Thông Thiên không phục nói:
- Có kết làm đạo lữ hay không thì cũng không thể bằng đôi mắt có thể nhìn ra tới. Ai biết ngươi có phải đang nói dối hay không? Nhưng dung mạo, tu vi, cùng với Công Đức Chi Quang trên người của ngươi đều nhất trí với lời nói của Miểu Miểu. Bây giờ, ngươi còn muốn giảo biện hay sao?
- Dung mạo nhất trí? Chuyện này không có khả năng, mặc dù là huynh trưởng Đế Tuấn của ta cũng không có dung mạo hoàn toàn nhất trí với ta, nhất định là các ngài nghĩ sai rồi.
Thái Nhất vừa phản bác đồng thời cũng nhịn không được suy tư chính mình có phải bản thân đã từng gặp được một con gấu trúc ở nơi nào hay không.
Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại cũng không nghĩ ra được, hắn xác thật chưa từng gặp qua vị đạo hữu tên là Miêu Miểu kia.
- Còn nữa, Công Đức Chi Quang trên người ta là từ lúc khai thiên đã có, không quan hệ với chuyện kết làm đạo lữ kia.
- Vậy ngươi làm như thế nào biết con Hùng Miêu kia? Lại vì sao phải thỉnh nàng đi Yêu tộc?
Nguyên Thủy hỏi một câu.
Thái Nhất đáp:
- Liên minh Yêu tộc ta thiết lập vị trí mười đại Yêu Soái. Ta nghe nói Miêu Miểu đạo hữu có thực lực không tầm thường, cho nên mới muốn mời nàng đi Yêu tộc, đảm nhiệm chức vị Yêu Soái.
- Đại ca, huynh nói như thế nào?
Thông Thiên bị Thái Nhất nói đến á khẩu không trả lời được, đành phải quay đầu về phía Lão Tử để xin giúp đỡ.
Lão Tử vẫn luôn tinh tế quan sát lời nói cùng cử chỉ của Thái Nhất, thấy hắn quang minh lỗi lạc không giống như đang giả vờ, trong lòng nghi ngờ cũng giảm bớt vài phần.
Có lẽ, thật là bọn họ nghĩ sai rồi.
Suy nghĩ một lát, Lão Tử thay đổi phương hướng dò hỏi:
- Xin hỏi Thái Nhất đạo hữu, hơn hai mươi năm trước, ngươi có từng đi qua khu vực Tây bộ của Hồng Hoang hay không?
- Chưa từng đi qua. Lúc ấy ta tiếp nhận liên minh Yêu tộc, mấy năm nay vẫn luôn tìm kiếm và mời chào những người có thể đảm nhiệm vị trí Yêu Soái.
Thái Nhất thản nhiên trả lời.
Ai ngờ Lão Tử lại hỏi:
- Vậy lệnh huynh trưởng thì sao?
- Mấy năm nay, Huynh trưởng vẫn đang luôn bế quan, tự nhiên cũng chưa từng đi qua.
Thông Thiên rốt cuộc bắt được lỗ hổng trong lời nói của Thái Nhất, phản kích:
- Bế quan thì không thể đi hay sao? Nói không chừng thần thức của hắn chạy ra ngoài. Dù sao kẻ phụ lòng khẳng định là một trong số huynh đệ các ngươi, không phải ngươi chính là anh trai của ngươi!
Nghe thấy lời nói này của Nguyên Thủy, sắc mặt của Thái Nhất khẽ biến đổi. Bởi vì, hắn bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện, mấy năm trước thần thức của huynh trưởng bay ra, nói ở khu vực Tây bộ gặp một nữ tử cực kỳ tốt, nhất định sẽ cưới trở về, để cho hắn có một người chị dâu!
Thấy biểu hiện này của Thái Nhất, Tam Thanh ngẩn ra, thật đúng là bị bọn họ đoán đúng rồi hay sao? Kẻ phụ lòng là Đế Tuấn kia ư?
- Thái Nhất đạo hữu, ngươi chính là nhớ tới chuyện gì vậy?
Lão Tử nhân cơ hội truy vấn.
- Này...
Thái Nhất thật sự là nói không nên lời, huynh trưởng như thế nào sẽ là loại người này đâu?
Trên mặt của hắn hiện lên biểu cảm do dự, trong lòng cũng tràn ngập áy náy, sự thản nhiên mới vừa rồi cũng biến mất không thấy.
Tuy rằng, Thái Nhất vẫn nguyện ý tin tưởng huynh trưởng, nhưng vạn nhất đâu? Rốt cuộc việc này quá mức trùng hợp.
- Trong lúc Huynh trưởng bế quan, thần thức xác thật đi qua khu vực Tây bộ, hơn nữa gặp được một nữ tử vừa lòng. Nhưng ta không rõ ràng lắm thân phận cùng lai lịch của cô gái kia, cũng không biết dung mạo của nàng, cho nên không thể phán đoán có phải là Miêu Miểu đạo hữu hay không.
- Nhất định là đúng rồi! Không nghĩ tới Đế Tuấn cư nhiên là loại người này. Không được, chúng ta nhất định phải đến tìm Đế Tuấn để đòi công đạo, Tam Túc Kim Ô các ngươi khinh người quá đáng!
Thông Thiên lại muốn rút Thanh Bình Kiếm ra.
Lão Tử cùng Nguyên Thủy liếc nhìn nhau, cũng cảm thấy việc này chắc chắn như ván đã đóng thuyền.
Thái Nhất nào dám để ba người đi thật, hắn giơ tay ngăn cản rồi cười, nói:
- Ba vị không cần xúc động. Hiện giờ, huynh trưởng của ta còn đang bế quan, ta cũng không biết đến khi nào thì huynh ấy mới xuất quan, nhưng chung quy sẽ không vượt qua một ngàn năm. Ngàn năm sau, Yêu tộc sẽ chính thức thành lập Thiên Đình, huynh trưởng nhất định sẽ xuất quan chủ trì điển lễ.
Tuy rằng, Thái Nhất còn không thể xác định nữ tử trong lời kể của huynh trưởng có phải là Miêu Miểu hay không, nhưng hắn cũng tìm không thấy chứng cứ chứng minh không phải, cho nên chỉ có thể trấn an Tam Thanh trước.
Còn về phần chân tướng, chỉ có thể chờ ngàn năm sau, lúc thành lập Thiên Đình mới có thể giải khai.
Kỳ thật, hắn có chút rối rắm, đã hy vọng phải, lại hy vọng không phải.
Hy vọng phải là bởi vì cứ như vậy thì bản thân cũng có thêm một người chị dâu. Hơn nữa nghe nói Miêu Miểu đạo hữu có thiên phú tầm bảo, thực lực tăng lên cũng thực mau, sẽ là một đại trợ lực đối với Yêu tộc.
Hy vọng không phải là không nghĩ danh dự của huynh trưởng bị hủy trong một sớm một chiều, nếu như thật sự bị gắn tên tuổi kẻ phụ lòng, liên minh Yêu tộc làm sao có thể khiến cho chúng sinh trong Hồng Hoang tin phục đây?
- Một ngàn năm sao? Tốt, chúng ta đây sẽ lại chờ một ngàn năm, ngày Thiên Đình thành lập, chúng ta nhất định trình diện!
Thông Thiên ôm Thanh Bình kiếm, đã làm tốt chuẩn bị đến lúc đó đi đá bãi.
Nguyên Thủy cũng nóng lòng muốn thử, chỉ có Lão Tử là vẫn bình tĩnh như cũ.
Thái Nhất thực sự buồn bực. Hôm nay chưa thấy được Miêu Miểu đạo hữu không nói, còn nghe được một cái tin tức đáng sợ như vậy. Chờ lần sau khi thần thức của Đại ca xuất hiện lại, hắn nhất định phải hỏi cho rõ ràng.
Bởi vì chưa chắc chắn 100% cho nên Tam Thanh quyết định che giấu hết thảy mọi chuyện mà Miêu Miểu đang ở bế quan tự nhiên không rõ ràng lắm.
Nàng đang ở nỗ lực luyện hóa tinh hoa của lá hồ lô cùng Khổ Trúc. Chỉ trong vòng vài chục năm ngắn ngủn, nàng đã ăn quá nhiều Tiên Thiên Linh Căn cùng linh quả, tuy rằng tu vi tiến nhanh nhưng căn cơ không vững, cần thiết bế quan để lắng đọng lại.
Một đoàn lại một đoàn ánh sáng màu trắng lưu chuyển, linh khí bàng bạc vờn quanh ở quanh người nàng, như là đứa bé con nghịch ngợm.
Ở cách chỗ nàng ngồi bế quan không xa, hai quả trứng trắng nõn bóng loáng tựa hồ có điều cảm ứng, cũng không ngừng hấp thụ linh lực bổ sung thân thể.
Một quả trứng lưu động ánh sáng màu vàng, bên trong một quả khác lại là ánh sáng năm màu lưu chuyển. Kim Sí Đại Bằng cùng Khổng Tước đang dựng dục, chỉ chờ cơ duyên tới liền có thể phá xác mà ra.
Hơn 900 năm sau, linh lực trong Hùng Miêu Cung bỗng nhiên bạo trướng, trên không Tam Thanh Cung có tường vân phiêu động, ráng màu đầy trời.
Tam Thanh đồng thời mở to mắt, nhìn về phía Hùng Miêu Cung.
Lão Tử chỉ là hơi hơi gật đầu, lại tiếp tục bế quan.
Nguyên Thủy hừ nhẹ một tiếng, trên mặt lại mang theo ý cười, tuy rằng tu vi của con Hùng Miêu kia hơi thấp, nhưng cơ duyên thực sự không tồi.
- Miểu Miểu cư nhiên đã tấn chức tới rồi Đại La Kim Tiên sơ kỳ rồi sao?!
Vừa mới bước vào Đại La Kim Tiên hậu kỳ, Thông Thiên thầm than một câu, nghĩ lại mà có chút sợ hãi.
Cũng may, trong khoảng thời gian này, bản thân cũng nỗ lực tu luyện, nếu không bị Miểu Miểu đuổi theo, hắn thật đúng là không biết giấu mặt vào đâu!
Lại nói tiếp, khoảng cách Thiên Đình thành lập đã còn không đến ba mươi năm, Đế Tuấn kia hẳn là cũng đã xuất quan.
Nghĩ đến chuyện này, hắn lập tức nhảy lên. Cứ như vậy, bản thân có thể mang theo Miểu Miểu đi Yêu tộc tìm Đế Tuấn để đòi công đạo rồi!
Tác giả có lời muốn nói:
Thái Nhất hôm nay cũng là đệ đệ bán ca ca →_→ hai anh em thay phiên cõng nồi ~