưng một lát sau là có thể hồi phục lại như cũ. Nhưng bâygiờ, dương như ở trong Mộ Viên có một sức mạnh thần bí nào đó cản trởkhiến cho Tiêu Thần không thể thông qua hấp thụ linh lực mà hồi phụcpháp lực. Sắc mặt của Tiêu Thần dần dần trở lên khó cói, ánh mắt trở lên lạnh lẽo, trên tay phát ra linh quang nhưng không có vật gì xuất hiện,

- Quả nhiên là vậy, thậm chí cả Trữ Vật giới chỉ cũng bị phong ấn không thể lấy được đồ vật trong đó ra, ở Mộ Viên này có thể sẽ còn nhiều bíẩn hơn nữa, hiển nhiên những điểm này tu sĩ Cơ gia đều không biết, nếukhông thì tại sao ta đã xem lại tất cả các ghi chép nhưng không có ghichép nào nói về điều này, hiển nhiên điều này nói lên rằng loại sức mạnh này không có tác dụng lên người các tu sĩ Cơ gia!

Saukhi đã nghĩ thông được điểm này, ánh mắt của Tiêu Thần lại càng u ámhơn, chả trách trong năm tên tu sĩ tiến trong đó thậm trí có cả ba têntu sĩ Bất Trụy tiến vào lại không có một ai trở ra. Không thể đả tọa,không thể thông qua đan dược để phục hồi linh lực thì dù có tu vi thôngthiên hay có pháp lực hùng hậu đến đâu đi chăng nữa thì ở trong Mộ Viênnày đối mặt với vô số Huyết Hồn đuổi giết thì cuối cùng cũng chỉ có thểrơi vào kết cục là cạn kiệt pháp lực mà bỏ mạng nơi đây mà thôi!

Tiêu Thần đứng yên tại chỗ, một lúc sau thì sắc mặt miễn cưỡng khôiphục lại vẻ bình tĩnh, ý niệm trong đầu nhanh chóng xoay chuyển

- Mộ Viên quỷ dị như thế, mà pháp lực trong cơ thể ta dùng xong mộtphần là mất đi một phần, hơn nữa còn không có cách nào bổ sung. Vậy thìkhông đến lúc nguy cấp thì tuyệt đối không được xuất ra thần thông, nếukhông khi hao hết thì hậu quả thật khó mà tưởng tượng nổi.

- Tịch diệt chỉ chính là sử dụng thọ nguyên, lấy thọ nguyên để đẩynhanh tốc độ trôi qua của thời gian, nói như vậy thì bên trong Mộ Viênnày hẳn là không bị ảnh hưởng. Còn có thần thông Tộc văn, chính là lấytộc văn làm trung gian gọi về thần thông của tổ tiên, chắc hẳn cũng cóthể thi triển. Nhưng đây chính là hai lá bài tẩy cuối cùng của TiêuThần, nhưng thi triển Tịch Diệt Chỉ lại phải hao tổn nhiều thọ nguyên,cuối cùng cũng chỉ đánh được một trận, về phần thần thông tộc văn cònlại thì lại là lá bài tẩy mạnh nhất trước mặt Bất Trụy hậu kỳ. Trướcmắt, nếu không đến mức sống chết tuyệt đối không thể sử dụng bừa bãi.Nếu như không còn cách nào sử dụng thần thông, vậy thì đành lợi dụng vào chiến lực của cơ thể mà đi về phía trước, cường độ thân thể của ta bâygiờ bộc phát ra toàn bộ chiến lực thì cũng không kém gì tu sĩ Nguyên Anh kỳ đỉnh phong. Đây chính là chỗ dựa lớn nhất của Tiêu Thần ở Mộ Viênnày.

Sau mấy lần hô hấp suy nghĩ, Tiêu Thần đã đem cụcdiện trước mắt phân tích thấu đáo, ngay lập tức hắn ngẩng đầu lên sảibước tiến về phía trước. Mặc dù không sử dụng đến một chút pháp lực thần thông nào nhưng với thân thể vô cùng cường hãn của hắn thì tốc độ vẫnnhanh như gió.

Một lát sau, trước mặt đã xuất hiện mộtvài con Huyết Hồn, Tiêu Thần không một chút tránh né mà trực tiếp tiếnlên đánh đến chỗ những con Huyết Hồn hồn kia. Ngoài miệng hừ lạnh mộttiếng, hai tay tung ra hai nắm đấm khiến hai thân ảnh nhảy mắt bị đánhcho bắn ra ngoài.

Oanh!

Một cánh tayhạ xuống, một quyền có thể làm hỗn loạn vạn đạo quân, có thể đập vỡ cảnúi cao vạn trượng, có thể dấy lên sóng to gió lớn, như một cánh tay của Thần Ma, nhất kích phá vạn pháp, mạnh mẽ không thể cản được. Tên cầmđầu đám Huyết Hồn đứng trước một quyền này thì hoàn toàn không có mộtchút lực phản kháng nào mà chết ngay tức khắc, mầm mống của huyết mạchtrong cơ thể cũng theo đó mà tiêu tan. Sắc mặt của Tiêu Thần vô cùngbình tĩnh, như không để ý tới một chút nào. Cái hắn muốn tìm chính làmầm móng huyết mạch vô cùng tinh thuần kia. Dù thực lực của Huyết Hồnnày đã đạt đến cảnh giới Nguyên Anh nhưng dĩ nhiên là không được TiêuThần để vào mắt!

Chiến đấu như gió táp mưa sa không có nửa điểm lo lắng, trong thời gian mấy lần hô hấp đã kết thúc gọn gang.

Tiêu Thần đạp một đạp khiến mặt đất vỡ nát, đất đá bay tứ tung cản trở tầm mắt làm cho người ta không nhìn rõ bên trong ra sao.

Huỵch! Huỵch!

Tiếng bước chân nhàn nhạt truyền đến, cực kỳ trầm ổn, thời gian giữanhững bước cách nhau cũng y như đúc. Ở trong bụi đất, một thân ảnh caongất đang chậm rãi đi ra, thanh sam sạch sẽ, sắc mặt bình tĩnh, hô hấpđều đều, toàn bộ đều không có một chút vất vả nào.

Từ lúc hiện thân không dừng lại một chút nào, chân không ngường bước thẳng tới phía trước.

Huyết Hồn ở tầng ngoài Mộ Viên của Cơ gia chính là các tu sĩ có có tuvi yếu kém. Sau khi bọn họ chết thì huyết mạch trong cơ thể biến ảo ra,càng đi sâu vào bên trong thì thực lực của Huyết Hồn càng mạnh, độ tinhthuần của huyết mạch cũng theo đó mà tăng lên. Mục tiêu lần này của Tiêu Thần chính là dung hợp một mầm mống huyết mạch tinh thuần. Cứ như vậyngày sau hành sự tự nhiên chính là làm chơi ăn thật.

Ba ngày.

Tiêu Thần không dùng đến một chút thần thông nào, chỉ ra tay bằng sứcmạnh của thân thể mà đối chiến đuổi giết không dưới ngàn con Huyết Hồn.Trong ba ngày đó chỉ nghỉ ngơi một chút trong ba canh giờ, thời gian còn lại lại tiếp tục chiến đấu. Bây giờ Tiêu Thần xuất thủ lại càng đơngiản, trực tiếp, gọn gàng, truy cầu tốc độ nhanh nhất, bỏ ra cái giá nhỏ nhất mà bộc phát được chiến lực lớn nhất để đuổi giết Huyết Hồn, xôngđến tầng sau cùng. Càng đi vào sâu bên trong thì lại phải đối mặt vớiHuyết Hồn có thực lực càng mạnh. Tới thời điểm trước mắt đã xuất hiệnHuyết Hồn đạt cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ. Những Huyết Hồn được ngưng tụ thành từ mầm mống huyết mạch này mặc dù vẫn công kích dựa vào bản năngnhư trước, nhưng ít nhiều cũng có một số Huyết Hồn bảo tồn được thầnthông của tu sĩ khi còn sống, muốn giải quyết những con này quả thật làkhó hơn rất nhiều lần, lấy sức mạnh bộc phát của Tiêu Thần có thể so với chiến lực của Nguyên Anh kỳ đỉnh phong cũng phải cẩn thận tránh rơi vào trong vòng bao vây của bọn chúng, tốc độ đi về phía trước nhất thờikhông ngừng giảm xuống mấy lần.

Oanh! Oanh!

Tiếng thân thể rơi đập nổ đùng đoàng như gió táp mưa sa liên miên không dứt, chỉ trong thời gian vài hơi thở tất cả đã trở về im lặng, đồngthời một thân ảnh nhanh như điện phóng ra, thoáng cái đã biến mất trongtầm mắt. Sắc mặt của Tiêu Thần giờ phút này hơi tái đi, thanh sam trênngười xuất hiện vài ba vết rách, tất nhiên là không thể thoải mái nhưlúc trước nữa. Nhưng cho dù là như vậy thì sắc mặt của hắn vẫn hết sứctrầm ổn, trong đôi mắt vẫn tràn ngập sự tự tin và kiên định chưa, từngcó nửa điểm thay đổi.

- Thực lực của Huyết Hồn ở nơi này vần còn quá yếu!

Đi nhanh vào bên trong, Tiêu Thần lại cau mày lại, mắt nhìn sâu vào trong Mộ Viên, ánh mắt kiên quyết.

…….

Trong mấy ngày nay Mộ Hoa vô cùng tức giận, nàng cảm ứng thấy những thủ hạ bên ngoài của nàng đang bị tàn sát một cách trắng trợn, số lượng đãgiảm đi rất nhiều. Mặc dù tình huống này trước đây đã từng xuất hiệnnhưng không có lần nào mà bị tổn thất nghiêm trọng như lần này.

- Đáng chết! Không ngờ lại trui từ đâu ra cái tên tiểu tử liều lĩnhnày, dám ở trong Mộ Viên của ta giương nanh múa vuốt, thể hiện uy phong, đúng là không biết sống chết! Táng Hoa ta đây chờ ngươi tại chỗ này,nếu ngươi có can đảm thì hãy xông vào lãnh địa của ta, bổn đại nhân chắc chắn sẽ nghiền xương ngươi ra thành tro bụi!

Nếu không phải thân thể của nàng là tồn tại cao cấp không thể nào tùy tiện rờikhỏi lãnh địa của mình thì với tính khí của Mộ Hoa sớm đã không thể kiềm chế được mà xông ra giết chết tên tiểu tử kia, cắn nuốt để tăng cườngtu vi cho bản thân rồi.

Bên trong Mộ Viên, mặc dù tấtcả các Huyết Hồn đều được tạo thành từ huyết mạch trong cơ thể của tu sĩ Cơ gia, nhưng bọn hắn lại không thừa kế một chút trí nhớ nào của tu sĩmà chỉ có sát khí cuồng bạo mà thôi. Trừ phi là lúc tu sĩ còn sống có tu vi cực kỳ thâm hậu, sau khi chết, Huyết Hồn được tạo thành từ huyếtmạch mới có thể giống như Mộ Hoa tự có linh trí của bản thân. Nhưng chodù là như vậy thì bọn họ ra tay với tu sĩ Cơ gia cũng không hạ thủ lưutình chút nào bởi cắn nuốt những huyết mạch ấy ngược lại có thể tăngcường được tu vi của bản thân.

Mộ Hoa miễn cưỡng đè nén sát khí trong lòng xuống, khuôn mặt căng thẳng ngồi trên vương vị ởcung điện. Mặc dù bản thể của Táng Hoa cũng là mầm móng huyết mạch,nhưng từ bên ngoài nhìn vào thì so với người bình thường cũng chẳng khác gì. Nàng mặc trên người một bộ váy dài màu máu, cộng thêm đánh một đôimôi đỏ mọng lại càng làm tăng thêm vẻ quỷ dị, bao phủ bên ngoài thân thể là sát khí lành lạnh, rét thấu xương, không có một chút sinh khí nào.

……

Tiêu Thần ngồi khoanh chân, pháp lực trong cơ thể chậm rãi vận chuyểntrong các kinh mạch, làm như vậy có thể trợ giúp làm đẩy nhanh tốc độkhôi phục của thân thể. Khẽ nhíu mày, khoảng cách đến trung tâm của MộViên càng gần thì thực lực của Huyết Hồn càng mạnh, bây giờ đã không còn xuất hiện theo một đoàn nữa mà tất cả đều có lãnh địa riêng. Phạm vilớn nhỏ của lãnh địa không đông đều, một khi tu sĩ mà đã phạm vào thìchắc chắn sẽ rơi vào kết cục không chết không thôi. Nếu không giết chếttất cả Huyết Hồn bên trong thì đừng mong có thể rút lui. Trong vòng mộtngày Tiêu Thân đã diệt liên tục bảy nhánh huyết hồn như thế, con mạnhnhất trong đó tu vi cũng gần như xấp xỉ với Tiêu Thần, có hai loại mangthần thông khi còn sống, uy lực cũng vô cùng mạnh mẽ. Nếu không phải làTiêu Thần tỉnh táo chọn cách du đấu chớp lấy cơ hội mà giết chết thì sợrằng trận đấu này còn phải kéo dài một lúc lâu. Nhưng cho dù là như vậythì sau khi giết chết Huyết Hồn kia xong thì Tiêu Thần cũng bị thụthương, lúc này mới bất đắc dĩ dừng lại mà tu dưỡng. Chỉ vẻn vẹn có batháng trong này nhưng Tiêu Thần đã không nén nổi ý muốn đạt được sự nhận chủ của mầm mống huyết mạch và đem đi luyện hóa hoàn toàn. Mặc dù thờigian cấp bách nhưng Tiêu Thần vẫn bắt buộc mình phải tỉnh táo không thểvọng động, nếu mà liều lĩnh xông vào thì cuối cùng cũng chỉ là tìm đếnmột cái chết vô nghĩa mà thôi. Điểm tốt ở Mộ Viên này là mặc dù ngăn cản không cho tu sĩ hấp thu linh lực, mở túi trữ vật, nhưng đối với khôiphục cơ thể lại không hề có áp chế. Sau năm canh giờ thì cơ thể đã hồiphục bảy tám phần, Tiêu Thân đứng dậy vươn vai một cái, ánh mắt kiênđịnh nhìn về phía trước. Biết rõ phía trước là những Huyết Hồn có thựclực mạnh mẽ hơn hẳn nhưng Tiêu Thần lại không còn lựa chọn nào khác ,chỉ có thể dũng cảm đi tiếp mà thôi.

Sau khi đi về phía trước một lát thì Tiêu Thần hít một hơi thật sâu mà bước lên một bướcrồi đặt chân lên một lãnh địa hoàn toàn xa lạ. Mặc dù yên tĩnh không một tiếng động nhưng uy áp nhàn nhạt vẫn tràn ngập không gian, điều này cho thấy Huyết Hồn nơi đây dĩ nhiên là loại vô cùng cường hãn!

Sau lưng, một tầng hào quang huyết sắc nhàn nhạt được sinh ra, trừ khigiết chết huyết hồn nơi đây, nếu không Tiêu Thần đừng hòng rời khỏi nơiđây. Vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt cẩn trọng, đi từ từ về phía trước. nhưng ngoài dự liệu việc Huyết Hồn sẽ xông lên công kích như mưa nhưng hoàntoàn không có. Giờ phút này Tiêu Thân như đang đứng trên một cánh đồnghoang vắng nào đó, dõi mắt ra xa không nhìn thấy giới hạn. Trầm mặc đivề phía trước, sắc mặt của Tiêu Thần không những không buông lỏng màngược lại càng trở khó coi hơn, ánh mắt hiện lên một vẻ kiêng kỵ, phạmvi lãnh địa của huyết hồn nới đây to lớn và xa hơn hắn so với tính toáncủa Tiêu Thần, nói như vậy thì thực lực của Huyết Hồn nơi đây sẽ vô cùng mạnh mẽ!

Trong lúc đang đi về phía trước Tiêu Thần đột nhiên dừng lại, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía trước, con ngươi cogiật kịch liệt không dứt!

Cung điện!

Ở cái nới hoang vu này, cuối tầm mắt lại nhìn thấy một tòa cung điện màuhuyết sắc yên tĩnh uy nghiêm, khí thế bàng bạc, giống như là nanh vuốtcủa ác ma, lộ ra một vẻ dữ tợn, làm cho ánh mắt của người ta nhìn thấymà trong lòng không khỏi dấy lên mộ sự sợ hãi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv