Nửa canh giờ sau.
- Hai danh ngạch? Được, Thiết chưởng môn cứ yên tâm, ta nhất định sẽ lấy hai danh ngạch cho ngươi.
Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện mỉm cười mở nắp trà nhấp một hớp, tự tin nói:
- Tuy Thanh Bình học viện ta gặp chút rắc rối trong đại hội luận phẩm tông môn nhưng dư sức lấy hai danh ngạch chiến trường bách thánh.
Sắc mặt Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến dịu đi:
- Vậy xin đa tạ Phương viện trưởng.
Đại hội luận phẩm tông môn lần này đập nồi dìm thuyền, nếu nói Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến không trách Thanh Bình học viện thì rất giả, nhưng trong lòng gã biết rõ nếu đã lựa chọn vậy chỉ có thể đi đến cuối đường. Lôi Âm phái buộc phải đứng về phe Thanh Bình học viện, tên đã bắn không thể quay đầu. Thái độ hiện nay của Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện khiến Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến dễ chịu hơn.
- Thiết chưởng môn khách sáo.
Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện mỉm cười nói:
- Chiến trường bách thánh lần này là cơ hội hiếm có, Lôi Âm phái của ngươi được bốn danh ngạch, Thanh Bình học viện của ta cũng có danh ngạch cộng lại là mười người. Hay nhân cơ hội này trừ bỏ Đinh Hạo, không thì lỡ như sau này hắn sống sót ra khỏi chiến trường bách thánh vậy thì hai phái ngươi và ta muốn vùng lên sẽ càng khó khăn hơn.
Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến đồng ý ngay:
- Ta cũng đang có ý này, mọi chuyện nghe theo Phương viện trưởng sắp xếp.
Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến, Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện ở trong điện bàn bạc, sau đó Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến thỏa mãn mang theo môn nhân rời đi.
Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện ngồi trên ghế thái sư gỗ đó, cười tủm tỉm nhìn theo đám người Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến biến mất. Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện bưng chén trà ngồi im, không biết gã suy nghĩ điều gì. Qua thật lâu sau Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện đăm chiêu gật gù.
Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện hỏi:
- Ngươi trở về rồi?
- Sư tôn.
Một người áo trắng bỗng hiện ra từ hư không, như người tuyết khiến không khí đại sảnh lạnh lẽo. Người này chính là đệ nhất thiên tài Tuyết Châu, thần đồng Mục Thiên Dưỡng.
Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện nhấp trà, hỏi:
- Ừm! Đã tìm hiểu rõ ràng chưa? Đinh Hồng Lệ có lai lịch gì, quan hệ với Đinh Hạo như thế nào?
- Địa vị của Đinh Hồng Lệ rất cao, dù là Vu Hạo Nhiên thống lĩnh Huyền Sương Thần Vệ doanh cũng không biết rõ ràng lai lịch người này. Có một điều chắc chắn là Đinh Hồng Lệ tuyệt đối không liên quan gì đến Đinh Hạo, nghe nói một năm trước nàng mới đến Bắc vực, trước đó chưa từng ghé Tuyết Châu.
Mục Thiên Dưỡng lạnh nhạt nói:
- Địa vị hiện tại của ta trong Huyền Sương Thần Cung chưa đủ tư cách biết nhiều chuyện.
- Không sao, tìm hiểu õ điều này cũng đủ rồi.
Khóe môi Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện cong lên, nói:
- Thiên Dưỡng, chuyến đi chiến trường bách thánh lần này vi sư muốn ngươi dốc hết sức giết Đinh Hạo, nhổ cỏ tận gốc tránh cho tai họa về sau. Đừng hành động theo cảm tình, vì ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong mà thả hắn đi. Đinh Hạo chết trong chiến trường bách thánh thì người khác sẽ không trách ngươi không giữ chữ tín.
Mục Thiên Dưỡng ừ một tiếng không nói.
Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện không dặn thêm, ngừng một lúc tiếp tục bảo:
- Còn chuyện kia ngươi làm sao rồi?
- Đã hoàn thành, tối đa bốn ngày sẽ có người Huyền Sương Thần Cung đến Tuyết Châu tuyên bố chuyện này.
- Ha ha ha ha ha ha! Tốt, tốt quá. Lý Kiếm Ý cho rằng ở đại hội luận phẩm tông môn đè đầu ta là mọi chuyện tốt đẹp nhưng không ngờ ta nhanh chóng huề lại, ha ha ha ha ha ha!
Tin tức chiến trường bách thánh mở ra lan nhanh trên đất Tuyết Châu.
Đây là chuyện quan trọng khiến người giật mình hơn cả đại hội luận phẩm tông môn. Từ khi Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần thống lĩnh Bắc vực trấn áp khí vận nhân loại, mấy ngàn năm nay số lần chiến trường bách thánh mở ra có hạn. Mỗi lần chiến trường bách thánh mở ra là chuyện siêu lớn chấn động mấy chục châu Bắc vực, tính kỹ thì các cường giả hùng bá một phương hiện nay trong Bắc vực đều là người sống sót trở ra từ chiến trường bách thánh.
Chiến trường bách thánh.
Cái gọi là bách thánh ý chỉ mỗi một cường giả rời khỏi chiến trường bách thánh sẽ trở thành thánh, nhiều năm qua có hàng trăm cường giả đẳng cấp Võ Thánh cảnh sinh ra từ chiến trường.
Trong phút chốc dù là đại môn phái, đại tộc yêu tộc hai thế lực yếu hơn của hai bên đều điên cuồng.
Thế lực yêu tộc đứng ngang ngửa với Huyền Sương Thần Cung có tên là Hỏa Diệm Sơn, nơi yêu thần bí hiểm tu luyện, quanh năm bao phủ bắc minh thiên hỏa, là chốn khỉ ho cò gáy. Núi non liên miên mấy vạn dặm, cỏ cây không mọc, lửa đốt cháy mấy vạn năm. Nghe nói nếu không có lệnh bài yêu thần thì dù là cảnh giới yêu hoàng đi vào Hỏa Diệm Sơn cũng sẽ bị đốt thành tro.
Danh ngạch vào chiến trường bách thánh có hạn.
Theo truyền thống nhiều lần trước mỗi khi chiến trường bách thánh mở ra hai siêu đẳng thế lực nhân loại, yêu tộc Bắc vực sẽ quyết định thỏa thuận phân phối số người vào chiến trường. Tổng thể thực lực nhân loại yếu thế hơn nên có được danh ngạch ít hơn nhiều. Đồn rằng nhân loại có ba ngàn danh ngạch, yêu tộc thì được bảy ngàn.
Mấy chục châu Bắc vực trong đó Tuyết Châu được bảy mươi danh ngạch, có thể nói địa vị của Tuyết Châu không quan trọng gì trong Bắc vực rộng lớn. Vì Tuyết Châu ở nơi biên cương, sơn cùng thủy tận, một năm có đến một nửa thời gian bị băng tuyết phủ lên. Thổ sản Tuyết Châu không phong phú, linh khí hạn, hoàn cảnh tu luyện khắc nghiệt. Trong mấy chục châu Bắc vực thì Tuyết Châu là châu có thực lực yếu nhất. Cái gọi là đại môn phái Tuyết Châu nếu đặt ở châu vực phì nhiêu hơn chút thì thậm chí không bằng thực lực tông môn hạng ba.
Cách thời gian cửa Tiên Hoàng Đại Thánh4 mở còn chưa đến nửa tháng, Tuyết Châu cách Thanh Châu mấy chục vạn dặm, trên đường đi nhiều rừng sâu núi thẳm, vô số tồn tại khủng bố cát cư. Nếu không có thực lực trên Võ Hoàng cảnh là không thể vượt qua, chỉ có thể thông qua vực môn di chuyển.
Trong quá trình mất năm ngày.
Thời gian cực kỳ gấp gáp đối với bất cứ ai.
Sáng sớm hôm sau, đám người Đinh Hạo xuất phát từ ven Kính hồ với tốc độ nhanh nhất chạy đi sơn môn Vấn Kiếm tông.
Trước khi từ biểt Đinh Hạo lại tặng chút Huyền Âm Nhưỡng cho Hoàng Dung. Hoàng Lỗi đệ tử Vấn Kiếm sơn trang mấy ngày nay đi theo Đinh Hạo cũng được ích lợi, nhờ hắn khen vài câu nên địa vị của gã trong Vấn Kiếm sơn trang tăng vọt, trùng hợp là gã họ Hoàng thế là được trang chủ Hoàng Hùng thu làm đệ tử nhập thất. Các đệ tử khác trong Vấn Kiếm sơn trang rất hâm mộ Hoàng Lỗi.
Mọi người màn trời chiếu đất, ngựa không dừng vó nhanh chóng chạy về Vấn Kiếm tông.
Một ngày sau Đinh Hạo trở lại Ẩn Kiếm Phong.