Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành chém một đao, đao mang vàng xé rách hư không.
- A! Không ngờ Nhật Miện Thần Đao, một trong ba kỳ bảo chiến đấu của Trảm Nhật thành nằm trong tay tiểu bối ành ngươi. Tốt, rất tốt.
Thần Mục Yêu Vương quay về chiến trường, mắt to bắn ra cột sáng đỏ đập vỡ đao mang vàng.
Cùng lúc đó...
Một thanh âm uy nghiêm vang trên bầu trời:
- Mau ra tay giết hai con yêu!
Thanh âm này không lớn không nhỏ lại rõ ràng vang bên tia mỗi người, ẩn chứa uy nghi vô biên như quân vương cao cao tại thượng ra lệnh, khiến người kiềm không được sinh ra thần phục, không thể chống lại.
Đinh Hạo ngẩn người.
Lại có thanh âm vang bên tai Đinh Hạo:
- Đinh sư đệ hãy hết sức ra tay, đừng giữ lại. Tuần Mục Sử địa nhân của Huyền Sương Thần Cung đã đến, trận chiến này là phần thi đại hội luận phẩm tông môn tính điểm, không thể thả lỏng.
Đó là giọng của chưởng môn Lý Kiếm Ý.
Truyền âm nhập mật.
Tim Đinh Hạo rớt cái bịch. Thì ra thanh âm vô cùng uy nghiêm đó là Tuần Mục Sử đại nhân của Huyền Sương Thần Cung khống chế mệnh mạch các đại môn phái Tuyết Châu phát ra. Không chút nghi ngờ, Tuần Mục Sử là cường giả tuyệt đối, thân phận vô cùng tôn quý, như thổ hoàng đế, dù là chưởng môn đại môn phái đến trước mặt Tuần Mục Sử cũng phải khách sáo, vì gã đại biểu Tuần Mục Sử, đại biểu một trong năm chí tôn nhân loại, Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần.
- Grao!
Đinh Hạo gầm lên, đao kiếm cùng sử dụng, không nương tay nữa.
Vốn vì khúc nhạc trong tửu quan nên Đinh Hạo không muốn giết hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương, tiếc rằng chúng nó quá cuồng, có hai người mà dám đến Tình Nhân cốc Kính hồ nhân loại quậy phá, chọc giận Tuần Mục Sử của Huyền Sương Thần Cung. Hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương chết chắc.
Không phải đồng loại thì giết.
Đinh Hạo cắn răng, đặt quyết tâm độc ác.
Cùng lúc đó, các cao thủ trẻ đỉnh giai thuộc chín môn phái khác cũng nhận được trưởng bối tông môn của mình nhắc nhở, bùng nổ lực lượng cường đại nhất. Phong Lôi Song Kiêu Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường quả nhiên đều là võ sĩ huyết mạch, trong người chảy máu thần. Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc sử dụng bí pháp nào đó biến thành cơn gió nhẹ không thể bắt giữ. Duyên Sinh Thần, Duyên Sinh Thánh Nữ cũng là võ sĩ huyết mạch.
Các nhân vật đỉnh cao thế hệ trẻ Tuyết Châu toàn là võ giả huyết mạch.
kiếm quang bắn lên cao.
Tưởng Địa Sinh chưa từng ra tay nay rút thanh kiếm rỉ sét bên hông, kiếm ngút trời chọn Thần Mục Yêu Vương, đối thủ đáng sợ nhất.
Đinh Hạo hóa thân Ma Sát Bạch Vượn vô tình hấp dẫn ánh mắt nhiều nhất. Thân hình khổng lồ ánh bằng hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương, cầm viêm đao, băng kiếm khổng lồ thi triển ra chiến kỹ nhân loại, ngay mặt đấu với Thần Mục Yêu Vương mà không chút yếu thế, có xu hướng lấn át yêu vương này.
Không biết từ khi nào yêu khí trên bầu trời dần co lại như bị lực lượng bí ẩn nào đó áp súc.
Mười một bóng người đứng trên bầu trời, mỗi người phát ra khí thế cường đại khủng khiếp. Bọn họ đứng trên cao như mười một thần linh nhìn xuống dưới đất.
- Là chưởng môn địa môn phái!
- Cái người kia... Là Tuần Mục Sử của Huyền Sương Thần Cung, Trác Phi Phàm!
- Còn có thần đồng Mục Thiên Dưỡng của Thanh Bình học viện.
- Không ngờ Mục Thiên Dưỡng đã có tư cách đứng ngang hàng với mười người này, hắn đã đến trình độ đó rồi sao?
- Trời ạ, bọn họ cùng xuất hiện.
- Lần này tốt rồi, hai con đại yêu chết chắc.
- Dám can đảm đại náo Tình Nhân cốc Kính hồ thánh địa võ đạo nhân tộc Tuyết Châu là đáng chết!
Mọi người núp trong kiến trúc minh văn trận pháp cùng kêu lên, vài võ giả hiểu rộng biết nhiều nhận ra thân phận mười người đứng trên bầu trời.
Chưởng môn đại môn phái vây quanh một người thân hình vạm vỡ đứng chính giữa như sao quanh trăng sáng. Nam nhân mặt trắng như ngọc, khí chất trang nghiêm, tóc đen râu đen, ba lũ râu dài trước ngực, đằng sau vòng phòng hộ bạc mơ hồ thấy chiến giáp lấp lánh như băng. Lưng nam nhân cõng chiến kích băng tuyết to lớn, hơi thở biểu lộ tự nhiên, sâu không lường được, trên cơ chưởng môn địa môn phái.
Chính là Tuần Mục Sử được Huyền Sương Thần Cung phái đến Tuyết Châu.
Khiến người bất ngờ là thần đồng Mục Thiên Dưỡng của Thanh Bình học viện đứng bên cạnh Tuần Mục Sử Huyền Sương Thần Cung, gần hơn cả chưởng môn chín môn phái. Cách đứng này ý nghĩa sâu xa, chứng minh hoặc là Mục Thiên Dưỡng và Tuần Mục Sử quá quan hệ riêng tư khá tốt, hoặc là thực lực của gã đã vượt qua chưởng môn đại môn phái, sắp bằng Tuần Mục Sử.
Mười một người biểu tình nghiêm túc nhìn ác chiến bên dưới.
Đinh Hạo hóa thân Ma Sát Bạch Vượn sát khí ngập trời, tay cầm viêm đao, băng kiếm đại sát tứ phương. Đinh Hạo thành quân chủ lực đối kháng với Quỳ Ngưu Yêu Vương. Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành lực lượng huyết mạch bùng nổ hoàn toàn, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền, Duyên Sinh Thánh Nữ phối hợp dần áp chế Quỳ Ngưu Yêu Vương. Trên người Quỳ Ngưu Yêu Vương loang lổ vết đao kiếm, dấu băng và lửa lan tràn.
Bên kia, đám người Vẫn Tinh Thánh, Tưởng Địa Sinh, Phong Lôi Song Kiêu Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Tưởng Địa Sinh đấu với Thần Mục Yêu Vương.
Các thiên tài đỉnh cao tế hệ trẻ Tuyết Châu dần tách ra thành đoàn thể nhỏ.
Bọn họ lấy ra hết vũ khí bí mật, các thủ lĩnh thế hệ trẻ Tuyết Châu bộc lộ sức chiến đấu không hợp với danh tiếng của mình, áp chế hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương nổi tiếng hung ác.
Thực lực Quỳ Ngưu Yêu Vương yếu hơn nên càng chật vật.
Quỳ Ngưu Yêu Vương rất khỏe mạnh nhưng Đinh Hạo hóa thân Ma Sát Bạch Vượn, Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành với cự thần huyết mạch thể khắc chế nó. Quỳ Ngưu Yêu Vương am hiểu khống chế nước nhưng lực lượng thủy hệ đụng phải cực âm ngục băng huyền khí của Đinh Hạo thì thuộc tính thấp hơn hắn một bậc. Lại có lực lượng phụ trợ của Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền, Duyên Sinh Thánh Nữ kiềm chế, cuối cùng Quỳ Ngưu Yêu Vương bị trói tại chỗ, gầm rống giận dữ nhưng không thể thoát thân.
Bên kia, Tưởng Địa Sinh cầm thanh kiếm rỉ sét kinh người, kiếm khí vọt lên tầng mây liên miên không dứt, khả năng như Thần Mục Yêu Vương buộc phải cẩn thận né tránh.
Chiến đấu điên cuồng diễn ra.
Nửa ngày sau, hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương mệt đứt hơi, hoàn toàn yếu thế bị giam tại chỗ, người đầy vết thương.
Người Quỳ Ngưu Yêu Vương đầy vết thương cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Các nhân tộc đê tiện chỉ biết xa luân chiến.
Quỳ Ngưu Yêu Vương ngoái đầu quát với Thần Mục Yêu Vương:
- Lão mù, quậy đủ rồi, chúng ta đi!
Thần Mục Yêu Vương tức giận quát:
- Ngươi mới mù, cả nhà ngươi đều mù!
Toàn thân Thần Mục Yêu Vương bùng phát yêu khí mạnh mẽ không gì sánh được buộc Tưởng Địa Sinh, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Vẫn Tinh Thánh phải lùi lại. Bảy tầng con ngươi chớp lóe nhanh trong đôi mắt to, con ngươi đỏ, cam, xanh, lam bốn màu cùng phát ra ánh sáng hủy diệt quét bốn phương tám hướng. Đám người Tưởng Địa Sinh, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Vẫn Tinh Thánh không dám ngăn cản, vội tránh đi.
Hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương hét to:
- Đi!
Hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương bay lên cao, đột nhiên thu nhỏ thành luồng sáng bay đi xa.