Vẫn là đường cống ngầm đầy nước ấy. Naruto lẳng lặng đi về phía cánh cổng lớn đang giam giữ cửu vĩ. Đôi mắt cửu vĩ cũng theo đó tràn ngập châm chọc nhìn về phía Naruto: “Hahaha… không nghĩ tới đường đường con trai Hokage đệ tứ lại phản bội chính làng của cha hắn. Không những thế chính con trai hắn còn đâm chết hắn. Thật sự làm người quá buồn cười…”
“Câm miệng đi cửu vĩ!” Naruto cười gằn nhìn về phía cửu vĩ hồ ly, trong ánh mắt tràn ngập cửu hận: “Hắn đã chết! Chết vì sử dụng thi quỷ phong tận đồng thời chết vì chính đôi tay của ngươi. Ngươi không nhớ sao?”
“Con người của ngươi tràn ngập tà ác lực lượng…” Cửu vĩ nheo mắt lại nhìn về phía Naruto rồi nói: “Đôi mắt anh mang theo chakra tà ác. Nó so với chakra của ta còn tà ác hơn. Naruto, đây mới là con người thật của ngươi sao?”
“Đúng vậy….” Vẻ mặt Naruto cũng trở nên lạnh lùng và u ám giống như ma quỷ. Giọng nói Naruto theo đó cũng biến thành lạnh lẽo: “Ngày hôm nay… con súc sinh như ngươi sẽ thuần phục trước sức mạnh của ta mà thôi! Ta chẳng quan tâm ta tà ác cũng chẳng quan tâm ta thiện lượng. Mỗi một việc, mỗi một hành động ta đều làm theo bản tâm.”
“Người thật sự tà ác, ta thật thích ngươi…” Cửu vĩ mở miệng nhàn nhạt đáp lời: “Sớm hay muộn ngươi cũng bị bóng đêm ăn mòn mà thôi! Đến lúc đó, ta mới là người kiểm soát ngươi. Ngươi đừng hòng đạt được sức mạnh của ta.”
“Vậy sao?” Khoé miệng Naruto nhếch lên, hắn cười gằn một tiếng: “Ai thèm quan tâm cơ chứ?” Bàn tay Naruto chập lại. Đôi mắt hắn theo đó nhắm lại. Trên cơ thể Naruto bắt đầu làn tràn những ấn kỳ. Sau đó cơ thể hắn cũng theo đó dần dần biến đổi và hoá thành hình dạng quỷ dị, sau lưng mọc cánh thịt, miệng mọc răng nanh trông vô cùng đáng sợ. Giống như hắn biến hoá thành một con ác ma không hơn không kém.
“Đây là…” Cửu vĩ cảm giác được loại chakra tràn ngập lực lượng mặt trái này. Nó thực sự hoảng sợ vì Naruto hiện giờ so với hắn còn tà ác hơn rất nhiều.
“Tiên pháp mộc độn: Thiên thủ quan âm!” Theo giọng nói Naruto quát nhẹ, đôi mắt hắn mở ra trở nên cực kỳ dữ tợn. Phía dưới mặt đất cũng theo đó rung động.
“Không thể nào, không thể nào… ngươi làm sao có thể nắm giữ loại sức mạnh này!” Cửu vĩ phát ra từng tiếng run sợ. Nó thấy được một cái phật tượng khổng lồ cao đến khủng bố xuất hiện trước mặt cửu vĩ. So sánh với nó thì cửu vĩ chẳng khác nào là một con sủng vật.
“Sợ rồi sao, cửu vĩ…” Naruto cười gằn một tiếng: “Một con súc sinh như ngươi chỉ có thể thuần phục trước sức mạnh của ta mà thôi! Ngoan ngoãn nằm trong cũi như một con chó đi. May mắn ta thương tình có thể cho ngươi nhìn thấy chút ánh sáng.” Nói xong hắn trực tiếp điều khiển thiên thủ quan âm. Nắm đấm khủng bổ thiên thủ quan âm trực tiếp nện thẳng vào song sắt.
Oanh! Cả song sắt bị thiên thủ quan âm đánh nát. Sức mạnh đè ép dùng lực lượng đem toàn bộ cánh cửa đánh nát bấy. Cửu vĩ chưa kịp phản ứng chỉ kêu lên một tiếng hống khá lớn: “Hống!” Thì nó giống như một con chó con bị cánh tay phật lôi ra ném thẳng ra phía ngoài.
Phanh! Cửu vĩ ngã lăn lộn trên mặt té ngã giống như chó ăn cứt. Nó ngay lập tức trườn dài thân thể trên mặt đất. Ngay sau đó nó há miệng ra trực tiếp ngưng tụ bom vĩ thú. Tuy nhiên ngay sau đó nó trợn tròn mắt nhìn về phía phật tượng khổng lồ. Hàng trăm nghìn cánh tay thành quyền đang lao về phía nó.
Oanh, oanh, oanh… Âm thanh vang dội trong khu vực phong ấn cửu vĩ.
“Aaaa…” Dưới bầu trời mưa tiếng hét thống khổ vang lên. Một đôi mắt màu trắng không đồng tử đang chảy ra những giọt máu đỏ tươi. Từng hạt mưa rơi nhè nhẹ trên khuôn mặt thống khổ của người thiêu niên tóc xám.
Phía dưới nằm la liệt xác những ninja, người thiếu niên đứng ở bên cạnh xác người thiếu nữ. Đôi mắt hắn chảy ra những giọt lệ máu đỏ tươi. Ánh mắt hắn theo đó đảo qua người thiếu niên tóc đen mặc y phục màu xanh đó, đôi mắt hắn mang theo cảm xúc phức tạp khi nhìn về phía người thiếu niên này.
“…” Bàn tay hắn đưa lên xoa nhẹ khuôn mặt thiếu nữ. Sau đó tất cả biến thành từng tiếng nghẹn ngạo. Cánh tay đưa lên che đi đôi mắt đang truyền đến từng cơn đau nhức. Thân thể hắn theo đó lảo đảo đi từng bước vào trong cánh rừng u ám và tối tăm. Hắn để lại sau lưng là một cảnh tượng hoang tàn, những xác chết khắp nơi. Máu tươi nhuốm đỏ cả một mảnh đất. Duy nhất đó chính là người thiếu niên mặc bộ đồ màu xanh còn sống.
Một ngôi nhà lớn có thể quan sát từ khu rừng xinh đẹp trên hòn đảo xinh đẹp này. Một tiếng hét thảm vang lên và một người ninja ngã xuống, máu đỏ tươi từ miệng hắn chảy ra ngoài. Ở phía xung quanh hắn cũng có vài tên đồng đội.
Người thanh niên tóc cam dùng Rinnegan quét qua đám người dùng ánh mắt lạnh lẽo quét những xác chết: “Thế này chưa thấm vào đâu với nỗi đau mà thế giới sẽ phải gánh chịu. Mọi việc mới chỉ là bắt đầu mà thôi!”
Ánh mắt nam nhân cầm đầu ngẩng đầu lên nhìn về phía toà biệt thự khổng lồ ở phía trước. Hắn lạnh giọng lên tiếng nói: “Vì số lượng ninja làng Sương Mù ở nơi này không nhiều nhưng không vì thế chúng ta nơi nỏng được. Tin tức mới nhất chúng ta nhận được đó là Naruto nắm giữ Uế Thổ Chuyển Sinh. Điều chắc chắn chúng ta sẽ phải đối mặt với những ninja bị uế thổ chuyển sinh. Thế nên chúng ta sẽ chia làm hai nhóm: nhóm nghi binh và đội tìm kiếm.”
“Ngóm nghi binh gồm có Atula đạo, Súc sinh đạo và Ngạ quỷ đạo…” Người thanh niên Pain đảo qua sáu người rồi nói: “Còn lại sẽ trong đội tìm kiếm bao gồm tôi Thiên đạo, Nhân đạo và Địa ngục đạo. Cả cô nữa, Konan! Cô sẽ đi cùng với chúng tôi!”
“Hiểu rồi!” Thiếu nữ xinh đẹp tóc xanh hơi mím môi. Nàng theo đó gật đầu lên tiếng nói tiếp: “Mặc dù nơi này không có kết giới nhưng có một ninja cảm nhận rất mạnh. Nàng có mái tóc màu đỏ, nhận định là người tộc Uzumaki. Có lẽ cô ta đã phát hiện chúng ta…”
“Không sao…” Pain lãnh đạm trả lời: “Cứ theo kế hoạch cũ. Súc sinh đạo sẽ đột nhập từ phía trên. Lúc đó hẳn địch thủ cũng cho rằng chỉ có một người đột nhập vào bên trong. Đến lúc đó súc sinh đạo sẽ triệu hồi chúng ta. Đến lúc đó nhiệm vụ đầu tiên chúng ta chính là vô hiệu hoá ninja cảm nhận đó. Bắt đầu thôi!”
Lúc này Atula đạo đưa tay lên giữ lấy thân thể thiếu nữ vốn thuộc về Súc sinh đạo. Với sức mạnh cường lực của Atula đạo, Súc sinh đạo bắn lên trời với tốc độ nhanh khủng khiếp. Nó theo một đường cong rơi phịch xuống phía dưới phần mái của toà nhà lớn.
Bàn tay Súc sinh đã chuẩn bị kết ấn trước. Khi mà Súc sinh đạo vừa chạm vào mặt mái nhà thì bàn tay Súc sinh đạo cũng vỗ nhẹ lên mặt mái nhà.
Bùm! Một vụ nổ vang lên, khói trắng tản ra. Năm người đồng thời xuất hiện ở bên cạnh thiếu nữ tóc cam có Rinnegan này. Vừa xuất hiện thì người thanh niên cầm đầu đã quát lên một tiếng: “Theo kế hoạch hành động!”. Ngay sau đó đám người lập tức tản ra đi thực hiện theo kế hoạch đã định sẵn.
Nhìn khuôn mặt tái nhợt của mình trước gương, Mei khẽ khẽ thở ra một hơi dài. Nơi này ngoài nàng không còn có bất cứ ai. Đột nhiên Terumi Mei theo đó nhắm lại đôi mắt của mình. Rồi kế đến chúng mở ra một cái. Gân xanh hai huyệt thái dương nổi lên, đôi mắt màu xanh cũng biến thành màu đỏ với hai viên câu ngọc xoay tròn. Vẻ mặt nàng mang theo dữ tợn: “Akatsuki…”
Nếu không phải Akatsuki thì nàng không có đạt được đôi mắt như vậy. Đối với cái chết đứa con còn đang trong bụng nàng, sao nàng có thể quên được. Hai hàm răng Mei khẽ nghiến chặt. Tuy nhiên cơ thể suy yếu của nàng làm cho nàng không thể đem Byaku-Sharingan thu về được. Đến lúc này, đôi mắt nàng đẫm lệ. Khoé miệng nàng theo đó hơi lẩm bẩm: “Con của mẹ, mẹ nhất định bắt Akatsuki trả giá vì những hành động họ đã làm.”
“Ngài Mizukage đã tới giờ uống thuốc…” Một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên làm cho Mei không thể không đứng dậy rời bàn trang điểm. Nàng xoay người thì thấy được thiếu nữ mang theo một cái khay đựng một cốc nước cùng với những viên thuốc nằm ở trên khay.
Ầm, ầm… Đột nhiên tiếng nổ vang lên. Theo sau cả căn phòng nơi mà Mei cùng với ninja nữ làng Sương Mù ở lại theo sau rung động không dứt. Mei cũng kinh ngạc hô lên: “Có chuyện gì vậy? Có người tấn công vào nơi này?”
Ầm! Cánh của bị một lực đẩy đánh bay. Bụi mù bắn tung toé khắp nơi. Một người thanh niên tóc vàng đứng ở nơi đó với đôi mắt vòng vòng đang đưa tay lên. Ánh mắt hắn lạnh lẽo quét qua đám người thiếu nữ làng Sương Mù và một thiếu nữ bị bệnh.
Đối với thiếu nữ làng Sương Mù đưa lên thanh kunai chắn trước người thiếu nữ đang bị bệnh đó, người thanh niên không thèm quan tâm. Giọng nói hắn vang lên như ra lệnh: “Jinchuriki cửu vĩ, hắn ở nơi nào?”