Cái này nói lên Đinh Hạo chăm sóc chu đáo khiến thân thể Tây Môn Thiên Tuyết đã hoàn toàn hồi phục.
Bây giờ chỉ cần một viên Linh Tê Huyền Tâm Đan đánh thức tinh thần Tây Môn Thiên Tuyết ngủ say là được.
* * *
Không biết ở chỗ nào.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nhe răng nói:
- Meo, ngươi khẳng định đi con đường này không có nguy hiểm sao?
Lông trắng trên người mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt không biết bị thứ gì nướng chảy đen lởm chởm, cái đuối sắp đứt một khúc, một cánh rũ sau lưng. Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt thập thò nhìn hai ngã rẽ trước mắt, nửa tin nửa ngờ hỏi thiếu niên to đen bên cạnh.
Thiếu niên to đen khoảng mười lăm tuổi, diện mạo bình thường.
Thiếu niên to đen đội mũ giáp, mình trần, cơ bắp nhô ra như cục đá tràn ngập sức bật, mỹ cảm bạo lực. Từng vết sẹo ghê người hằn trên làn da, có mới có cũ, có một số đang chảy máu. Eo cột dây lưng ộng năm lóng tay, dưới thân mặc chiến khố da thú trên rộng dưới hẹp, chiến ủng. Thanh chiến đao huyền thiết màu đen bốn thước, thân đao dày nặng rộng bốn lóng tay, tính sơ cỡ ngàn chân. Giữa chuôi và thân đao khảm một bảo thạch lục ngọc to, lực lượng kỳ dị nhè nhẹ lan tỏa.
Nếu đám người Đinh Hạo có mặt chắc chắn không nhận ra thiếu niên to đen này chính là thiếu niên thợ săn Trương Phàm bình thường trước kia.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm bây giờ toàn thân tràn ngập sát khí cuồng dã như chiến thần dã man, đôi mắt khép mở bắn ra tia sáng như đao quang sắc bén.
Nhìn kỹ thì người thiếu niên thợ săn Trương Phàm bị một đoàn huyết diễm bao phủ, đây là biểu hiện tu luyện lực lượng cơ thể đến cực độ, huyết khí trong người sôi trào hóa thành lửa bao bọc ngoài người như thần long cự thần, sức sống dồi dào đáng sợ.
Trong một năm qua thiếu niên thợ săn Trương Phàm đã hoàn toàn thay da đổi thịt.
Tuy tu vi huyền khí của thiếu niên thợ săn Trương Phàm vẫn kẹt ở cảnh giới Đại Võ Sư cảnh nhưng lúc này gã cho người cảm giác cực kỳ nguy hiểm, dù là cường giả đẳng cấp Đại Tông Sư cảnh đứng trước mặt Trương Phàm cũng thấy tim đập chân run. Chiến đao to màu đen như có thể phá hủy tất cả.
Nghe mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hỏi, thiếu niên thợ săn Trương Phàm gãi đầu nói:
- A! Chắc là đi bên này?
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt bất đắc dĩ khẽ thở dài:
- Thợ săn nhỏ, ngươi làm ơn đáng tin một chút được không? Dù gì ngươi cũng xuất thân từ bộ lạc thợ săn Bách Man sơn, tại sao mỗi lần chỉ đường đều dẫn chúng ta đến đường cùng? Lần trước ngươi nói bên trái không có nguy hiểm, kết quả chúng ta xông vào hang rồng suýt bị đạp dẹp. Lần trước trước nữa ngươi nói bên phải không có nguy hiểm, kết quả chúng ta đi chưa tới ngàn thước bị một đám Hoàng Quan kên kên vây quanh, cánh của meo sắp rách một cái! Lần trước của trước trước nữa cũng là ngươi đi sai đường hại chúng ta bị Hỏa Hống dùng tam vị chân hỏa suýt nướng chín...
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm cười làm lành, không nói gì.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nghiến răng nói:
- Meo, ai bảo ta là mù đường không biết phương hướng. Vậy đi, ngươi quăng nhánh cay nó nghiêng hướng nào thì chúng ta đi bên đó.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm nghe lời gật đầu, bẽ một nhánh cây ném xuống đất.
Nhánh cây chỉ hướng đông.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm định đi hướng đông thì mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nhảy cẫng lên, nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Meo quyết định đi hướng ngược lại. Theo kinh nghiệm đẫm máu lúc trước ta tổng kết chọn hướng trái ngược với ngươi là chắc chắn không thành vấn đề. Ha ha ha ha ha ha! Đi!
Trán thiếu niên thợ săn Trương Phàm nổi gân xanh đành theo mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đi hướng tây.
Mười phút sau.
Một người một mèo như chó cụp đuôi hốt hoảng chạy về, mặt sau có một đám Tỳ Hưu phát cuồng rượt theo.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt vừa chạy vừa hét:
- A! Không hợp lý! Ta chọn đường ngược với ngươi tại sao vẫn bị mãnh thú truy sát? Lại còn gặp Tỳ Hưu! Meo sắp bỏ mạng!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt biến to ra, thiếu niên thợ săn Trương Phàm vác đao đen to ngồi trên lưng nó.
- A! Trương Phàm, đao của ngươi nặng quá, mau vứt đi.
- Cánh của ta sắp mệt đứt...
- Đám Tỳ Hưu này muốn cái gì? Ta chỉ lỡ nuốt một thú con của chúng có cần liều mạng vậy không?
- Phù, rốt cuộc cắt đuôi đám hẹp hòi kia!
- Meo mệt chết mất!
- Ủa? Phía trước có cái gì? Chiến hạm nổi trên không? Có vẻ là thứ tốt. Meo, mau nhìn kìa, phía xa có một tòa cổ thành. Tại sao ta ngửi được mùi quen thuộc?
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt liều mạng chạy trốn vụt ngẩng đầu bỗng thấy trên bầu trời trước mặt có vài chiến thuyền cũ nát, cổ xưa, tang thương trôi nổi. Phía xa hơn có đường nét thành bảo.
- Ngươi là tiểu Phàm?
Khi thiếu niên thợ săn Trương Phàm, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt xuất hiện trước mặt làm Đinh Hạo giật nảy mình.
Từ lần trước tạm biệt, Đinh Hạo suy nghĩ lần sau gặp lại thiếu niên thợ săn Trương Phàm sẽ thay đổi thành hình dạng gì, nhưng hắn không ngờ gã biến đổi lớn như vậy.
- Đinh sư huynh.
Trong mắt thiếu niên thợ săn Trương Phàm tràn ngập cảm kích, biểu tình chân chất như cũ, nở nụ cười.
- Tiểu tử giỏi!
Đinh Hạo thói quen đấm vai thiếu niên thợ săn Trương Phàm, trong lòng cực kỳ hưng phấn.
Ánh mắt Đinh Hạo sắc bén, chỉ liếc sơ là nhìn ra bây giờ thực lực của thiếu niên thợ săn Trương Phàm đã đến cảnh giới khủng bố, toàn thân dâng tràn huyết khí dồi dào như ánh lửa, sôi sục tựa núi lửa thiên nhiên, một khi bùng nổ sẽ không thể ngăn chặn. Cơ bắp thiếu niên thợ săn Trương Phàm cứng như sắt, độ mạnh kinh người, dù không bằng thân thể Đinh Hạo được Âm Dương Ngọc Trong Thạch cải tạo nhưng không kém quá xa.
Đinh Hạo thật lòng mừng cho đồng bạn thay đổi.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm bây giờ xem như là cường giả một phương.
Không hiểu sao trong Bảng tiềm long Tuyết Châu không có tên thiếu niên thợ săn Trương Phàm, nhưng Đinh Hạo khẳng định thực lực hiện giờ của gã đấu với đám người Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma nữ Hạ Nghê Thường chưa chắc yếu hơn.
- Meo, bà nội nó, gác cơ tình của các ngươi sang bên đi. Ngươi không thấy sao? Meo sắp bị đám quái vật bắt đi nướng! Đinh Hạo, ngươi phải bồi thường ta.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt chỉ vào vết sẹo trên người, căm giận nói:
- Lần này meo vì giúp bằng hữu cũ của ngươi ăn nhiều đau khổ, ngươi xem đi!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt chỉ chân sau mập mạp, không biết xấu hổ nói:
- Ngươi xem đi, nó gầy như vậy.
Đinh!
Đinh Hạo bắn ra hai khối cực phẩm huyền tinh thạch.
- Meo meo!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hớn hở nhảy lên ngậm hai khối cực phẩm huyền tinh thạch, nhai rôm rốp như nhai đậu, nuốt trọng. Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt xoay người, nước mắt rưng rưng nhìn Đinh Hạo, trợn to đôi mắt trong như suối.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nói:
- Đinh Hạo, ngươi đang qua lao meo sao? Ngươi có biết mấy hôm nay ta ăn bao nhiêu đau khổ không? Chỉ cho hai hạt đậu là xong sao?
Trán Đinh Hạo nổi gân xanh.
Cái này nói lên Đinh Hạo chăm sóc chu đáo khiến thân thể Tây Môn Thiên Tuyết đã hoàn toàn hồi phục.
Bây giờ chỉ cần một viên Linh Tê Huyền Tâm Đan đánh thức tinh thần Tây Môn Thiên Tuyết ngủ say là được.
* * *
Không biết ở chỗ nào.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nhe răng nói:
- Meo, ngươi khẳng định đi con đường này không có nguy hiểm sao?
Lông trắng trên người mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt không biết bị thứ gì nướng chảy đen lởm chởm, cái đuối sắp đứt một khúc, một cánh rũ sau lưng. Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt thập thò nhìn hai ngã rẽ trước mắt, nửa tin nửa ngờ hỏi thiếu niên to đen bên cạnh.
Thiếu niên to đen khoảng mười lăm tuổi, diện mạo bình thường.
Thiếu niên to đen đội mũ giáp, mình trần, cơ bắp nhô ra như cục đá tràn ngập sức bật, mỹ cảm bạo lực. Từng vết sẹo ghê người hằn trên làn da, có mới có cũ, có một số đang chảy máu. Eo cột dây lưng ộng năm lóng tay, dưới thân mặc chiến khố da thú trên rộng dưới hẹp, chiến ủng. Thanh chiến đao huyền thiết màu đen bốn thước, thân đao dày nặng rộng bốn lóng tay, tính sơ cỡ ngàn chân. Giữa chuôi và thân đao khảm một bảo thạch lục ngọc to, lực lượng kỳ dị nhè nhẹ lan tỏa.
Nếu đám người Đinh Hạo có mặt chắc chắn không nhận ra thiếu niên to đen này chính là thiếu niên thợ săn Trương Phàm bình thường trước kia.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm bây giờ toàn thân tràn ngập sát khí cuồng dã như chiến thần dã man, đôi mắt khép mở bắn ra tia sáng như đao quang sắc bén.
Nhìn kỹ thì người thiếu niên thợ săn Trương Phàm bị một đoàn huyết diễm bao phủ, đây là biểu hiện tu luyện lực lượng cơ thể đến cực độ, huyết khí trong người sôi trào hóa thành lửa bao bọc ngoài người như thần long cự thần, sức sống dồi dào đáng sợ.
Trong một năm qua thiếu niên thợ săn Trương Phàm đã hoàn toàn thay da đổi thịt.
Tuy tu vi huyền khí của thiếu niên thợ săn Trương Phàm vẫn kẹt ở cảnh giới Đại Võ Sư cảnh nhưng lúc này gã cho người cảm giác cực kỳ nguy hiểm, dù là cường giả đẳng cấp Đại Tông Sư cảnh đứng trước mặt Trương Phàm cũng thấy tim đập chân run. Chiến đao to màu đen như có thể phá hủy tất cả.
Nghe mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hỏi, thiếu niên thợ săn Trương Phàm gãi đầu nói:
- A! Chắc là đi bên này?
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt bất đắc dĩ khẽ thở dài:
- Thợ săn nhỏ, ngươi làm ơn đáng tin một chút được không? Dù gì ngươi cũng xuất thân từ bộ lạc thợ săn Bách Man sơn, tại sao mỗi lần chỉ đường đều dẫn chúng ta đến đường cùng? Lần trước ngươi nói bên trái không có nguy hiểm, kết quả chúng ta xông vào hang rồng suýt bị đạp dẹp. Lần trước trước nữa ngươi nói bên phải không có nguy hiểm, kết quả chúng ta đi chưa tới ngàn thước bị một đám Hoàng Quan kên kên vây quanh, cánh của meo sắp rách một cái! Lần trước của trước trước nữa cũng là ngươi đi sai đường hại chúng ta bị Hỏa Hống dùng tam vị chân hỏa suýt nướng chín...
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm cười làm lành, không nói gì.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nghiến răng nói:
- Meo, ai bảo ta là mù đường không biết phương hướng. Vậy đi, ngươi quăng nhánh cay nó nghiêng hướng nào thì chúng ta đi bên đó.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm nghe lời gật đầu, bẽ một nhánh cây ném xuống đất.
Nhánh cây chỉ hướng đông.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm định đi hướng đông thì mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nhảy cẫng lên, nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Meo quyết định đi hướng ngược lại. Theo kinh nghiệm đẫm máu lúc trước ta tổng kết chọn hướng trái ngược với ngươi là chắc chắn không thành vấn đề. Ha ha ha ha ha ha! Đi!
Trán thiếu niên thợ săn Trương Phàm nổi gân xanh đành theo mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đi hướng tây.
Mười phút sau.
Một người một mèo như chó cụp đuôi hốt hoảng chạy về, mặt sau có một đám Tỳ Hưu phát cuồng rượt theo.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt vừa chạy vừa hét:
- A! Không hợp lý! Ta chọn đường ngược với ngươi tại sao vẫn bị mãnh thú truy sát? Lại còn gặp Tỳ Hưu! Meo sắp bỏ mạng!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt biến to ra, thiếu niên thợ săn Trương Phàm vác đao đen to ngồi trên lưng nó.
- A! Trương Phàm, đao của ngươi nặng quá, mau vứt đi.
- Cánh của ta sắp mệt đứt...
- Đám Tỳ Hưu này muốn cái gì? Ta chỉ lỡ nuốt một thú con của chúng có cần liều mạng vậy không?
- Phù, rốt cuộc cắt đuôi đám hẹp hòi kia!
- Meo mệt chết mất!
- Ủa? Phía trước có cái gì? Chiến hạm nổi trên không? Có vẻ là thứ tốt. Meo, mau nhìn kìa, phía xa có một tòa cổ thành. Tại sao ta ngửi được mùi quen thuộc?
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt liều mạng chạy trốn vụt ngẩng đầu bỗng thấy trên bầu trời trước mặt có vài chiến thuyền cũ nát, cổ xưa, tang thương trôi nổi. Phía xa hơn có đường nét thành bảo.
- Ngươi là tiểu Phàm?
Khi thiếu niên thợ săn Trương Phàm, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt xuất hiện trước mặt làm Đinh Hạo giật nảy mình.
Từ lần trước tạm biệt, Đinh Hạo suy nghĩ lần sau gặp lại thiếu niên thợ săn Trương Phàm sẽ thay đổi thành hình dạng gì, nhưng hắn không ngờ gã biến đổi lớn như vậy.
- Đinh sư huynh.
Trong mắt thiếu niên thợ săn Trương Phàm tràn ngập cảm kích, biểu tình chân chất như cũ, nở nụ cười.
- Tiểu tử giỏi!
Đinh Hạo thói quen đấm vai thiếu niên thợ săn Trương Phàm, trong lòng cực kỳ hưng phấn.
Ánh mắt Đinh Hạo sắc bén, chỉ liếc sơ là nhìn ra bây giờ thực lực của thiếu niên thợ săn Trương Phàm đã đến cảnh giới khủng bố, toàn thân dâng tràn huyết khí dồi dào như ánh lửa, sôi sục tựa núi lửa thiên nhiên, một khi bùng nổ sẽ không thể ngăn chặn. Cơ bắp thiếu niên thợ săn Trương Phàm cứng như sắt, độ mạnh kinh người, dù không bằng thân thể Đinh Hạo được Âm Dương Ngọc Trong Thạch cải tạo nhưng không kém quá xa.
Đinh Hạo thật lòng mừng cho đồng bạn thay đổi.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm bây giờ xem như là cường giả một phương.
Không hiểu sao trong Bảng tiềm long Tuyết Châu không có tên thiếu niên thợ săn Trương Phàm, nhưng Đinh Hạo khẳng định thực lực hiện giờ của gã đấu với đám người Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma nữ Hạ Nghê Thường chưa chắc yếu hơn.
- Meo, bà nội nó, gác cơ tình của các ngươi sang bên đi. Ngươi không thấy sao? Meo sắp bị đám quái vật bắt đi nướng! Đinh Hạo, ngươi phải bồi thường ta.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt chỉ vào vết sẹo trên người, căm giận nói:
- Lần này meo vì giúp bằng hữu cũ của ngươi ăn nhiều đau khổ, ngươi xem đi!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt chỉ chân sau mập mạp, không biết xấu hổ nói:
- Ngươi xem đi, nó gầy như vậy.
Đinh!
Đinh Hạo bắn ra hai khối cực phẩm huyền tinh thạch.
- Meo meo!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hớn hở nhảy lên ngậm hai khối cực phẩm huyền tinh thạch, nhai rôm rốp như nhai đậu, nuốt trọng. Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt xoay người, nước mắt rưng rưng nhìn Đinh Hạo, trợn to đôi mắt trong như suối.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nói:
- Đinh Hạo, ngươi đang qua lao meo sao? Ngươi có biết mấy hôm nay ta ăn bao nhiêu đau khổ không? Chỉ cho hai hạt đậu là xong sao?
Trán Đinh Hạo nổi gân xanh.