- Ngươi có cảm giác nhập xác vì Đinh Hạo ở lại Vấn Kiếm tông thật ra là phân thân huyền thể, một trong những quân cờ ta bày ra. Chân thân của ngươi đến Vô Tận đại lục nên huyền thể phân thân tự tan biến, ký ức của hắn rở thành của ngươi. Ngươi cho là ngươi dung hợp cơ thể của hắn, thật ra... Hì hì, thân hình kia vẫn là ngươi, chẳng qua trong đầu có ký ức mới.
Đinh Hạo ngẩn ngơ.
Đinh Hạo ngẫm lại thấy Đinh Thánh Thán nói có lý.
Có lẽ khi đó Đinh Hạo tỉnh dậy phát hiện ở trong hoàn cảnh xa lạ, đến thế giới tràn ngập kỳ tích, đầu óc có đoạn ký ức mới nên bản năng cho rằng mình nhập hồn vào thân thể thiếu niên có khuôn mặt rất giống mình.
Thì ra tất cả đều là phụ mẫu bày ra từ trước.
Đinh Hạo vẫn thấy nghi hoặc hỏi:
- Nhưng tại sao chọn thời gian đó đưa ta đến Vô Tận đại lục?
Vũ Khuynh Thành cười cầm tay Đinh Hạo, hiền từ, thân thiết nói:
- Bởi vì đã đến lúc. Ta và phụ thân ngươi làm xong tất cả nhưng vẫn không phải đối thủ của tai nạn kia, chỉ có thể trốn ở đây. Nhưng tốn tránh không phải là cách, sẽ có ngày lục đạo lại tụ tập, xuất hiện cơ hội mới. Lực lượng kia sẽ thức tỉnh, khi lực lượng hắc ám nắm giữ lục đạo thì ngươi, ta, phụ thân ngươi, Vô Tận đại lục, Thần Ân đại lục, trái đất, sinh linh mỗi đạo đều sẽ chết.
Nói thật là lúc trước trong tưởng tượng của Đinh Hạo thì người như Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành là đôi phu phụ thần tiên, thần thánh không thể xâm phạm, nhân vật trong thần thoại, không ăn nhân gian khói lửa, cao cao tại thượng, nhìn xuống chúng sinh.
Nhưng qua hơn ba canh giờ tiếp xúc Đinh Hạo cảm thấy hai nhân vật thần tiên thật ra là hai kẻ ngốc.
Còn bảo là cứu thế giới, cứu thương sinh, báo thù gì?
Đi mê liên minh anh hùng.
Chưa nói xong thì ván mới bắt đầu, nghe nói Vũ Khuynh Thành, Đinh Thánh Thán bám đùi đại thần đoạn hoàng kim nào đó, mang hai người cùng nhau ra oai, nắm chặt thời gian xông lên. Thế là đoạn đối thoại bị ngừng ngang, Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành lại xung phong trong liên minh anh hùng.
- Hạo tử, nên nói chúng ta đã nói, chuyện còn lại tạm thời không có cách nào.
Vũ Khuynh Thành cầm con chuột mua trang bị, khống chế anh hùng trên màn hình đi hướng tháp phòng ngự.
Vũ Khuynh Thành tranh thủ lúc rảnh rỗi ngẩng đầu lên nói:
- Ngươi cũng thấy là với thực lực hiện giờ của ta, phụ thân ngươi chưa đến tiên thiên chi cảnh, đã không có cách nào ảnh hưởng cục diện bên ấy, dù trở về cũng là vướng víu.
Khi nói câu này biểu tình của Vũ Khuynh Thành rất bình tĩnh.
Đinh Hạo dùng Thắng Tự Quyết không cảm giác chút dao động tinh thần trên người Vũ Khuynh Thành chứng minh nàng thật sự bình tĩnh, không hề tiếc nuối, không cam lòng.
Từ thiên nữ một thế hệ công lực cái thế đến bây giờ thành bà thím, Vũ Khuynh Thành thật sự không có gì tiếc nuối. Cái gọi là cố gáng hết sức nghe ý trời. Vũ Khuynh Thành và trượng phu đã làm hết tất cả, nên làm đều làm. Nhi tử và nữ nhi đều lớn, trưởng thành đến độ cao hơn cả dự đoán lạc quan nhất của hai người, đây là điều Vũ Khuynh Thành, Đinh Thánh Thán mong chờ.
Còn lực lượng hắc ám, chuyện sắp xảy ra trong thế giới kia...
Đành nghe ý trời.
Nếu ông trời đã định tất cả ở thời đại tiên cổ sẽ lại xảy ra trong vòng luân hồi này, thì dù Huyền Thiên Tông thần thoại vô địch ngày xưa trọng sinh cũng không thể nghịch chuyển tất cả. Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành như hai cây nến đã đốt cháy toàn bộ năng lực, trả giá mọi thứ có thể. Bây giờ hai người chỉ muốn sống như người thường, trải qua mấy năm bình tĩnh trên trái đất nhân đạo.
Huống chi bây giờ Vũ Khuynh Thành, Đinh Thánh Thán rất tin tưởng Đinh Hạo.
Đinh Hạo nhìn hai người vui vẻ chìm đắm trong trò chơi, dần nghĩ thông. Có lẽ mấy năm nay sống trên trái đất là thời gian phụ mẫu vui vẻ, thả lỏng nhất. Đôi phu phụ thần tiên này là xác thịt, có thất tình lục dục, bọn họ đã cống hiến tất cả cho Vô Tận đại lục, Thần Ân đại lục. Bây giờ Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành muốn sống hạnh phúc một thời gian, năm tháng thuộc về hai phu thê.
Vậy cũng tốt.
Đinh Hạo nở nụ cười.