Đinh Hạo thầm nghĩ:
- Người Doãn gia, Tây Môn thế gia chưa xuất hiện, nếu lão tổ hai nhà cũng xuất hiện thì cục diện sẽ thay đổi.
Đinh Hạo vung kiếm, kiếm ý đầy trời bay ra để lại một vết thương bên eo Xuất Vân Thiên Thương.
- Vân Long tam biến!
Xuất Vân Thiên Thương gầm lên, thúc gục tầng mây biến thành một viễn cổ cự long phát ra uy nhiếp chân long công kích Đinh Hạo.
Mạc Hoàng Thiên Linh như cự thần lửa, vô số xúc tua lửa như mãng xà từ bốn phương tám hướng quấn quanh Đinh Hạo.
Đinh Hạo quát to, mưa sa gió giật oanh kích đánh nát mãng xà.
Đinh Hạo thầm nghĩ:
- Không lẽ phải sử dụng thủ đoạn cuối cùng?
Đinh Hạo biết cứ kéo dài thời gian hì thế hắn tạo ra sẽ dần suy giảm. Nếu Đinh Hạo phối hợp hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ hết sức thúc giục thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết, không chút giữ lại lực lượng thì có lẽ đủ giết Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương. Nhưng khi đó Đinh Hạo bị hút khô lực lượng, không còn sức đánh lại.
Đinh Hạo nhìn hướng Nạp Lan Du Hiệp đứng dưới đất.
Đinh Hạo thầm nghĩ:
- Nếu kích động lực lượng trong cơ thể Du Hiệp thì...
Đinh Hạo tin tưởng lực lượng tiên khí sẽ làm Thiên Chi đảo biến mất khỏi thế giới này, khiến tứ đại thế gia vô điều kiện thần phục. Nhưng hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, đầu tiên là tiêu hao sức sống của Nạp Lan Du Hiệp, lộ ra tung tích tiên khí. Vô số thế lực Thần Ân đại lục, Thần Đình phương đông sẽ lần theo dấu vết tìm đến.
Đinh Hạo ngẫm nghĩ, từ bỏ ý định sử dụng lực lượng tiên khí.
Đây là lá bài tẩy cuối cùng, dùng vào phút mấu chốt có lẽ sẽ nghịch thiên.
- Giết!
Đinh Hạo vứt bỏ mọi suy tính, điên cuồng thúc giục thế, diễn biến kiếm ý, đao ý đến cực độ. Đinh Hạo như thần linh một ý nghĩ thay đổi thời tiết, mưa sa gió giật. Sấm đánh ầm ầm, tia chớp trắng lan tràn, bầu trời mấy trăm dặm tồi sầm.
Thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết như thần mang rạch phá khung trời.
Có hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ khống chế, lực công kích đao kiếm kia sánh bằng thần cảnh. Thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết có năng lực tự chủ công kích, phối hợp suy nghĩ với Đinh Hạo, làm đến linh tê nhất điểm thông, phát huy uy lực đến cực độ.
Đinh Hạo đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.
Đinh Hạo hòa cùng thiên địa bão táp, trở thành một phần của thiên địa.
Đây là dấu hiệu thúc giục thiên chi thế đến cực độ Đinh Hạo hiểu biết.
Nhờ cậy thiên thế có thể liên miên lấy được lực lượng, bất động như trời. Kiếm ý, đao ý thì nhất thức phá vạn pháp. Đinh Hạo bây giờ đứng yên tại chỗ đủ đè ép hai cường giả thần cảnh.
Chính lúc này, khí thế cực kỳ hùng hồn, khủng bố từ hướng tây nam bay tới, giống như ma thần giáng trần nhanh chóng đến gần chiến trường.
Là hơi thở một vị cường giả thần cảnh, lại có một cường giả thần cảnh đến.
Là lão tổ Tây Môn thế gia hay Doãn gia?
Đinh Hạo biến sắc mặt.
Vẻ mặt Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương mừng rỡ nhưng khóe môi lộ cay đẳng. Hôm nay là ngày Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương chôn vùi danh tiếng, hai người đánh không lại hậu bối, bị áp chế. Nghĩ đến đây lòng Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương nặng nề.
Đương nhiên sát khí sôi sục trong lòng Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương.
Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương thầm nghĩ:
- Dù phải trả giá đắt gì quyết không cho Đinh Hạo an toàn rút ra, nếu không thì sau này ma đầu trẻ sẽ là ác mộng của Thiên phủ.
Xuất Vân Thiên Thương quát to:
- Doãn huynh, đồng loạt ra tay trấn áp ác ma này!
Người phía xa lao nhanh tới, mây đen cuồn cuộn sau lưng như ác ma tận thế, chớp mắt lao vào chiến trường. Là một lão nhân tóc bạc thân hình cao to, sau lưng có ánh sáng trắng chớp lóe như một cánh cửa ánh sáng, sau cánh cửa phát ra hơi thở khủng bố, có ngàn vạn bóng người ẩn hiện.
Lão nhân tóc bạc vạm vỡ cười to khinh thường nói:
- Hai lão già các ngươi càng lúc càng giỏi, không làm gì được một hậu bối vô danh lại còn mình đầy vết thương, chật vật như vậy.
Lão nhân tóc bạc cao to là Thái thượng trưởng lão Doãn Vinh của Doãn gia.
Mạc Hoàng Thiên Linh rống to:
- Doãn lão quỷ đừng ở đó nói mát, có ngon thì một mình ngươi bắt hắn đi!
Doãn Vinh cười to.
Ba lão quái vật đứng ba mặt thành thế bao vây Đinh Hạo vào giữa nhưng không rơi vào lĩnh vực kiếm ý, đao ý gió mưa. Doãn Vinh quan sát giây lát, biểu tình coi thường biến mất, hiếm khi vẻ mặt lão trầm trọng.
Doãn Vinh thầm nghĩ:
- Từ khi nào trong thiên địa này xuất hiện một thiếu niên thiên tài yêu nghiệt đến mức này?
Doãn Vinh kinh ngạc hỏi:
- Tiểu tử này là ai?
Doãn Vinh thầm nghĩ:
- Từ khi nào Thiên phủ trêu vào một yêu nghiệt như vậy? Nếu có thể biến can qua thành tơ lụa thì tốt nhất, dù sao tiểu tử này cánh chim đã cứng, rất khó giết.
- Là người của yêu nữ đó.
Xuất Vân Thiên Thương lạnh lùng nói:
- Như thế nào? Ngươi muốn thu phục hắn sao?
Nghe Xuất Vân Thiên Thương nói xong chút ý định hòa bình biến mất trong lòng Doãn Vinh.
- Vậy thì giết hắn đi.
Doãn Vinh nói:
- Tôn nghiêm của Thiên phủ không thể khinh nhờn, ai có liên quan đến yêu nữ đó đều đáng chết, chém tận giết tuyệt.
Phía xa.
- Chó già sủa bậy, các ngươi làm chuyện thẹn với lòng mà còn nói năng đương nhiên như vậy?
Đinh Hạo nghe đối thoại của Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh thì tức giận quát:
- Thiên phủ quả nhiên không có một người tốt lành!
- Ha ha ha ha ha ha! Thế giới võ đạo cường giả là vua, thực lực của ta mạnh hơn ngươi thì ta nói có lý.
Doãn Vinh lớn tiếng cười khinh thường nói:
- Chỉ hỏi lòng ta, không cần đúng sai, không truy xét thiên lý, không quan tâm đạo đức!
Đinh Hạo giận dữ bật cười, thanh kiếm rỉ sét chỉ thẳng trán Doãn Vinh, nói:
- Doãn gia phải không? Rất tốt, trong danh sách tử vong của ta ghi thêm tên Doãn gia.
Doãn Vinh cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Sắp chết đến nơi còn dám tranh luận, tiễn ngươi đi gặp yêu nữ đó!
Doãn Vinh bước ra một bước, cửa ánh sáng sau lưng lão mở ra. Vô số bóng sáng tay cầm vũ khí đao kiếm xông ra, hình thành đại quân xung phong hướng Đinh Hạo.
Loại thần thông này thật hiếm thấy.
Bóng sáng xông ra khỏi cửa ánh sáng như đại quân tử vong, mặt mũi mơ hồ như thật như ảo, tay cầm vũ khí cổ xưa nhưng thế lực siêu mạnh. Đa số cỡ cảnh giới Võ Thánh cảnh như nước lũ xung phong.
- Vỡ cho ta!
Đinh Hạo đứng yên không nhúc nhích, mượn thiên chi thế. Xung quanh Đinh Hạo ngàn thước mưa rơi càng tầm tã, bóng sáng nào xông vào lĩnh vực gió giật mưa rào là như người đá rớt xuống dung nham, chưa đến gần Đinh Hạo đã biếnthành hư vô.
Mạc Hoàng Thiên Linh rống to thi triển chiêu cực độ:
- Viêm mãng diệt thế.
Mặt Xuất Vân Thiên Thương đỏ ửng, hít một hơi thật sâu. Cơ thể Xuất Vân Thiên Thương trướng to như bong bóng, chớp mắt lão thành người khổng lồ cao hàng ngàn thước, mặt mũi giống y như người thật. Cơ thể Xuất Vân Thiên Thương thành màu lưu ly thủy tinh lóe sắc bạc, phun một hơi như gió lốc thổi, tay to vươn ra chộp hướng Đinh Hạo.